Chương trước
Chương sau
- Một hồi chấn động cấp 6.1 độ!

Cố Tích Phong giương mắt nhìnchằm chằm lên những số liệu tính toán truyền về từ trên màn hình thiếtbị đo đạc, cặp mày đột nhiên nhăn tít lại một chút, vươn mấy đầu ngóntay to tròn thô hào vô cùng bẩn thỉu của hắn, dùng sức miết mấy cái lêntrên màn hình cảm ứng của cái thiết bị đo đạc, sau đó nhìn thấy ba đạođường cong vô cùng chỉnh tề đột nhiên xuất hiện trên màn hình thiết bị,khẽ giật mình một chút, nói:

- Cơn địa chấn tiếp theo, vì sao lại xuất hiện một cách chỉnh tề như vậy? Đây là chuyện tình như thế nào đây?

- Cái này là thuyết minh cái gì?

Hứa Nhạc có chút nghi hoặc hỏi.

- Điều này thuyết minh rằng ở sâu bên dưới trong lòng đất đang bị vâytrong trạng thái tích lực chuẩn bị bộc phát. Đổi một lời khác mà nói,chính là đang có người ở bên dưới muốn dùng ngoại lực tạo thành một hồinổ mạnh lớn, kết quả không nghĩ tới lại khiến cho tầng nham thạch bêndưới bị chấn động, khiến cho một hồi động đất lớn phát sinh!

Cố Tích Phong quay đầu nhìn lại, có chút cảnh giác nhìn chằm chằm Hứa Nhạc, hạ thấp thanh âm, nói:

- Trung tâm của hồi địa chấn này tuy rằng hiện tại vẫn chưa thể xác địnhchính xác được, nhưng mà nhìn vào chiều sâu của cơn chấn động, hẳn làchính tại khu vực khai thác mỏ sâu bên dưới lòng đất, nơi mà Đông Phương Ngọc đã từng nhắc tới lúc trước!

Ánh mắt của Hứa Nhạc nhất thời dần dần nheo chặt lại một chút. Thoáng trầm mặc trong chốc lát, sau đó mới nói:

- Một tràng nổ mạnh lớn phát sinh ở sâu bên trong khu vực nền đất, chẳnglẽ là Quân đội Liên Bang đang có ý đồ muốn che giấu dấu vết gì đó haysao?

o0o

Chi Tiểu đội cô độc kia đang một mình ngơ ngẩn ởbên cạnh cao nguyên Bỉ Cơ mà suy đoán những cơn chấn động ở sâu bên dưới nền đất. Bọn họ suy nghĩ xem có thể nào là do Quân đội Liên Bang đangmuốn che giấu một cái bí mật gì đó hay không. Còn bên trong Bộ Tư lệnhmặt trận Quân đội Liên Bang tại căn cứ tiền tuyến thì lại vốn không cóbất cứ người nào chú ý đến hai cơn địa chấn xuất kỳ bất ý ở nơi đó. Màbọn họ lại một phen đem toàn bộ lực chú ý đặt ở trên người của đám độiviên Tiểu đội cô độc kia, không chút nào che giấu sự phẫn nộ cùng vớisát ý của chính mình đối với bọn họ.

Bên trong văn phòng chỉ huytác chiến, dưới ngọn đèn có chút hôn ám, Tổng Tư lệnh tiền tuyến Quânđội Liên Bang, Trung tướng Hồ Liên, sắc mặt có chút âm trầm nhìn mộtvòng đám thuộc hạ cấp dưới của chính mình, thanh âm tràn ngập sự rétlạnh, nói:

- Tôi mặc kệ cái gì gọi là sóng điện từ quấy nhiễu,cái gì mà động đất đột nhiên bộc phát, tôi chỉ biết rằng cái chi Phảnquốc kia hiện tại chỉ còn lại khoảng chừng không đến mười người, mà bọnchúng lại có thể ở dưới mí mắt của đám người các ngươi, một đám tướnglãnh ưu tú nhất của Quân đội Liên Bang chúng ta, tiếp tục tồn tại màhành tẩu lung tung suốt thời gian hơn nửa tháng trời, băng ngang qua cao nguyên Bỉ Cơ với khoảng cách đến hơn bốn trăm km! Thậm chí ngay cả mộtcọng lông tóc cũng chẳng rơi đi sợi nào!

Ông ta chậm rãi khẽ cúinhẹ người về phía trước một chút, mang theo ánh mắt tràn ngập cảm giácáp bách, giương mắt nhìn chằm chằm vào vị Bộ trưởng Tác chiến Không quân của Quân đội Liên Bang, hỏi:

- Ông giải quyết chuyện tình này như thế nào vậy? Đại đội Chiến đấu cơ đến lúc nào mới có thể xuất phát được đây?

- Nơi này chính là khu vực có cường độ phóng xạ khá cao, bên trong cácquy hoạch tác chiến nghiêm cấm tất cả các loại Chiến đấu cơ tiến vào!Hơn nữa… Ai cũng không thể nào ngờ nổi được, chỉ có vài người như vậy,không ngờ vận khí lại có thể tốt đến mức ở trên cao nguyên Bỉ Cơ lạinhặt được một đầu Robot quân dụng!

