🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Lúc này bên trong đồn cảnh sát A Tư Ba đã biến thành một mảnh phi thường náo nhiệt. Bên trong căn phòng một khắc trước đây đã phi thường im lặng cùng với trống trải, đột nhiên liền trở nên ồn ào mà vô cùng nguy hiểm. Những gã quân cảnh ở các ban ngành bất đồng nhau mang theo biểu tình vô cùng phức tạp tụ tập lại cùng một chỗ, thế nhưng lại mơ mơ hồ hồ chiara làm hai phe khác nhau, nghiêm túc giương mắt nhìn chằm chằm lẫn nhau. Những súng ống trong tay song phương cũng đều cẩn cẩn thận thận chỉathẳng xuống dưới mặt đất, sợ rằng sẽ có chút không để ý khiến cho bịcướp cò.

Hứa Nhạc cùng với đám đội viên của hắn hiện tại đã không còn cơ hội đi ra khỏi đồn cảnh sát nữa, ngay tại chỗ lối ra sớm đã bịmột đám quân cảnh của tiểu tổ chuyên án hoàn toàn ngăn cản lại rồi. Bởivì lần hành động này cũng không có ý định sẽ liều mạng, cho nên ngoạitrừ một vài gã đội viên nắm trong tay một số lượng khá ít những khẩusúng do Hùng Lâm Tuyền nhận được ưu đãi đặc thù trong Quân đội được phép mang theo ra, bên phía bọn họ cũng không có quá nhiều súng ống.

Ánh mắt đám cảnh sát Liên Bang nhìn chằm chằm về phía đám quân nhân sĩ quan mạnh mẽ như một đàn mãnh hổ đang đứng bên dưới ngọn đèn treo đằng kia,phi thường tỉnh táo mà thông minh thối lui đến phía sau đám người vừamới tiến đến kia, một phen đem cái nhiệm vụ giao thiệp quan trọng nhấtgiao lại cho đại biểu của Quân đội bên trong tiểu tổ ban chuyên án vừamới vội vàng chạy tới kia.

Một gã quân nhân sĩ quan cấp bậc Trung tá đến từ đội Cảnh vệ Đặc khu Thủ Đô khẩn trương nắm chặt khẩu súng lục trong tay mình, biểu tình ngưng trọng mà bất an giương mắt nhìn chằmchằm vào đám gia hỏa ở ngay trước mặt mình, mở miệng nói:

- Thượng tá Hứa Nhạc, ngài làm như vậy thật sự khiến cho chúng tôi rất khó giao phó đó!

Đột nhiên có một đám quân nhân sĩ quan xông thẳng vào trong đồn cảnh sát,đột phá tầng cảnh giới của đám cảnh sát, xông thẳng vào một gian phòngđông lạnh chứa vật chứng quan trọng, thậm chí hủy đi một gian tủ đônglạnh, tất cả mọi người bên trong tổ điều ra chuyên án toàn bộ đã bị kinh động. Sau khi bọn họ phát hiện ra thân phận chân thật của đám quân nhân sĩ quan này, nhất thời nghĩ thấy tình thế đã trở nên vô cùng khẩn cấp,hơn nữa lại còn phi thường khó giải quyết nữa. Bọn họ liền ngay lập tứcnhất thời thông báo cho thượng cấp lệ thuộc trực tiếp của đối phương, Sư Bộ của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới.

Sư đoàn Thiết giáp 17 mới hiện tại vừa mới từ tiền tuyến luân chiến trở về, toàn bộ các quân nhân sĩquan binh lính bên dưới đều lâm thời nghỉ phép, Sư Bộ lâm thời đang trúđóng tại Nam Giao của Đặc khu Thủ Đô bên kia mãi vẫn không có chuyện gìbận rộn cả. Thế nhưng mà điều khiến cho đại biểu Quân đội của tiểu tổchuyên án điều tra này không thể nào ngờ tới nổi chính là, khi bọn họgọi điện thoại sang bên đó, không khí bên trong Sư Bộ của Sư đoàn Thiếtgiáp 17 mới tựa hồ có chút quái dị. Nhất là sau khi bọn họ nghe kể lạingọn nguồn của sự kiện này rồi, liền lập tức tỏ vẻ rằng ngay cả Sư Bộ Sư đoàn Thiết giáp 17 mới cũng không tiện can thiệp vào chuyện này. Cáinày cũng chỉ là hành động cá nhân của riêng Thượng tá Hứa Nhạc mà thôi,cho nên bọn họ cũng không có biện pháp nào tiến hành khống chế cả.

- Thượng tá Hứa Nhạc…

Gã Trung tá của Đội cảnh vệ Đặc khu Thủ Đô gian nan nuốt nhẹ một ngụm nước miếng, run giọng nói:

- Tần Chủ nhiệm của Bộ Quốc Phòng sắp sửa chạy đến đây rồi, tôi đề nghị ngài nên chờ thêm một chút nữa.

Chuyện tình hiện tại thật sự đã quá lớn rồi, nếu như tùy tiện để cho đám độiviên của Tiểu đội 7 đã từng một thời là thần tượng anh hùng Liên Bangnày xông ra khỏi đồn cảnh sát, tiểu tổ chuyên án này cũng sẽ không thểnào hướng về phía cấp trên giao phó lại chuyện này được, thậm chí có thể nói là không có biện pháp nào hướng về phía toàn thể Liên Bang mà giaophó. Phải biết rằng cái tên gia hỏa mà bọn họ đang muốn mang đi kia, khi còn sống chính là đã từng xông vào Tòa nhà Nghị Viện, giết chết PhóTổng thống Liên Bang, chính là chủ nhân chân chính của sự kiện khủng bốkhiến người ta sợ hãi cùng cực khi nghe nói đến trong toàn bộ Hiến lịch37 này.

Nhưng mà đám quân nhân sĩ quan của tiểu tổ chuyên án kiacũng không dám biểu hiện ra quá mức cường ngạnh trước mặt đám người này. Đối phương chính là Tiểu đội 7 trong truyền thuyết a! Tuy rằng hiện tại cái biên chế này sớm đã bị đánh tan rã ra rồi, hơn nữa bên trong LiênBang cũng đã có một thời gian khá dài không có tiến hành bất cứ công tác tuyên truyền gì đối với bọn họ cả, nhưng mà cái người kia đã một lầnnữa trở lại, cái đoàn đội sớm đã bị đánh tan kia rất tự nhiên mà thoảimái chỉnh hợp lại một lần nữa, ai cũng không thể nào dám khinh thườngđược.

Còn về phần Thượng tá Hứa Nhạc… Toàn bộ Quân đội Liên Bangai nấy cũng đều biết rõ ràng mối quan hệ giữa hắn với Trâu Bộ trưởng,bết được sự ký thác đầy kỳ vọng của Quân Thần lão nhân gia trên ngườicủa hắn, làm gì còn ai thật sự dám bưng lên súng ống nhắm thẳng vào đầucủa hắn cơ chứ?

Hứa Nhạc đứng lẫn bên trong đám đội viên của Tiểu đội 7, đứng ngay ở phía trước cái tủ lạnh màu đen lớn quá thân người,nhìn về phía cái gã Trung tá đang cố gắng làm đúng với cương vị công tác của mình đằng kia, lắc lắc đầu mấy cái, sau đó dẫn dắt đám đội viênhướng về phía cổng chính bên ngoài mà đi đến.

Vị Trung tá kia rất nhanh nắm chặt khẩu súng lục trong tay của chính mình, lớn tiếng nói:

- Thượng tá Hứa Nhạc, xin đừng quên chúng ta là quân đội, chúng ta cũng có kỷ luật!

Lúc này đột nhiên có một vị nam nhân trung niên trên người mặc kiện chínhtrang màu đen, đầu đầy mồ hôi vội vội vàng vàng từ bên ngoài cửa chạyvào, hướng về phía Hứa Nhạc mà chạy tới. Hứa Nhạc nhìn hắn, thành khẩnnói:

- Hà luật sư, chuyện tình ở nơi này liền phiền toái ngài giải quyết giúp!

