Chương trước
Chương sau
Hứa Nhạc đi vào giữa phiên tòa, bình thản nói ra một câu, khiến cho tấtcả mọi người ở giữa phiên tòa làm ra đủ các loại phản ứng hoàn toàn bấtđồng với nhau. Mọi người hoặc là vẻ mặt hoạt kê không nói tiếng nào,hoặc là trầm mặc lặng lẽ giống hệt như một tảng đá, hoặc là kích độnggiống như một nồi nước sôi sắp sửa bùng nổ vậy. Tất cả những cái phảnứng này cũng đều là đến từ những ý tứ rõ ràng cùng với cảm xúc mãnh liệt được thể hiện mạnh mẽ bên trong câu nói kia của hắn. Mà càng quan trọng hơn nữa chính là đến từ tên tuổi cùng với hình ảnh của chính bản thânhắn. Đó chính là tên tuổi cùng với hình ảnh ở bên trong Liên Bang hiệntại có được rất nhiều những ý tứ hàm xúc bùng nổ mạng mẽ.

Vị nữquan tòa trung niên cao cao tại thượng ở trên bục xét xử kia, biểu tìnhvẫn như cũ là một mảnh bình tĩnh, mang theo một loại biểu tình có chúthờ hững mà những pháp quan cao cấp bên trong Liên Bang đặc biệt mới có.Nhưng mà hai nắm tay đang dần dần nắm chặt lại bên dưới bộ áo chuyêndụng của quan tòa Liên Bang đã bán đứng tâm tình thật sự bên trong nộitâm bà ta vào giờ phút này. Bà ta nhìn xuống vị Thượng Tá Liên Bang trẻtuổi đang đứng bên dưới ở giữa phiên tòa kia, vị nữ quan tòa trung niêntheo bản năng khẽ nghiêng người về phía trước một chút, nhưng lại cốgắng làm ra vẻ không nhìn về phía hắn, mà là liếc mắt nhìn sang Tiêu Văn Tĩnh bên kia, ánh mắt mang theo ý tứ dò hỏi.

- Thân phận củaThượng Tá Hứa Nhạc ngày hôm nay chính là nhân chứng đặc thù cùng vớingười thỉnh cầu quyền lợi lâm thời. Về phần bản thỉnh cầu để cử lên trên phiên tòa của anh ta, buổi tối ngày hôm qua, bên phía chúng tôi đã đưalên văn kiện thỉnh cầu rồi.

Tâm tình của luật sư Tiêu Văn Tĩnh từ khi Hứa Nhạc bước chân phiên tòa đã trở nên phi thường thoải mái. Hắndùng ánh mắt mang theo ý tứ trào phúng trêu chọc rõ ràng nhìn về phía vị nữ quan tòa trung niên trên kia, không nhanh không chậm trả lời.

Vị nữ quan tòa trung niên rất nhanh lật lại những hồ sơ vụ án đặt trướcmặt mình, sau một lúc đã phát hiện ra quả thật bên phía Đoàn luật sư nhà cổ Chung Gia vào buổi tối ngày hôm qua đã đệ trình lên bản thỉnh cầuđưa ra nhân chứng lâm thời. Chỉ có điều là… bên trong mấy cái giấy tờthỉnh cầu khốn kiếp chết tiệt này, không ngờ lại cố ý che giấu đi têntuổi của vị nhân chứng lâm thời này. Cái này là bọn họ nghĩ muốn làm gìđây chứ? Nghĩ muốn đột nhiên tập kích, khiến cho Đoàn luật sư đốiphương, thậm chí là khiến cho mình không kịp đưa ra biện pháp đối phóhay sao?

Nếu như đây chỉ là một gã quân nhân sĩ quan bình thườngnào đó đưa ra lời thỉnh cầu được trở thành người giám hộ chính thức củavị Tiểu Công chúa Chung Gia kia, bản thân bà ta ở bên trong hệ thống Tưpháp Liên Bang sớm đã có thanh danh vô cùng hiển hách, căn bản cũng sẽkhông thèm liếc mắt nhìn đến một cái nào cả, thậm chí liền có khả năngtrực tiếp dùng tội danh xem thường phiên tòa mà đem đối phương đuổithẳng ra ngoài nữa. Nhưng mà giờ phút này bà ta hoàn toàn không thể làmnhư vậy được, bởi vì cái gã Thượng Tá Liên Bang trẻ tuổi đang đứng giữaphiên tòa kia, càng chính xác hơn mà nói, cái vị Thượng Tá Liên Bang trẻ tuổi nhất trong toàn bộ Quân đội Liên Bang kia, chính là Thượng Tá HứaNhạc.

