Ở trước mặt mộ phần của mẫu thân đại nhân lại còn nói thêm haichữ ‘nghe nói’, không thể không nói đây là một loại bất đắc dĩ cùng vớibi ai cực kỳ lớn lao. Đứng trước mặt phần mộ nằm giữa đám cỏ dại lơ thơ, trên mặt Hứa Nhạc cũng không có bất cứ cảm giác nào cả, trong lòng lạicũng không biết đang quanh quẩn loại cảm khái như thế nào.
Ngaytrước ngày hôm nay, hắn thủy chung vẫn luôn kiên trì một phen xem chínhmình là một thành viên của một gia đình cực kỳ bình thường nhưng vô cùng mỹ mãn kia ở Đông Lâm, phụ thân hắn tên là Hứa Tân Thụ, mẫu thân hắntên là Hoàng Dương, còn muội muội hắn là cô bé xinh đẹp đáng yêu nhấttrên thế gian này, tiểu Tiên Nghệ. Mãi cho đến khi tận mắt nhìn thấy cái ngôi mộ không chút bắt mắt đang nằm ở tại nơi này, xuyên qua lớp bùnđất thật dày, nhìn thấy được người cung phi không biết tên đã nhắm mắtngủ say không biết bao nhiêu năm trời trong ó, hắn mới chợt cảm nhậnđược một loại cảm giác liên hệ khó có thể cắt đứt được trong lòng mình.Những ký ức về thời thơ ấu tại Đông Lâm cùng với trí nhớ về cái gia đình tốt đẹp kia thì vẫn như trước, nhưng mà ngoại trừ những cái này ra, ởtrong lòng đã có thêm một chút ràng buộc nào khác.
Chung Yên Hoamở thật to cặp mắt tròn xoe của chính mình, có chút tò mò nhìn chăm chăm về phía cái ngôi mộ hoang đang nằm đằng kia. Sau khi cô nàng biết rõràng thân phận của người đang nằm trong mộ phần, liền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2498260/quyen-4-chuong-268.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.