Vị Bộ trưởng Tác chiến Khôngquân của Quân đội Liên Bang đưa tay lau đi mớ mồ hôi lạnh trên tránmình, run run giọng giải thích nói:

- Tướng quân đại nhân, saukhi xảy ra động đất, sóng điện từ loạn lưu quấy nhiễu cực mạnh vẫn nhưcũ còn tồn tại, đây chính là sự thật khách quan a! Tôi không thể để chocác phi công của tôi đi mạo hiểm được. Hơn nữa lần trước trong khi tácchiến, hệ thống thông tin liên lạc liên hợp mặt đất đột nhiên bị tínhiệu điện tử lạ bất ngờ xâm nhập, cái vấn đề này tôi cho rằng cần phảitìm được đáp án trước mới được!

- Cái này cũng không cần phải có đáp án!

Trung tướng Hồ Liên có chút căm tức huy động hai cánh tay của mình, trầm giọng lớn tiếng nói:

- Cái mà các người cần phải làm chính là hành động, chứ không phải là đi tự hỏi vấn đề!

Nhân loại chung quy vẫn là một loại sinh vật nương dựa vào việc tự hỏi vấnđề mà có thể tiến hóa lên tới trình độ như ngày hôm nay. Mặc dù ở trongQuân đội, một nơi luôn luôn có quân kỷ cùng với giai tầng cực kỳ sâmnghiêm như thế này, đám quân nhân mặc dù là lấy phục tùng mệnh lệnh làmthiên chức của mình, nhưng mà đối mặt với chỉ thị cao nhất từ thượngtầng Quân đội Liên Bang đưa xuống, vẫn như cũ nhịn không được có mộtchút tự hỏi.

Nhất là bảy tám gã tướng lãnh Sư Đoàn trưởng bộ độimặt đất kia, bọn họ ngồi ở trên ghế dựa của chính mình, thủy chung cũngkhông có mở miệng nói chuyện, thế nhưng biểu tình trên khuôn mặt cùngvới thần thái ẩn sâu trong cặp mắt, còn có một loại thái độ trầm mặc bất chấp mọi chuyện cực kỳ đáng kể kia, đã biểu lộ đầy đủ thái độ của bọnhọ.

Bầu không khí bên trong phòng chỉ huy tác chiến hiện tại đang cực kỳ áp lực, đám người thuộc bộ đội Không quân tác chiến bắt đầu chậm rãi thu hồi lại tài liệu trước mặt mình, xoay người rời đi, bắt đầuchuẩn bị cho kế hoạch không tập sẽ tiến hành vào thời gian rạng sáng hôm sau. Đám tướng lãnh bộ đội mặt đất thì lại là chậm rãi giương mắt nhìnnhau, sau đó từng người từng người một bắt đầu mở miệng đưa ra lời nghingờ của chính mình.

Thiếu tướng Trình Mặc, Sư Đoàn trưởng của Sưđoàn Thiết giáp 11 vừa mới từ khu vực chiến khu Tây Nam tràn ngập thiếthuyết mà quay trở về, vào lúc này chợt khẽ nhíu mắt nhìn về phía vị Tổng Tư lệnh mặt trận tiền tuyến trên đài, dùng thanh âm có chút khàn khàncủa mình, nói:

- Tư lệnh đại nhân, tôi vẫn như trước đối với cáihồi lên án này giữ nguyên ý kiến của mình. Bởi vì theo như ý của tôi,thì Tiểu đội NTR đến từ Sư đoàn Thiết giáp 17 mới, chính là một đám quân nhân ưu tú nhất, cũng là kiên định nhất trong toàn bộ Quân đội LiênBang. Bọn họ tuyệt đối không có đạo lý làm phản!

Thoáng dừng lạitrong chốc lát, còn không đợi Tướng quân Hồ Liên mở miệng nói cái gì, Sư Đoàn trưởng Trình Mặc đã tiếp tục trầm mặc nói:

- Muốn làm phảnthì cuối cùng cũng phải có một cái lý do nào đó. Bọn họ chính là đangchấp hành một cái nhiệm vụ nguy hiểm nhất, hơn bảy mươi thành viên hiệntại đã chết gần hết, còn lại cũng không đủ mười người nữa. Hơn nữa bọnhọ nói thế nào thì cũng đã hoàn thành nhiệm vụ rồi, một khi quay trở vềliền chính là trở thành anh hùng của Liên Bang, bọn họ có lý do gì màphải từ bỏ quang vinh cùng với bản thổ quê hương của mình, đầu nhập vàođám người Đế Quốc xa lạ kia cơ chứ?

Các Tướng lãnh của bộ đội mặt đất Quân đội Liên Bang, đối với cái mệnh lệnh muốn dốc hết toàn lực màđi tiêu diệt chi Tiểu đội phản loạn kia một cách không nương tay của BộTư lệnh, trong lòng đã bắt đầu sản sinh nghi hoặc. Nhất là sau khi trảiqua tràng xung đột mạnh mẽ trước đây, đối với bọn họ lại phát sinh ramột loại tâm lý mâu thuẫn cực kỳ to lớn. Trong lòng bọn họ đều nghĩ thấy cuối cùng ngửi ra được một cỗ hương vị âm mưu cực kỳ nồng đậm. Mà bọnhọ thân là những quân nhân sĩ quan thiết huyết mạnh mẽ, chính là khinhghét nhất điểm này.

Trung tướng Hồ Liên nghe Sư Đoàn trưởng Trình Mặc nói như vậy, cặp mày cong khẽ chậm rãi nhướng lên một chút, sắc mặt lạnh lùng nhìn quanh một vòng tất cả mọi người quanh bàn họp.

