Chương trước
Chương sau
- Giống như quăng một đống phân chó lên một con đường, biến cho conđường thành một mảnh hôi thối, cho nên cậu mới cảm thấy phẫn nộ, muốncầm lấy súng chuẩn bị chạy đi giết người? Đồng chí Thượng Tá Hứa Nhạc à, tôi cần phải nhắc nhở cho cậu bình tĩnh lại, hoặc là nói cho cậu tỉnhtrí lại một chút. Cậu làm anh hùng Liên Bang được bao nhiêu năm rồi? Như thế nào, hiện tại đột nhiên biến thành một tên tội phạm bị truy nã, như vậy cậu liền nghĩ cảm thấy rất mất mặt phải không?

Thai Chi Nguyên ở bên kia đầu dây điện thoại không chút nào lưu tình, thanh âm bực bội phẫn nộ không ngừng trào phúng hắn:

- Bị người khác mắng cho hai ba cầu liền chịu không nổi, liền cảm thấyrằng chính mình thật sự vô cùng hôi thối? Ở trong ấn tượng của tất cảmọi người, cậu chính là một khối tảng đá mềm, cứng đều không chịu, không bao giờ biết thỏa hiệp, như thế nào hiện tại lại trở nên mẫn cảm đếnnhư thế? Có phải là đã bị cái bộ phim phóng sự cùng với mớ Huân chươngkia khiến cho choáng váng đến mức đã quên luôn chính mình tên họ là gìluôn rồi không?

- Đúng vậy, quả thật tôi thích cái cảm giác làm một vị anh hùng!

Cặp mày rậm rạp của Hứa Nhạc nhất thời nhướng lên thật mạnh, hướng về phía ống nghe điện thoại bắt đầu hét lớn:

- Tôi cũng chỉ là một người bình thường mà thôi, có ai con mẹ nó nguyện ý làm một tên đào phạm chứ không muốn làm anh hùng đâu chứ? Bị máy ảnhphóng viên chụp, tôi cảm thấy khẩn trương, nhưng kỳ thật sâu trong lòngtôi thì lại cảm thấy vô cùng hưng phấn, vui vẻ! TV chiếu phim của tôi,tôi cũng không thèm xem, kỳ thật trong lòng tôi vẫn cảm thấy sung sướng. Vậy thì sao? Cái đầu cứng rắn của tôi đã làm nhiều chuyện… nhiều chuyện oanh động như thế rồi, làm một vị anh hùng cũng không thể được hay sao?

- Kết quả thì sao? Kết quả cuối cùng như thế nào? Hóa ra tôi ngay cả mộtđống phân chó cũng không bằng! Tôi con mẹ nó vẫn là một gã cô nhi lănlộn trên đường ở Đại khu Đông Lâm năm đó! Là cái tên đào phạm nhỏ mặtđầy bụi đất năm xưa mà thôi!

- Cái gã phá hoại con mẹ nó nhất làcái gì cậu có biết hay không chứ? Cái đồ phá hoại khốn kiếp nhất chínhlà, là cái gã đại thúc tội phạm phản quốc bị truy nã, ở trên lưng vẫnmãi mang theo một nổi khổ bất đắc dĩ, một huyết hải thâm thù ở trên lưng trong suy nghĩ của cậu đó! Hóa ra hắn thật sự con mẹ nó chính là mộttên tội phạm phản quốc phá hoại khủng bố nhất!

- Còn tôi đây thì là cái gì? Là một tên giặc phản quốc nhỏ à?

Hứa Nhạc phát ra một tràng cười có chút điên cuồng, sau đó liên tục mắng chửi những câu thô tục.

Sau đó ở hai đầu dây điện thoại nhất thời lâm vào một tràng trầm mặc trongkhoảng thời gian dài. Mãi cho đến lúc bên trong gian bếp vang lên thanhâm cảnh báo chói tai của cái ấm đun nước tự động, mới khiến cho hai gãnam nhân trẻ tuổi ở hai đầu dây điện thoại giật mình tỉnh lại từ trongnhững cảm xúc phi thường phức tạp kia.

- Thôi được rồi, coi nhưta có thể làm bộ như chính mình có thể thấu hiểu được trạng thái tâm lýtình cảm phức tạp của cậu hiện tại đi.

