Vũ trụ vốn dĩ là một cái sân khấu khổng lồ. Bên trên cái sân khấu này có vô số những nhân vật, có kẻ vĩ đại, có kẻ hèn mọn, có vị anh hùng, cókẻ nhát gan, có người xinh đẹp, có kẻ xấu xí… Tất cả những cái nhân vậtnày thi nhau biểu diễn, lặng lẽ mà chăm chú diễn trọn vai trò nhân vậtcủa chính mình, ở bên dưới sự chiếu rọi của ngọn đèn khổng lồ có chútquái dị kia, trình diễn một màn bi hài kịch nhàn nhạt, hoặc là một bộphim truyền hình cuộc sống chết lặng nào đó. Nhưng mà từ theo góc độngười xem mà nói, vũ trụ kỳ thật cũng chỉ là một cái sân khấu vô cùngnhỏ bé. Những người có tư cách mà biểu diễn, đứng ở bên dưới ngọn đènsân khấu sáng rọi để biểu diễn cho hàng ngàn hàng vạn hàng tỷ dân chúngbình thường mà xem, cũng chỉ là những đại nhân vật. Những kẻ như vậy,thật sự cũng không có mấy người cả.
Mùa thu năm 71 Hiến Lịch 37của Liên Bang, ngay khi biên thùy Tây Lâm vừa mới tắt chiến hỏa khôngđến một năm trời, Quân đội Liên Bang, cùng với những chiến sĩ cất caogiọng hát bài hát quân ca, những Chiến hạm vũ trụ phô thiên cái địa,những đàn Robot khí thế hạo hàn khủng bố, xuyên qua hai đường thông đạokhông gian tràn ngập những nguy hiểm của không gian loạn lưu, nối liềngiữa hai đại Tinh vực, bắt đầu ở trên những khỏa tinh cầu thuộc cảnh nội Đế Quốc mà thiêu đốt chiến hỏa một lần nữa.
Ở trên một cái sânkhấu lịch sử tràn ngập những hương vị thiết huyết thê lương đầy kịchtính này, điều có thể hấp dẫn ánh mắt người xem nhất không hề nghi vấnchính là những gã nam nhân tràn ngập sắc thái chủ nghĩa anh hùng cá nhân đông đúc khắp tất cả các chiến trường này. Nhưng mà trên thực tế, ở sâu trong lòng rất nhiều người xem kia, vị diễn viên mà bọn họ quan tâmnhất, kỳ thật lại là một nữ nhân. Chính là cái vị Công chúa Điện hạ ĐếQuốc từ trước đến giờ vẫn luôn chậm chạp chưa xuất hiện, chưa tiến hànhbiểu diễn qua trên đại sân khấu vũ trụ này.
Hoàn toàn tương phảnlại với nàng ta, ở bên phần sân khấu ứng với phương diện của Liên Bangmà nói, nhân vật có thể hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người nhất, cănbản nên thuộc về Hứa Nhạc. Vị đại nhân vật anh hùng bình dân có lý lịchcùng với bối cảnh kinh người, nhận được sự yêu thích nồng nhiệt từ TổngThống Liên Bang cho đến tất cả các bình dân bá tánh của Liên Bang này.Chỉ có điều là làm cho những bình dân bá tánh Liên Bang có chút tan nátcõi lòng chính là, cái gã nam nhân anh hùng chiến đấu có cặp mắt nhỏnhưng tính tình lại khiến người khác mê mẩn này, ngay từ lúc trước khichiến tranh kịp bắt đầu kia, bởi vì một tràng hành động báo thù đuổigiết khiến người khác hít thở không thông, kinh ngạc hoảng sợ kia, mà đã ngã xuống bên trong vũ trụ hạo hàn kia rồi.
