Chương trước
Chương sau
Đám phóng viên săn tin chính trị bên trong Liên Bang rất thường xuyên tự giễu rằng chính mình có được một loại khứu giác tinh nhạy linh mẫngiống như heo cùng với cảm giác tin tức mạnh mẽ giống như chó vậy. Bọnhọ phi thường biết rõ ràng rằng ở trong từng cái bầu không khí chính trị ở những giai đoạn bất đồng khác nhau, thì loại tin tức như thế nào sẽcó thể thông qua được sự kiểm duyệt của Ban biên tập, cứ như thế sẽthông qua được sự xét duyệt của các tầng cấp cao hơn. Đồng thời bọn họcũng biết rất rõ ràng loại tin tức gì cho dù có đưa tin phấn kích tuyệtluân, hấp dẫn ánh mắt như thế nào đi chăng nữa, cuối cùng cũng chỉ cóthể hóa thành vô số những mảnh nhỏ số liệu rác rưởi nằm im bên trong bộnhớ của các cỗ máy tính xách tay mà thôi.

Căn cứ vào hai loạitính chất đặc biệt như thế này, cho nên bọn họ căn bản không có lý do gì mà không thể phát hiện ra những tình trạng dị thường xảy ra tại Đặc khu Thủ Đô buổi tối ngày hôm qua cả. Đám bộ đội dã chiến đang đóng quân tại vùng ngoại thành không ngờ lại kéo rốc thẳng vào trong Quảng trườngHiến Chương. Mặc dù bên ngoài nói là diễn tập chống khủng bố, nhưng màai sẽ tin vào cái này chứ? Ngay sau đó bọn họ đều thông qua những conđường tin tức của chính mình, nắm giữ được càng thêm những tin tức tìnhbáo kích thích hơn rất nhiều nữa. Ví dụ như là cấp bậc canh gác an toàntại các ban ngành Chính phủ Liên Bang cùng với Tòa nhà Nghị Viện đã tăng lên đến cấp độ 2. Mà nghe nói bên phía Cục Điều Tra Liên Bang đangtriển khai một hành động truy bắt tuyệt mật cấp độ I. Mục tiêu của hànhđộng truy bắt này chính là vị anh hùng Liên Bang vừa mới từ Đại khu TâyLâm quay trở về, còn chưa bị các vị phóng viên thành công bắt được kia…

Tất cả các phóng viên nhất thời đều trở nên bối rối, phấn khởi, ngơ ngẩn,xúc động… đủ các loại cảm xúc đan xen vào nhau. Bọn họ cũng không biếtnhững cái tin tức này có thể nào tiếp tục săn tin xuống được hay không?Nếu như tiếp tục săn tin xuống thì sẽ gặp phải những tin tức sự kiệnkhiếp sợ đến như thế nào nữa? Thế nhưng sau khi trải qua một khoảng thời gian đấu tranh tư tưởng cũng không quá lâu dài, tất cả bọn họ cũng đềuvẫn như cũ khoác lên trên mình một kiện áo khoác, phóng chạy như điênlao ra khỏi cổng chính của các tòa soạn báo, của các đài truyền hình,hướng về phía mục đích của chính mình mà phóng đi.

Những đámphóng viên lăn lộn giữa thế giới tin tức sự kiện cũng giống như là những gã binh lính đang bước chân lên chiến trường của chính mình, nếu nhưngửi ra được một vài động tĩnh gì đó, mà lại không có tiếp tục tiến hành điều tra, thì chẳng khác nào như là một gã binh lính còn chưa có bắtđầu nổ súng liền nhấc tay đầu hàng vậy. Bất luận là một hồi chiến dịchnày sẽ đạt được kết quả cuối cùng như thế nào, thì bất cứ một gã phóngviên nào cũng đều không thể tha thứ cho việc chính mình lúc ấy đã khôngcó giơ lên khẩu súng của chính mình…

Nhưng mà ngay sau đó đámphóng viên tin tức liền phát hiện ra chính mình phóng chạy như điên màra, lại đụng phải vô số những tấm thiết bản cứng rắn lạnh lùng như băng. Bất luận là bọn họ ngày thường có được những mối quan hệ tốt đẹp nhưthế nào, ngày hôm nay tất cả các ban ngành bên trong Chính phủ Liên Bang đối với bọn họ mà nói cũng đều đóng kín cổng lớn, không có bất luận kẻnào chịu chấp nhận sự phỏng vấn của bọn họ.