Cái phiên tòa tranh chấp quyền giám hộ ngày hôm nay này, từ đầu đến giờ cũng đều dựa theo những quy trình kỹ thuật pháp luật chặtchẽ cùng với cái kế hoạch ngầm đã định sẵn từ trước kia mà tiến hànhthuận lợi. Ai có thể ngờ đến được tại thời khắc gần như thành công kia,Hứa Nhạc đột nhiên lại xuất hiện giữa phiên tòa, hơn nữa lại còn đưa ramột lời thỉnh cầu quyền lợi khiến cho tất cả mọi người cũng đều khôngthể nào tưởng tượng ra nổi như thế.

Tâm tình của vị nữ quan tòavào giờ phút này đã trở nên tối tăm cùng với dao động bất an mãnh liệt.Trong lòng bà ta nhất thời nhớ lại cái bản tinh tức truyền hình trựctiếp mấy ngày hôm trước giới truyền thông tin tức Liên Bang không ngừngtruyền phát tin lặp đi lặp lại liên tục, nhớ tới hình ảnh một cái bắttay thân mật giữa vị Quân Thần Liên Bang Lý Thất Phu cùng với Thượng TáHứa Nhạc kia… Bàn tay đang lật hồ sơ thẩm tra của bà ta cũng nhịn khôngđược nhất thời trở nên run rẩy một trận.

Đúng vậy, hệ thống Tưpháp Liên Bang chính là sự tồn tại tuyệt đối độc lập với mọi cơ quan ban ngành khác trong Liên Bang. Thậm chí là cái vị lão nhân gia kia ở PhíThành cũng tuyệt đối không có biện pháp nào có thể ảnh hưởng đến sựtuyên phán của tòa án cả. Nhưng mà… tất cả mọi người ai nấy cũng đều vôcùng rõ ràng, ngoại trừ cái vị Thủ tịch Pháp quan Hà Anh đã già nua rấtnhiều rất nhiều năm rồi mà mãi vẫn không chịu chết đi kia, cái gọi là sự độc lập trong hệ thống Tư pháp hoàn toàn là một sự chê cười vô cùng thô thiển. Nếu như Pháp viện Liên Bang thật sự có thể hoàn toàn độc lập với mọi thế lực bên ngoài xã hội Liên Bang kia, vị nữ quan tòa trung niênnày ngày hôm nay lại như thế nào có thể xuất hiện trên đài cao kia, hơnnữa lúc trước lại như thế nào lại nói ra những lời nói lạnh lùng nhiềuđến như thế?

- Tôi phản đối!

Ngay tại thời điểm toàn bộphiên tòa đang lâm vào một mảnh trầm mặc đầy quỷ dị, Đoàn luật sư phíabên kia sau khi trải qua một phen bàn bạc khẩn trương trong thời gianngắn, rốt cuộc cũng đã làm ra phản ứng trở lại. Vị đại luật sư dân sự có thanh danh vô cùng hiển hách bên trong Liên Bang kia lại một lần đứngthẳng người lên, có chút khẩn trương đưa tay lau đi mớ mồ hôi đã tươm ra đầy trán của mình, lớn tiếng nói:

- Chuyện này hoàn toàn khôngphù hợp với quy trình pháp luật của một vụ kiện tụng dân sự! Tên tuổicủa tất cả những người có liên quan quyền lợi cần tranh chấp, vào mườibốn ngày trước đây cũng đã được đệ trình lên đầy đủ cả rồi. Căn cứ vàonhững chi tiết quy tắc tương quan trong luật tố tụng dân sự về quyềngiám hộ thừa kế di sản của Liên Bang, bất cứ những người nào có quyềnhạn liên quan đến quyền lợi cần tranh chấp, cần phải trong thời gian năm ngày trước khi phiên tòa diễn ra, phải đưa ra được đầy đủ những chứngcứ hợp pháp tương quan cùng với lời thỉnh cầu hợp pháp… Thế nhưng mà bất luận là bên phía pháp đình hay là bên phía chúng tôi, cũng đều không có nhìn thấy bất cứ giấy tờ thỉnh cầu nào cả.

