Minh Trọng Mưu đeo mặt nạ lại cẩn thận, lệnh cho Ngự y kê vài đơn thuốc trị cảm lạnh, sau đó đem đi sắc, thuốc sắc xong lại đíchthân bưng lên, Lại Xương đứng hầu bên cạnh không thể nhìn tiếp được nữa, “Trời ạ, bệ hạ người không bưng được đâu, để tiểu nhân làm cho.” Nóiđoạn, ông ta thò tay ra định giằng lấy, nhưng lại bị Minh Trọng Mưu ngăn lại.
“Tại sao lại không bưng được?” Minh Trọng Mưu cười, “đích thân hầu hạmới thể hiện được ý nặng tình thâm của trẫm, việc này ngươi không hiểuđược đâu.” Nói xong, hắn cầm theo một cái khăn ướt, rồi cẩn thận bưngbát thuốc lên sải bước về phía tẩm cung.
Lại Xương lau mồ hôi, trước khi làm thái giám ông ta cũng từng trải quathứ tình yêu đó rồi, nhưng lúc đó bản thân còn là một bách tính bìnhthường, lại nghèo khó nên hầu hạ vợ cũng là chuyện rất bình thường, cònbệ hạ là bậc đế vương quyền quý sao lại muốn đi hầu hạ người khác thế?
Thánh thượng quả nhiên là thánh thượng, tâm tư quả nhiên không phải ai cũng có thể đoán được.
Đột nhiên Lại Xương nghĩa ra một chuyện, liền vội vàng đi theo, thì thầm nói: “Bệ hạ, việc người và Tạ đại nhân…… có cần thái giám ghi chép lạikhông?”.
Minh Trọng Mưu ngẩn người, bước chân đang phi như bay lập tức chậm lại.
Lý do quan trọng nhất của việc thái giám ghi lại việc hoàng đế lâm hạnhphi tần nào đó, đương nhiên là vì xuất thân của vị hoàng tử sau này, suy cho cùng chừng nào vị trí Thái tử còn để trống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-than-quy-xuong-cho-tram/2141763/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.