Phía trước cổng lớncủa tòa nhà Bộ Quốc Phòng thì lại canh gác sâm nghiêm, một đám Hiến Binh trang bị võ trang đầy mình đi lại liên tục phía trước cổng vào, ngăncản bất cứ một người nào không có giấy thông hành đi vào. Thậm chí ngaycả những phóng viên của tòa soạn báo Kim Tinh vốn có bối cảnh Quân độithâm hậu cũng đều là như vậy. Các phóng viên ở bên ngoài sợi dây giớituyến mang theo ngữ khí lo âu kêu lớn họ tên của vị sĩ quan phát ngôncủa Bộ Quốc Phòng, lớn giọng truy hỏi tin tức Trâu Bộ trưởng bị buộc tạm thời rời khỏi cương vị công tác có phải là chính xác hay không. Nhưngmà trả lời những câu hỏi của bọn họ cũng chỉ là một sự trầm mặc tĩnhmịch vô cùng, cùng với những ánh mắt cùng với vẻ mặt phức tạp của đámquân nhân sĩ quan bên trong tòa nhà Bộ Quốc Phòng mà thôi.

Bênphía Ủy ban Quản lý tại Quảng trường Hiến Chương cũng không có bất luậnkẻ nào tiếp nhận phỏng vấn. Nguyên một đám Nghị viên sắc mặt ngưng trọng vội vội vàng vàng ra vào Tòa nhà Nghị Viện đều tập thể trầm mặc. Bênphía Dinh thự Tổng Thống thậm chí lại còn lâm thời tuyên bố, buổi họpbáo công bố tin tức vốn dĩ đã định sẵn từ trước sẽ diễn ra vào mười giờsáng ngày hôm nay, cũng đã vì nguyên nhân gì đó mà hoãn lại vô thời hạn.

Nguyên một đám phóng viên tin tức vốn dĩ một phen đặt hy vọng vào trong buổihọp báo công bố tin tức của Dinh thự Tổng Thống, bởi vì cái tin tức hoãn tổ chức họp báo này, đã phát ra vô số những thanh âm kêu gào cực kỳ bất mãn, bảy miệng tám lưỡi không ngừng hô loạn, nhìn qua hỗn độn như mộtcái chợ, thế nhưng kỳ thực chính là cực kỳ ăn ý phối hợp với nhau, hướng về phía người phát ngôn tin tức của Dinh thự Tổng Thống mà không ngừnggây áp lực.

Toàn trường hỗn loạn kéo dài đại khái khoảng chừngmười lăm phút đồng hồ. Sau đó người phát ngôn tin tức của Dinh thự TổngThống sau khi ở bên trong hành lang cùng với Chủ nhiệm Bố Lâm thấp giọng trao đổi với nhau mấy câu gì đó, liền quay trở lại trên bục phát ngôn,liếc nhìn một vòng lên trên những gương mặt chờ mong tin tức của đámphóng viên, phi thường keo kiệt đưa ra một lời giải thích. Lời giảithích này rất đơn giản, lại tương đương vượt ra ngoài dự kiến của tất cả mọi người, nhưng cũng đủ khiến cho trong lòng đám phóng viên tin tứccủa Liên Bang nảy sinh ra vô số những hỉnh ảnh tưởng tượng phong phú đầy kích động.

Tổng thống tiên sinh bởi vì ngày hôm qua lao lực quáđộ nên thân thể không được khỏe, cần phải nghỉ ngơi, cho nên buổi họpbáo tuyên bố tin tức cũng phải bị hoãn loại, đến khi nào Tổng thống tiên sinh khỏe lại sẽ tiến hành.