- Chuyện tình này thật sự là rất phiền toái a!

Hà đại luật sư liếc mắt nhìn về phía cái tủ đông lạnh màu đen to quá thânngười ngay phía sau lưng của hắn, nhịn không được thở dài một tiếng,trầm giọng nói:

- Tôi cũng không biết nên nói thế nào cho phải nữa.

Sau đó hắn mới xoay người lại, khẽ nhíu mày một chút, nhìn về phía đám quân cảnh của tiểu tổ chuyên án cùng với đám nhân viên pháp vụ đồn cảnh sátđứng đầy gần đó, nghiêm giọng nói:

- Xin được phép hỏi các vị, vì cái gì các vị lại muốn ngăn cản đường đi của đương sự của tôi vậy? Nếunhư trí nhớ của tôi không lầm mà nói, vừa rồi ở ngay phía trước kho đông lạnh bên trong kia, vị đương sự của tôi hẳn là đã hướng về phía cácnhân viên cảnh vụ trong coi kho đông lạnh, tuyên cáo quyền lợi thừahưởng trực tiếp của chính mình rồi mà? Các vị không có bất cứ lý do gìđể ngăn cản đương sự của tôi thay thế bằng hữu của hắn thị hiện quyềnlợi nhân thân sau khi chết đi.

Đem vấn đề liên quan đến pháp luật giao lại cho các nhân sĩ chuyên nghiệp giải quyết xong, Hứa Nhạc liềnmang theo đám đội viên của Tiểu đội 7 nâng cái tủ lạnh màu đen nặng nềkia chuẩn bị xuất môn. Biểu tình của đám quân nhân sĩ quan thuộc tiểu tổ chuyên án kia đã biến thành phi thường khó coi. Gã Trung tá kia chợttrầm giọng nói:

- Thượng tá Hứa Nhạc, còn có vị luật sư tiên sinh này nữa, kẻ mà các vị chuẩn bị mạnh mẽ mang đi kia, chính là thi thểcủa nghi phạm trực tiếp tham gia vào vụ án Tòa nhà Nghị Viện hôm trước.Việc tiến hành điều tra vụ án cần phải tiến hành các thí nghiệm giảiphẫu tương quan cần thiết.

Hắn cùng với hơn mười gã quân nhân sĩ quan khác đứng ra ngăn cản ngay ở trước mặt của đám đội viên Tiểu đội 7, cường ngạnh nói:

- Cho nên các người bây giờ không được phép rời đi!

Hứa Nhạc mãi từ đầu đến giờ mãi cũng không có mở miệng nói tiếng nào, saukhi nghe hắn nói xong câu đó, liền chậm rãi nheo ánh mắt lại một chút,nhìn chằm chằm vào đám quân nhân sĩ quan ở trước mặt kia, đột nhiên mởmiệng nói:

- Tôi vẫn nghĩ muốn tận hết khả năng ôn hòa để mà giải quyết cho xong cái chuyện tình lầ này. Cái gọi là quyền lợi tương quankia cũng chính là hy vọng muốn để cho bên phía tiểu tổ chuyên án, cũngchính là các người đó, có thể tìm ra được một cái bậc thang để leoxuống, đặt mình ra bên ngoài sự tranh chấp lần này, thế nhưng mà trênthực tế, bản thân tôi cũng chẳng cần cái bậc thang này làm gì.

-Giải phẫu à? Chẳng lẽ mấy người cho rằng tôi sẽ trơ mắt nhìn đám bác sĩpháp y kia dùng một con dao mổ đem cái bụng lạnh lẽo của người huynh đệthân thiết của tôi chọc thêm một cái lỗ máu à?

Trên mặt của HứaNhạc cũng không có bất cứ biểu tình gì cả, mãi vẫn giương mắt nhìn chằmchằm vào đám quân nhân sĩ quan ở trước mặt mình, vẻ mặt đặc biệt nghiêmtúc, nói:

- Cái này làm sao có thể xảy ra được chứ?

o0o

Những chuyện tình không có khả năng xảy ra tự nhiên cũng sẽ không có phátsinh. Đám quân cảnh cùng với quân nhân sĩ quan ở bên trong đồn cảnh sátkia chung quy sau khi đối diện với áp lực mạnh mẽ do Hứa Nhạc cùng vớiđám đội viên Tiểu đội 7 phát ra cũng đã lựa chọn lùi bước. Bọn họ liềndùng tốc độ nhanh nhất đem cái tinh tức này cấp báo lại cho bên phíathượng cấp của mình, sau đó dùng biểu tình phức tạp cực độ nhìn theo đám xe quân dụng màu xanh mặc lục bên ngoài đồn cảnh sát gào thét phóng đi, căn bản không dám làm ra bất cứ hành động ngăn cản nào nữa.

HứaNhạc nguyên bản nên ở lại Đại khu Tây Lâm chủ trì công tác đàm phán vớiđại biểu Tổ chức Bình dân Phản kháng từ Đế Quốc, lại đột nhiên chạy trởvề Đặc khu Thủ Đô, ngay sau đó liền triển khai hành động. Các ban cácngành khác nhau trong Chính phủ Liên Bang chỉ sợ trong những đêm mưaphùn mùa xuân tươi mát xinh đẹp như thế này cũng không cách nào ngủ anổn được cả. Ai cũng không biết được ngay sau đó hắn sẽ làm những chuyệngì nữa, có thể nào đột nhiên nổi điên lên hay không.

Mấy chiếc xe quân dụng màu xanh mặc lục lăn bánh cực nhanh trên mặt đường bằng loạixi măng tổng hợp cường độ cao, bởi vì cơn mưa phùn mùa xuân mà trở nênmột mảnh ẩm ướt, rất nhanh đã phóng chạy ra khỏi con đường lớn A Tư Ba.Bên trong cái thùng xe rộng rãi phía sau cũng không có chuyên chở nhữnghệ thống pháo xạ lưu quang tự động, cho nên sau khi chất cái tủ lạnh màu đen lên vẫn như cũ có đầy đủ không gian cho một đám đội viên ngồi trong đó.

Mọi người ngồi trên hai hàng ghế bố trí dọc hai bên thùngchiếc xe quân dụng lúc này cũng đều đang khẽ cúi đầu lặng lẽ hút thuốclá. Bên trong mảnh sương khói thuốc lá cay mắt gay mũi là một mảnh trầmmặc. Bởi vì nguyên nhân ảnh hưởng từ phía Hứa Nhạc, cho nên đám đội viên của Tiểu đội 7 trong mấy năm gần đây cũng đều có thói quen hút loạithuốc lá 777 loại bao màu lam. Mà sự lựa chọn của Hứa Nhạc đối với thuốc lá, lại cũng là bị lây nhiễm cái thói quen cường ngạnh của cái tên giahỏa đang nằm bên trong cái tủ lạnh màu đen kia.

Cũng không ai mởmiệng nói chuyện gì cả, không phải bởi vì nguyên nhân ở trước mặt bọn họ là cái tên gia hỏa đang nằm trong cái tủ lạnh màu đen kia. Đám đội viên Tiểu đội 7 này có loại chuyện tình sinh tử như thế nào mà chưa từng gặp qua chứ? Đại khái là bởi vì trong lòng đám đội viên ở đây còn có chútnhớ nhung nào đó, thế nhưng lại không có người nào vào thời điểm này màdám mở miệng hỏi chuyện Lão đại của mình cả.

Hứa Nhạc nâng lên cổ tay, liếc mắt nhìn đồng hồ trên đó một cái, mới hỏi:

- Từ chỗ Bệnh viện Trung ương Lục quân chạy tới Biệt thự Số 11 đại khái cần bao nhiêu thời gian?

