Rời khỏi khách điếm, Trần Miểu Miểu, Giang Hồ cùng A Ngưu ba người đi tới nha môn huyện. Đang đi tới cửa thì đụng phải huyện lệnh vội vã đi ra.
Huyện lệnh vừa nhìn thấy ba người thì lập tức chạy hướng ngược lại, Trần Miểu Miểu khó hiểu nhìn người này chạy tới chạy lui, vừa định mở miệng hỏichuyện, chỉ thấy huyện lệnh đem theo mười mấy tên hộ về xông tới trước mặt.
“Đây đây đây... Đây là thế nào a?” Trần Miểu Miểu vừa lui về phía sau vừa hỏi.
Huyện lệnh nổi giận đùng đùng dẫn dắt đám người bao vây ba người, nói: “Cuồng nhân to gan, giết người xong cư nhiên chạy trốn, bản quan đang muốn tự tay truy lùng các ngươi, không ngờ các ngươi lại tự dâng mình đến cửa. Người đâu, mau đem bọn chúng bắt lại cho ta.”
Trần Miểu Miểu biện minh: “Ngươi đang ăn nói bậy bạ gì đó? Ai giết người?”
Huyện lệnh châm chọc nói: “Không phải chính là các người sao? Khám nghiệm tử thi đã phát hiện ra dấu vết thương tích, Lâm phu nhân không phải là bị hù chết, sau lưng nàng ta có dấu vết bị ba cây trâm đâm vào, đây chính là nguyên nhân cái chết.Thi thể là do các ngươi đưa tới, không phải các ngươi giết thì là ai giết?”
Trần Miểu Miểu tức giận, nàng chưa từng gặp qua ai vô sỉ đến vậy, bọn họ có lòng tốt đưa thi thể tới lại oan uổng gánh tội danh sát nhân! Án phá không được liền tìm người để đổ tội oan sao?
“Nàng là quận chúa.” Giang Hồ đột nhiên lạnh lùng mở miệng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-cho-ta-ngam-nhin-mot-chut-nao/2532102/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.