Mặc dù là vào lúc này rồi, nhưng mà Thai Chi Nguyên vẫn như trước duy trì cái loại cảm giác caocao tại thượng của một vị Thái Tử gia Thai Gia:

- Nhưng mà cậucũng cần phải bình tĩnh lại một chút đi. Một phen đem mớ súng ống kiathu hồi hết lại đi. Cậu cũng phải thừa nhận một chuyện, cục diện hiệntại cùng với năm xưa hoàn toàn bất đồng nhau. Khi đó Mạch Đức Lâm chínhlà đang chuẩn bị trốn chết, cậu cũng không có thời gian nữa. Mà hiện tại đám địch nhân kia của cậu rõ ràng là không có chút xíu ý niệm nào muốnbỏ trốn cả. Điều này cũng chính là nói hiện tại thời gian để cậu phánđoán cùng với sắp xếp vẫn còn lại rất nhiều.

Vào thời điểm nàythì Hứa Nhạc cũng đã bình tĩnh lại một chút, im lặng lắng nghe những lời phân tích của Thai Chi Nguyên, sau đó mạnh mẽ hít sâu một hơi, bìnhtĩnh nói:

- Tôi hiểu rồi!

- Tốt lắm!

Thai Chi Nguyên thở phào một cái, tiếp tục nói:

- Về bên phía vấn đề pháp luật, cậu cũng không cần phải quản tới nữa. Tôi đã nhờ một đám lão nhân ở trong ngành Tư pháp đích thân ra mặt rồi, bên trong cái lệnh truy nã trước đây của cậu đã lợi dụng sơ hở từ ngữ củanó mà làm ra một bản phân tích văn vẻ, chỉ cần mớ văn vẻ này có thể làmra xinh đẹp một chút, vậy thì bên phía Cục Điều Tra Liên Bang cũng sẽkhông có biện pháp gì từ trong đó tạo thành bất lợi cho cậu được.

- Còn về bên phía phương diện truyền thông tin tức cùng với những phảnứng của dân chúng Liên Bang, ta cũng đã có an bày rồi. Về chuyện tìnhThượng Tá Lai Khắc là kẻ đứng sau sự kiện mưu sát Chung Tư Lệnh kia, tasẽ lựa chọn thời điểm thích hợp nhất, tung tin tức này ra ngoài. Như vậy gần nhất, những cái án tình mà cậu bị lên án, tự nhiên cũng sẽ đượcgiảm đi rất nhiều…

Hứa Nhạc trầm mặc lắng nghe, trong lòng biếtrất rõ ràng, chỉ cần vị phu nhân kia ở phía sau hậu sơn núi Mạc Sầu thật sự nguyện ý xuất thủ trợ giúp chính mình, như vậy thì cái khốn cục màmình hiện tại gặp phải đây, khẳng định sẽ đạt được sự giảm bớt vô cùnghữu hiệu.

- Cám ơn!

Hứa Nhạc vô cùng nghiêm túc, nói.

- Cậu thật sự là cần phải cảm ơn đó!

Thai Chi Nguyên trả lời.

Sau khi cắt đứt điện thoại, Hứa Nhạc lại một mình một người lâm vào trầmmặc một lúc thật lâu, cuối cùng một phen đẩy cái thùng súng ống kia quay trở về bên dưới bồn rửa chén. Vừa mới nhất đầu nhìn lại thì đã thấyTrâu Úc không biết từ lúc nào đã đi vào nhà bếp, lúc này đang cầm mộtđôi đũa gỗ thanh tú say sưa nhấm nháp một chút món thịt bò salad mà hắnvừa mới chuẩn bị trong lúc nói chuyện điện thoại.

- Anh thật sự tin rằng mình có thể dùng cái thùng súng ống này mà một phen đem Chính phủ Liên Bang thanh tẩy một lần hay sao?

Trâu Úc dùng đầu ngón tay trỏ vén nhẹ một sợi tóc rối bay bay kế bên tháidương của mình, sau khi chăm chú nhấm nháp một lát thịt bò tái tẩm nướcsốt cam mềm mại trong đĩa, có chút hàm hồ không rõ ràng trêu ghẹo”

- Tôi cũng biết anh đôi khi cũng đặc biệt tự tin đến mức cuồng vọng, thếnhưng thật sự không nghĩ tới anh ở bên trong Đế Quốc ngây người hơn mộtnăm trời, không ngờ lại đã cuồng vọng đến mức độ như thế này rồi.

