Ông phản ứng như vậy lại làm cho Tiểu Bảo vui vẻ, vứt luôn cả miếng dưa chuột bên tay đi, hai tay túm râu Triêu Dương Tử. Thần Niên thấy thế, bước lên trước tách tay của Tiểu Bảo ra, bế bé về, chột dạ nhòm trộm mấy cái râu của Triêu Dương Tử. Triêu Dương Tử râu tóc lưa thưa, có thể giữ được chỗ râu này đã rất khó khăn rồi, bị Tiểu Bảo dứt đứt vài cái, khó tránh khỏi thấy đau lòng, còn Tiểu Bảo chẳng hiểu chuyện gì, vẫn luôn toét miệng cười với ông, làm ông muốn bực cũng không được, đành trừng mắt lườm Thần Niên vài lần.
Thần Niên vội trưng ra cho ông một khuôn mặt cười, chuyển đề tài hỏi: “Lần này đạo trưởng đến, có định ở lại vài ngày không?”.
Nghe nàng hỏi thế, Triêu Dương Tử lại nghiêm mặt, nghiêm nghị nói: “Thần Niên, ta đến lần này có chính sự tìm cô. Đầu năm nay, Dự Châu đã bị Khâu Mục Lăng Việt phá, hiện giờ Khâu Mục Lăng Việt lại mang binh vây khốn Thái Hưng…”.
“Đạo trưởng!” Thần Niên bỗng ngắt lời Triêu Dương Tử, “Đó là báo ứng Hạ gia phải nhận, ông trời có mắt, thiện ác có báo”.
Triêu Dương Tử sửng sốt, một lúc sau đứng phắt dậy, cả giận nói: “Nhưng Thái Hưng không chỉ là Thái Hưng của Hạ gia, một khi Thái Hưng thất thủ, cả Giang Nam sẽ để lộ dưới gót sắt quân Tiên Thị! Khi thiên hạ đang ở lằn ranh tồn vong, sao cô có thể chỉ lo ân oán cá nhân?”.
Thần Niên giương mắt nhìn Triêu Dương Tử, lại hỏi: “Đạo trưởng, ngày đó ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-bac-nu-phi/2782854/quyen-3-chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.