Vào cái loại thờiđiểm như thế này, bất luận là bên phía Đế Quốc hay là bên phía của LiênBang, tựa hồ như cũng đã quên mất đi một người khác. Ngay sau khi HứaNhạc ngã xuống chết đi, cái người này căn bản là nên đứng lên, gánh váccái đại kỳ Quân đội Liên Bang, dùng một loại tư thế thô bạo cuồng nhiệtvốn có của mình mà đứng lên sân khấu, bắt đầu quá trình biểu diễn củachính mình, đứng bên trong những luồng gió phần phật kia mà chống lại vị Công chúa Điện hạ Đế Quốc nọ. Nhưng mà không biết vì cái gì, trongnhững tràng chiến trường tinh cầu mà chiến hỏa từ bên Liên Bang kéo dàiqua kia, đã thật lâu rồi cũng không có nghe qua bất cứ tin tức gì củahắn cả.
Không khí cuối thu ngày hôm nay trở nên nồng đậm hơn baogiờ hết. Trên quảng trường Hiến Chương của Đặc khu Thủ Đô lúc này đã phủ kín những lá rụng rợp một màu vàng chói mắt. Những chiếc xe vệ sinhđường phố tự động bình thường vốn dĩ vô cùng cần mẫn, ngay hôm nay cũnghết sức thức thời, không đem những mảnh lá rụng này dọn dẹp sạch sẽ.
Ngày hôm nay ở trên quảng trường Hiến Chương đang tiến hành một hồi mit-tinh toàn dân. Hơn mấy vạn công dân Liên Bang thần tình vui vẻ, môi khôngngừng nở nụ cười, chân nhẹ nhàng giẫm lên những mảnh lá rụng khô héo,phát ra thanh âm nhàn nhạt, tụ tập lại ở chính giữa quảng trường HiếnChương, lắng nghe bài diễn thuyết phấn khởi của Tổng Thống Mạt Bố Nhĩtiên sinh ở trên bục diễn thuyết xa xa.
Cùng với những tin tứcthắng lợi không ngừng truyền về Thủ Đô Tinh Quyển từ bên phía Quân độiLiên Bang tại lãnh thổ Đế Quốc, vị chính trị gia xuất sắc có khuôn mặtngăm đen này, danh vọng càng ngày càng cao, càng ngày càng vững chắchơn. Bản thân ông ta vốn dĩ có uy vọng cực kỳ cao bên trong lòng tất cảdân chúng Liên Bang, hiện tại lại càng trở thành một biểu tượng vĩ đạinào đó của toàn thể Liên Bang.
Tổng thống Mạt Bố Nhĩ tiên sinh,lấy trí tuệ chính trị vô cùng cao, cộng với tinh thần bất khuất không sợ hãi, không hề để ý đến sự phản đối âm thầm cộng với công khai của cácđại thế gia trong Liên Bang, mạnh mẽ thôi động chiến lược tiến công vềphía bản thổ của Đế Quốc. Ở một trình độ nào đó, ông ta cũng dã đượctoàn thể bộ đội Liên Bang cùng với dân chúng Liên Bang thật tâm cốnghiến. Nghe nói là ở phía bên kia của hai đầu thông đạo không gian, trênmột vài tinh cầu tiền tuyến nào đó, có một vài chi bộ đội anh dũng thiện chiến của Liên Bang, đã bắt đầu một phen đem bức họa điện tử của TổngThống Mạt Bố Nhĩ đặt song song cùng với bức họa điện tử của Quân Thần Lý Thất Phu rồi…
Trên cái màn hình tinh thể lỏng khổng lồ bố trítại khu vực sườn phía Tây của quảng trường Hiến Chương, chính là đangkhông ngừng phát những tin tức chiến sự tiền tuyến mới nhất của Kênh tin tức Đài truyền hình Liên Bang. Rạng sáng ngày hôm nay, chi bộ đội LiênBang tiên phong, bao gồm Sư đoàn Thiết giáp 7 mở rộng cùng với Sư đoànThiết giáp 17 mới làm chủ lực, đã thành công mạnh mẽ chiếm lĩnh đượctinh cầu hành chính thuộc Tinh hệ Hoàng Ách của lãnh thổ Đế Quốc, bắtđầu kế hoạch quân sự, đổ quân chiến lĩnh tiếp tục Tinh hệ biên cảnh thứhai của Đế Quốc do Quân đội Liên Bang định ra từ sớm.