Hứa Nhạc cười cười, cũng không có mở miệng đáp lời, xoay mặt về phía cáibếp, đập một lượt bốn cái trứng gà vào trong cái bát đồ sứ, đổ vào trong đó một ít gia vị, cầm lấy một cái muỗng dài bắt đầu dùng sức đánh chothật đều lên. Mớ nước màu vàng nhạt bên trong bát sứ ở trước mắt hắnxoay chuyển càng ngày càng nhanh, càng ngày càng mờ ảo, dần dần chôn vùi đi luôn một mảnh hình ảnh đang xuất hiện trong đồng tử mắt phải củahắn.

Đó chính là một tấm bản đồ chi tiết, thuộc quyền hạn cao cấp nhất của Liên Bang, trên đó phân biệt đánh dấu tổng cộng bốn địa điểmkhác nhau, phân biệt đại biểu cho Phó Tổng Thống Bái Luân cùng với mấyvị đại nhân vật khác bên trong Chính phủ Liên Bang!

Có sự trợgiúp của Máy vi tính Trung ương Liên Bang, Hứa Nhạc tin tưởng chắc chắnrằng nếu như chính mình thật sự ôm theo một đống súng ống xông vào, nóikhông chừng quả thật có cơ hội một phen đem Chính phủ Liên Bang thanhtẩy sạch sẽ một lần.

Đơn giản ăn xong một buổi cơm chiều thânmật, dưới sự quan tâm quá mức của mớ camera dày đặc bên ngoài gian nhàtrọ, Hứa Nhạc ngồi trên bộ ghế sô pha quen thuộc bắt đầu nheo mắt chămchú xem TV. Trâu Úc lúc này đã quay trở về Đại viện Tây Sơn chăm sóc tên tiểu gia hỏa Trâu Lưu Hỏa, đám luật sư cũng đã quay về nhà của chínhmình. Đám nhân viên an toàn của Công ty Bảo an Hắc Ưng cũng ở bên ngoàigian nhà trọ, cẩn thận tiến hành công tác dọn dẹp những gã phóng viênphiền toái bạo gan đòi xông vào. Lúc này cũng chỉ có mình Hứa Nhạc mộtngười một mình cô đơn ngồi trên ghế sô pha.

Hắn trầm mặc lặng lẽnhìn trên màn hình TV không ngừng xuất hiện những phát thanh viên tintức trên các Đài truyền hình, thể hiện biểu tình vô cùng phức tạp, những cư dân Đông Lâm có chút quen thuộc với hắn đang bị phỏng vấn, những gãnhân viên của Cục Điều Tra Liên Bang biểu tình âm trầm tiến hành cảnhcáo dân chúng, nhìn thấy những vị khách mời sang trọng, đang lo lo lắnglắng cân nhắc kết nối quan hệ giữ một vị anh hùng Liên Bang cùng với một gã giặc phản quốc, sau đó đưa ra những lời đánh giá, đối với sự an toàn của Liên Bang sẽ tạo thành những ảnh hưởng đáng sợ như thế nào…

Hắn nhìn mãi đến mức có chút mệt mỏi, có chút chán nản, có chút khó chịu,có chút chán ghét, có chút không cam lòng. Vào tại thời điểm như thếnày, hắn lại có chút ngoài ý muốn khi nhận được điện thoại của TrươngTiểu Manh!

Sau khi chia tay tại Hội sở Lưu Phong Pha, hai ngườiđã một khoảng thời gian rất dài cũng không có gặp mặt nhau rồi. Một mànxung đột về chuyện tình nhân cũ này nọ ở tại sân thượng nơi đó, tựa hồcũng khiến cho cả hai bên nam nữ thanh niên này đối với mối tình đầu của chính mình cảm thấy thật sự là lãng quên tình cảm lẫn nhau rồi. Nhưngmà trên thực tế làm sao có thể lãng quên nhau được cơ chứ? Cho nên haibên vẫn tận lực không liên lạc với nhau. Mãi cho đến lúc này.

-Hôm trước em có đi đến S2 viếng mộ, nghe nói ngay ngày hôm sau anh cùngvới Thi Thanh Hải cũng có đi đến đó? Thật là tiếc quá, chúng ta cũngkhông có gặp nhau.

- Anh cũng biết hiện tại em đang phụ trách những công tác rất quan trọng, nhớ chú ý an toàn một chút.

Bởi vì nguyên nhân trong điện thoại cá nhân rất dễ dàng bị kẻ khác nghelén, cho nên Hứa Nhạc cũng sẽ không một phen đem chuyện tình Trương Tiểu Manh đang phục trách công tác tình báo quan trọng cho Thanh Long Sơn mà nói rõ ràng ra trong điện thoại. Hắn chỉ là khẽ nhíu mày, nói:

- Thanh Long Sơn càng ngày càng bị đẩy về phía sau, không còn được chú ýđến nữa. Anh thật lo lắng cái đám trong Ủy ban các em có thể nào nổiđiên lên không đây.

