Editor: Hạ Mộc
“Có người trên mái nhà!”
“Bắt lấy chúng! Nhất định là trinh sát do quan binh phái tới!”
Trong tiếng kêu la không ngớt của đám đông, những người đuổi theo Trương Khuê Túc chia làm hai nhóm. Một nhóm vây bắt Trương Khuê Túc, một nhóm khác lại đuổi về phía Thần Niên cùng Lục Kiêu.
Loan đao của Lục Kiêu lập tức rời khỏi vỏ, đem Thần Niên bảo vệ ở phía sau. Nhưng Thần Niên sợ Lục Kiêu ra tay quá tàn nhẫn, vội thấp giọng quát: “Đừng làm tổn thương mạng người!”
Lục Kiêu hừ lạnh một tiếng, thầm nghĩ cô vừa rồi còn mắng Trương Khuê Túc lòng dạ đàn bà, ta thấy cô so với hắn cũng không cứng rắn hơn là bao. Hắn mặc dù nghĩ như vậy, nhưng xuất đao cũng dịu đi không ít, không hề cố ra sức giết trại chúng, hắn vẫn chưa lấy mạng của bất kỳ ai, chỉ dùng sống đao đánh xỉu cho xong.
Kết quả bọn họ bị bị rất nhiều trại chúng vây khốn. Trong cuộc hỗn chiến, Thần Niên liếc mắt nhìn về phía Văn Phượng Minh đang trốn ở phía sau, tâm tư đột nhiên khẽ động, thừa cơ tiến sát bên người Lục Kiêu, thấp giọng quát: “Bắt giặc phải bắt vua trước!”
Hai người họ từng liên thủ để đối phó quan binh Ký Châu, cực kỳ thông minh lanh trí, Lục Kiêu hơi gật đầu, nắm lấy bàn tay Thần Niên chìa ra, dùng toàn lực ném nàng ra phía ngoài, trong miệng cao giọng quát: “Đi!”
Mượn lực ném này của hắn, Thần Niên cưỡi mây đạp gió bay qua đỉnh đầu của mọi người, như đại bàng lao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-bac-nu-phi/2782658/quyen-2-chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.