Hứa Nhạc đối với đám trâu cái kia cũng chẳng có chút hứng thú gì cả, cho dù là sữa trâu thì cũng không có chút nào hứng thú. Đối với bản thânhắn, lúc này cái cơn đói khát dâng lên bên trong bụng đã đạt đến mộttrình độ không thể nào chịu đựng nổi nữa mà nói, thì hiện tại thứ duynhất có thể khiến cho hắn cảm thấy hứng thú, đó chính là hết thảy nhữngthứ gì đó có thể khiến cho hắn ăn no, bao hồm cả cái đàn trâu rừng ngơngẩn không biết gì ở trước mặt này!
Cho nên, cái đầu trâu rừngđực đầu đàn phẫn nộ đang chuẩn bị hướng về phía hắn công kích kia, ởtrong mắt của hắn đã sớm biến thành một tảng thịt bò thơm lừng tươi sốtthường xuyên xuất hiện trên bàn ăn của Lâm Viên rồi!
Ánh nắnghoàng hôn chiếu rọi khắp nơi trên thảo nguyên phảng phất như là chuẩn bị bốc cháy lên vậy. Hứa Nhạc đang đứng trên một tảng đá lớn, nhìn về phía đàn trâu rừng đang tràn ngập địch ý đối với mình ở bốn phía xung quanh, lớn giọng nói:
- Người Đế Quốc nói rằng người Liên Bang vì thamlam những Tinh cầu quặng mỏ nên mới khởi đánh bọn họ, còn người LiênBang thì nói rằng bọn họ đang tiến hành thám hiểm không gian, kết quảđột nhiên bị người Đế Quốc đồ sát một cách dã man, cho nên cần phải đánh người Đế Quốc để tự bảo vệ chính mình. Có người thì nói rằng đây là một sự cạnh tranh giữa hai cá thể mạnh mẽ, nhằm chiếm lĩnh không gian sinhtồn… Tao không biết cái loại thuyết pháp này có phải là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2498179/quyen-4-chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.