- Em có xem qua tin tức trên TV!

Trương Tiểu Manh bên kia đầu dây điện thoại lúc này chợt lâm vào một khoảngthời gian trầm mặc khá lâu. Có lẽ cô nàng đang lặng lẽ lau chùi một chút cặp kính mắt gọng đen của mình, cũng có lẽ cô nàng đang nhẹ nhàng vânvê cặp sừng ác ma xinh xắn lúc nào cũng nằm trong ngăn kéo của mình.

- Lúc ấy khi còn ở Đại học Lê Hoa, em cuối cùng vẫn mãi nghĩ rằng trênngười của chính mình ẩn chứa rất nhiều những bí mật, gánh lấy rất nhiềunhững áp lực, cho nên cũng có đủ những lý do để mà tự thuyết phục chínhmình rằng… có một vài chuyện tình cá nhân cũng không phải là chuyện quan trọng nhất của mình. Hiện tại em mới biết được, hóa ra là anh, cái gãdự thính sinh nhìn qua trầm mặc ít lời, nhưng lại luôn luôn lạc quangsáng sủa này, không ngờ cũng đồng dạng đang gánh lấy những áp lực khủngbố đến như thế.

- Em phải gánh vác áp lực, cho nên có thể chophép chính mình tổn thương anh, anh cũng đồng dạng gánh vác áp lực,nhưng lại còn bị em tổn thương nữa…

Thanh âm của Trương Tiểu Manh có chút nhẹ nhàng thương cảm nhàn nhạt, lại có chút ong ong nghẹn ngào:

- Tất cả những người xem qua bản tin tức truyền thông ngày hôm nay trongLiên Bang, cũng đều sẽ có những ý tưởng của riêng mình… Còn riêng vớiem, chỉ nghĩ đến chuyện anh năm xưa, trong thời khắc cần có người dùngsự ấm áp để an ủi nhất, kết quả lại bị em tạt thêm một ca nước lạnh nhưbăng… Em thật sự có chút hối hận.

Hứa Nhạc cầm ống nghe điệnthoại trầm mặc trong khoảng thời gian thật lâu, sau đó thân thể đứngthẳng lên một chút, giống hệt như là đang đứng trước mặt của cô thiếu nữ đeo kính gọng đen kia vậy, đột nhiên trên mặt dãn ra một nụ cười sánglạng như ánh mặt trời, ôn hòa nói:

- Em yêu à, chúng ta cũng đều còn rất trẻ, bây giờ hối hận thì vẫn còn kịp!

Thời điểm tối hơn một chút nữa, Giản Thủy Nhi đã gửi đến cho Hứa Nhạc mộtbức email có đính kèm video ghi hình. Hiện tại Quân đội Liên Bang đánhsâu vào trong lãnh thổ Đế Quốc đang tiến hành công tác thay đổi quânchủng chiến địa. Hai chi bộ đội Sư đoàn Thiết giáp 7, Sư đoàn Thiết giáp 17 mới, hai cái Sư đoàn Thiết giáp đã gánh vác nhiệm vụ nặng nề nhấttrong giai đoạn chiến sự ban đầu này, bây giờ nhận được mệnh lệnh quaytrở về Thủ Đô Tinh Quyển tiến hành nghỉ ngơi cùng với khôi phục. Mà Hạmđội Không gian Liên bang Giản Thủy Nhi đang công tác kia, cũng nằm trong danh sách lui về nghỉ ngơi và khôi phục. Cô thiếu nữ đã từng là thầntượng quốc dân Liên Bang, hiện tại là nữ quân nhân sĩ quan Thiếu Tá xinh đẹp của Hạm đội Liên Bang đang từ từ trên đường quay về.

Ngaytrước ngày hôm nay, trong toàn bộ Liên Bang này, những kẻ biết được bímật chính thức của Hứa Nhạc cũng chỉ có vài người rất ít, đếm được trênđầu ngón tay mà thôi. Lão nhân gia, Thai phu nhân, đương nhiên, GiảnThủy Nhi thân là con gái thân sinh của đại thúc, chính là người biết rõràng câu chuyện xưa này hơn ai hết, ngoại trừ Hứa Nhạc ra.