Thời điểm đưa ra lờiphản đối mạnh mẽ chắc chắn này, vị đại luật sư nổi tiếng là nghiêm khắccùng với mạnh mẽ kia, lại vốn không hề quay đầu liếc mắt nhìn về phíabên kia lấy một cái. Cũng không biết là do ông ta nghĩ thấy những lý domà mình đưa ra đã hoàn toàn đầy đủ, không cần tiến hành những công tácbiện luận khác nữa, hay là bởi vì… ông ta không thế nào dám liếc mắtnhìn Hứa Nhạc lấy một cái?

Luật sư Tiêu Văn Tĩnh bình tĩnh đứng thẳng người lên, nhìn thẳng về phía vị đại luật sư này, bình thản nói:

- Căn cứ vào những điều khoản bổ sung cho chi tiết quy tắc có liên quantrong trình tự pháp luật mà ngài vừa nêu ra, có một vài nguyên nhân đặcthù mà không có bất cứ ai có thể phản đối được, cho nên trường hợp nàyhoàn toàn có thể bỏ qua được.

- Có nguyên nhân gì mà không có bất cứ người nào có thể đưa ra lời phản đối được chứ?

Vị đại luật sư kia rốt cuộc cũng quay đầu lại nhìn về phía bên này. Khi mà ánh mắt của hắn rơi lên người của Hứa Nhạc, hắn cũng theo bản năng bàntay khẽ nắm lại một chút, trong mắt toát ra một kia kiêng kỵ.

-Khi đưa ra danh sách những người có quyền hạn lợi ích tương quan quyềnlợi cần tranh chấp, Thượng Tá Hứa Nhạc, cũng chính là đương sự thứ haimà tôi thay mặt đại diện, lúc đó đang trên con đường gian nan từ bênphía Đế Quốc phản hồi trở về Liên Bang… Anh ta tự nhiên không có khảnăng biết được ở bên Liên Bang có một hồi phiên tòa ảnh hưởng trực tiếpđến quyền lợi của chính mình được… Về điều này, tin tưởng rằng tất cảcác quý vị nếu đã từng xem qua tin tức hẳn là cũng phi thường hiểu biết. Tôi cũng không cần phải bổ sung chi tiết nữa.

Tiêu Văn Tĩnh đảo mắt một vòng nhìn qua tất cả mọi người có mặt trong phiên tòa ngày hôm nay, bình tĩnh nói:

- Tin tưởng rằng cái nguyên nhân tôi vừa mới đưa ra này, cũng sẽ không có ai phản bác!

Khẳng định là sẽ không có ai phản bác rồi. Toàn bộ xã hội Liên Bang cũng đềuđã quan sát trực tiếp quá trình ngàn dặm bôn đào cực kỳ khủng bố ngàyhôm đó, cho nên hiện tại sẽ tuyệt đối không cho phép bất cứ người nào có quyền nghi ngờ thanh âm của Thượng Tá Hứa Nhạc cả.

Bên phía chỗngồi ở bên kia tòa án nhất thời bùng phát lên những thanh âm nghị luậnvô cùng khẩn trương. Bọn họ căn bản không thể nào không thừa nhận cáinguyên nhân vừa mới được đưa ra này.

Sau một hồi thanh âm nghịluận khẩn trương kích động chợt cao chợt thấp sau, Đoàn luật sư với trận hình tuyệt đối khủng bố ở ngay phía sau lưng Chung Tử Kỳ bên kia rốtcuộc cũng đã đạt thành một sự nhận thức chung. Cái vị Thủ tịch Luật sưcủa Đoàn luật sư từ đầu đến giờ vẫn mãi trầm mặc lúc này chợt chậm rãiđứng lên, hướng về phía Hứa Nhạc cùng với nữ quan tòa trung niên kia lần lượt cúi đầu kính chào một cái, sau đó mới mở miệng nói:

- Bênphía chúng tôi chấp nhận văn bản thỉnh cầu của Thượng Tá Hứa Nhạc. Nhưng mà bởi vì do có thêm người có quyền hạn lợi ích tương quan ảnh hưởngxuất hiện, cho nên bên phía chúng tôi cần có thời gian tiến hành chuẩnbị.