Lưu Giảo lúc này đang ngồi trên ghế tài xế, nghe hắn hỏi bèn trả lời:

- Nếu di chuyển thông thường, tiêu chuẩn là khoảng mười một phút đồng hồ… Chỉ là không biết hiện tại cái cô nàng hộ sĩ Hoàng Lệ gì gì đó đang có ở trong Bệnh viện Trung ương Lục quân hay không mà thôi.

- Tôi đãđiều tra qua rồi, ngày hôm nay cô ta có một ca trực đêm. Buổi tụ hội bên phía Biệt thự Số 11 bên kia mãi đến mười giờ rưỡi mới bắt đầu lận.

Hứa Nhạc cúi đầu xuống nhìn bản lịch trình công việc bên trên màn hình điện thoại di động bên dưới, ngẩng đầu lên hỏi tiểu tử Đạt Văn Tây đang ngồi bên cạnh ghế tài xế:

- Buổi tối còn có cửa hàng trang phục thời trang cao cấp nào mở cửa hay không?

Đạt Văn Tây quay đầu nhìn lại, có chút nghi hoặc hỏi;

- Lão đại, anh muốn mua quần áo à? Thật sự là cần gấp như vậy hay sao?

Còn không có kịp đợi Hứa Nhạc trả lời, cái vị công tử gia con của Châutrưởng này đã mang theo chút ngữ khí láu cá, bình tĩnh nói:

- Nếu như anh thật sự cần gấp, vậy thì trực tiếp chạy thẳng đến đại lộ Số V,một phen đem toàn bộ cửa hành thời trang cao cấp ở đó bắt mở cửa hếtcũng được mà.

Hứa Nhạc nở nụ cười nhàn nhạt.

Hùng Lâm Tuyền từ đầu cho đến giờ mãi vẫn luôn trầm mặc, lúc này đột nhiên cau mày nhìn lại, mở miệng nói:

- Lão đại, tôi cuối cùng cũng nghĩ thấy lần này sau khi anh trở về mãi vẫn có chút gì đó là lạ khó nói nên lời.

Hứa Nhạc chợt phun ra một ngụm nước miếng hơi có chút đắng chát trong miệng mình, một phen đem tàn thuốc quẳng ném ra bên ngoài cửa sổ xe, quay đầu lại, nhìn về phía đám đội viên thần hình có chút quái dị đang ngồi bêntrong thùng xe xung quanh, nhún nhún vai, hỏi:

- Có gì lạ chứ? Có phải là nghĩ thấy biểu hiện bề ngoài của tôi thật sự quá mức bình tĩnh hay không?

Hùng Lâm Tuyền liếc mắt nhìn về phía cái tủ lạnh màu đen đặt chính giữa thùng xe, vò đầu bứt tai nói:

- Không chỉ là quá mức bình tĩnh, hơn nữa lại còn hết sức ôn nhu nữa.

- Chẳng lẽ các người cho rằng tôi sẽ phải lập tức bổ nhào vào trong cáiquan tài này, ôm mặt khóc rống một trận, sau đó dẫn theo đám người cácngươi chạy vào bên trong Sư Bộ, cướp đoạt kho quân giới, một lần nữađiều khiển mười tám đầu Robot MX phóng vọt vào Đặc khu Thủ Đô, trực tiếp một phen đem Tòa nhà Nghị Viện tàn phá thêm một lần nữa, cuối cùng chạy thẳng đến Quân khu, tìm kiếm đám đại lão Quân đội kia gây phiền toái,bưng lên nòng súng Cơ pháo Đạt Lâm, một phen đem tất cả đám gia hỏa dámngăn cản trước mặt mình toàn bộ oanh tạc thành một đống huyết nhục mơhồ… Như vậy mới chính xác là tôi hay sao?

Hứa Nhạc lại một lần nữa châm điếu thuốc lá thứ hai, lại nhún nhún vai một cái, nở nụ cười trào phúng, nói:

- Tôi thừa nhận tính cách trời sinh của mình thật sự có chỗ thiếu hụt.Thế nhưng cuối cùng nói thế nào cũng không đến mức ở trong mắt các người là một tên sát nhân điên cuồng trời sinh chứ?

Lời nói của hắnchính là thông qua hệ thống khống chế chỉ huy bộ binh nội bộ, cũng đồngthời vang lên bên trong mấy chiếc xe quân dụng màu xanh mặc lục chạyxung quanh. Bên trong những chiếc xe quân dụng đang gào thét phóng chạyđi trên đường lớn của Đặc khu Thủ Đô nhất thời lâm vào một mảnh trầm mặc khó hiểu.

- Thời điểm khi mà Thi Thanh Hải xông vào bên trongTòa nhà Nghị Viện, ngay cả một gã quân nhân sĩ quan đang tiếp nhận côngtác trao tặng huân chương của đám Sư đoàn Thiết giáp 7 kia cũng đềukhông có giết chết. Thậm chí ngay cả đến cái thời điểm đó rồi, kỳ thậthắn vẫn là vô cùng để ý, hoặc là nói vô cùng chú trọng tiểu tiết… Tất cả mọi người ai nấy cũng đều không biết rằng, cái tên gia hỏa này kỳ thậtlà một kẻ rất chú trọng tiểu tiết.

Ánh mắt của Hứa Nhạc khẽ nheolại một chút, đồng tử bên trong hai cái khe hở kia lại toát ra quangmang trầm tĩnh hữu thần. Hắn giương mắt nhìn chằm chằm vào cái tủ lạnhmàu đen chính giữa thùng xe kia, chậm rãi nói:

- Tại tiền tuyếnđang đánh giặc sống chết, mấy chục vạn chiến sĩ Quân đội Liên Bang đang ở trên những Tinh cầu của Đế Quốc đổ máu chiến đấu, cho nên bên trongLiên Bang tuyệt đối không thể rối loạn, ít nhất là Quân đội Liên Bangtuyệt đối không thể rối loạn. Bằng không sẽ có vô số người bởi vì sựrung chuyển trong nội bộ sau lưng mình mà phải chết đi… Thi Thanh Hảiquả thật đã hiểu rõ ràng được điều này, cho nên lần này tôi quay trở về, mặc dù có một vài chuyện tình khẳng định là sẽ đi làm, nhưng mà tôicũng phải hiểu được những gì mà hắn đã hiểu được, tận hết khả năng đemphạm vi của chuyện tình khống chế thật tốt.

- Đã hiểu, Lão đại!

Trong thùng xe cùng với trong hệ thống thông tin liên lạc nội bộ đồng thời vang lên tiếng trả lời đồng loạt của đám đội viên.

- Thời điểm hắn ra đi khẳng định là nghĩ rằng chính mình đã là đặc biệtkiêu ngạo, đặc biệt truyền kỳ, cái loại chết kiểu như thế này thật sựđặc biệt tiêu sái, hẳn khẳng định là đặc biệt vô cùng thỏa mãn, đặc biệt đắc ý,có bất luận cái gì để tiếc nuối nữa… Cho nên hiện tại tâm tìnhcủa tôi kỳ thật cũng đặc biệt phi thường bình tĩnh.

Một tay HứaNhạc nhẹ nhàng kẹp điếu thuốc lá một tay miết nhẹ lên trên tờ báo điệntử đang xuất hiện trên màn hình cảm ứng trơn nhẵn trước mặt mình, nhìnthấy các tin tức tranh cử mới nhất vừa được cập nhật từ bên phía TượngThụ Châu trên Tinh cầu S2 bên kia, hắn nhịn không được nở nụ cười nhànnhạt.

- Không chỉ là bình tĩnh, xem ra tâm tình hiện tại trong lòng của anh cũng có chút không tệ a!

Cố Tích Phong nhìn thấy nụ cười của hắn, liền dang hai tay ra, có chút kinh ngạc, nói.

- Đạt Văn Tây, lão gia nhà cậu có phải là đã liên nhiệm thành công rồi không?