Trung tướng Hồ Liên căn bản không phải là Đỗ Thiếu Khanh, bản thân cũng không có đủ tư cách hoặc là mị lực để mà đi trấn áp cái đám Tướng lãnh caocấp, mấy năm gần đây đã sở trên các chiến trường sinh tử mà lăn lộn rấtnhiều, cuồng vọng mạnh mẽ này. Nếu như giờ phút này ông ta không thểxuất ra được những thứ gì đó có đầy đủ uy lực cùng với sức trấn áp, nhưvậy bản thân ông ta khẳng định sẽ sắp sửa gặp phải một hồi vây công cựckỳ khó ứng phó. Thậm chí còn có thể bởi vì tràng xung đột lúc trước sẽphải trả một cái giá không nhỏ nữa.

Mặc dù cuối cùng Trung tướngHồ Liên vẫn còn có thể dựa vào quyền uy thượng cấp mà cứng rắn áp chếnhững người này lại, nhưng mà sự uy nghiêm của ông ta khẳng định sẽ hoàn toàn mất sạch, hơn nữa cũng không dễ tìm về lại.

Cặp mày đangsúc tích không biết bao nhiêu sự phẫn nộ chợt dần dần giãn ra một chút.Vẻ mặt Trung tướng Hồ Liên không một chút biểu tình, nhẹ nhàng đảo quamặt bàn một chút, sau đó vươn tay mở ra hơn mười bức ảnh chụp mặt đấttầm xa do những khỏa vệ tinh quân sự ngoài bầu khí quyển tiến hành quaychụp lại.

- Muốn phản loạn thì phải cần có lý do, một đám quânnhân sĩ quan binh lính ưu tú nhất của Quân đội Liên Bang đột nhiên làmphản, càng phải cần có một cái lý do, tôi hoàn toàn hiểu rõ sự nghi vấntrong lòng các người!

Trung tướng Hồ Liên liếc mắt nhìn một vòngnhững hình ảnh của chi Tiểu đội phản quân đang tiến hành trốn chết kia,nhìn thấy hai cái cáng cứu thương đơn giản làm bởi những cành cây trongrừng, nhìn thấy một người nào đó đang đi giữa đám người, khuôn mặt mặcdù khá mơ hồ, thế nhưng vẫn đủ để nhìn rõ mặt mày, nhàn nhạt nói:

- Tôi nghĩ các người hẳn là có thể nhận ra được người này là ai chứ?

Ông ta quay đầu lại, lạnh lùng nhìn đám Sư Đoàn trưởng vẻ mặt cường hãnkiêu ngạo đang ngồi xung quanh căn phòng họp, nhìn thấy sự biến hóa biểu tình biến thành khiếp sợ trên mặt bọn họ, nhìn thấy những cặp môi đangmím lại gắt gao của bọn họ, tâm tình không kềm được nhất thời trở nênsung sướng khi đạt được mục đích, nhưng thanh âm bên ngoài lại vẫn nhưcũ chậm rãi đều đều, nói:

- Các người cần có một lý do, đám quânnhân sĩ quan binh lính vĩ đại này làm phản cần có một lý do, như vậy thì theo như ý của tôi mà nói, sự xuất hiện của Hứa Nhạc, chính là cái lýdo đơn giản nhất, mà cũng đầy đủ nhất!

Tất cả các Tướng lãnh bêntrong căn phòng chỉ huy tác chiến này cũng đều khó có thể áp chế cảm xúc phức tạp cùng với sự khiếp sợ trong lòng mình. Bọn họ có người là SưĐoàn trưởng của Sư đoàn tinh nhuệ của Quân đội Liên Bang, có người làchủ quản của đơn vị bộ đội mặt đất mạnh mẽ, quyền lớn chiếm cứ mộtphương, thế nhưng tất cả bọn họ đều phi thường rõ ràng lực lượng thật sự của cái khuôn mặt cực kỳ bình thường này.

Đúng vậy, ở trong suynghĩ của rất nhiều người, bao gồm cả bọn họ nữa, đám quân nhân sĩ quanbinh lính vĩ đại của Tiểu đội 7 cũ kia căn bản không có bất cứ lý do gìđể mà làm phản Liên Bang cả, nhưng mà chỉ cần Hứa Nhạc xuất hiện ở trước mặt bọn họ, như vậy thì bọn họ có thể bất cứ lúc nào, bất cứ nơi đâucũng có thể vì hắn mà hy sinh tính mạng của chính mình, huống chi chỉ là làm phản?

Bên trong căn phòng chỉ huy tác chiến nhất thời là một mảnh trầm mặc. Bầu không khí pha hỗn tạp giữa mùi thuốc lá cùng với mùi cà phê nhất thời như là ngưng đọng lại, không có bất luận kẻ nào mởmiệng nói bất cứ lời nào cả.

Trung tướng Hồ Liên nhìn thấy phảnứng của mọi người như vậy, mới quay đầu lại, giương mắt nhìn về phíaHách Lôi, đang bị hai gã Hiến Binh khống chế đứng trong góc của cănphòng chỉ huy tác chiến, lạnh lùng nói:

- Sư Đoàn trưởng HáchLôi, cậu phải tạm thời bị cách đi toàn bộ quân chức, tiếp nhận sự thẩmtra lâm thời của Quân pháp tiền tuyến. Ngày hôm nay tôi thật sự thấuhiểu, cho nên có thể tha thứ cho sự xúc động của cậu, nhưng mà nếu nhưtiếp theo cậu lại còn một lần nữa móc ra súng lục của chính mình, nhảylên trên bàn rống loạn hét bậy, tôi sẽ trực tiếp bắn chết cậu, không cần xét xỠa!