Nguyên một đám phóng viên tin tứctại hiện trường nhất thời lâm vào trầm mặc, khẽ cúi đầu xuống màn hìnhmáy tính xách tay của chính mình, rất nhanh ghi chép lại những lời nóicủa người phát ngôn tin tức, đồng thời cũng thoáng cau mày lại, dùng bút điện tử phác thảo ra đủ các loại khả năng có thể phát sinh.

Đámphóng viên tin tức biết rõ ràng cũng sẽ không thể hỏi thêm được bất cứnội dung tin tức gì nữa ở chỗ Dinh thự Tổng Thống, cho nên đành phảixoay người, hướng về phía các ban ngành Chính phủ khác có thể bị côngkích mà phóng đi.

Những động thái như vậy liên tục được lặp đilặp lại, kéo dài mãi cho đến thời gian chạng vạng, đám phóng viên tintức không ngừng luân chiến tại các tràng đại lâu bên trong Đặc khu ThủĐô, rốt cuộc cũng thành công ở trước cửa tòa nhà Bộ Tư Pháp chặn đượcPhó Bộ trưởng tiên sinh của Bộ Tư Pháp. Căn cứ vào những tin tức mớinhất mà bọn họ nắm giữ được, bên phía Dinh thự Tổng Thống đã trao quyềncho vị Phó Bộ trưởng tiên sinh này, đối với hết thảy mọi thức phát sinhtừ buổi tối ngày hôm qua cho đến sáng sớm ngày hôm nay có thể đưa ra một vài lời thuyết minh tình huống tương đối giản lược cấp cho tất cả mọingười.

- Vào lúc hai mươi mốt giờ bốn mươi phút buổi tối ngày hôm qua, nhân dịp ứng với sự kiện khủng bố tập kích Tòa nhà Nghị Viện mấyngày trước, cho nên Quân đội Liên Bang mới ở các khu vực xung quanhQuảng trường Hiến Chương, thành công tiến hành một hồi diễn tập quân sựchống khủng bố được mệnh danh là Cuối Xuân. Thông qua trận diễn tập quân sự hôm qua, các ban ngành trong Chính phủ Liên Bang đã tăng cường thêmsự trao đổi qua lại về mặt tin tức cùng với hợp tác lẫn nhau, vì phòngngự những sự kiện khủng bố tấn công cùng loại có thể xảy ra, nên đãhoạch định kế hoạch đối phó. Sau buổi diễn tập này, các ban ngành tươngquan đều đã thu hoạch được không ít những kinh nghiệm quý giá.

Tin tức diễn tập quân sự của Quân đội như thế nào lại cần để cho bên phíaBộ Tư Pháp đứng ra công bố cơ chứ? Đám phóng viên tin tức vô cùng linhmẫn đã có thể cảm nhận được điểm bất thường này, ý thức được rằng bênphía Chính phủ Liên Bang hẳn là bởi vì áp lực quá mạnh mẽ nên mới đưa ra lý do này. Cho nên bọn họ liền không một chút khách sáo tiếp tục truyvấn, hỏi:

- Bộ trưởng tiên sinh, chúng tôi chính là muốn biết,bên phía Chính phủ Liên Bang có phải là đang tiến hành truy nã Thượng tá Hứa Nhạc hay không? Mặt khác, Bộ trưởng Bộ Quốc Phòng Trâu Ứng Tinh cóphải là đã bị yêu cầu phải rời khỏi cương vị công tác hay không.

- Đầu tiên tôi phải sửa lại từ ngữ cho chính xác một chút. Trâu Bộ trưởng cũng không phải là bị tạm thời rời khỏi cương vị công tác, mà ông tachính là đáp ứng lời thỉnh cầu đặc biệt của Tổng thống tiên sinh, đi đến các khu căn cứ trang bị quân sự chiến lược trong Liên Bang tiến hànhkiểm tra. Bởi vì đã sắp đến thời điểm tác chiến mùa hạ tại bản thổ ĐếQuốc rồi, hệ thống trang bị chiến lược của Liên Bang hẳn là sẽ phải gặpsự khảo nghiệm vô cùng gian nan, cho nên Chính phủ cần có những vị Tướng lãnh vĩ đại giống như là Trâu Bộ trưởng vậy, tiến hành lãnh đạo côngtác chuẩn bị này một cách toàn diện.