Hứa Nhạc cũng không có trả lời câu nói đầy cảm khái của Cố Tích Phong,ngược lại còn lớn tiếng hỏi cái gã tiểu tử trẻ tuổi đang ngồi trên ghếcạnh vị trí tài xế bên kia.

Vẻ mặt tiểu tử Đạt Văn Tây cực kỳ ảm đạm, khẽ gật gật đầu mấy cái, cảm khái nói:

- Thật sự đáng thương cho Tê Hà Châu bên kia, ngoại trừ bị cái khu vuichơi tàu lượn siêu tốc cao đến hơn ba trăm thước cực kỳ nổi tiếng kianghiền ép không ngóc đầu dậy nổi, lại còn bị bắt phải chịu đựng cái vịChâu trưởng mập mạp kia thêm năm năm trời nữa… Thật sự khiến kẻ khácphải thương hại a!

Bên trong mấy chiếc xe quân dụng màu xanh mặclục kia đồng thời vang lên những thanh âm trầm trồ khen ngợi đầy khoatrương, những thanh âm ủng hộ, tiếng huýt sáo chói tai cùng với tiếng vỗ tay ầm ỹ.

Hứa Nhạc cười cười cất tiếng mắng mấy câu, sau đó cúiđầu tiến tục nhìn xuống bản tin tức của diễn đàn báo Tượng Thụ Châu,nhìn thấy hình ảnh thanh tú gầy yếu vô cùng quen thuộc của Thai ChiNguyên đang xuất hiện trên màn hình tin tức, cùng với bài tin tức cangợi hết lời đối với vị Nghị viên Châu trẻ tuổi nhất trong Liên Bangnày, tự mình lẩm bẩm nói, hoặc như là đang trả lời câu hỏi của Cố TíchPhong lúc nãy:

- Các bằng hữu của chính mình cũng đều đi trên con đường chính xác nhất, tâm tình của mình đương nhiên rất tốt rồi.

Hắn khẽ ngẩng đầu nhìn lên, vỗ vỗ nhẹ vào cái tủ lạnh màu đen ở trước mặt mình, mỉm cười nói:

- Bao gồm cả cậu ở trong đó nữa a!

o0o

Trong đại sảnh của Khu nội trú Bệnh viện Trung ương Lục quân, một vị nữ hộ sĩ mặt mày thanh tú có chút dáng vẻ nghiêm túc kiên nghị, giương mắt nhìnchằm chằm vào người đồng nghiệp có cặp mắt ửng đỏ trước mặt, hạ giọngnói:

- Hoàng Lệ, dạo gần đây em đến tột cùng là có chuyện gì xảyra vậy? Có phải là trong nhà đã xảy ra vấn đề gì rồi hay không? Chịthường xuyên nhìn thấy em trốn trong toalet khóc thầm a.

- Không có việc gì thật mà.

Hoàng Lệ miễn cưỡng nở nụ cười nhàn nhạt, lại không biết nên phải làm thế nào để giải thích cho đối phương hiểu được. Vị nữ hộ sĩ có gương mặt kiênnghị mạnh mẽ trước mặt này chính là một người bạn thân cực kỳ hiếm cócủa cô nàng ở bên trong bệnh viện. Cô ta tuổi còn trẻ, hơn nữa tính cách mạnh mẽ kiên nghị, nhưng mà từ trước cho đến nay vẫn luôn luôn cực kỳquan tâm Hoàng Lệ, chỉ là… Về cái đoạn thời gian kỳ dị kia cùng với cáigã nam nhân có cặp môi tím biếc xinh đẹp tuyệt mỹ giống hệt như một đóahoa kia, chắc chắn là một giấc mộng mà Hoàng Lệ giấu sâu bên trong đáylòng suốt cuộc đời này của cô nàng, không bao giờ kể lại cho bất cứngười nào khác nghe được.

Đột nhiên vào đúng thời điểm này, cómột đám đại hán biểu tình lạnh lùng như băng, cả người lộ ra một loạikhí tức khiến kẻ khác cực kỳ không thoải mái đi thẳng vào bên trong đạisảnh, thô lỗ cất giọng hỏi lớn:

- Hoàng Lệ ở nơi nào, bảo cô ta ra đây!

Cô nàng nữ hộ sĩ trẻ tuổi mặt mày thanh tú lại đặc biệt nghiêm nghị mạnhmẽ kia đột nhiên khẽ rùng mình một cái, liếc mắt nhìn về phía đám giahỏa cực kỳ thiếu kiên nhẫn, hơn nữa lại lộ ra một cỗ hương vị hung hãnthô lỗ đang từ bên ngoài bước vào đại sảnh đằng kia, đưa tay đem cô nàng Hoàng Lệ, trên mặt đã lộ ra vẻ ngơ ngẩn hoảng sợ, đẩy ra ở phía saulưng chính mình. Trong lòng cô nàng nữ hộ sĩ nghiêm nghị kia nghĩ rằngchính mình đại khái đã hiểu được vì cái gì mà cô nha đầu này trong mấyngày gần đây lại thường xuyên kiếm chỗ vắng người mà khóc thầm như vậyrồi.

- Tôi mặt kệ các người là đám người của công ty tài vụ, hoặc là loại người thất loạn bát tao nào ở đâu cũng vậy…

Cô nàng khẽ cắn răng một cái, mang theo ngữ khí tức giận, nói:

- Nơi này là bệnh viện, tôi mời các người ngay lập tức đi ra ngoài chotôi. Không được lớn tiếng làm phiền bệnh nhân nghỉ ngơi. Bằng không tôisẽ lập tức gọi nhân viên bảo an đến đó!

Vị nữ hộ sĩ nghiêm nghịkia căn bản không để ý đến vẻ mặt kinh hoàng bất an của Hoàng Lệ ở ngaysau lưng mình, mà rất nhanh cắn chặt hai hàm răng, hít mạnh một ngụmkhông khí, phùng mang trợn mắt nhìn chằm chằm về phía cái gã đại hánthân hình khôi ngô cao lớn, nhìn qua đặc biệt thô lỗ nguy hiểm đứng ngay hàng đầu của đám đại hán kia, lớn tiếng quát lên:

- Còn nữa, lập tức một phen đem điếu thuốc lá dập tắt ngay cho tôi!

- Ặc… Cái con mẹ gì thế này?

Hùng Lâm Tuyền trợn tròn cặp mắt của mình lên, ánh mắt không thể nào tinnổi, giương mắt nhìn chằm chằm vào cái vị nữ hộ sĩ trẻ tuổi gầy yếu nhìn qua chỉ cần chính mình dùng hai đầu ngón tay liền có thể bóp chết ởtrước mặt mình kia, trong đầu thầm nghĩ không biết cô nàng đã ăn phảigan hùm mật báo gì rồi, không ngờ dám đối với những người như bọn hắn mà lớn tiếng mắng chửi như thế. Hắn quơ quơ điếu thuốc lá trong tay củamình mấy cái, rống lớn giọng nói:

- Uy, cái con quỷ nhỏ này, dập tắt thuốc lá thì có thể, nhưng mà bà cô có thể nào nói chuyện khách khí hơn một chút được không?

- Lập tức dập tắt thuốc lá!

Cô nàng nữ hộ sĩ tràn ngập tinh thần chính nghĩa mười phần kia lúc này đãcầm lên cái điện thoại, không chút nào yếu thế, trợn trừng cặp mắt lênnhìn chằm chằm hắn, chuẩn bị bất cứ lúc nào cũng có thể gọi điện thoạikêu bảo an bệnh viện tới.

- Lão tử vừa mới ở trong đồn cảnh sátbị người ta ngăn đường không cho đi, chạy đến cái bệnh viện thúi này lại còn bị người ta đuổi đi nữa sao?

Hùng Lâm Tuyền mặc kệ cô nàng nữ hộ sĩ, lớn tiếng hét lên:

- Ai tên là Hoàng Lệ đâu? Lập tức một phen gọi người đó ra đây cho lão tử!

