Hôm ấy, lúc Minh Trọng Mưu đến thỉnh an Thái hậu, Tháihậu lại nhắc đến chuyện Minh Trọng Mưu nên ban mưa móc rộng rãi, đểhoàng cung có thêm hoàng tử, công chúa.
Minh Trọng Mưu nghĩ ngợi, rồi đáp: “Mẫu hậu, trẫm có một chuyện không hiểu, muốn xin mẫu hậu chỉ dạy.”
Trước đây, đối với chuyện ban mưa móc ân sủng khắp hậu cung của Tiênhoàng, Minh Trọng Mưu cảm thấy rất phản cảm, nhưng hôm nay thái độ củahắn lại khác hẳn ngày thường, thậm chí còn chủ động hỏi đến chuyện nàyvới Thái hậu. Thái hậu băn khoăn, có lẽ Minh Trọng Mưu đã nghĩ thôngrồi, bèn cười nói: “Chuyện gì?”.
Minh Trọng Mưu thấy tâm tình Thái hậu đang rất vui, bèn nói thẳng luôn:“Mẫu hậu, điều trẫm muốn hỏi là, tình là gì?” Hắn hơi lắc lắc đầu, thởdài nói, “Người ta đều nói đế vương là kẻ vô tình, nhưng mẫu hậu là phụnữ, không phải là đế vương, thiết nghĩ trong lòng mẫu hậu, nhất định làcó tình, nên trẫm mới hỏi chuyện này.”
Minh Trọng Mưu nói vậy, khiến Thái hậu bất giác ngây người, bà đột nhiên trở nên trầm mặc.
Vốn dĩ Minh Trọng Mưu đang đợi Thái hậu thổ lộ tình cảm của bà với Tiên đế cho hắn nghe, không ngờ Thái hậu lại trầm mặc.
Hồi lâu sau, Thái hậu mới cười cười, nói: “Tiên đế vô tình, tuy mẫu hậulà phụ nữ, nhưng cũng không thể không vô tình, nếu không……”
Nếu không sợ rằng giang sơn này, không đến lượt Minh Trọng Mưu ngồi.
Những lời đó Thái hậu tuy chưa nói ra, nhưng ý tứ đã lộ ra rất rõ ràng.
Một khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-than-quy-xuong-cho-tram/2141752/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.