- Phiên tòa tạm nghỉ nửa tiếng đồng hồ!

Vị nữ quan tòa trung niên với mái tóc giả màu trắng kia đưa tay xoa xoa mi tâm, cao giọng nói.

- Bởi vì bản ghi âm điện tử nguyên gốc kia nằm trong mớ hồ sơ tuyệt mậtcủa Bộ Quốc Phòng, quá trình lấy ra có chút phiền phức, cho nên tôi đãđến chậm một chút…

Hứa Nhạc hướng về phía Tiêu Văn Tĩnh, tỏ vẻ có lỗi, nói:

- Hy vọng sẽ không phát sinh vấn đề gì.

- Nếu như phải thông qua tòa án đi thỉnh cầu lấy ra chứng cứ có liênquan, khẳng định là cần phải có thời gian lâu hơn rất nhiều. Chúng tacũng không còn thời gian cùng với đối phương giằng co lâu hơn nữa.

Tiêu Văn Tĩnh khẽ mỉm cười nhàn nhạt, nói:

- Một khi anh đã có thể cầm nó đến đây rồi, như vậy mặc kệ bên phía đốiphương có thể đưa ra những sức ép mạnh đến đâu đi chăng nữa, cái phiêntòa quyền giám hộ này khẳng định có thể đánh thắng!

Nghe thấy câu nói đó, ánh mắt của Hứa Nhạc nhất thời khẽ nheo lại một chút. Hắn biếtrõ ràng cái vấn đề thời gian trong lời nói của Tiêu Văn Tĩnh kia chínhlà muốn chỉ cái gì. Chỉ có khi nào một phen đem vụ kiện tụng về quyềngiám hộ đánh cho thắng lợi, như vậy thì cái phiên tòa quản lý tài sảnkia mới có thể đưa lên được đến Tòa án Tối cao, đem đến được tới trướcmặt của vị Thủ tịch Pháp quan Hà Anh kia. Tuy rằng hắn quả thật cũngkhông tin tưởng chắc chắn vị Pháp quan già nua kia nhất định sẽ phánđịnh cho bên mình thắng lợi, nhưng ít ra hắn cũng tin tưởng tuyệt đốivào trí tuệ cùng với tinh thần Tư pháp công chính của vị lão nhân kia.Nhưng mà Pháp quan Hà Anh đã già nua đến như thế rồi, không biết vào lúc nào, thậm chí có thể là ngay lập tức ngã xuống chết đi. Cho nên bọn họcần phải tranh thủ thời gian một chút.

Nghĩ đến điều này, tronglòng hắn không khỏi nghĩ đến cái vị lão nhân gia ở bên Phí Thành bênkia, tâm tình nhất thời trở nên nặng nề một chút.

Dựa theo sự anbày cẩn thận của Thai Chi Nguyên, buổi tối ngày hôm kia, hắn một mựccùng với đám luật sư âm thầm đứng sau lưng Tiêu Văn Tĩnh kia đã tiếnhành một buổi thương nghị an bày công việc cho hai vụ kiện tụng này.Chung Tử Kỳ cùng với đám lão thái gia Chung Gia vô sỉ kia ý đồ muốn đoạt lấy quyền giám hộ Chung Yên Hoa, từ đó toàn diện thu hoạch luôn quyềnsở hữu của tất cả sản nghiệp của Chung Gia. Một chiêu này quả thật là vô cùng độc, vô cùng sắc bén, thậm chí khiến cho kẻ khác phải cảm thấy vôcùng tuyệt vọng. Bởi vì bất luận là Điền mập mạp hay là đám lão nhânQuân đội Tây Lâm cực kỳ đáng tín nhiệm của Chung Tư Lệnh kia, không cómột ai có quan hệ huyết thống với Chung Yên Hoa cả.

