Thần Niên cười cười, “Cũng không phải lần đầu mà.”
Từ lâu lúc còn ở trong phủ ở Thanh Châu, nàng đã phải trực suốt một đêm cho hắn, nhưng lúc đó hắn chẳng qua chỉ cố ý muốn đánh gẫy cái tính kiêu ngạo của nàng thôi, chứ không phải thực sự coi nàng là một nha đầu để sai phái. Phong Quân Dương nói: “Trước khác nay khác, cô đừng ngủ dưới đất nữa. Quay về phòng cô ngủ đi, cách nhau gần như vậy, có chuyện gì thì ta gọi cô là được rồi.”
Nhưng Thần Niên lại lắc đầu, ngước mắt lên nhìn hắn, nghiêm mặt nói: “Ngươi không cần phải băn khoăn, ta chỉ muốn được an tâm thôi. Nội lực của ta không bằng được các ngươi, chỉ cần hơi có động tĩnh là đã có thể tỉnh rồi, ban đêm lại dễ ngủ say như chết, nếu lỡ như thật sự xảy ra chuyện gì đó, ta sợ mình tới không kịp. Ngươi bảo ta quay về ngủ, ngược lại ta càng thấy không yên tâm, chi bằng canh giữ luôn ở trong này, ít ra còn dám nhắm mắt ngủ được lát.”
Phong Quân Dương trầm mặc không nói gì, Thần Niên tưởng rằng hắn bị những lời mình nói làm cho cảm động, lại cố gắng khuyên tiếp: “Thật sự không sao mà, hôm qua ta ngồi trên ghế không bằng được thế này mà vẫn ngủ được. Hôm nay tốt xấu gì còn có giường nằm chăn đắp, không sao hết. Ta cũng chẳng phải đại tiểu thư nhõng nhẽo gì, làm mấy việc nhỏ nhặt này cũng không coi là vất vả đâu.”
Phong Quân Dương nghe nàng những lời chân thành như vậy bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giang-bac-nu-phi/2782494/quyen-1-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.