- Quả nhiên là một đám lưu manh mà, đối với cái loại lưu manh như bọn mày cũng không cần phải khách khí gì cả!

Cô nàng nữ hộ sĩ trẻ tuổi nhích lên một chút, ngăn cản trước mặt cô nàngHoàng Lệ đã hoảng sợ đến mức nước mắt lưng tròng, giơ cánh tay phải lên, phẫn nộ chỉ thẳng vào ngay mặt Hùng Lâm Tuyền, tay kia thì nhấc ốngđiện thoại lên, gọi cho Phòng an ninh Bệnh viện.

Cốp!

Hùng Lâm Tuyền giơ tay ra đè cái ống nghe điện thoại trở xuống, trừng mắt nhìn chằm chằm về phía đối phương, lớn tiếng nói:

- Bà la sát, lập tức một phen đem đầu ngón tay kia của bà thu hồi lạingay! Đừng có ép lão tử phải nổi điên lên. Bằng không lão tử cũng khôngcam đoan ngay sau đó cái đầu ngón tay kia của bà có còn sử dụng được nữa hay không!

o0o

Hứa Nhạc lúc này đang đứng ở phía sau cánh cửa bên ngoài lối đi nhỏ của đại sảnh. Hắn căn bản cũng không định tựmình ra mặt để tìm kiếm vị nữ hộ sĩ Hoàng Lệ kia, sau khi nghe thanh âmto tiếng trong này mới ló mặt vào nhìn xem một chút. Nhưng mà hắn quảthật cũng không ngờ đến, mấy cái gã hán tử của Tiểu đội 7 này, mỗi khikhông ở bên cạnh chính mình, lại đối với đám dân chúng Liên Bang bìnhthường liền tạo thành một loại áp lực mạnh mẽ cường hãn đến như thế.

Đột nhiên hắn có chút do dự khi nhìn thấy gương mặt của cô nàng nữ hộ sĩnghiêm nghị mạnh mẽ kia, sau đó liền nhớ lại một đoạn chuyện xưa cũnggiống hệt như ngày hôm nay vào một ngày nào đó trước đây, bèn không thểkhông cười khổ một tiếng nhanh chóng đi vào.

- Tôi có thể cam đoan ngón tay của cô mãi cũng sẽ luôn hoàn hảo không có chút tổn hao nào cả…

Hắn đi đến phía trước mặt cô nàng nữ hộ sĩ, có chút cảm khái nói:

- Vài năm trước đây, cô ta cũng đã từng mắng tôi cùng với chỉ vào mặt tôi y hệt như thế, bảo tôi phải dập tắt thuốc lá… Còn về chuyện cô ta mắngcác cậu là lưu manh, như vậy cũng chẳng có gì quá đáng cả, dù sao cô tacũng là chị dâu của các cậu.

Đám đội viên của Tiểu đội 7 đang lục tục từ bên ngoài lối đi nhỏ đi vào trong đại sảnh Khu nội trú của bệnhviện nhất thời kinh ngạc. Bọn họ nghe thấy hai chữ chị dâu kia liền cócảm giác phi thường khó hiểu. Trong lòng ai nấy cũng đều đang suy nghĩ,vị chị dâu hợp pháp của chúng ta chính là thiên kim tiểu thư của Bộ Quốc Phòng, vị chị dâu scandal của chúng ta chính là đại minh tinh của vũtrụ, vị chị dâu xa xưa nhất cũng là một thành viên của Phiến quân ThanhLong Sơn, vị chị dâu âm thầm gần đây lại đang làm công tác bên Hoàn SơnTứ Châu, cũng không có nghe nói qua Lão đại cậu ở bên trong Bệnh việnTrung ương Lục quân từng có một đoạn tình duyên nào nữa mà…

Hứa Nhạc hướng về phía đám người đang nghi hoặc kia nghiêm túc mở miệng giải thích:

- Vị này chính là… vợ của Lão Bạch!

Lời này vừa mới nói ra, bên trong toàn bộ đại sảnh liền biến thành một mảnh im lặng. Hùng Lâm Tuyền cùng với tất cả đám đội viên của Tiểu đội 7nhất thời ngây ngốc, sau đó liền thay đổi thái độ, ánh mắt nhìn về phíacô nàng nữ hộ sĩ thanh tú trên mặt lộ ra tinh thần trọng nghĩa mười phần kia liền trở nên ôn hòa, miệng lộ ra nụ cười lấy lòng thấy rõ.

Về cái chuyện ảnh hưởng sâu xa hoặc là nói ảnh hưởng lẫn nhau giữa cái gãnam nhân khuê tú họ Bạch kia cùng với đám đội viên Tiểu đội 7 mà nói, có rất nhiều những chuyện xưa có thể kể đến. Ngay lần đầu tiên khi mà Gnđi vào trong cái căn văn phòng không chút bắt mắt ở cái khu căn cứ ngầmtrong lòng đất của Công ty Bảo an Tịnh Thủy kia, cái tiểu tổ chiến đấuvương bài chuyên làm chuyện tư nhân riêng cho bên phía Chính phủ LiênBang này, trên thực tế chính là nằm dưới tay của cái gã nam nhân họ Bạch này.

Cho nên khi mà Hứa Nhạc nói cho đám đội viên Tiểu đội 7 này biết, cái vị nữ hộ sĩ không mấy lớn tuổi mặt mày thanh tú mà lại nghiêm nghị mạnh mẽ vô cùng này chính là thê tử của Lão Bạch, đám đội viên sau khi trải qua một chút kinh ngạc khiếp sợ sau, liền ngay lập tức tiếpnhận cái hình tượng vị chị dâu quang huy sáng lạng này tiến vào trongđại não của chính mình, đều nở nụ cười ngây ngô tiến lên cúi đầu kínhchào một cái.

- Chị dâu, chào chị, vừa rồi thật sự là em đã mạophạm rồi. Em tên là Hùng Lâm Tuyền, năm nay vừa tròn 34 tuổi, còn chưacó kết hôn. Chị dâu xem thử trong Bệnh viện có cô nương nào tốt tốt mộtchút gì giới thiệu cho em út với?

- Chị dâu, Hắc Ngọc Lan mãicũng không cho phép chúng em đến nhà thăm hỏi chị. Thời điểm diễn ra hôn lễ của hai người chúng em vẫn còn đang phải đánh giặc ở ngoài tiềntuyến, cho nên ngay cả tiền mừng lễ cưới cũng chưa có đưa, thật sự là có lỗi mà!

Đám đội viên nhất thời cung cung kính kính xưng hô chịdâu loạn cào cào cả lên. Vị nữ hộ sĩ từng trải bên trong Bệnh viện Trung ương Lục quân này nhìn thấy nguyên cả một đám lúc trước còn là nhữngtên nam nhân thô lỗ tràn ngập hơi thở của dã thú kia, lúc này đột nhiênbiến thành một đống mèo con chó con cực kỳ ôn nhu ngoan ngoãn thế này,đều vô cùng chỉnh tề xếp hàng theo thứ tự đi tới trước mặt chính mình ân cần thăm hỏi, sau đó từ trong túi quần lấy ra một cọc tiền mặt thật dày cung kính đưa tới trước mặt của chính mình, cái cặp mắt xinh đẹp kiacủa cô nàng nữ hộ sĩ không khỏi trừng lớn thành hai viên bi khổng lồ,đồng tử dần dần co rút lại một trận, thậm chí đến mức hoa mắt không thểnhìn thấy rõ ràng nỗi nữa.

