Qua sáng sớm ngày hôm sau, Giản Diêu bị Triệu Hữu Minh lôi đi làm mấy việc vặt vãnh như thẻ ngân hàng, thẻ điện thoại, thẻ xe bus, hiệu suất làm việc của người Pháp khá thấp, chỉ làm mấy thứ này đã mất thời gian cả một buổi sáng, còn thẻ tạm trú, sửa chữa phòng, bảo hiểm, những việc đó còn phải chậm rãi làm.
Làm xong việc, lại đi siêu thị mua chút đồ sinh hoạt đơn giản, Giản Diêu còn cầm về một đống bánh mì, bánh quy, chocolate, sữa bò, nước trái cây có thể lấp đầy bụng. Triệu Hữu Minh nhìn thẳng nhíu mày: "Chắc em không định sống dựa vào mấy thứ này chứ?"
Giản Diêu không nhiều lời: "Trước mắt như vậy đã."
"Em như vậy không được đâu, dù sao tới nước ngoài cũng phải học cách tự chuẩn bị bữa ăn, anh đưa em đến phố Trung Hoa một chuyến vậy, cũng không xa, ngồi mấy trạm tàu điện ngầm là đến rồi. Đi mua chút đồ ăn cùng gia vị về, nấu ăn cũng không khó đâu, cho dù nấu mì còn đỡ hơn gặm bánh mì khô khốc qua ngày." Triệu Hữu Minh tận tình khuyên bảo y, tuy rằng Giản Diêu nói rằng bản thân không có tiền, nhưng nhìn là biết điệu bộ của đại thiếu gia, mười ngón tay không dính nước, Triệu Hữu Minh đúng thật là lo y sẽ để bản thân chết đói.
Giản Diêu gật gật đầu, không cự tuyệt ý tốt của anh, vì thế bọn họ lại chuyển tàu điện ngầm đến phố Trung Hoa ở khu mười ba.
Cái gọi là phố Trung Hoa, ngoại trừ di dân ban đầu qua đây mưu sinh, còn có rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-tam/1112914/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.