Sắc mặt của Hách Lôi cực kỳ nặng nề, hai cánh tay đangbị hai gã Hiến Binh ôm chặt kịch liệt run rẩy không ngừng. Hắn muốn mởmiệng nói mấy câu gì đó, muốn động thủ làm chút chuyện gì đó, nhưng màsau khi nhìn thấy cái khuôn mặt cực kỳ bình thường, so với ba năm trướcđây tựa hồ như không hề có bất cứ biến hóa nào của Giáo quan xuất hiệntrên màn hình lớn giữa phòng, hắn gần như mất đi hết thảy mọi khí lựctrong thân thể.

Sư đoàn Thiết giáp 17 mới hiện tại đang nằm trong tình trạng bất cứ lúc nào cũng có thể bất ngờ làm phản, Sư đoàn Thiếtgiáp 17 mới đang chuẩn bị sẵn sàng để vùng lên làm phản bất ngờ!

Cái chi Sư đoàn Thiết giáp từ trước đến giờ vẫn luôn có nhưng chiến tíchvinh quang vô thượng này, đã từng kế thừa cái loại tác phong mạnh mẽ màtản mạn vô cùng do rất nhiều đời Sư Đoàn trưởng lưu lại, quen với việcbao che khuyết điểm nội bộ, cực kỳ thiện chiến với đối thủ, khéo léotrong việc nội đấu với các chi Sư đoàn Thiết giáp đồng bọn. Ở những thời điểm cần tuân thủ quân kỷ, vậy thì bọn họ chính là hình mẫu điển hìnhcủa việc quân kỷ nghiêm minh bậc nhất trong Quân đội Liên Bang, ở trênchiến trường, vào những thời điểm sinh tử liền kề nhau, vậy thì bọn họcó thói quen thường xuyên quên đi cái loại sự tình quân kỷ phiền phứcnày nọ…

Nếu như lúc nào cũng chỉ luôn bo bo một mặt coi trọng kỷluật Quân đội, như vậy thì vị Sư Đoàn trưởng năm đó là Lý Thất Phu cũngkhông có khả năng mang theo bọn họ, xông xáo trên tiền tuyến, tạo nênmột sự nghiệp kinh thiên động địa to lớn như vậy được. Nếu như cứ bị hai chữ kỷ luật này thoải mái trói buộc, khiến cho tay chân vướng víu, thìba năm trước đây Sư Đoàn trưởng Vu Lâm Hải cũng không có khả năng bảo hộ lại nhiều những gã đội viên của Tiểu đội 7 cũ như vậy được. Hơn nữatrong thời gian ba năm trời khi Đỗ Thiếu Khanh xuất nhâm chức vụ Tổng Tư lệnh tiền tuyến, bọn họ lại vẫn như cũ có thể mạnh mẽ cường hãn, tạothành vô số công huân như ngày hôm nay.

Cho nên đến khi đám quânnhân sĩ quan của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới phát hiện ra đám chiến hữucủa chính mình đột nhiên kỳ diệu khó hiểu bị cấp trên gán ghép cho mộtcái tội danh làm phản như thế này, sau đó lại bị bên phía căn cứ cùngvới cái ban ngành điều tra liên hợp chết tiệt kia cùng nhau đi đuổigiết, bọn họ tuyệt đối không có khả năng bảo trì sự bình tĩnh, giống như một đầu thỏ trắng nhỏ mà ẩn nhẫn chờ đợi kết quả cuối cùng của bên trên đưa xuống được, phản ứng của bọn họ quả thật phi thường trực tiếp.

Trên bầu trời của khu căn cứ tiền tuyến đang bị bao phủ bởi đám mây đen dàyđặc, hỗn loạn giữa những sóng điện từ hỗn loạn cùng với một loại tầngmây đen của âm mưu vô sỉ, đám quân nhân sĩ quan cao cấp của Sư đoànThiết giáp 17 mới nhất thời âm trầm triển khai những công tác phòng ngựmạnh mẽ, hơn nữa cũng chuẩn bị cho công tác đánh úp bất ngờ, tiến hànhđiều động một loại các hoạt động binh lực. Bên trong khi quân giới vàođêm khuya vẫn như cũ mơ hồ có thể nghe được thanh âm tự kiểm của hơn một trăm đầu Robot MX quân dụng nặng nề trực thuộc quyền quản lý của bọnhọ.

Nếu như bên phía thượng tầng của Quân đội Liên Bang không thể cấp ra được một lời giải thích có đầy đủ lực thuyết phục, khiến cho bọn họ tin tưởng được, nếu như cái đám ban ngành điều tra liên hợp khốnkiếp kia không thể giao ra được đám hung thủ đã đích thân đi truy sátTiểu đội NTR kia, nếu như không thể khiến cho hơn một vạn gã quân nhânsĩ quan binh lính của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới cảm thấy sảng khoái… như vậy thì ngay kế tiếp sau đó, bên trong khu căn cứ tiền tuyến của Quânđội Liên Bang sẽ phát sinh ra những chuyện tình gì, thì tất cả mọi người bên trong Bộ Tư lệnh, bao gồm cả vị Trung tướng Hồ Liên kia nữa, cũngđều sẽ không thể nào tưởng tượng nổi!

o0o

Hách Lôi bị mộtđám Hiến Binh áp giải quay trở về Sư Bộ của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới.Sắc mặt hắn âm trầm, hắng giọng nhìn chằm chằm vào đám thuộc cấp đangngồi bên bàn họp tác chiến, thoáng trầm mặc một lát, sau đó mới nói:

- Nơi này chính là tiền tuyến, chẳng lẽ các người muốn biến Sư đoàn Thiết giáp 17 mới trở thành chi bội đội đầu tiên trong lịch sử Quân đội LiênBang ở tại tiền tuyến tạo phản hay sao?

