Vì cái gì lại phải chiến đấu, chính là bởi vì địch nhân vẫn còn ở nơi đó!
Đây chính là một câu danh ngôn của Tiểu đội 7 năm đó đã từng làm rung độngtoàn bộ Liên Bang, chỉ có điều gã Lan Hiểu Long năm xưa đứng trên bụcnhận Giải thưởng Tinh Vân nói ra câu nói nổi tiếng này, hiện tại sớm đãcông thành danh toại, không còn đứng ở tiền tuyến nữa rồi.
Vì cái gì phải đi leo núi? Bởi vì núi chính là vẫn còn ở nơi đó!
Đây chính là một câu danh ngôn nạm vàng, là tín điều trong lòng của rấtnhiều người mạo hiểm, vô cùng được tôn sùng. Nhưng mà khi đám người Hùng Lâm Tuyền nhìn thấy tòa núi cao ngất, vách đá cheo leo không nơi nàobám víu đang đứng sừng sững giữa bầu trời hoàng hôn có chút hôn ám kia,nhìn thấy những vách núi mạo hiểm gập gềnh bị những đám mây trắng cắtngang giữa chừng kia, lại nghe được cái câu nói trực tiếp do Hứa Nhạcnói ra để mà so sánh, trong lòng ngực thế nhưng lại hoàn toàn không sinh ra được chút xíu nào nhiệt huyết cả.
Hầu Tử móc trong túi raquyển sổ tay chiến thuật điện tử, hướng tới mọi người xung quanh thôngbáo độ cao so với mực nước biển của ngọn núi cao vút này, sau đó khẽnhún nhún vai mấy cái, nói:
- Hơn phân nửa phần trên của ngọn núi cao này hoàn toàn vừa vặn nằm ở phía trên tầng mây bình lưu, các khỏavệ tinh quân sự trên không trung có thể vô cùng rõ ràng phát hiện ra mọi động tĩnh xuất hiện bên trên đó. Nếu như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2498340/quyen-4-chuong-311-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.