Đám phóng viên tin tức tựnhiên sẽ không tin tưởng vào cái thuyết pháp này của ông ta, nhưng màmột khi bên phía Chính phủ đã đưa ra đáp án này, như vậy cái mà bọn họcần phải làm chính là ghi chép cẩn thận lại cái đáp án này. Bọn cầm bútđiện tử, rất nhanh ghi chép lại không sót một lời nào của vị Phó Bộtrưởng tiên sinh, sau đó trầm mặc chờ đợi câu trả lời của câu hỏi mà bọn họ cùng với toàn thể dân chúng Liên Bang đang quan tâm đến nhất.

- Còn về phần Thượng tá Hứa Nhạc…

Vị Phó Bộ trưởng Bộ Tư Pháp Liên Bang thoáng nhíu mày lại một chút, châm chước lựa chọn từ ngữ, sau đó mới thong thả nói:

- Đúng vậy, dựa theo trình tự pháp luật tương quan mà nhìn, thì chúng ta có thể nói, hắn đúng là đang bị Liên Bang truy nã…

Phó Bộ trưởng tiên sinh đảo mắt một vòng nhìn đám phóng viên háo hức đứng trước mặt mình, vẫn tiếp tục kiên nhẫn giải thích:

- Thượng tá Hứa Nhạc chưa được sự phê chuẩn của thương cấp, đã tự tiệnrời khỏi doanh địa tại Đại khu Tây Lâm. Bên phía Quân đội yêu cầu hắn ta giải trình tình huống, nhưng mà hắn mãi vẫn luôn không đến Sư Bộ trìnhdiện. Mặt khác, căn cứ vào sự điều tra của bên phía Cục Điều Tra LiênBang, Thượng tá Hứa Nhạc cùng với gã tội phạm đã tử vong của sự kiệnkhủng bố tập kích Tòa nhà Nghị Viện trước đó, có mối quan hệ tương đốithân thiết. Nhưng mà khi được hỏi về vấn đề này, hắn ta cũng mãi vẫnluôn không đưa ra được lời giải thích hợp lý cho bên phía cơ quan điềutra.

- Đây là toàn bộ lý do mà bên phía Chính phủ Liên Bang tiến hành truy nã Thượng tá Hứa Nhạc hay sao?

Có một gã phóng viên dùng ngữ khí vô cùng sắc bén, hỏi.

- Không phải!

Phó Bộ trưởng Bộ Tư Pháp bình tĩnh hồi đáp:

- Tôi nghĩ các vị lúc trước cũng đã từng tham gia vào sự kiện tin tức lần đó, bên phía Chính phủ Liên Bang đã từng tạm dừng quá trình điều tra về mối quan hệ giữa Thượng tá Hứa Nhạc cùng với gã Bảo Dưỡng Sư phản quốcDư Phùng kia. Nhưng mà hiện tại sau khi bên phía Cục Hiến Chương nắm giữ được những tình tiết mới nhất, thì cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bangđã một lần nữa tự động kích hoạt trình tự truy nã lần trước…

-Cái này cũng chính là có ý nghĩa, trừ phi Thượng tá Hứa Nhạc chủ độngđứng ra đầu thú, như vậy thì cái mệnh lệnh truy nã này cũng sẽ mãi vẫnluôn kéo dài đi xuống.

Sau khi xác nhận chính thức là Liên Bangđang tiến hành truy nã Thượng tá Hứa Nhạc, vị anh hùng thần tượng củaLiên Bang mới một khoảng thời gian trước đây từ bên phía Đế Quốc quaytrở về, đám phóng viên tin tức ở phía trước tòa nhà Bộ Tư Pháp nhất thời lâm vào một mảnh trầm mặc cùng với ngơ ngẩn khiếp sợ. Ánh hoàng hônchạng vạng rực đỏ từ phía cuối con đường đã tà tà phóng tới, nhìn qua có chút cảm giác đem máu tươi nhuộm đẫm cả không gian.