Một trậnmit-tinh toàn dân được tiến hành, hướng toàn bộ Liên Bang phát hình trực tiếp tình hình chiến trường ngày hôm nay, chính là vì muốn tiến hànhchúc mừng trận thắng lợi khiến cho người khác phải cực kỳ phấn chấn này.
Không khí mùa thu nồng đậm, thậm chí còn có chút xu thế cuối thu lành lạnhnữa, thế nhưng lại bởi vì những lời nói bình tĩnh mà tràn ngập mị lực,thong thả mà lại tràn ngập kích động náo nhiệt bên trong bài diễn thuyết của vị Tổng Thống tiên sinh đang đứng trên bục diễn thuyết trên kia màtrở nên có chút ấm áp, thậm chí là còn trở nên nóng bỏng nữa.
Tất cả mọi người cũng đều cuồng nhiệt giơ cao cánh tay, cùng la lớn khẩuhiệu Quân đội Liên Bang vạn tuế. Mọi người cũng đều hưng phấn, cùng vớinhững người xa lạ không quen biết bên cạnh mình mà ôm chặt lẫn nhau đầykích động. Tất cả mọi người lúc này cũng đều quên đi mất những chuyệnkhông hài lòng bên trong cuộc sống, những sự làm khó làm dễ bực mình của thủ trưởng mình, những cảm giác khó chịu khi mãi chỉ được ăn thịtprotein tổng hợp, hay là một trận thất tình không kỳ diệu không hiểu nào đó, hay là bằng hữu rời đi không một lời từ giã, tất cả những chuyệnnày hiện tại cũng đã trở nên không hề quan trọng nữa. Thậm chí ngay cảchuyện những người mất đi rồi, ví dụ như là vợ chống Chung Tư Lệnh, nhưlà Hứa Nhạc, còn có những vụ án hồ sơ bí mật mà kết quả vẫn như cũ chưathể nào xác định rõ ràng nữa, cũng đều sớm đã biến mất bên trong bầukhông khí vui mừng hưng phấn, ngưng tụ lại thành biển người như thế này.
Cái gã mầm mống Đế Quốc đã khiến cho Chiến hạm Cổ Chung Hào của Quân khuTây Lâm bị Hạm đội Đế Quốc tập kích, khiến cho vợ chồng Chung Tư Lệnhsong song bỏ mình, hiện tại đã sợ tội tự sát. Còn Tiêu thư ký, kẻ đãdùng dấu mộc điện tử bảo lưu của Bộ Quốc Phòng, lừa gạt bên phía CụcHiến Chương Liên Bang bỏ dở công tác điều tra, hiện tại cũng đã sợ tộitự sát. Công tác điều tra sự tình hiện tại cũng đã không còn manh mối để tiếp tục nữa. Hơn nữa hiện tại đối diện với thế cục chính trị vô cùngtốt đẹp, cực kỳ hiếm có như thế này, cũng tuyệt đối không cho phép côngtác điều tra tiến hành sâu hơn nữa.
Trong vụ án Chung Tư Lệnh gặp nạn bỏ mình, Cục Hiến Chương Liên Bang chính là đối tượng thừa nhận áplực nặng nề nhất. Vị Quyền Cục trưởng Cục Hiến Chương Liên Bang, Thôi Tụ Đông, ngày xưa vốn dĩ luôn có bộ dáng lạnh lùng kiêu ngạo, sau khi tiếp nhận một hồi điều tra nghiêm khắc kéo dài đến hơn nửa năm trời, cuốicùng đã khôi phục lại chức vụ Trợ lý Cục trưởng Cục Hiến Chương nhưtrước đây. Có lẽ trong tương lai không lâu sau đó, hắn sẽ chính thứctiếp nhận chức vụ Cục trưởng Cục Hiến Chương.