Bêntrong đoạn video đính kèm theo email kia, Giản Thủy Nhi, trên khuôn mặtxinh đẹp còn hiện rõ một vết bẩn dầu máy nhàn nhạt, ngược lại càng thêmcó vẻ xinh đẹp chấn động lòng người hơn. Cô nàng cũng không có tiến hành an ủi Hứa Nhạc lời nào cả, mà ngược lại còn mang theo ngữ khí thongdong cùng với thú vị, trêu chọc rằng thanh danh của hắn rõ ràng là đangsa đọa xuống một cách vô cùng cấp tốc. Hơn nữa còn ở cuối cùng của đoạnvideo, cực kỳ không hấp dẫn sự chú ý của mọi người, cô nàng còn cố ý nói ra một câu nữa, nếu như lần này kẻ bị tiết lộ bí mật là chính mình, vậy thì không biết sẽ chấn động như thế nào nữa…

Xem xong đoạn video đính kèm kia, lại nghe được cái câu nói cuối cùng đó, Hứa Nhạc liềnnhịn không được khẽ nhíu mày, cất nụ cười có chút tự giễu, nghĩ lại mộtngày thất thố lung tung hôm nay, hắn liền phát hiện ra rằng những ứngđối của mình quả thật là có vấn đề lớn. Bản thân mình sớm đã có tư tưởng chuẩn bị đón nhận chuyện này rồi, vì sao đến lúc nó xảy ra thì chínhmình lại trở nên phẫn nộ như thế chứ?

Ngẫm lại câu nói kia củaGiản Thủy Nhi, nếu trong tương lai, vào một ngày nào đó, giới tin tứccủa Liên Bang đột nhiên tung ra cái tin tức rằng cô nàng chính là congái thân sinh của gã tội phạm phản quốc Dư Phùng, hơn nữa bản thân cônàng còn có phân nửa huyết thống là người Đế Quốc nữa… Như vậy cục diệnsẽ oanh động khủng bố đến như thế nào cơ chứ? Lúc đó cô nàng sẽ có phảnứng như thế nào đây?

Lại trải qua thêm nửa tiếng đồng hồ nữa, cúđiện thoại của Lợi Hiếu Thông rốt cuộc cũng đến. Hứa Nhạc cũng khôngbiết được đối diện với cục diện hiện tại, vị Lợi Thất thiếu gia nàytrước khi gọi điện thoại đến cho mình, đã tự đấu tranh tư tưởng lâu baonhiêu rồi. Chẳng qua một khi điện thoại đã vang lên, nghe được mấy câuan ủi nhàn nhạt của đối phương, Hứa Nhạc chung quy cũng cảm giác đượctâm tình khá tốt, cũng có chút ấm áp nhàn nhạt.

Vào cái thời khắc cây kim đồng hồ chỉ sang số mười hai kia, Hứa Nhạc lúc này đang dựalưng vào sô pha ngủ gà ngủ gật, thì cái điện thoại đang nắm trong tayphải của hắn lại mọt lần nữa vang lên. Bên kia đầu dây điện thoại vanglên thanh âm nhỏ nhẹ ôn nhu mềm mại của một gã nam nhân, hơn nữa lại còn đặc biệt có chút thì thào nữa, như là sợ đánh thức người khác dậy vậy.

- Ông chủ, tôi vừa mới xem qua tin tức!

- Tôi cứ nghĩ rằng cậu sẽ gọi điện thoại cho tôi sớm hơn một chút chứ.

Hứa Nhạc châm một điếu thuốc lá, chậm rãi hít vài hơi để xua tan đi cái cảm giác buồn ngủ đang dâng lên trên mắt.

- Hiện tại tôi làm gì còn có thời gian để mà xem TV, hiện tại vợ tôi đang ẳm đứa nhỏ đi thay tả lót, cho nên mới có chút thời gian mà ngẫu nhiênliếc mắt xem TV một chút.

Bạch Ngọc Lan ở bên kia đầu dây điện thoại nhẹ giọng ôn nhu nói:

- Chuyện này thoạt nhìn hình như là có chút phiền toái thì phải, tôi chỉ đợi ông chủ nói một tiếng mà thôi.

