Lô Uyển Chi xấu hổ quá đỗi trực tiếp rụt đầu vào ổ chăn, giờ phút này nàng hết sức phi thường nghĩ đem mấy lời thô tục phun ra khỏi miệng trượngphu đá đi.
Tô Việt mặc kệ nàng lúc này thẹn thùng cỡ nào, dùsao trước kia cũng giống như vậy, vừa nhắc tới chuyện này liền biếnthành một bộ mặt khác.
"Uyển Chi, hôm chúng ta thành thân cómấy bằng hữu từ trấn trên đến uống rượu mừng, hiện tại bọn họ đều sẽ đitòng quân" khi nói những lời này trên mặt hắn mang theo nét cô đơn.
Từ trong ổ chăn đầu Lô Uyển Chi mọc ra, chỉ lộ ra hai đôi mắt sáng ngờinhìn hắn hỏi, "Lần trước không phải nói chỉ có Đại Hồ Tử Lỗ Kính đi thôi sao? Làm sao mà hai người kia cũng đi nốt? Ta nhớ chàng từng nói qua,Lỗ Kính này là nha dịch trong huyện nha, tại sao lại bỏ lại nhiệm vụ đitòng quân?"
Đột nhiên, trong lòng Lô Uyển Chi cảm thấy bất an vô cùng, nàng có thể từ trong lời nói của Tô Việt cảm nhận được sự bấtan chắc chắn.
Nhìn thoáng qua Lô Uyển Chi, Tô Việt chậm rãinói, "Trước hết, chỉ nhắc sơ qua mấy câu về thân thế của mấy người nọ,Đại Hồ Tử đi tòng quân bởi vì hắn coi trọng tiểu thư thế gia vọng tộccủa Triệu gia trấn trên, kiên trì đi cầu hôn bị người ta xua đuổi trởvề, việc này không ngờ là chuyện mất mặt lưu truyền trên đó, hơn nữatrong nhà hắn cha mẹ đều đã mất sớm, bỏ đi thế nhưng một mình thoải mái, đúng rồi, chìa khóa sân nhà hắn còn ở chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-phu-cua-kieu-the/2295640/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.