- Còn vềphần bên phía Dinh thự Tổng Thống bên kia rốt cuộc là đã xảy ra chuyệngì, bản thân tôi cũng không rõ ràng lắm, các vị cũng không cần phải hỏitôi làm gì.

Phó Bộ trưởng Bộ Tư Pháp nở nụ cười nhàn nhạt, nói:

- Chẳng qua, tôi tin tưởng rằng, nếu như Thượng tá Hứa Nhạc chấp nhận quy án, vậy thì căn cứ theo những trình tự tư pháp, các chứng cứ sẽ dần dần được tiến hành công khai. Như vậy thì toàn thể Liên Bang cũng sẽ biếtđược sự thật cuối cùng của sự kiện đó là gì.

Bên dưới bậc tam cấp bằng đá của tòa nhà Bộ Tư Pháp hoàn toàn là một mảnh trầm mặc tĩnhmịch. Một đám phóng viên gặp nhiều biết rộng, lịch duyệt phong phú cănbản là khó có thể đèn nén nổi tình tự trong nội tâm của mình, đều khôngngừng phát ra những sự khiếp sợ cảm khái hỗn loạn.

Những lời màbọn họ vừa nghe được này, căn bản cũng không có bất cứ biện pháp gì cóthể viết vào bên trong bản đưa tin được. Nhưng mà có thể linh mẫn dễdàng nghe ra được ý tứ cất giấu phía sau những lời nói này. Chẳng lẽ làcái tràng hành động quân sự tuyệt mật buổi tối ngày hôm qua, cùng vớiviệc Tổng thống tiên sinh buổi sáng ngày hôm nay không được khỏe, cùngvới chuyện Thượng tá Hứa Nhạc đang bị tiến hành truy nã toàn Liên Bangkia, có một mối quan hệ nào đó cực kỳ đáng sợ hay sao?

Phóng viên Ngũ Đức từ đầu đễn giờ mãi vẫn luôn im lặng đứng ở bên trong đám ngườicẩn thận lắng nghe. Ngày hôm nay trên người ông ta mặc một kiện áo khoác màu xám nhạt, điếu thuốc lá nằm trong hai ngón tay tựa hồ từ đầu đếncuối vẫn luôn không ngừng thiêu đốt. Đột nhiên trong lúc này ông ta chợt giơ tay cao lên một cái.

Với địa vị và thân phận của Phóng viênNgũ Đức cùng với tờ Nhật báo Đặc khu Thủ Đô trong giới tin tức LiênBang, khi ông ta giơ tay lên xin được phát biểu, thì nguyên một đámphóng viên đang lâm vào một hồi nghị luận khiếp sợ kia cũng nhất thời im lặng lại.

Phóng viên Ngũ Đức nhíu mày, đưa điếu thuốc lá lên miệng rít mạnh một hơi, sau đó mới hỏi:

- Phó Bộ trưởng tiên sinh, xin hỏi cái lần truy nã này… cùng với buổi họp báo tuyên bố tin tức buổi chiều ngày hôm qua của Thượng tá Hứa Nhạc cóquan hệ gì với nhau hay không?

Phó Bộ trưởng Bộ Tư Pháp trầm mặcnhìn chằm chằm Phóng viên Ngũ Đức, ánh mắt đột nhiên trở nên lạnh nhưbăng, cực kỳ đơn giản trực tiếp hồi đáp:

- Không có bất luận quan hệ gì cả!

o0o

Thượng tá Hứa Nhạc, vị anh hùng chiến đấu của Liên Bang đột nhiên biến thànhtội phạm bị truy nã trong toàn bộ Liên Bang… cái tin tức này đại khái sẽ dẫn phát nên vô số tràng nghị luận vô cùng khiếp sợ bên trong toàn bộxã hội Liên Bang, thậm chí là sẽ có nhiều chuyện tình càng nghiêm trọnghơn nữa. Đám phóng viên tin tức hoặc là hưng phấn hoặc là trầm mặc nghihoặc bôn tẩu khắp nơi tiến hành thu thập tin tức. Nhưng mà bọn họ lạicăn bản không có biện pháp tiếp cận được ban ngành mà bọn họ đang muốntiến hành phỏng vấn nhất vào lúc này. Bởi vì cái ban ngành đó chính làQuân đội Liên Bang!

o0o

Trong văn phòng làm việc mới củacăn cứ đóng quân Sư đoàn Thiết giáp 17 mới tại khu vực ngoại thành Đặckhu Thủ Đô… Bên trong phòng lúc này đang đối diện với một bầu không khíáp lực khẩn trương đến cực độ.