Hắn căn bản là không thèm để ý đến chuyện Hứa Nhạc có phải là tội phạm đang bị truy nã hay không, có phải là một tên tội phạm giết người cướp củahay không, có phải là một tên dâm tặc đào phạm hay không, có phải là tên giặc phản quốc hay không, hoặc là bất cứ loại tội phạm gì đi chăng nữacũng vậy. Tin tưởng rằng đám đội viên của Tiểu đội 7 kia cũng sẽ khôngthèm để ý đến. Bọn họ chỉ nghĩ rằng hiện tại đang có kẻ nào đó đang muốn làm gì đó, bọn họ cần phải làm như thế nào để giúp cho người đó màthôi…

Ngón tay đang kẹp lấy điếu thuốc của Hứa Nhạc nhất thờicứng lại một chút giữa không trung. Hắn nhớ tới lúc trước ở trên bãi cỏnào đó tại lãnh thổ Đế Quốc, khi mà Lão Bạch cáo biệt mình cũng đã từngcó nói, hắn cai thuốc chính là bởi vì hắn chuẩn bị có con… Hóa ra thậtsự đã có con rồi. Đúng vậy, chỉ cần mình nói ra một tiếng, cái tên giahỏa nhìn qua giống hệt như đàn bà, mà lại đặc biệt sợ vợ kia, khẳng định là sẽ đem mớ tả lót của con quẳng sang một bên, hai tay cầm hai khẩusúng phóng vọt tới chỗ mình.

- Chẳng có gì phiền toái cả, tôi đã xử lý ổn thỏa rồi…

Hứa Nhạc khẽ mỉm cười, nói:

- Tôi sẽ xử lý mọi chuyện vô cùng ổn thỏa!

Câu nói này hoàn toàn là một lời nói dối!

Cái cục diện hiện tại Hứa Nhạc đang gặp phải chính là một cục diện vô cùngchông gai, vô cùng phiêu linh, những sự hiểm trở mọc lên thành từng đámlớn. Bên trong một cái tiền đồ ảm đạm lại lộ ra một sự hung hiểm khôngthể nào đoán trước được. Thế nhưng hắn lại không biết rằng, ở một nơicách nơi hắn ở cả ngàn km, ở một địa phương gọi là Phí Thành, có một vịlão nhân vô cùng vĩ đại, đang dùng thanh âm khàn khàn giống hệt như giólùa qua khe núi, kể lại một chút sự thật nào đó, giúp cho hắn xử lý mộtvài chuyện tình mà hắn khó có thể giải quyết được.

Tổng Biên TậpBob mạnh mẽ hút liên tục từng ngụm lớn loại thuốc lá hiệu Ba số 7 mà bên phía Quân đội đặc biệt cung cấp, ánh mắt của ông ta lúc này đã có chútđỏ ửng lên rồi.

Ông ta biết rất rõ ràng một buổi họi là phỏng vấn ngày hôm nay, trên thực tế chính là một bản ghi chép thần thánh nhấtcuối cùng. Cho nên cái bản ghi chép này phải là cực kỳ nghiêm túc, cựckỳ cẩn thận. Cây bút máy nhỏ kiểu dáng theo phong cách cổ xưa ẩn chứa ýtứ hàm xúc sang quý trên tay ông ta không ngừng rất nhanh di động trênquyển sổ tay ghi chép trắng tinh, không ngừng ghi chép lại từng đoạntừng đoạn lịch sử rõ ràng nhất, chính xác nhất, cũng là rung động nhấttrong toàn bộ lịch sử báo chí Liên Bang.

Chính tay nghe vị QuânThần lão nhân gia nằm trên giường bệnh chính miệng giảng thuật lại cuộcđời tráng lệ sáng lạn của chính mình, ông ta có cảm giác như là có vô số những luồng nhiệt huyết dũng mãnh tiến vào trong đại não của mình,nhưng là cuối cùng lại bị vài câu nói đơn giản của lão nhân gia đemnhững luồng nhiệt huyết kia đông lạnh thành những tia băng chùy khủng bố đập thẳng xuống đầu mình.

Điếu thuốc lá trên miệng của Phóngviên Ngũ Đức đã thiêu đốt tới phần đầu lọc cuối cùng, thế nhưng ông talại hoàn toàn không có chút phản ứng nào, mà chỉ là khiếp sợ nhìn chằmchằm về phía vị lão nhân đang nằm trên giường kia, kinh hoàng thất thốnói lớn:

- Tôi không tin! Cái gã tội phạm phản quốc kia… như thế nào lại có thể là em trai ruột của ngài được?

Tổng Biên Tập Bob thì lại từng ngụm từng ngụm hút mạnh điếu thuốc lá, bảnthân ông ta có thể nói là hút thuốc cả cuộc đời, thế nhưng không ngờ lần này lại bị sặc, biến thành một tràng ho khan khủng bố.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.