Theo tuổi tác càng ngày càng tăng lên, Hứa Nhạc mặc dù vẫn giống nhưthời còn thiếu niên, tính tình sáng sủa lạc quan, thế nhưng mà lời nóithì lại càng ngày càng ít đi, không còn cái bộ dáng nhiều lời biện giảo, hay là giảo hoạt như là thời thiếu niên nữa. Đại khái là do tính ditruyền theo bản năng nào đó phát huy ra tác dụng, khiến cho cô nàng tỷtỷ Hoài Thảo Thi của hắn, tự nhiên cũng không phải là một người am hiểunói chuyện phiếm, hay nhiều lời. Bình thường nàng ta cũng chỉ biết trầmmặc suy ngẫm sự việc, sau đó đơn giản trực tiếp, thậm chí có chút thôbạo mà đưa ra luận điểm của mình.
Cho nên khi mà cô nàng độtnhiên ở phần sau của cuộc nói chuyện, thay đổi chủ đề đến cái vấn đềnày, khiến cho Hứa Nhạc phải sửng sốt mãi một thời gian dài mới có thểphản ứng lại. Hắn đưa tay gãi gãi một chút mái tóc khô nhám của mình,hồi đáp:
- Nha đầu này trong tương lai sẽ là người lãnh đạo củaTây Lâm, ít nhất về mặt tinh thần sẽ là như vậy, cho nên cô nàng phảihọc được sự kiên cường. Đây chính là phương thức giáo dục mà tôi cho làchính xác. Về vấn đề này, bản thân tôi cũng không quá mức lo lắng… Ít ra biết được rằng, bản thân tôi thời điểm khi mới mười hai tuổi đã lần đầu tiên giết người rồi. Ngay từ thuở nhỏ, tôi đã phải sinh trưởng bêntrong hoàn cảnh tàn khốc nhất trong thế giới ngầm của Liên Bang rồi,phải nhìn thấy những cảnh giết chóc hắc ám dơ bẩn nhất. Tôi nghĩ rằng,chỉ khi nào nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2498251/quyen-4-chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.