Đợi đến khi Chu Dận đã không biết xấu hổ mà nói “Ngài đối xử với cấp dưới tựa như ngày xuân ấm áp, với công tác lại như trưa hè cháy bỏng nhiệt huyết, với hành vi ăn bơ làm biếng thì như gió thu cuốn sạch lá vàng(1)…”, núi băng cuối cùng cũng mở lòng từ bi nói tiếng “Được rồi”.
Chu Dận như được đại xá mà thở phào nhẹ nhõm, lén nhòm sắc mặt núi băng cũng chả thấy anh ta có vẻ không vui, bèn đánh bạo nói một câu “Hoắc tổng, tôi xin phép ra ngoài trước”. Chỉ nghe sau lưng truyền đến tiếng nói rầu rĩ “Nhớ kỹ lời của cậu đấy”, dọa cậu lúc mở cửa tay run cầm cập mất một hồi.
Cứu tui với, thà thẳng tay trừ luôn tiền lương của cậu còn hơn là phải chịu đựng cái trò tổn hại tâm lý này. Chỉ cậu mới biết, mỗi lần nói chuyện cùng núi băng nhịp tim của cậu đập nhanh đến mức nào, quả thực có thể dùng tên của một bộ phim để hình dung, Tốc độ sinh tử(2). Nhất định là do khí thế của núi băng quá áp bức rồi TAT
Để đề phòng tình huống tương tự ngày hôm nay xảy ra lần nữa, cậu quyết định đi kiếm thằng cha kia để học hỏi kinh nghiệm, phải làm thế nào mới có thể mặt không đỏ tim không đập nói ra cả đống lời buồn nôn.
Buổi tối, trên QQ.
“Này, onl thì hú cái”
“Cục cưng à, từ năm chữ ngắn ngủi này anh có thể cảm nhận được tình yêu thương tha thiết em dành cho anh, em thật là tặng anh một niềm vui bất ngờ rồi”
Chu Dận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-tinh-den-tu-mot-doan-ghi-am/201458/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.