- Chúng ta cũng không phải là muốn tạo phản!

Đại Đội trưởng Đại đội Robot của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới, Thượng tá HoaTiểu Ty mang theo biểu tình nghiêm túc nhìn chằm chằm vào hắn, nói:

- Chúng ta cần phải cấp cho bên phía căn cứ một áp lực đủ mạnh, bằngkhông tôi không thể tưởng tượng nổi, đám gia hỏa Hùng Lâm Tuyền bên kiacòn có thể chống đỡ thêm được mấy ngày nữa!

Lâm Ái khẽ cau mày, quay sang nhìn Hách Lôi, nói:

- Bên trong phòng chỉ huy tác chiến đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gìrồi? Vì cái gì mà sắc mặt Sư Đoàn trưởng cậu lại biến thành khó nhìn đến như vậy chứ?

- Tôi đã bị chính thức tạm thời cách chức! Đang tiếp nhận điều tra theo quân pháp!

Hách Lôi đảo mắt một vòng nhìn đám quân nhân sĩ quan cao cấp trong phòng, nghiêm giọng nói:

- Nhưng mà tôi phải cảnh cáo các người, lập tức đình chỉ lại tất cả những công tác điều động binh lực! Bằng không một khi bị bên phía Bộ Tư lệnhđưa ra phán đoán là có ý đồ bất ngờ làm phản, như vậy thì ai cũng khônggánh nổi cái trách nhiệm đó đâu!

Hoa Tiểu Ty trầm mặc kiểm kê lại khẩu súng hạng nặng đang nằm trong tay mình, nhàn nhạt nói:

- Không phải là có ý đồ muốn bất ngờ làm phản, mà nếu như chuyện tình này không thể giải quyết cho ổn thỏa được, cho dù có thật sự bất ngờ làmphản thì có làm sao đâu chứ?

Hắn khẽ ngẩng đầu lên, dùng một loại ánh mắt cực kỳ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Hách Lôi, nói:

- Không phải tôi có ý xấu gì với cậu, nhưng mà cậu quả thật là quá mềmyếu rồi! Nếu như hiện tại kẻ làm Sư Đoàn trưởng là Giáo quan, như vậyhắn sẽ giống như cậu hiện tại, trơ mắt nhìn đám bính lính của mình nhưchúng ta bị người ta xem như là một đám thỏ con, muốn tùy ý nhào nặn rasao cũng co đầu chấp nhận hay sao? Nếu như vừa rồi đi vào căn cứ đàmphán là Giáo quan, như vậy cậu cho rằng hắn ta sẽ giống như cậu vậy, rút súng ra để lên trên bàn của Hồ Liên mà nói chuyện sao? Không đâu! Hắnta sẽ liền trực tiếp nổ súng, bắn chết luôn cái lão chó già bẩn thỉu đórồi!

Hách Lôi liếc mắt nhìn ra bên ngoài cửa phòng, ánh mắt nhìnlên trên người của mấy gã Hiến Binh đang đứng gác ngoài đó, khẽ cúi đầuxuống, nhìn về phía cái hòm vật dụng cá nhân đang cầm trong tay củachính mình, thanh âm có chút khàn khàn, nói:

- Đám người Hùng Lâm Tuyền bọn họ hiện tại đang ở cùng một chỗ với Giáo quan. Đây chính lànguyên nhân vì cái gì mà bên phía Bộ Tư lệnh lại tìm mọi cách cũng muốntruy giết bọn họ!

Bên trong căn phòng nhất thời lâm vào một mảnhtrầm mặc. Di Tắc Lưu, buổi tối ngày hôm qua mới vừa kịp thời chặy tớiđây, mang theo sắc mặt âm trầm, nhàn nhạt hỏi:

- Xác nhận chính xác rồi à?

Hách Lôi ôm lấy cái hòm vật dụng cá nhân của mình, hướng ra ngoài cửa đitới. Bắt đầu từ ngày hôm nay trở đi, hắn đã không còn là Sư Đoàn trưởngcủa Sư đoàn Thiết giáp 17 mới nữa rồi, mà là một gã quân nhân sĩ quan có tội đang bị tạm thời giam giữ chờ đợi phán xét. Hắn đi đến chỗ cánhcửa, đột nhiên chợt dừng lại cước bộ một chút, quay đầu lại nghiêm túcnhìn một vòng mọi người:

- Sau khi tôi đi rồi, tất cả các ngườiai nấy cũng đều không được phép khinh thường vọng động! Sư đoàn Thiếtgiáp 4 cùng với Sư đoàn Thiết giáp 13 vào buổi tối ngày hôm qua đã hoànthành công tác điều động binh lực, hết sức rõ ràng chính là đang nhằmvào Sư đoàn ! Mặt khác tôi nghĩ phải nhắc nhở các người một chút, mặc kệ cái này có phải là âm mưu hay không, có phải là một công tác thanh trừhay không, nếu như thật sự phát sinh chuyện tình bất ngờ tạo phản, vậythì đám đại nhân vật ở Thủ Đô Tinh Quyển bên kia, sẽ có đầy đủ cơ hộicùng với lý do mà đem tất cả chúng ta hoàn toàn chôn vùi tại chiếntrường!

o0o

Bên trong căn phòng có chút hôn ám, Chủ nhiệmBối Lý, chủ quản của ban ngành điều tra liên hợp của Chính phủ Liên Bang khẽ mỉm cười liếc nhìn về phía bóng dáng đang đứng bên cạnh cửa sổ củacăn phòng, trong lòng thầm nhủ cân nhắc, dự đoán ý tưởng chân chính củavị Tướn quân kia là cái gì.

