Giang Tĩnh Thục cũng ngạc nhiên theo, vì nàng không ngờ Phương Sách lại đột nhiên tới nơi đây như vậy, Phương Sách mỉm cười hỏi:
- Hiền muội sao lại đến đây như thế ?
Tĩnh Thục trợn tròn xoe đôi mắt lên, quát lại:
- Ai là hiền muội của ngươi ?
Vừa nói xong nàng đã đóng cửa miếu lại kêu đến xầm một tiếng. Bên trong bỗng có tiếng khàn khàn hỏi:
- Ai ở ngoài đó thế ?
- Đứa con quái dị của Tử Vong thuyền chủ chứ còn ai nữa !
Tĩnh Thục vừa đi trở vào vừa trả lời người nọ.
Một lát sau cửa miếu lại bỗng mở rộng. Quái nhân áo lam với Tâm Tâm đại sư đã đích thân ra nghênh đón, thấy Phương Sách đã thay đổi quần áo và đi cùng với một bạch diện thư sinh trông có vẻ quen mặt lắm, cả hai đều thắc mắc khôn tả, không hiểu Phương Sách đến đây để làm gì ?
Quái nhân áo bào lam tuy tức giận Phương Sách không nhìn nhận mình làm cha, nhưng y vẫn dịu giọng hỏi:
- Sao con biết cha ở đây mà tìm kiếm tới thế ?
Ngân Hạnh sợ Phương Sách nói chuyện nhận được tờ giấy ở trong cái sọ người cho quái nhân hay, nên nàng đã cướp lời nói trước:
- Anh em mỗ đi du ngoạn sơn thủy, không ngờ lại tới nơi đây quấy nhiễu hai vị, mong hai vị lượng thứ cho.
Nói xong nàng kéo Phương Sách quay người lại đi luôn.
Tâm Tâm đại sư vội niệm câu Phật hiệu và đỡ lời:
- Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-ho-an-cuu-ky/2211691/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.