Editor: Vện
Cổng thành, Tôn Sách đội mũ, cầm lệnh bài, cưỡi ngựa đạp tuyết mà đến.
“Phủ tướng quân có lệnh đến bộ Công tào.” Tôn Sách đưa lệnh bài, hỏi, “Có phải Chu công tào Chu đại nhân đã ra khỏi thành đúng không!”
Quan thủ thành nói, “Có một vị Công tào đã rời thành.”
Tôn Sách nói, “Mau mở cửa bên, ta có phong thư từ Viên tướng quân cần đưa cho Công tào gấp!”
Tôn Sách móc trong ngực ra một phong thư giơ lên, quan thủ thành không dám thất lễ, cầm đuốc xem, đúng là thư từ quý phủ của Viên Thiệu, lập tức sai người mở cửa bên.
“Các huynh đệ cực khổ rồi, uống chén rượu cho ấm mình!” Tôn Sách nói, lúc sắp đi còn không quên thưởng hai lượng bạc.
“Mở cửa thành cho đại nhân!” Quan thủ thành cười nói, “Đi thong thả! Chu công tào chưa đi xa đâu!”
Chu Du ngồi trên lưng ngựa, tay nắm dây cương toát mồ hôi, chỉ thấy bên hông cổng thành Thọ Xuân mở ra một cái khe nhỏ, ánh sáng hắt ra, một con ngựa chạy đến. Chu Du tức khắc thả lỏng, Triệu Vân cười, vung roi.
“Sa!”
“Sa—” Âm thanh đắc ý của Tôn Sách từ xa truyền đến, đuổi kịp xe ngựa, khởi hành ngay trong đêm.
Xe lăn bánh, vó ngựa dồn dập, lúc đến trạm dịch đã là canh năm, Chu Du xuống ngựa, nói với các tử sĩ mặc trang phục quan sai trong trạm dịch, “Mọi người vất vả rồi, đi thôi, tối lại nghỉ.”
Tử sĩ đứng lên, không nói tiếng nào, theo Chu Du tháp tùng xe ngựa.
Tôn Sách đã trốn vào xe, Ngô thị vén màn, hỏi Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-dong-song-bich/75347/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.