Phong Quân Dương nghe xong mãi không thấy lên tiếng, chỉ nhẹ nhàng ôm lấy Thần Niên từ phía sau, vui đầu vào hõm vai nàng, thì thầm nói: “Thần Niên, xin lỗi nàng.”
Thần Niên cười cười, duỗi tay đẩy hắn ra, lại hỏi: “Chàng để lại Trịnh Luân cho Tiết Thịnh Anh à?”.
Phong Quân Dương đã cài cắm không ít người ở bên cạnh Tiết Thịnh Anh, có người thì ở chỗ sáng, có người lại ở chỗ tối. Hắn hao tổn biết bao tâm cơ mới đoạt được Thanh Châu thay cho Tiết Thịnh Anh, thì không thể không nhận được bất kỳ lợi ích gì được. Hắn nghe Thần Niên hỏi đến, liền gật đầu nói: “Tiết Thịnh Anh vẫn luôn muốn xin ta vài người đắc lực để dùng, ta liền để lại Trịnh Luân cho hắn. Tiết Thịnh Anh đã giữ lại vị trí trong quân cho Trịnh Luân rồi, đợi qua hai ngày nữa chúng ta đi, Trịnh Luân sẽ tới quân doanh.”
Thần Niên ngạc nhiên nói: “Tiết Thịnh Anh thật sự sẽ dùng Trịnh Luân sao?”.
Phong Quân Dương đáp: “Đương nhiên là sẽ dùng rồi, hắn vẫn muốn danh chính ngôn thuận có được Thanh Châu, vẫn muốn ta gả em gái mình cho, vậy thì phải cho ta thấy chút thành ý mới được chứ.”
Thần Niên đảo tròng mắt, lại hỏi tiếp: “Khâu Tam đâu? Hiện giờ hắn thế nào rồi?”.
Phong Quân Dương cười nhạt, đáp: “Hiện giờ hắn rất được Tiết Thịnh Anh trọng dụng.”
Thần Niên nghe vậy chậm rãi gật đầu, sau đó không hỏi gì thêm nữa, cầm theo tay nải định đi. Phong Quân Dương muốn đích thân đưa nàng qua đó, nhưng Thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-bac-nu-phi/2782626/quyen-1-chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.