Editor: Vện
Nắng vàng chiếu xuống mặt biển, từng đợt sóng ấm vỗ vào bờ, gió biển lồng lộng, một nhóm thiếu niên cởi trần, mặc quần đùi, đứng trên ván lướt qua từng con sóng.
Trời biển xanh mướt một màu, Tôn Sách đạp ván, xoay người, đường lướt bắn tia nước trắng xóa, xuyên qua tường sóng như dời non lấp biển, nương chiều gió mà đi.
“Hú—” Đầu tóc Tôn Sách ướt nhẹp, lách ra khỏi con sóng lớn, hú dài một tiếng, các thiếu niên đồng loạt quay đầu, hai người chia nhau rẽ sóng đuổi theo Tôn Sách. Hải âu kêu to, tiếng huýt của Tôn Sách khi thì dồn dập, khi thì du dương, Cam Ninh, Lăng Thống đuổi sau lưng Tôn Sách, đạp đầu con sóng, đánh một vòng hình chữ S.
Con sóng lớn xô tới, hất Tôn Sách văng khỏi ván.
“Phụt.”
“Há há há—” Cam Ninh cười to.
Tôn Sách bò lên bờ, kéo lê tấm ván, mặt bất đắc dĩ, vẫn tươi cười, để lại một hàng dấu chân trên cát.
Y bị chói nắng, nheo mắt lại, làn da màu đồng do phơi nắng quanh năm đẫm mồ hôi lẫn nước biển, đứng dưới nắng đẹp như bức tượng điêu khắc, cơ bụng săn chắc, vóc dáng kiện mỹ.
“Hôm nay tới đây thôi!” Tôn Sách la lớn.
Cam Ninh, Lăng Thống đằng xa đáp một tiếng, tiếp tục lướt sóng. Tôn Sách mua nước ngọt, để lên bàn bóp một cái, cắm ống hút uống, một tay ôm tấm ván, đứng ở ven đường, thừ người ra.
Di động vang lên.
“A lô!” Tôn Sách cười nói.
“Tôn Sách hả?” Chủ tịch hội sinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-dong-song-bich/1870866/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.