Giản Ninh Xuyên không rõ tin tức kia là thật hay giả, chuyển tiếp cho Hoắc Phù, hỏi hắn có biết chuyện này không. 
Hoắc Phù hiện tại đang rảnh rỗi, bèn gọi điện thoại cho cậu, hai người cùng nhau hóng hớt Showbiz. 
Hoắc Phù nói: “Anh không nghe được tin đồn cậu ta đắc tội với ai, người đại diện của Chu Phóng cũng chẳng đời nào để cậu ta đi gặp đại lão đâu, chỉ sợ cậu ta gây ra chuyện.” 
Giản Ninh Xuyên: “Vậy người đại diện nhà anh Phóng thật sự tranh ≺Đóa Hoa Trong Nước≻ với chúng ta ạ?” 
Hoắc Phù: “Chuyện này cũng có thể lắm, tác phẩm của Cam Tiểu Hồng toàn là phim hạng A, diễn viên trẻ nào mà chẳng muốn được Cam Tiểu Hồng dạy dỗ?” 
Giọng điệu của hắn bỗng nhiên thay đổi, nói: “Giản Ninh Xuyên, sau này em đừng có anh Phóng dài anh Phóng ngắn nữa, bạn gei nhỏ phải nhìn rõ tình hình đi chứ, trong giới này ngoại trừ thầy Hoắc ra, toàn bộ trai đẹp đều là đối thủ cạnh tranh của em đấy, không được có tình cảm quá chân thành với bọn họ, hiểu chưa?” 
Giản Ninh Xuyên: “Đang hóng hớt Showbiz mà! Sao anh lại ngấm ngầm đâm chọc thế!” 
Hoắc Phù ở đầu dây bên kia cười hơ hớ. 
Giản Ninh Xuyên: “Nhưng em thấy hai bộ phim mới của anh Phóng chìm nghỉm thật, anh Phóng là một diễn viên giỏi, cứ thế này mà flop thì tiếc quá.” 
Hoắc Phù nói: “Hai năm trở lại đây ngoài ≺Thành Phố Tội Ác≻, Chu Phóng không có lấy một tác phẩm nổi tiếng nào, cậu ta đã từng đấy tuổi nhưng vẫn không giành được giải thưởng nặng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-ninh-xuyen-la-so-mot/727781/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.