Mấy cái gã nam nhân này là đám ngườinào thế này? Đều là những chiến hữu của cái Lão Bạch nhà mình à? Nhưngmà Lão Bạch nhà mình bình thường tính tình chất phát, siêng năng làmlụng việc nhà, bản tính quá mức thanh tú giống hệt như một cô nàng thiếu nữ vậy… Sao lại có đám chiến hữu như thế chứ? Mà khoan đã, Lão Bạch nhà mình thỉnh thoảng lại hứng chí lên, nói rằng chính mình đã từng trảiqua một thời gian trong Tiểu đội 7 trong truyền thuyết kia a. Hơn nữatrong cái đêm khắc sâu ấn tượng trong đầu mình kia, Lão Bạch đã từng ưỡn ngực, nghiêm mặt chỉ vào trong buổi lễ trao giải thưởng Tinh Vân trênTV, nói rằng chính mình hẳn là nên đang đứng ở đó mới đúng…

Từ từ đã nào, nếu nhưng những gì mà Lão Bạch nhà mình nói đều là sự thật cả,vậy thì mấy cái gã hán tử này chính là đám đội viên của Tiểu đội 7 trong truyền thuyết hay sao? Thôi mặc kệ, chẳng cần phải suy nghĩ nhiều nhưvậy làm gì… Một cọc tiền dày như vậy không biết tổng cộng nhiều ít thếnào đây? Cẩn thận đếm kỹ lại một chút xem thế nào đã… Mười bảy vạn đồngLiên Bang!

Vị nữ hộ sĩ đang ngây ngây ngốc ngốc kia bị cái sốlượng kinh khủng của đống tiền mừng cưới kia chấn động khiến cho tráitim nhảy vọt lên cổ họng, vừa mới ngẩng đầu lên lại phát hiện ra rằngbên trong đại sảnh đã không còn thân ảnh người nào nữa rồi. Thậm chíngay cả cô em kết nghĩa Hoàng Lệ vốn đứng ngay sau lưng mình hiện tạicũng đã biến mất đâu không thấy nữa.

- À mà khoan đã, cái gã nam nhân có cặp mắt ti hí kia nhìn qua quả thật là có chút quen mắt a!

Cô nàng nhíu lại cặp mày thanh tú của mình, phi thường nghiêm túc cố gắng nhớ lại…

o0o

Ở trên trán của mỗi một gã nam nhân chân chính lúc nào cũng luôn khắc sâu bốn chữ bàng chói lọi: tôn trọng lời hứa!

Thi công tử đã từng hứa hẹn với Tây Môn Cẩn trước khi chết là phải để việcthực thi chính nghĩa được mọi người nhìn thấy, vì thế quay đầu lại liềnmột phen đem Tây Môn Cẩn nổ tung thành một cái ký hiệu dấu chấm thang ởbên ngoài Tòa nhà Nghị Viện, ở bên trong những cơn gió xuân không ngừnglắc lư trước ánh mắt của hàng tỷ dân chúng Liên Bang.

Thi công tử còn từng hứa hẹn với cô nàng nữ hộ sĩ trẻ tuổi trên mặt có tàn nhan kia là sẽ thay cô nàng đi trút giận một phen, kết quả ngay cả còn chưa cólàm được cái gì đã chết mất rồi. Cho nên ngay trước khi hắn ta chết đi,đã đặc biệt gọi một cái điện thoại xuyên vũ trụ, phi thường nghiêm túcmà đem cái chuyện chưa thể hoàn thành này giao phó lại cho cái tên giahỏa có cặp mắt ti hí kia.

Hứa Nhạc cũng là một gã nam nhân chânchính, cho nên mặc dù ngay cả hắn chẳng biết là đã xảy ra chuyện gì,nhưng mà hắn cũng quyết định thay Thi công tử một phen đem cái chuyệntình này đùa giỡn cho đến viên mãn một phen. Đối diện với vô số nhữngđại sự cần hắn phải đi xử lý, thế nhưng hắn vẫn không có quên mang theomột đám đội viên Tiểu đội 7 rầm rầm rộ rộ chạy đến Bệnh viện Trung ươngLục quân, đem cái cô nàng nữ hộ sĩ đáng yêu với chóp mũi lấm tấm nhữngđốm tàn nhang kia đi theo trở ra.

Chỉ là hắn không thể nào ngờđến nổi, trong cái quá trình này không ngờ lại xảo hợp sảng khoái gặplại cô nàng nữ hộ sĩ nhanh nhẹn dũng mãnh tràn ngập tinh thần chínhnghĩa năm xưa, hiện tại đã biến thành lão bà nương của Lão Bạch.

- Năm đó Lão Bạch giết người phóng hỏa, bắt cóc tống tiền, vơ vét tàisản, không có chuyện ác nào chưa từng làm cả, ai có thể ngờ đến ngày hôm nay lại không ngờ lại rơi vào trong tay của một cô nàng nữ nhân trànngập tinh thần trọng nghĩa như thế.

Một lát nữa cần phải dẫn cônàng nữ hộ sĩ trẻ tuổi chạy đến Biệt thự Số 11 chơi trò kiêu ngạo khi dễ người khác, cho nên đám đội viên mới trước tiên cởi bỏ hết những bộquân trang trên người, hơn nữa đổi một chiếc xe bình thường khác.

Cố Tích Phong dùng hai ngón tay tròn vo của mình kẹp lấy điếu thuốc lá,nghĩ đến những chuyện mà mình đã chứng kiến lúc trước bên trong bệnhviện, nhịn không được liếc liếc mắt nhìn về phía Hứa Nhạc đang ngồi bêncạnh, có chút trào phúng nói:

- Hơn nữa trước kia lại rơi vàotrong tay một kẻ tràn đầy tinh thần trọng nghĩa giống như là Lão đạivậy. Tôi thật sự không khỏi có chút cảm khái a. Kể từ sau năm 67 Hiếnlịch 37 trở đi, cuộc sống của hắn quả thật là vô cùng đau khổ.

- Này, cậu đừng có mà ăn nói bừa bãi đi.

Hứa Nhạc có chút căm tức, nói:

- Tôi chính là muốn dẫn dắt hắn đi theo con đường đúng đắn, làm một anhhùng, so với năm đó các ngươi đi làm sát thủ còn tốt hơn rất nhiều.

Cố Tích Phong rất nhanh mở miệng giải thích:

- Quả đúng là như vậy… Chỉ là tôi cảm thấy Lão Bạch lần này lựa chọn đốitượng kết hôn quả thật đáng để mọi người cảm thấy thương hại a. Tinhthần trọng nghĩa nhiều một chút cũng không có gì đi, thế nhưng anh xemđó, cuối cùng khi cô ta nhìn thấy nhiều tiền như vậy, không ngờ ngay cảlúc chúng ta chào hỏi rời đi cô ta cũng đều không có nghe thấy. Anh nóithử xem, chính nghĩa mạnh mẽ như thế nào lại có thể cùng với tham tàitối mắt kết hợp lại cùng một chỗ như thế chứ?

Cô nàng hộ sĩ trẻtuổi Hoàng Lệ bất an ngồi ở một góc khuất bên trong cái thùng xe. Khôngbiết vì cái gì, cô nàng lại tin vào cái lý do mà đám người kia vừa mớinói đến. Đại khái là bởi vì ngoại trừ cái gã nam nhân xinh đẹp có cặpmôi tím biếc kia ra, trên thế giới này theo đạo lý sẽ không có bất cứ kẻ nào biết được mối liên hệ giữa cô ta cùng với gã nam nhân kia nữa.

Một cô thiếu nữ chưa đầy hai mươi tuổi cùng với nhiều gã nam nhân thô lỗ mà lạ lẫm như vậy ở cùng một chỗ, khó tránh khỏi trong lòng cảm thấy khẩntrương. Cô nàng nguyên bản định sẽ tiếp tục bảo trì trầm mặc không lêntiếng, thế nhưng khi nghe được đám hán tử kia lại đánh giá không tốt như thế đối với người bằng hữu tốt nhất của mình, cô nàng nhịn không đượcliền mở miệng giải thích giúp:

- Giai Giai thật ra là người tốt!

