Cô gái không chút mảy may khách khí với nàng, quả thật giao thanh củi đang xuyên qua con thú hoang đang tỏa ra mùi thơm kia cho nàng: “Vậy sao? Vậy thì ta nhất định phải nếm thử tay nghề của muội rồi.”
Thần Niên thẳng thắn không chút khách sáo nhận lấy, lại cảm thấy ngồi như vậy không tiện để nướng thịt, bèn dứt khoát đứng hẳn dậy vén tà váy nhét vào thắt lưng, cúi người xuống không ngừng xoay tròn xiên thịt nướng trên đống lửa. Động tác của nàng thuần thục, cổ tay có lực, căn thời gian của lửa cũng rất tốt, chỉ một thoáng sau, con mồi trên đống lửa đã tiết ra mỡ, nhỏ giọt xuống đám lửa phía dưới, phát ra tiếng xèo xèo.
Cô gái mở lời khen: “Tay nghề rất giỏi!”.
Thần Niên đắc ý nở nụ cười, nhất thời không thèm quay đầu lại, chỉ thò tay ra sau nói: “Lửa đang vừa tầm, gia vị, mau đưa cho ta gia vị!”.
Cô gái vội vàng lục tìm gói gia vị trong túi hành lý, ai ngờ tìm nửa ngày cũng không thấy, lại bị Thần Niên ở bên này thúc giục, nên càng khiến nàng luống cuống tay chân, Thần Niên muốn chạy tới giúp một tay, nhưng lại không đào đâu ra tay nào còn rảnh, cuống quá dậm chân thình thịch. Hai người đàn ông ngồi ở đối diện nhìn thấy tình cảnh ấy, bất giác đều phá ra cười sặc sụa.
Trong tay người đàn ông là một túi da đựng rượu rất lớn, hỏi Phong Quân Dương: “Có biết uống rượu không?”.
Phong Quân Dương khẽ gật đầu, mỉm cười nói: “Cũng tạm.”
“Này!” Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-bac-nu-phi/2782507/quyen-1-chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.