Một lần phóng chạy này cũng không biết là đi trong bao lâu. Theo thờigian mà tính toán, đại khái là đã từ thời điểm nửa đêm kéo dài đến tậnsáng sớm. Hứa Nhạc tựa hồ như là muốn tiến hành một loại hành động pháttiết tâm tình nào đó vậy, liền trực tiếp ngồi bệch xuống bên trên mặtđất ẩm ướt lạnh như băng của hệ thống đường ống dẫn nước ngầm. Hai châncủa hắn thả lỏng xuống, đặt thẳng vào trong con đường dẫn nước ngay bêncạnh, giống hệt như năm xưa ở trên chiến trường vậy, nhẹ ngàng ngồi trên cánh cửa khoang điều khiển cao mấy thước trên không trung, chỉ tiếc làdưới chân hắn lúc này cũng không phải là đám chiến hữu cùng với tuyếttrắng, mà chỉ có dòng nước đen ngòm chậm rãi chảy xuôi mà thôi.
Đơn giản tiến hành xác định phương hướng di chuyển một chút, ở trên đỉnhđầu hắn khoảng hơn mười thước tựa hồ như có một cái con đường giao lộcống ngầm nào đó, nếu như tiếp tục đi thẳng lên trên mặt đất, thì đã sắp sửa tiến đến khu vực Đông giao của Đặc khu Thủ Đô.
Hứa Nhạc cởibỏ chiếc áo trên người mình xuống, để cho mớ mồ hôi mang theo cỗ nhiệtkhí có thể bốc hơi nhanh hơn một chút. Hắn chợt trầm mặc hỏi:
- Kỳ thật lúc ở bên trong Dinh thự, trong lúc đồng thời nghe bọn họ nói chuyện, tôi một mực vẫn luôn suy nghĩ một vấn đề…
- Là vấn đề gì?
- Nếu như lúc ấy, cái đám gia hỏa đứng dày đặc bên ngoài hành lang Dinhthự Tổng Thống trực tiếp dùng súng oanh kích tôi, vậy thì phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2498065/quyen-4-chuong-170.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.