Nhưng mà đúng vào lúc này, cái vị Hà đại luật sư, vừa bị bắt buộc phải từ bỏ quyềnbiện hộ cho vụ kiện tụng lần này kia, lại nghĩ ra được một mưu kế hoàntoàn có thể lật ngược tình thế, hơn nữa cũng tuyệt đối thạch phá kinhthiên… Chính là để Hứa Nhạc ra mặt tranh đoạt quyền giám hộ cho ChungYên Hoa!

Nhìn từ bên ngoài, Hứa Nhạc ra mặt tranh đoạt quyền giám hộ, so với những người khác ra mặt tranh đoạt cũng chẳng có chút khácbiệt nào cả, bởi vì bản thân hắn cùng với Chung Gia Tây Lâm cũng khôngcó bất cứ quan hệ huyết thống nào cả. Nhưng mà sau khi trải qua một phen phân tích cẩn thận của Hà đại luật sư xong, Tiêu Văn Tĩnh cùng với đámluật sự, đồng nghiệp âm thầm hỗ trợ hắn, mới kinh ngạc phát hiện ra, hóa ra Hứa Nhạc quả nhiên chính là sự lựa chọn tốt nhất hiện tại. Càng quan trọng hơn nữa chính là, bản thân Hứa Nhạc lại có được một cái ưu thế mà không ai có thể so sánh được, hơn nữa lại là một cái vũ khí bí mật màkhông ai có thể phản bác được.

- Sự tình có sự biến hóa lớn đếnnhư thế, vì cái gì cũng không có ai nói cho tôi biết một tiếng vậy, làmcho tôi lo lắng từ mấy ngày nay, không ăn uống được miếng nào cả…

Điền mập mạp khẽ mỉm cười nhìn Hứa Nhạc, vỗ vỗ mạnh đầu vai hắn mấy cái:

- Thoạt nhìn tựa hồ như là cậu muốn cướp đi cái công việc cha nuôi của ta a?

- Ngài không muốn à?

Hứa Nhạc nhìn về phía cái vị cố nhân đã một thời gian rất lâu không khônggặp lại, tâm tình cảm thấy có chút chấn động, cùng hắn ôm chặt một cái,nghiêm túc nói:

- Đã lâu rồi không gặp!

Vào thời điểm này, cô bé con từ đầu đến giờ vẫn mãi im im lặng lặng ngồi ở bên cạnh bàn,cúi đầu chăm chú làm bài tập về nhà kia rốt cuộc cũng làm ra phản ứng.Cây bút điện tử thanh tú nằm trong mấy ngón tay nhỏ nhắn của cô bé bịquẳng lên trên mặt bàn một cái, phát ra một thanh âm vang vọng nho nhỏ.Sau đó cô bé con quay đầu nhìn lại, mái tóc đen mềm mại chỉnh tề nhấtthời được hất nhanh lên một chút, tựa hồ như một mảnh vỏ dưa hấu đángyêu được lột ra vậy…

Vị tiểu bằng hữu Chung Yên Hoa hiện tại đãmười một tuổi, lúc này đứng thẳng người dậy, đôi mắt to tròn đen láysáng ngời giống hệt hai ngôi sao, không chớp mắt lấy một cái, nhìn chằmchằm về phía Hứa Nhạc. Mái tóc đen trên vai, món đồ chơi quen thuộc, con búp bê nhìn qua có chút cổ xưa được mang theo ngay bên hông, từ trênxuống dưới cả người toát ra một loại hơi thở ngây ngô trong sáng của trẻ con, giống hệt như sáu năm trước đây, bên cảnh cửa sổ mạn tàu khổng lồcủa khu 32 chiếc phi thuyền Cổ Chung Hào, tựa hồ như rất nhiều năm trờicũng không có một chút thay đổi nào cả.

Thế nhưng chung quy cô bé còn này cũng đã thay đổi rất nhiều rất nhiều rồi. Cô bé con đã mất đicha mẹ này cũng đã bắt đầu trưởng thành! Cô bé trợn tròn cặp mắt, quậtcường nhếch mạnh cặp môi đỏ hồng hồng của mình, nhếch gò má lên mộtchút, giương mắt nhìn chằm chằm Hứa Nhạc một lúc thật lâu, sau đó mớilớn tiếng thốt lên:

- Không phải là anh đã bỏ mặc em rồi sao?