Đội trưởng Hách Lôi của Doanh đoàn I Sư đoàn Thiết giáp 17 mới nheo chặt ánh mắt, giương mắt nhìn chằmchằm về phía vị Chủ nhiệm Tác chiến Đặc biệt của Quân khu I, không hề có nửa điểm ý tứ sẽ lùi bước. Tuy rằng quân hàm của đối phương so vớichính mình còn cao hơn đến mấy cấp, tuy rằng đối phương mang đến cả mộttiểu đội Hiến Binh có quyền lực đặc thù trong tay, tuy rằng đối phươngcầm đến công văn bắt giữ khẩn cấp do đích thân bên phía cao tầng củaQuân đội ký tên, nhưng mà hắn vẫn như cũ không nghĩ sẽ nhượng bộ lùibước.

- Tôi mặc kệ đám người các ông nghĩ muốn làm cái gì, nhưngmà nơi này chính là bộ đội của tôi, đám gia hỏa này là binh lính củatôi. Các người muốn bắt giữ bọn họ, vậy thì nhất định phải có sự đồng ýcủa tôi mới được hành động.

Ánh mắt của Thượng tá Hách Lôi nheolại thành hai cái khe, toát ra quang mang cực độ nguy hiểm. Đám ngườiHoa Tiểu Ty, Lâm Ái đứng ở sau lưng của hắn cũng đồng thời nheo cặp mắtlại. Vô cùng kỳ diệu là, đại khái mỗi một tên gia hỏa nào đó đã từngngây ngốc cùng một chỗ với Hứa Nhạc trong một khoảng thời gian vừa phảinào đó, đều sẽ bị cái động tác nhỏ này của Hứa Nhạc cuốn hút, mỗi khigặp phải những chuyện lớn gì, hoặc là phẫn nộ, hoặc là những sự nguyhiểm cực độ nguy hiểm, thì ánh mắt của đám nam nhân này cũng đều sẽ nheo lại thành hai cái khe, mí mắt co chặt lại, tựa hồ như là phẫn nộ đếnmức đem hết thảy mọi thứ trong mắt mình nghiền nát thành từng mảnh nhỏ.

Vị Chủ nhiệm Tác chiến Đặc biệt của Quân khu I cầm trong tay văn kiện bắtgiữ của cao tầng cao nhất trong Quân đội, mang theo cả một tiểu đội Hiến Binh mà đến, vốn dĩ rằng không hề nghĩ đến chuyện chính mình còn chưagặp mặt được đám đội viên của Tiểu đội 7 kia, đã liền bị một đám quânnhân sĩ quan cao cấp của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới này ngăn cản trongvăn phòng rồi.

- Thượng tá Hách Lôi, đến thờ điểm này hẳn là cậu đã hiểu được chuyện gì đã xảy ra rồi chứ?

Vị Chủ nhiệm Tác chiến Đặc biệt giương mắt nhìn vào cặp mắt đã nheo lạithành những cái khe của một đám quân nhân sĩ quan, lạnh giọng nói:

- Một đám quân nhân binh sĩ thủ hạ của cậu, buổi tối ngày hôm qua đã tham dự vào một sự kiện mưu phản khiến kẻ khác phải cực kỳ khiếp sợ. Nếu như cậu kiên trì muốn cãi lại quân lệnh, che chở cho bọn họ, như vậy có lẽthời điểm lần tới tôi quay lại đây, thì đối tượng mà Hiến Binh bắt đi sẽ biến thành chính cậu đó!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.