Cái cửa hàng bách hóa dưới chân núi này, chính là một phiến địa phươngvô cùng kỳ diệu. Ít nhất đối với Hứa Nhạc mà nói thì chính là như vậy.
Trong những năm tháng của tuổi thanh niên tràn ngập sắc thái trốn chết này,cũng chỉ có cái gian cửa hàng bách hóa nằm cuối con đường bằng đá nằmsâu bên ngoài phiến thành thị, dựa lưng vào vách núi đá kia, cùng vớigian tiểu viện nhỏ trong khu dân nghèo tại Thiên Kinh Tinh của Đế Quốc,mới có thể mang đến cho hắn cảm giác thả lỏng chân chính mà thôi. Mà cái trước cùng với cái sau khác nhau lớn nhất chính là ở chỗ, bên tronggian tiểu viện Đế Quốc kia, hai mẹ con thiện lương nọ chính là ngọnnguồn của cảm giác thả lỏng an bình, còn bên trong cái cửa hàng bách hóa này, thì ngay cả bốn vách tường, thậm chí ngay cả bên trong không khícũng đều thẩm thấu ra sự bình tĩnh nhẹ nhàng nhất.
Ngày hôm nayHứa Nhạc hắn cũng không có chọn mua các loại thức ăn tổng hợp năng lượng cao mà các sinh viên học sinh khi đi cắm trại hay dùng, mà là từ mộtchỗ khuất sâu bên trong cửa hàng bách hóa kia, lấy xuống một chai rượuđế rẻ tiền, cùng với mua thêm hai bịt đậu phộng rang. Sau đó hắn hướngvề phía cái bàn ăn nhỏ, kiêm luôn chức năng của quầy thu ngân phía trước mà đi tới.
Hắn cúi đầu trầm mặc móc từ trong túi ra một chúttiền mặt ít ỏi cuối cùng, sau đó lặng lẽ đặt trước mặt ông chủ cửa hàng, xoay người rời đi, không nói tiếng nào.
Ông chủ cửa hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2498217/quyen-4-chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.