- Bên phía bộ đội đã hoàn thành côngtác điều động rồi, bất luận là Sư đoàn Thiết giáp 17 mới bên kia nghĩmuốn làm ra cái loại sự tình như thế nào đi chăng nữa, cũng sẽ không tạo ra được chút chuyện tình mới mẻ nào cả. Hơn nữa tôi nghĩ ngài nhất định hết sức hy vọng bọn họ có thể xúc động lớn hơn một chút! Muốn đối phóvới chi bộ đội do đích thân Quân Thần đại nhân một tay huấn luyện đi ra, không có được cơ hội cùng với lý do tuyệt đối chính xác mà nói, đíchthực là một chuyện tình hết sức buồn rầu a!

Trung tướng Hồ Liên xoay người nhìn lại, vẻ mặt không một chút biểu tình, ngữ khí chậm rãi nhẹ nhàng nói:

- Chi quân đội vinh quang vĩ đại của Quân Thần đại nhân, ngày hôm nay lại rơi vào trong tay của một đám người ngu xuẩn xúc động như vậy, đối vớiLiên Bang mà nói, đây chính là một chuyện tình phi thường nhục nhã a!Tôi không phủ nhận tôi rất muốn thừa dịp cái cơ hội quý báu này hoànthành một lần thanh tẩy toàn bộ!

Thoáng dừng lại trông chốc lát, ông ta quay sang nhìn Chủ nhiệm Bối Lý, ngữ khí trào phúng nói:

- Nhưng mà nếu như ông quả thật đã cho rằng tôi thật sự ngu xuẩn đến mứckhông tiếc việc dẫn phát bộ đội bất ngờ làm phản, đến lúc đó bất luận là ông hay là tôi đi chăng nữa, cũng đều không gánh vác nổi cái loại trách nhiệm khổng lồ này đâu!

Chủ nhiệm Bối Lý cũng không có đối vớisự trào phúng của Tướng quân Hồ Liên làm ra bất cứ phản ứng nào cả, vẻmỉm cười ở trên mặt của hắn cũng dần dần thu liễm lại, dùng một loại ngữ khí ngưng trọng, nói:

- Chiếc Phi thuyền vũ trụ thần bí kia vẫnluôn một mực có ý đồ muốn thoát ly khỏi sự theo dõi của chúng ta, tiếnvào trong tầng khí quyển, thật rõ ràng chính là muốn tiếp ứng chi Phảnquân kia rời đi.

- Chiếc Phi thuyền vũ trụ kia đến tột cùng là thuộc về bên nào vậy?

- Mãi cũng không có bắt giữ được hình ảnh đáng tin cậy về chiếc Phithuyền kia, thế nhưng tuyệt đối không có khả năng là Phi thuyền của đámngười Đế Quốc bên kia.

Chủ nhiệm Bối Lý khẽ nhún nhún vai mấy cái, nói:

- Phỏng chừng có thể là chiếc Chiến thuyền quái dị ba năm trước đây đãtừng hoành hành trên Tinh cầu S1. Cũng chỉ có chiếc Chiến thuyền quái dị kia mới có được loại tốc độ khủng bố đến như thế.

Biểu tìnhTrung tướng Hồ Liên cực kỳ nghiêm túc đi đến bên cạnh bàn làm việc, nhìn thấy những đạo đường cong được đánh dấu màu đỏ cực kỳ chói mắt bên trên tấm bản đồ điện tử trên bàn, thoáng trầm mặc trong chốc lát, sau đó mới nói:

- Những người này không ngờ lại có thể đột phá đến được nơi này, thật sự là đã nằm ngoài sự dự kiến của tôi rồi. Nhưng mà bọn họkhẳng định là phải chết… Thượng tá Lý Phong cùng với chi bộ đội Robotcận vệ của hắn đang từ khu vực chiến khu eo biển triệt thoái trở về,khoảng cách với cái bình địa này chính là gần nhất!

Chủ nhiệm Bối Lý nghe hiểu được ý tứ ẩn chứa trong lời nói của ông t cặp mày thoángnhíu lại một chút, sau đó đưa ra ý kiến phản đối:

- Không ai sẽhoài nghi năng lực của Thượng tá Lý Phong, nhưng mà vấn đề chính là quan hệ cá nhân giữa cậu ta cùng với Hứa Nhạc quả thật đáng khiến cho ngườita lo lắng, có thể nào sẽ xảy ra vấn đề gì hay không?

Trung tướng Hồ Liên gỡ xuống cái quân mũ trên đầu mình, đưa tay vuốt ve mái tóc hoa râm một cái, nhàn nhạt nói:

- Theo như tôi được biết, Thượng tá Lý Phong chính là đã từng có một lờihứa hẹn đối với Tư lệnh Đỗ Thiếu Khanh, hắn sẽ không tha cho Hứa Nhạc ởtrên chiến trường!