Vị Thai Cục trưởnggià nua dùng hai bàn tay run rẩy của mình chậm rãi vuốt ve nhè nhẹ câygậy đánh golf quen thuộc của chính mình, thần tình có chút mệt mỏi nhìnmột mạt lá vàng úa cuối cùng còn cố gắng bám víu lên trên những nhánhcây bên ngoài cửa sổ. Năm nay ông ta cũng đã quá cửu tuần rồi, sớm cũngđã chuẩn bị hướng về phía quy luật tự nhiên sinh mệnh điêu vong kia màcúi đầu nhận thua. Nhưng mà những chuyện phát sinh trong vòng thời gianmấy năm gần đây, khiến cho ông ta đối với quyết định năm đó sinh ra mộttia hoài nghi nhàn nhạt.
- Cục Hiến Chương giao lại cho Thôi Tụ Đông thật sự thích hợp hay không đây?
Trong lòng Thai Lão Cục trưởng lặng yên thở dài một tiếng, chợt nghĩ đếntràng nói chuyện bí ẩn ở trong Lâm Viên ngày hôm qua. Cái gã nam nhânphá cửa mà đi kia, kẻ mà trong lòng ông ta xem trọng nhất này, sau khitrầm mặc tự hỏi suốt một tiếng đồng hồ, vẫn như cũ tỏ vẻ kiên định màdứt khoát cự tuyệt lời đề nghị của mình.
Trong suy nghĩ của vịlão nhân này, Lâm Bán Sơn chính là người lựa chọn tốt nhất cho chức vịCục trưởng Cục Hiến Chương tiếp theo. Nhưng mà đi yêu cầu một nhân vậtngay cả chức vị người thừa kế một đại gia tộc trong Thất Đại Gia TộcLiên Bang cũng không thèm chịu làm, ngay từ thời thiếu niên cũng đã liền bội xuất gia môn, cả cuộc đời của hắn cũng nguyện ở bên trong nhữngkhỏa tinh cầu lưu lại, chém giết khắp nơi như thế kia, cả cuộc đời saunày cùng với một đầu Máy vi tính Trung ương Liên Bang cũng chỉ có lốisuy nghĩ máy móc làm bạn kia, quả thật là chuyện có chút khó khăn.
Cũng giống như là những gì xảy ra tại Cục Hiến Chương này vậy, bên trongLiên Bang hai năm gần đây không có sự tồn tại của Hứa Nhạc, cùng với một cái Liên Bang vô số năm về trước cũng chẳng có sự khác biệt nào quá lớn cả. Cũng chỉ là xày ra một vài sự tình nào đó, một vài người nào đóchết đi, một vài đứa trẻ vừa mới được sinh ra, có những cặp thanh niênnam nữ nói chuyện yêu đương, có những cặp thanh niên kết hôn, tự nhiêncũng có những cặp thanh niên thất tình, có những cặp vợ chồng rủ nhau ra tòa ly hôn.
Quân Thần Lý Thất Phu cũng vẫn như trước ở ven bờ hồ băng sơn tại Phí Thành câu cá, chỉ là trong nghi thức lên đường, khi mà các chiến sĩ của Quân đội Liên Bang đang tiến hành tuyên thệ trước khixuất quân tiến công về phía bản thổ Đế Quốc, ông ta đã hiển lộ một chútgương mặt già nua khiến người khác tim đập nhanh của chính mình. Đứa con trai duy nhất của ông ta, Lý Tại Đạo, thì vẫn như cũ ôn hòa mà vô hạisắm vai một vị Viện trưởng đức cao vọng trọng của Học Viện Quân Sự I.Thượng Tướng Mại Nhĩ Tư thì lại vẫn dốc sức hoàn thành vài năm cuối cùng nhiệm kỳ của chức vụ Chủ tịch Hội nghị Liên tịch Tham Mưu Trưởng củamình. Ông ta vô cùng khát vọng trước khi lão Sư Đoàn trưởng cưỡi hạc quy tiên, trước khi chính mình già đi, về hưu, Quân đội Liên Bang có thểmang về những tin tức chiến sự tốt nhất.