Hùng Lâm Tuyền cùng với đám đội viên căn bản không thèm để ý đến cô nàng, chỉ là tiếp tục mở miệng cảm khái, nói:

- Gặp phải một lão bà giống như vậy, Lão Bạch sẽ không phải ở nhà ngay cả một điếu thuốc cũng không thể hút được chứ?

Hứa Nhạc cười cười, trào phúng nói:

- Chính là bởi vì như vậy cho nên Lão Bạch mới cai thuốc lá đó!

Thời điểm mở miệng nói chuyện, hắn dùng khóe mắt liết sang nhìn cô nàng nữhộ sĩ đang co người ngồi ở một góc khuất đằng kia, cặp mày khẽ cau lại,trong lòng thầm nghĩ thật sự không thể nào hiểu nổi vì cái gì mà ThiThanh Hải trước khi chết lại đối với cô nàng nữ nhân này quyết luyếnkhông quên như thế, thậm chí còn yêu cầu chính mình đi làm một kiện sựtình nhàm chán đến như vậy. Tuy rằng cô nàng nhìn qua xem như cũng thậtlà thanh tú, thế nhưng làm sao có năng lực lọt vào ánh mắt vốn luôn rấtcao của cái gã hoa hoa công tử kia cơ chứ?

- Tôi có thể tỉnh giáo cô một chút không, cô cùng với Thi Thanh Hải là như thế nào quen biết với nhau vậy?

Ánh mắt hắn khẽ nheo lại một chút, hướng về phía cô nữ hộ sĩ kia hỏi.

Cái vết tàn nhang nhỏ bé đáng yêu trên chóp mũi của Hoàng Lệ kia chợt lóelên chút ánh sáng sáng ngời, sau đó dần dần biến thành một mảnh ảm đạm.Cô nàng khẽ nghiêng đầu một chút, nhìn sang bóng đêm bên ngoài cửa sổ,nhún nhún vai, bên trong sắc mặt tự giễu còn mang theo một chút vẻ bithương nhàn nhạt:

- Hóa ra… tên của hắn chính là Thi Thanh Hải…

o0o

Một đoàn xe bao gồm một đám xe quân dụng màu xanh mặc lục cũng không cótrực tiếp chạy thẳng đến tòa Biệt thự Số 11 kia, mà là căn cứ theo ýkiến của tiểu tử Đạt Văn Tây, chạy thẳng đến đại lộ Số V tràn ngập cácgian cửa hàng xa xỉ nhất toàn bộ Đặc khu Thủ Đô này. Trên đường chạy đến đại lộ Số V, Hứa Nhạc chăm chú lắng nghe Hoàng Lệ giảng thuật lại những chuyện đã phát sinh tại Bệnh viện Trung ương Lục quân giữa cái gã namnhân gián điệp có cặp môi tím biếc cùng với cô nàng nữ hộ sĩ thanh lệxinh đẹp kia. Câu chuyện xưa này tự nhiên cũng sẽ không quá dài, lạikhiến cho hắn cảm động đến mức ngơ ngẩn rồi lâm vào một mảnh trầm mặcrất lâu.

Chiếc tủ lạnh màu đen trầm mặc kia hiện tại đã được gáclại cẩn thận ở trong một chiếc xe màu xanh mặc lục chạy đầu tiên củađoàn xe, Hứa Nhạc cũng không có nói cho Hoàng Lệ, bởi vì nghĩ thấychuyện này cũng không quan trọng, hơn nữa hôm nay ở bên trong đêm tốiđang tràn ngập ánh dương quang ấm áp, cũng không nên để cho bi thươnglàm ảnh hưởng đến chuyện này.

- Xin hãy cho phép tôi được lấy thân phận bằng hữu của hắn, hướng đến cô biểu đạt lòng biết ơn chân thành nhất của hắn.

Hắn nghiêm túc nhìn chằm chằm Hoàng Lệ, nở nụ cười chân thành nhất, nói:

- Cái tên kia chính là thích nhất những cô nương xinh đẹp giống như côvậy. Trước khi hắn chết đi cô đã bồi tiếp hắn nhiều ngày như vậy, hắnkhẳng định là đặc biệt đắc y vui mừng.

Hoàng Lệ có chút bất an, sắc mặt khẩn trương, hai bàn tay nắm chặt lại, siết siết mấy cái, nhẹ giọng hồi đáp:

- Anh hùng Liên Bang đích thân cảm ơn tôi, thật sự là có chút… không thể nào chấp nhận nổi a.

Đến lúc này Hứa Nhạc mới biết được hóa ra cô nàng nữ hộ sĩ này đã nhận ra thân phận của mình, nở nụ cười, nói:

- Cái gì là anh hùng chó má cơ chứ? Nếu để cho Thi công tử nghe được,nhất định là sẽ cười nhạo cô chẳng biết suy nghĩ thông suốt a.

-Vì cái gì các người lại luôn gọi hắn là Thi công tử vậy? Về sau nếu nhưcó cơ hội, xin nhờ ngài nhất định một phen đem hết thảy những chuyện xưa có quan hệ với hắn kể lại cho tôi biết a.

Hứa Nhạc khẽ mở to cặp mắt, vô cùng nghiêm túc, trực tiếp nêu ra yêu cầu của bản thân mình.Một lát sau đó, cô nàng chợt nở ra nụ cười ngọt ngào, thỏa mãn nói:

- Nói thật ra, tôi mãi vẫn rất sợ hãi, nghĩ rằng hắn thật sự chính là một người xấu vô cùng đáng sợ giống như trong những bản tin tức thường nóivậy… Hiện tại biết hắn là bằng hữu của ngài, tôi đây nghĩ lại, cho dù là hắn có hư hỏng đến thế nào, thì cuối cùng cũng phải là có lý do thật sự của sự hư hỏng đó.

Thời điểm khi mà nói đến đoạn đối thoại này,bọn họ chính là đang ở bên trong gian cửa hàng thời trang nổi tiếngnhất, nhãn hiệu VG, giữ độc quyền về đầm dạ hội nằm trên Đại lộ Số V,đang tiến hành lựa chọn lễ phục trong cửa hàng. Vào giờ này những ngàykhác, gian cửa hàng vốn dĩ đã đóng cửa rồi, nhưng mà lại không biết vìcái gì ngày hôm nay lại vẫn còn mở cửa đón khách. Thật rõ ràng chuyệnnày cùng với lời đề nghị phá cửa mà vào của tiểu tử Đạt Văn Tây kia cănbản không hề có bất cứ quan hệ gì cả.

Hứa Nhạc từ bên trong cặpmắt của cô nàng nữ hộ sĩ trẻ tuổi kia rất rõ ràng có thể nhìn thấy đượcvẻ bất an cùng với lo lắng, cũng biết được cô nàng đã bị sự xa hoa xa xỉ bên trong cửa hàng cùng với những con số khổng lồ ghi trên các tấm nhãn kia khiến cho khiếp sợ không dám chạm tay đến. Hắn nhẹ giọng nói:

- Cứ tùy tiện lựa chọn đi, tất cả những hoạt động trong buổi tối ngày hôm nay, toàn bộ cũng sẽ do Ngân hàng Liên hợp Tam Lâm bên kia cung cấp tài trợ.

- Nhưng mà vì cái gì lại phải mặc những món quần áo sang quý đắt tiến đền như thế chứ?

Hoàng Lệ lại thấp thỏm bất an mở miệng hỏi.

- Bởi vì tôi đã từng đáp ứng qua với Thi Thanh Hải, tôi sẽ giúp cô mộtphen đem sự tự tôn của cái gã bạn trai không có mắt trước kia của cô chà đạp thành vô số mảnh nhỏ, để cho cô hảo hảo vui vẻ hả giận.