Chủ nhiệm Bối Lý khẽ nở nụ cười nhàn nhạt mộtcái, trong lòng thầm nghĩ cái lời hứa hẹn kia một khi là đã được ướcđịnh giữa Đỗ Thiếu Khanh cùng với Lý Phong, như vậy sao ông biết đượcnhất định là sẽ đạt được sự chỉ điểm của Chủ tịch Lý Tại Đạo cơ chứ?Nhưng mà hắn tự nhiên cũng sẽ không đi vạch trần điểm này. Ánh mắt hắnthoáng khẽ đổi trong chốc lát, sau đó đột nhiên hỏi:

- Về chuyệntình tại sao tại cao nguyên Bỉ Cơ lại liên tục xảy ra động đất, khôngbiết Tư lệnh đại nhân có cái nhìn gì hay không? Căn cứ theo sự điều tracủa bên phía Cục Hiến Chương, ở chỗ sâu bên dưới lòng đất nơi đó tựa hồnhư…

Thế nhưng lời nói của ông ta cũng còn chưa có nói hết được,liền đã bị hai đạo ánh mắt sắc bén mà băng lãnh như đao mạnh mẽ cắt đứt. Trung tướng Hồ Liên lạnh lùng nhìn chằm chằm vào hai mắt của Chủ nhiệmBối Lý, không chút nào che giấu đi sự uy hiếp mạnh mẽ cùng với hương vịlãnh huyết trong giọng nói của chính mình:

- Những chuyện tình gì nên điều tra thì các người hãy đi điều tra. Những chuyện tình không nên điều tra, các người cũng đừng có mà đi hỏi loạn như vậy. Đừng nên quênrằng, nơi này chính là tiền tuyến, chính là mảnh địa phương nơi mà đạnlạc bay múa đầy trời a!

Trái tim của Chủ nhiệm Bối Lý nhất thờilâm vào một mảnh căng thẳng, biết chính mình đã đặt chân vào một cáilĩnh vực mà mình tuyệt đối không nên đặt chân vào, lập tức gắt gao mímchặt lại cái miệng mình. Bởi vì hắn cũng không muốn chính mình sẽ biếnthành một gã quan viên cao cấp nhất của Liên Bang bị chết ở dưới mộtđường lạc đạn nào đó, cho nên thầm hứa với lòng, cho dù có chết hắn cũng tuyệt đối không dám một lần nữa nhắc tới những chuyện có quan hệ vớiđộng đất…

o0o

Trên Tinh cầu Mặc Hoa vào lúc này có lẽ là tháng bảy, bầu trời chợt xẹt qua một ngôi sao băng.

Vào thời gian buổi sáng sớm, một vật nặng thần bí nào đó có hình dáng giống như một tảng đá lớn từ bên trong vũ trụ sâu thẫm đột nhiên phóng vọtđến, hung hăng đụng thẳng vào trong tầng khí quyển đang bao vây xungquanh khỏa Tinh cầu, gào thét xé rách bầu không khí càng ngày càng nồngđậm, kéo dài theo một cái đuôi lửa dài to cực kỳ chói mắt, sau đó hóathành một đạo cột khói màu trắng tươi, lưu lại trên chân trời một lúcthật lâu cũng không có tiêu tan.

Mạng lưới theo dõi dị vật khôngtrung của Quân đội Đế Quốc cũng chú ý đến cái tảng thiên thạch sao băngkỳ quái này. Hạm đội Liên Bang vào bảy phút trước đó cũng đã sớm tínhtoán ra được quỹ tích rơi xuống của khỏa thiên thạch vừa mới xuất hiệnnày. Nhưng mà địa điểm nơi mà khỏa thiên thạch này rơi xuống chính làtại bình địa Qua Lan, nằm ở bên sườn của cao nguyên Bỉ Cơ bên kia. Nơiđây hoàn toàn xa cách đối với khu vực bộ đội Liên Bang đang đồn trú trên khỏa Tinh cầu này. Sau khi trải qua mấy trận động đất mạnh mẽ liêntiếp, dư chấn sóng điện từ loạn lưu vô cùng nghiêm trọng, gây trở ngạikhông nhỏ cho bên phía Không quân tiến hành hoạt động.

Ở bên trên phiến cao nguyên hoang vu rộng lớn này, có tổng cộng hai chi bộ đội ởkhu vực cách nhau hơn bốn mươi km nhìn thấy được một màn hình ảnh màkhỏa vẫn thạch sao chổi kia tạo thành, sau đó cũng không có rảnh rỗi màđi thưởng thức cái loại hiện tượng thiên văn kỳ quái như thế này, đều là tự trầm mặc gia tăng thêm tốc độ đi tới của chính mình.

Vào đêmkhuya, chi Tiểu đội cô độc lặng lẽ rời khỏi phiến sơn cốc kia, hướng vềphía bình địa Qua Lan kia mà xuất phát đi. Bọn họ chính mắt nhìn thấykhỏa sao chổi kia kéo dài cái đuôi đỏ rực cùng với trắng tươi của chínhmình, toàn thân sớm đã mỏi mệt đau xót khi bị lâm vào tuyệt cảnh, phảngphất như là vừa mới được nuốt xuống mất bình thuốc kích thích hạng nặng, trong ngực trong bụng tràn ngập một mảnh nóng bỏng, một cỗ lực lượngmạnh mẽ nhất thời quay trở về bên dưới hai chân của mỗi người.