Hứa Nhạc thoáng giật mình một cái, im lặng, trầm mặc, lẳng lặng nhìn vềphía cô bé con, hiện tại đã sắp sửa cao đến ngực của chính mình, chẳngbiết vì sao trong lòng đột nhiên sinh ra một tia cảm xúc trìu mến nhưmột bậc cha chú vô hạn. Bàn tay hắn có chút thô bạo vươn sang, cắt đứtđi sự phẫn nộ đang bộc phát của Tiểu Dưa Hấu, lung tung đem mái tóc đenchỉnh tề trên đầu cô bé con vò cho rối bời lên, sau đó trầm giọng nói:

- Không được nói mấy lời nói bừa bãi như vậy!

Tiểu bằng hữu Chung Yên Hoa giống hệt như một đầu động vật con, có chút cămtức lắc lắc đầu liên hồi, muốn một phen đem cái bàn tay rộng lớn mạnh mẽ trên đầu mình hất xuống, lại phát hiện căn bản mình phí công không thểlàm được gì, bèn căm phẫn thốt lên:

- Vậy sau này anh còn có bỏ đi nữa hay không?

- Không đi nữa!

- Gạt người!

- Gạt em làm cái gì chứ? Anh ngay lập tức sẽ trở thành người giám hộ của em mà.

- Vậy anh nên một phen đem phiên tòa này đánh thắng trước đi!

- Yên tâm đi!

Cái phiên tòa Tây Lâm Chung Gia này nhìn qua tựa hồ như sắp sửa sẽ kéo dàiđến mấy năm trời, không đánh đến mức thiên hôn địa ám, long trời lở đấttuyệt đối không yên lặng. Bởi vì song phương hai bên cũng đều có nhữngbối cảnh mạnh mẽ sau lưng. Ngay cả trong cuộc chiến tranh giành quyềngiám hộ ban đầu thôi cũng liền đã gần như lâm vào một tràng chiến đấu vô cùng thảm khốc rồi. Cái loại thảm thiết như thế này cũng không phải là ở trên phiên tòa xuất hiện những tràng cảnh súng ống đối chọi, đạn pháotung bay, mà là những sự điều phối tài nguyên cùng với những kỳ kế quỷchiêu tranh đấu lẫn nhau ở phía sau tấm màn. Mà sự xuất hiện của HứaNhạc vào lúc này không hề nghi ngờ chính là một kích tuyệt đối trí mạng, bất ngờ mà tràn ngập lực lượng của bên phía nhà cổ Chung Gia bên này.

Đoàn luật sư khổng lồ tập hợp vô số những đại luật sư nổi tiếng trong LiênBang, phục vụ cho đám lão thái gia Chung Gia kia, sau khi trải qua nửatiếng đồng hồ bàn bạc vô cùng khẩn trương, rốt cuộc cũng đã định ra được sách lược ứng phó lâm thời. Đối diện với hoành cảnh Liên Bang đang tiến hành chiến tranh vô cùng cấp bách như hiện tại, Đoàn luật sư căn bảnkhông thể đối với bản thân Hứa Nhạc đưa ra bất cứ sự nghi ngờ chất vấnnào cả. Cái mà bọn họ dựa vào chính là kiên trì cho rằng Hứa Nhạc cùngvới phiên toàn tranh giành quyền giám hộ này căn bản cũng không có bấtcứ quan hệ nào cả. Bọn họ liên tiếp đưa ra những bằng chứng, những nhânchứng về tình thân thích của Chung Gia, lại một lần nữa trình diễn mộtmàn hài kịch hào môn nhỏ lệ khiến cho bất cứ kẻ nào cũng phải động dung.

