Rắc!
Một tiếng kêu nhỏ chợt vang lên, cái cánh cửa đường cốngngầm ở trên đỉnh con đường thông đạo nhìn qua tựa hồ như không có mộtchút sức nặng nào, nhưng tuyệt đối là cực kỳ nặng nề rốt cuộc cũng đã mở ra. Hứa Nhạc cũng không có giống như một chàng điên vậy, vội vã phóngchạy như điên mà ra, tuy rằng hiện tại hắn cùng với một gã điên cũng chỉ cách nhau một khoảng mỏng như sợ chỉ mà thôi, nhưng mà bản thân hắn ởtrên chiến trường cũng đã từng thân kinh bách chiến, bách luyện thànhtinh rồi.
Hắn ngừng lại ở giữa không trung, kiên nhẫn chờ đợi thứ chất lỏng bôi trơn theo đường ống dẫn đẩy lên, dần dần làm dịu đi hệthống cơ hoàng đã rất nhiều năm chưa từng được ma xát, đồng thời cẩn cẩn thận thận dọn dẹp sạch sẽ những dấu vết lưu lại khắp bốn phía, sau đólại cẩn thận nối lại hệ thống đường dẫn điện tử mới mở ra lúc nãy, sauđó từ trong bao lấy ra một đám bụi bặm sớm đã chuẩn bị từ trước, rải đều lên những chỗ hắn đã đặt chân qua trên mặt đất.
Làm xong hếtthảy những thứ này, hắn mới dùng khủy tay của mình đẩy mạnh tấm váchngăn trên đỉnh đầu, thong thả chui ra bên ngoài. Sau đó lại trả qua mộtđường ống bò sát hơi chếch một góc, dài hơn sáu mươi thước, mới chínhthức đi lên đến mặt đất.
Men theo con đường rải đầy thảm thực vật xanh biếc rậm rạp phía trước đại sảnh, đẩy ra cánh cửa phòng khá lớn,nương theo sự yểm trợ của bóng đêm, Hứa Nhạc lặng lẽ không một tiếngđộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2498097/quyen-4-chuong-188.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.