Cái Doanh đoàn Robot của Quân đội Liên Bang nào đó, từ bên phía chiến khueo biển quay trở về, liên tục hay ngày duy trì cường độ hành quân siêutốc cực nhanh, nhìn thấy đám bụi mù ngập trời mà khỏa vẫn thạch ở phíaxa xa khi rơi xuống mặt đất kích khởi lên, phảng phất như là nghe đượcmột thanh âm trống trận mạnh mẽ trào dâng phía trước, cái động cơ Robotnặng nề nhất thời lại nổ vang lên một trận.

Nửa tiếng đồng hồ sau đó, song phương cơ hồ là đồng thời chạy tới được phiến địa phương nơikhỏa vẫn thạch kia rơi xuống mặt đất.

Bề ngoài của khỏa vẫn thạch bị cháy đen đã bong ra một lớp che chắn bên ngoài, lộ ra bên trong phần cấu tạo của một chiếc Phi thuyền phát ra quang mang kim loại sáng bóng. Cánh cửa khoang thuyền đã sớm tự động mở ra, chuẩn bị nghênh đón mộtđám người đào vong nào đó bước lên rời đi.

Chi Tiểu đội cô độckia sau khi cực kỳ gian khổ di chuyển qua một cái dốc thoai thoải, giẫmlên trên tầng cây cỏ dày đặc bên dưới, gặp lại một màn như thế này, thếnhưng trong lòng lại cũng không có sinh ra bất cứ cảm giác may mắn cóthể được chạy thoát chút nào, càng không có cái gì cảm giác mừng nhưđiên cả.

Bởi vì đám bọn họ lại còn nhìn thấy tổng cộng có mườibảy đầu Robot quân dụng MX Liên Bang thuần một màu đen tinh khiết, đangdưới sự suất lĩnh của một đầu Robot hình thức đơn giản nhưng lại mườiphần xơ xác tiêu điều, đã vượt qua tòa núi thấp ở phía đối diện, xuấthiện ở phía bên kia của chiếc Phi thuyền vũ trụ!

Mười tám đầuRobot MX của Liên Bang, tạo thành một cái vòng vây hình nửa vòng cunglớn, phần trung tâm mà bọn chúng đang hướng tới chính là nơi mà khỏa sao chổi kia rơi xuống mặt đất. Mà phía bên chi Tiểu đội cô độc này cũngchỉ có khoảng bảy tám người còn có sức chiến đấu, hơn mười khẩu súngống, hai cái cáng cứu thương lâm thời, cộng thêm một đầu Robot rác rưởixơ xác đến mức không chịu nổi. Thực lực của song phương thật sự chênhlệch quá mức cách xa, cách xa đến mức vốn không cần nhất thiết phải tiến hành chiến đấu cũng có thể biết được kết quả cuối cùng.

Bên cạnh đám lùm cây, đầu Robot rác rưởi khổng lồ khẽ loạng choạng cánh tay máymóc công trình, mặc dù vô cùng khoa trương nhưng lại vô dụng của chínhmình, giống như hướng về phía đám Robot quân dụng Liên Bang kia chàohỏi, hoặc là như muốn đầu hàng vậy.

Hùng Lâm Tuyền cảnh giác ômkhẩu súng hỏa lực hạng nặng trong tay mình, nhìn về phía đám Robot quândụng khí thế bức người cách bọn họ khoảng chừng mấy trăm thước, sau đóyên lặng liếc mắt nhìn về phía bóng dáng đầu Robot rác rưởi duy nhất ởbên mình, nhẹ nhàng giơ lên cánh tay, phất phất mấy cái, chỉ huy đám đội viên nâng lên hai cái cáng cứu thương, hướng về phía sau lùm cây màtriệt hồi trở về.

Ở trong tràng Robot đối chiến sắp sửa phát sinh ngay sau đó, bọn họ cũng sẽ không tạo thành được bất cứ tác dụng gì cả. Hơn nữa vào buổi tối ngày hôm qua, Hứa Nhạc đã từng hứa hẹn qua với bọn họ, hắn tuyệt đối có khả năng xử lý loại tình huống này.

Ngaykhi đám người bọn Hùng Lâm Tuyền hướng về phía sau đám lùm cây mà triệtthoái trở về, mười bảy đầu Robot MX màu đen kia, hệ thống song động cơ ở phía sau thắt lưng nhất thời nổ vang, chuẩn bị khởi động. Nhưng mà đúng vào thời khắc này, đầu Robot chắp vác rác rưởi kia đã mạnh mẽ nện thậtmạnh xuống cái cánh tay công trình máy móc thô to tráng kiện của chínhmình.

Con người có danh tiếng cũng như cây cao có bóng mát. Cũnggiống như là đám đội viên của chi Tiểu đội cô độc cùng với mấy gã tùbinh người Đế Quốc kia sau khi nghe được cái tên của Lý Cuồng Nhân liềnlâm vào một mảnh tuyệt vọng, tình tự của mấy gã phi công bên trong mườibảy đầu Robot MX Liên Bang lúc này cũng đã trở nên phi thường khẩntrương dị thường.

Theo cái động tác đột ngột của đầu Robot chắpvá rác rưởi kia, bọn họ đều theo bản năng khẽ chậm lại cước bộ, làm racái trạng thái phòng ngự hoàn mỹ nhất nhưng cũng là cực đoan nhất củachính mình.

Cái mà bọn họ đang đối mặt, mặc dù cũng chỉ là một đầu Robot chắp vá phi thường rác rưởi…

Thế nhưng người đang ngồi trong đầu Robot kia lại có tên là Hứa Nhạc…
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.