Luật sư Tiêu Văn Tĩnh cùng với đám người Hứa Nhạc bên này không ngờ lại vẫntrầm mặc bàn quang, bình thản ngắm nhìn, tựa hồ như xem một bản hài kịch không hề liên quan gì đến mình, căn bản không thèm để ý đến. Đến khiđến lượt bọn họ lên tiếng, Tiêu Văn Tĩnh bình thản đứng lên, bình tĩnhnói:

- Nghe xong những lời chất vấn tràn đầy nghi ngờ của đốiphương, thế nhưng tôi cũng không nghe qua bất luận người nào có chútnghi ngờ đối với vấn đề phẩm đức của Thượng Tá Hứa Nhạc cả. Điều nàykhiến cho tôi cảm thấy vô cùng vui mừng, chứng tỏ rằng cũng không có bất cứ kẻ nào bị lợi ích khiến cho ý nghĩ điên đảo, mà làm càn tiến hànhnói xấu đương sự của chúng tôi…

Nghiên cứu thiết kế ra con RobotMX, vạch trần sự sao chép của Viện Khoa Học Liên Bang, dẫn dắt Tiểu đội 7 ở tiền tuyến gánh vác những nhiệm vụ nguy hiểm nhất, mạo hiểm xâm nhậpvào cảnh nội Đế Quốc, tiến hành báo thù rửa hận cho Chung Tư Lệnh… Mấynăm gần đây Hứa Nhạc đã làm ra rất nhiều những chuyện tình, những sựkiện như thế, cũng không chỉ là đại biểu cho hắn đã làm cho Liên Bangnhững cái gì, mà càng quan trọng hơn nữa chính là thông qua những kiệnsự tình này, đã có thể nhìn ra được hắn là một con người như thế nào.

Đương nhiên, nếu như Hứa Nhạc cũng chỉ là một tiểu nhân vật bình thường nàođó, như vậy cho dù hắn ta có những mẫu mực đạo đức tiêu chuẩn nhất đichăng nữa, ở trong miệng của đám đại luật sư nổi tiếng khắp Liên Bangnày, tuyệt đối cũng sẽ có thể biến thành những nhân vật cực kỳ ác ôn,không ác không làm bên trong Liên Bang. Nhưng mà trong Liên Bang hiệntại, làm gì còn có người nào có thể, hoặc là còn có người nào dám nghingời phẩm chất đạo đức của Hứa Nhạc nữa đây?

- Thân là một ngườigiám hộ, hẳn là cần phải có những tư cách đạo đức tiêu chuẩn cùng vớinhững bối cảnh kinh tế, nhân thân nào đó… Tôi nghĩ vị chỉ trì phiên tòacùng với tất cả mọi người ở đây cũng đều phi thường rõ ràng cả. Như vậykhông cần phải nói nữa, Thượng Tá Hứa Nhạc chính là đối tượng thích hợpnhất để trở thành người giám hộ của Chung Yên Hoa tiểu thư…

- Hơn nữa, các vị cũng không nên quên rằng, sau khi vợ chông Chung Tư Lệnh bị đám người Đế Quốc âm hiểm ám sát, là ai đã không tiếc sinh mệnh mà vìbọn họ báo thù…

Vào đúng thời điểm này, cái vị Thủ tịch Luật sưcủa Đoàn luật sư bên kia, biểu tình trầm mặc, chậm rãi đứng lên, bìnhtĩnh nhìn về phía vị nữ quan tòa trung niên trên kia, nói:

- Đúng như những gì mà luật sư đối phương vừa nối, sẽ không có bất cứ ai nghingời hành vi đạo đức cùng với nhân phẩm hằng ngày của Thượng Tá Hứa Nhạc cả. Nhưng mà tôi nghĩ muốn xin chỉ trì phiên tòa cùng với bên phía đốiphương để ý một chút, hôm nay cái mà chúng ta thảo luận chính là vấn đềquyền giám hộ, chứ không phải là vấn đề chuẩn mực đạo đức cá nhân… Nếunhư nói những người có tư cách thích hợp trở thành người giám hộ, liềncó thể trở thành người giám hộ, như vậy thì chẳng phải tất cả các trẻ em cần được giám hộ bên trong cảnh nội Liên Bang này, cũng đều nên xinThượng Tá Hứa Nhạc trở thành người giám hộ của mình hay sao?

Khóe mắt của vị nữ quan tòa trung niên kia khẽ nhếch lên một chút, liền biết được vị Thủ tịch Luật sư này chính là muốn ám chỉ chính mình nên theogóc độ gì để tiến hành phán quyết, tâm tình nhất thời trở nên thoải máihơn một chút.

