Tiêu Thần tức giận bỏ đi “sao cô ta cứ luôn miệng xưng mình là Lệ quý phi chứ?” 
'Vương gia' 
“Ta muốn vào cung gặp Thái hậu!” 
'Vương gia, sao tự dưng lại có nhã hứng muốn mẫu hậu của người vậy?' 
“Mẫu hậu?” 
Điền Lang há hốc mồm “mẫu thân của mình mà cũng quên, Vương gia...người bệnh nặng thật rồi!” 
Tiêu Thần gãi mũi “Đông Thái hậu là mẫu hậu của chủ nhân cơ thể này sao?” 
Trên đường từ Phủ Thân vương đến Đông cung, Tiêu Thần ngồi nhắm mắt dưỡng thần, xe ngựa vẫn cứ lọc cọc trên đường. 
“Rốt cuộc thì cô ta có phải Giản Thuệ không? Nếu không phải Giản Thuệ, thì Giản Thuệ hiện đang ở đâu?” 
………… 
//Khởi bẩm Thái hậu nương nương, Thân vương điện hạ đến thỉnh an người. 
Tim Đông Thái hậu như nhảy ra khỏi lồng ngực “Hoang nhi đến thăm ai gia thật sao?” 
* Tiểu Lý Tử, ngươi xem sắc mặt ta có tươi tắn không? 
//Bẩm Thái hậu, sắc mặt người không những rất tươi tắn mà còn trẻ đẹp nữa. 
* Ngươi dẻo miệng quá, nhưng ai gia thích điều đó. 
“Nhi thần thỉnh an mẫu hậu” 
* Hoang nhi của ta, ngồi đi con. 
Nước mắt Đông Thái hậu chợt tuôn rơi lã chã! 
“Kìa mẫu hậu, người sao vậy?” 
* Hoang nhi, ai gia tưởng rằng con đã quên đi ai gia rồi chứ. 
Tiểu Lý Tử lau nước mắt “Thân vương điện hạ, cả đêm qua vì lo lắng cho người mà Thái hậu nương nương không hề chợp mắt!” 
“Mẫu hậu, là lỗi của nhi thần!” 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-thue-nguoi-vo-bi-lang-quen/3575253/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.