Giản Thuệ từ từ mở mắt ra, đập vào mắt cô là một gian phòng lạ…“đây…đây không phải là phủ Thân vương, cũng không phải Tiêu gia. Đây là đâu?” 
*Cô nương đã tỉnh lại rồi sao? 
Giản Thuệ nhíu mày “Ông lão này là ai vậy chứ? Chết tiệt, mình thật xui xẻo…xuyên vào tiểu thuyết mà xuyên vào đúng cái người chết sớm, mình không biết cốt truyện phía sau viết như thế nào vì mình còn chưa kịp đọc, ông lão này còn chưa từng xuất hiện trong mấy quyển mà mình đã từng đọc. Mình đến đây như lọt vào một thế giới hoàn toàn xa lạ”. 
*Cô nương có nghe thấy tôi nói gì không? 
- Lão là ai? Sao tôi lại ở chỗ lão? 
*Ta chỉ là một thầy thuốc ẩn cư nơi thâm cốc xa xôi này. 
- Sao tôi lại đến được nơi này? 
*Là phu quân của cô đưa cô đến đây nhờ ta cứu cô. 
Giản Thuệ nhớ lại đêm hôm ấy, cô từng bị thích khách ra tay. 
- Phu quân của ta sao? 
Đạo lão vuốt râu “Cô nương sao vậy?” 
Giản Thuệ trầm tư thật lâu “mình có phu quân từ bao giờ vậy chứ? Là ai chứ? Chẳng lẽ…” 
*Cô nương. 
- Thế chàng ấy đâu? 
*Haiz…lẽ ra thì cô đã chết rồi, cậu ta vì đi tìm thuốc cải tử hoàn sinh cho cô mà vượt nghìn trùng gian nan lên đỉnh núi cao hái thuốc, không may bị trúng độc… 
- Chàng ấy đâu rồi? 
Đạo lão khẽ lên tiếng “cậu ta ở phòng bên cạnh”. 
Giản Thuệ xuống giường…chạy qua phòng bên cạnh. 
- Là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-thue-nguoi-vo-bi-lang-quen/3575264/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.