Vị Thủ tịch Luật sư kia khẽ quay đầu nhìn về phía Tiêu Văn Tĩnh bên này, tiếp tục mở miệng nói:

- Nếu như căn cứ vào cái thuyết pháp này, như vậy tôi xin được mạn phépđề nghị, người giám hộ của tiểu bằng hữu Chung Yên Hoa chúng ta, hẳn lên là… Quân Thần đại nhân mới đúng. Dựa theo tinh thần pháp luật Liên Bang về quyền giám hộ nhi đồng của Liên Bang chúng ta, từ trước cho đến nayvẫn luôn luôn chú trọng về vấn đề quan hệ thân nhân. Thượng Tá Hứa Nhạccho dù có là đối tượng thích hợp nhất để trở thành một người giám hộ đichăng nữa, thế nhưng anh ta cùng với Chung Yên Hoa tiểu thư cũng khôngcó bất cứ quan hệ đặc thù được pháp luật công nhận nào cả. Thậm chí anhta cùng với toàn bộ việc này cũng không có bất cứ quan hệ nào cả!

- Nếu như các vị đã không phản đối vấn đề tư cách người giám hộ củaThượng Tá Hứa Nhạc, như vậy tôi cũng không tiếp tục đưa ra ý kiến vềviệc đó nữa.

Tiêu Văn Tĩnh khẽ nhún nhún vai mấy cái, sau đó nở nụ cười nhàn nhạt, nói:

- Đương nhiên, cả ngài lẫn tôi cùng đều biết rất rõ ràng, cái này cũngchỉ là một câu nói đáng chê cười mà thôi. Chẳng qua tôi cũng không phảilà muốn lý giải theo ý tứ đó. Nếu như có chứng cứ xác thực cho rằng,Thượng Tá Hứa Nhạc cùng với vụ án kiện tranh chấp quyền giám hộ này cómối liên hệ nào đó, như vậy… anh ta chính là đối tượng người giám hộthích hợp nhất, có phải như vậy hay không?

Ánh mắt của vị Thủtịch Luật sư kia khẽ cúi xuống một chút, cảm giác được trong lời nói kia của Tiêu Văn Tĩnh tựa hồ mang theo một tia hương vị quỷ dị nào đó.Nhưng mà giờ phút này ông ta cẩn cẩn thận thận nhớ kỹ lại những ghi chép bên trong hồ sơ, tuy nói rằng Hứa Nhạc cùng với vợ chông Chung Tư Lệnhtựa hồ như có quan hệ qua lại không bình thường, nhưng cũng không có bất cứ chứng cứ trực tiếp nào có thể cho thấy hắn ta có quyền nhúng tay vào vụ tranh chấp quyền giám hộ này cả. Sau khi suy đi nghĩ lại cẩn thậnmấy lần, ông ta mới ngẩng đầu lên, mỉm cười, nói:

- Có thể lý giải như vậy!

- Tốt lắm!

Tiêu Văn Tĩnh nở nụ cười đắc thắng, hướng về phía vị nữ quan tòa trung niên kia, chậm rãi nói:

- Vừa rồi Thượng Tá Hứa Nhạc có trình lên một phần tài liệu ghi âm điệntử cho phía quan tòa. Bởi vì nguyên nhân phiên tòa bị tạm dừng, cho nênmọi người còn chưa có cơ hội nghe được… Hiện tại, mọi người có phải lànên lắng nghe một chút hay không?

Bên trong gian phòng tòa án cực kỳ im lặng, những thanh âm điện tử ồn ào rất nhỏ, lẫn bên trong đó còncó một vài thanh âm nổ mạnh xa xa nào đó nữa. Mọi người ai nấy cũng đềutrầm mặc mà chăm chú lắng nghe, không muốn bỏ sót bất cứ thanh âm nào.Sau đó tất cả bọn họ cũng đều nghe được thanh âm hùng hậu của một vị nam nhân. Tuy rằng lúc ấy đã làm thời điểm cuối cùng của cuộc đời vị namnhân kia, nhưng mà thanh âm của ông ta vẫn như cũ rõ ràng, bình tĩnh,mạnh mẽ, hữu lực như thế…

- Hứa Nhạc có ở đó hay không?

- Tư Lệnh, tôi ở đây!

- Giúp ta chiếu cố Yên Hoa!

- Vâng!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.