Hứa Nhạc phi thường nghiêm túc, nói:

- Chỉ cần cô nguyện ý, tôi có thể cam đoan từ sau buổi tối ngày hôm nay,cái gã bạn trai trước kia của cô sẽ phải phi thường hối hận cái quyếtđịnh lúc trước của hắn.

Bàn tay Hoàng Lệ rất nhanh nắm chặt lạicái bộ lễ phục cực kỳ sang quý nằm trong tay của mình, nhìn chằm chằm về phía Hứa Nhạc đứng trước mặt, chợt nghĩ đến hình dáng cái gã nam nhânnằm ngủ trên quảng trường hôm trước, đột nhiên nghĩ thấy sống mũi củamình dâng lên một trận cay cay… Cô nàng thầm nghĩ đại khái chắc nguyênnhân là do mùi mồ hôi trên người các vị bằng hữu của gã nam nhân đó hơiquá nồng…

o0o

Tịch Lặc đại sư đã từng viết ra năm câuchuyện cổ tích đồng thoại. Mặc dù bản thân ông ta cũng chưa từng bao giờ thừa nhận qua rằng những cái câu chuyện cổ tích này chính là xuất phátra dưới ngòi bút của chính mình, sở dĩ các chuyên gia nghiên cứu thế hệsau này nhận định được rằng năm câu chuyện cổ tích đồng thoại này là dohắn viết, ngoại trừ xác nhận dựa trên những văn phong đồng dạng cùng với những bút tích có thể so sánh ra, lại còn là bởi vì cái vị đại sư kịchnghệ nổi tiếng này đã vô cùng vô sĩ đem những vị Vương tử bên trong cáccâu chuyện cổ tích đồng thoại kia cũng đều lấy cùng một cái tên: TịchLặc.

Ở trong một câu chuyện xưa cổ tích đồng thoại có tên là Cuộc sống hạnh phúc của cô nàng Lọ Lem, cái anh chàng Vương tử Tịch Lặc đãcùng với cô nàng Lọ Lem cùng nhau khiêu vũ, cuối cùng yêu nhau, có mộtcái kết thúc viên mãn khúc chiết theo khuôn sáo cũ rích như những câuchuyện cổ tích đồng thoại bình thường khác. Ngoại trừ việc lưu lại bêntrong dân gian Liên Bang một cái tập tục thử hài trong đêm tân hôn ra,lại còn khiến cho vô số cô nàng thiếu nữ bên trong Liên Bang mơ mộnghoài bão đến một cuộc sống hạnh phúc thần kỳ kia.

Đối với cô nàng Hoàng Lệ này mà nói, cái gã nam nhân xinh đẹp có cặp môi tái nhợt lạitím biếc vô cùng xinh đẹp kia chính là một gã Vương tử còn chưa được mời đã liền nhảy tọt vào trong cuộc sống của chính mình. Tuy rằng hiện tạihắn đã rời đi rồi, nhưng mà lại vẫn không có quên nhờ người cấp lại chomình một hồi vũ hội vô cùng long trọng, thỏa mãn cái nguyện vọng một đêm thần tiên trong mơ của cô nàng nữ hộ sĩ trẻ tuổi.

o0o

Trên người mặc bộ lễ phục trọn bộ xa hoa sang quý cao nhất, thời trang nhấtnhãn hiệu VG, tay cầm theo một cái xắc tay sang quý không hề thua kém bộ quần áo, Hoàng Lệ hồi hộp đi theo sau lưng Hứa Nhạc, đi vào cánh cổngđại môn của Biệt thự Số 11, nơi mà những dân chúng bình thường căn bảnkhông có khả năng bước chân vào được kia, trong lòng không khỏi nghĩthấy đây là một giấc mộng thần tiên trong cuộc sống. Nhưng mà bởi vì cái giấc mộng này lại chính là do cái gã nam nhân xinh đẹp kia an bày, chonên cô nàng lại phi thường cố gắng, muốn sớm một chút đem cái giấc mộngnày hoàn thành cho xong.

- Người nào là bạn trai cũ của cô?

Dưới sự nhắc nhở của Cố Tích Phong, Hứa Nhạc liền nhìn thấy được cái bànvuông đặt ở một góc trong cùng bên trong cái đại sảnh xa hoa của Biệtthự Số 11, liền nhìn thấy được trên cái bàn kia có hai nam một nữ, liềnnhẹ giọng hỏi Hoàng Lệ.

- Là người ngồi bên tay trái bên kia.

Hoàng Lệ cố gắng áp chế tâm tình đang dần dần trở nên hồi hợp trong lòngmình, ánh mắt khẽ cụp xuống một chút, mở miệng giải thích:

- Người ngồi đối diện hắn chính là vị hôn thê hiện tại của hắn. Còn người nam nhân kia thì tôi cũng không biết.

- Hẳn là ca ca của cô ta, mặt mày có nét khá giống…

Cố Tích Phong khẽ nhíu mày lại, nói:

- Lão đại, thiệp mời điện tử của Biệt thự Số 11 này phi thường khó bắtchước, điều này nói rằng trình tự cấp bậc nơi này cũng không thấp đâu.

- Nếu như đã là vẽ mặt, vậy thì ngoại trừ một bộ quần áo VG ra, tôi đềnghị còn nên bổ sung thêm một vài thứ khác nữa. Ví dụ như là tiểu thưHoàng Lệ sau khi bị bạn trai vứt bỏ, đột nhiên lại tìm thấy được một anh chàng bạn trái khác phi thường xuất sắc, gia thế phi thường vĩ đại, hơn nữa lại còn mang theo vẻ mặt cao cao tại thượng, khí thế mạnh mẽ chạyđến trước mặt gã bạn trai cũ mà khoe khoang.

- Hắc hắc, cái kịch bản này vô cùng thô tục, lại rất thông thường, chẳng qua em lại thích vậy!

Tiểu tử Đạt Văn Tây thân là công tử con Châu trưởng, rất thường xuyên ra vào những loại tràng cảnh sang quý giống như thế này, rất tự nhiên hiện tại thân thể thẳng đứng, vẻ mặt cao ngạo. Hắn nhìn sang bên kia, nở nụ cười trào phúng, nói:

- Cứ để cho bản công tử một phen đem mặt mũi của bọn chúng đập ba ba vài cái cho sảng khoái đi nào!

Đám đội viên của Tiểu đội 7 bằng vào các thiệp mời điện tử giả tạo mà chạyvào trong Biệt thự cùng xem cảnh náo nhiệt, lúc này tâm trạng vô cùnghưng phấn. Thậm chí còn có mấy kẻ muốn cùng với Đạt Văn Tây tranh nhaucái vị trí nhân vật chính của cái màn kịch kia nữa, nhưng mà chung quybởi vì nguyên nhân gia thế không bằng được cái gã tiểu tử này, cho nênmới đành nhất nhất bị loại bỏ hết.

- Tôi cũng rất thích cái loại kịch bản này… Hơn nữa một khi đã là vẽ mặt, vật thì sẽ là chơi một cái tát đánh cho hắn chết luôn…

Hứa Nhạc hướng về phía mọi người vô cùng nghiêm túc giải thích:

- Cho nên lúc này tôi đang đợi Lợi Hiếu Thông đến.

Đám đội viên trong khoảnh khắc liền lâm vào trầm mặc, trố mắt nhìn hắn,không nói gì. Còn tiểu tử Đạt Văn Tây thì khiếp sợ không nói nên lời,mang theo vẻ mặt thương hại nhìn về phía cái gã nam bác sĩ, vẫn còn chưa biết sắp có chuyện xảy ra với mình, ôn nhu nói chuyện với cô nàng hônthê đỏng đảnh đối diện. Trong lòng hắn thầm nghĩ, không ngờ Lão đại lạicòn muốn vì cái chuyện này mà xuất động cả một gã công tử của Thất ĐạiGia Tộc Liên Bang nữa, mày ngồi một lát sẽ bị vẽ mặt cho chết luôn, hẳnlà phải biết sáng mắt ra a!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.