Edit: halan
Beta ; Thảo My
Chờ nàng bình tĩnh trở lại, Thu Minh Phong lấy vải mềm thay nàng lau máu và mồ hôi trên người. Sau đó xuống giường bưng nước tới giúp nàng rửa sạch miệng vết thương, lại bôi thêm thuốc mỡ.
Việc như vậy mỗi đêm đều phải làm vài lần, hắn đã thật sự rất thuần thục.
Hắn không sợ khổ, nếu hắn khổ mà có thể làm nàng ngủ an ổn, hắn thà rằng để mình khổ còn hơn.
“Thu Minh Phong.”
“Hả?”
“Chàng vì sao không thích Diệp Vũ Thường? Nàng xinh đẹp như vậy.”
“Không biết.”
“Nào có người như vậy.”
“Quả thật không biết.”
“Vậy chàng vì sao lại thích ta?”
“Không biết.”
“……” Lâu Tây Nguyệt giữ lấy tay hẳn rồi chợt cắn vào tay hắn sau đó thì miệng phi phi mấy cái cả giận nói: “Trên tay chàng sao toàn là thuốc mỡ thế?”
Hắn bất đắc dĩ nói: “Ta giúp nàng bôi thuốc.”
“A” Nàng đập giường, “Hương vị rất kỳ quái, Ngô trường lão bọn họ đúng là toàn dùng thứ quỷ quái, ta làm sao mà ngủ được, a a……”
Thu Minh Phong lắc đầu tiếp tục bôi thuốc cho nàng, với việc kêu gào của nàng hắn lựa chọn không để ý.
Chỉ cần nàng có thể quên sự đau đớn trên lưng thì tạm thời cũng là tốt lắm rồi.
“Ha ha ha……” Rốt cục có thể đứng lên từ trên giường Lâu Tây Nguyệt chống nạnh nhìn trời cười to ba tiếng nhưng động tác quá mạnh mà phát ra một tiếng rên rỉ.
Thu Minh Phong đỡ lấy nàng, hiền hậu không nói gì.
“Tiểu Nguyệt Tích, vui quá hóa buồn thôi?” Giọng Ngô trường lão đầy trào phúng vang lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-phu-thang-phu/263265/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.