Khi tỉnh dậy, Khánh Nhã đã không còn bên cạnh. Có lẽ vì thấy Lương Nhan, do quá mệt mỏi, ngủ quá say, nên không đành đánh thức.
Gạt chăn qua một bên, Lương Nhan ngồi dậy. Một ngày mới đã bắt đầu. Cậu tự bảo với chính mình không được quá bi quan, mà phải tìm cách giải quyết những vấn đề trước mắt. Cậu đứng dậy, đi về phía phòng của các thị quan. Cánh cửa vừa được mở ra, tất cả các cung nữ đang đứng bên trong đều đồng loạt cúi đầu thi lễ.
"Lại là cung nữ"
Lương Nhan tuy trong lòng bực bội nhưng cũng đành phải ngồi xuống ghế theo hướng dẫn của cung nữ. Rửa mặt xong, mái tóc mượt mà của cậu được vần cao, lòng đầy nghi ngờ. Nhưng chưa kịp hỏi thì một thị nữ đã tiến tới, mời cậu đứng dậy rồi lại dẫn đường sang một phòng khác. Vừa vào phòng, nhìn những món đồ đang bày trước mắt, Lương Nhan cứng người, không thốt nên lời.
Trên mấy chiếc bàn đặt dọc theo tường, những xiêm y lộng lẫy, trâm ngọc cùng những hoa tai, xuyến vàng được xếp ngay ngắn theo hàng. Không cần phải hỏi, Lương Nhan cũng biết đây là đồ dùng cho hoàng phi. Và Khánh Nhã đang vui vẻ ra lệnh cho bọn thị quan đặt thêm mấy thứ khác lên. Vừa nghe bản thân phải mặc những y phục đó, Lương Nhan chợt thấy choáng váng.
-Ngài bảo ta phải mặc những thứ này sao?
Khánh Nhã, quần áo đã chỉnh tề, ngồi xuống trường kỉ, tủm tỉm cười, vì đã dự đoán đúng phản ứng của Lương Nhan nên lòng vô cùng phấn khởi. Có lẽ chính vì vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-ba-gia-ho-thien-linh-ki/1527252/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.