Ở bên kia đầu thông đạokhông gian, tại lãnh thổ Đế Quốc, Quân đội Liên Bang giống hệt như mộtđoàn lửa trên cánh đồng cháy khô, cực kỳ mạnh mẽ mà nhanh chóng đánh hạnhững tinh cầu hành chính của các Tinh hệ bên ngoài nhất của lãnh thổ Đế Quốc, căn cứ theo kế hoạch đã định sẵn của cuộc đại chiến, giành đượcnhững thắng lợi cực kỳ huy hoàng. Ở trên chiến trường vũ trụ rộng lớn mà vô cùng huy hoàng đó, vị Sư Đoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh, mang trên người quân hàm Thiếu Tướng, thống lĩnh Sư đoàn Thiết giáp 7 vừa mới được mởrộng biên chế lên đến bốn vạn người, vẫn như trước dùng khí thế mạnh mẽvô song, dùng thế chẻ tre mà tiêu diệt kẻ thù. Mà ở bên cạnh dòng thiếtlưu khủng bố của Sư đoàn Thiết giáp 7, các phóng viên chiến trường cùngvới các quân nhân sĩ quan binh lính vẫn luôn luôn nhìn thấy bóng dángcủa bộ đội Sư đoàn Thiết giáp 17, không hề kém cạnh.
Hai chi bộđội Liên Bang dũng mãnh nhất, nổi danh nhất cùng với cường hãn nhất toàn bộ Quân đội Liên Bang này, giống như là đang tiến hành tranh đua vớinhau một cách kịch lieejy vậy. Ngươi truy ta đuổi, mà cái phương diện so đấu với nhau chính là những chiến công hiển hách tại tuyến đầu củatràng chiến đấu nguy hiểm vô cùng kia. Mà cái trận thắng lợi khiến chotoàn bộ Liên Bang cũng đều vui mừng hứng khởi ngày hôm nay, chính là dohai chi bộ đội này dắt tay nhau, hoặc nói chính xác hơn chính là ganhđua nhau mà hoàn thành.
Hoàn toàn bất đồng với quang cảnh ồn àonáo nhiệt bên quảng trường Hiến Chương bên kia, khu Đại viện Tây Sơn,chính là đại bản doanh lớn nhất của Quân đội Liên Bang, ngược lại có vẻđặc biệt im lặng cùng với tĩnh mịch. Trên những con đường rộng lớn tuônrơi vô số những lá mùa thu vàng rực, thế nhưng suốt hơn mấy tiếng đồnghồ cũng không nhìn thấy có bất cứ chiếc xe quân dụng nào ra vào đại mônđang đóng im ỉm kia. Thậm chí phong cảnh còn khiến cho người ta có mộtloại cảm giác tiêu điều vắng vẻ nữa.
Toàn bộ các lực chú ý củaQuân đội Liên Bang hiện tại cũng đều đặt hết ở tại tiền tuyến lãnh thổĐế Quốc cả rồi. Các quân nhân sĩ quan cao cấp của Bộ Quốc Phòng, các sĩquan tham mưu của các Quân khu, hoặc là đang tiến hành tính toán thôidiễn chiến thuật trong các đại sảnh chỉ huy trên chiến trường, hoặc làđang ở trong các khu căn cứ hậu cần mắng chửi thô tục, chửi cha mắng mẹ, bức bách các khu căn cứ lắp ráp thiết bị quân dụng gia tăng tốc độ sảnxuất, đảm bảo phục vụ nhu cầu tiền tuyến, hoặc là ở bên trong các phòngnghiên cứu thiết bị quân dụng của Bộ Công Nghiệp Công ty Cơ khí Quả Xáctại Cảng Đô, ngược lại khiến cho Đại viện Tây Sơn trở nên im lặng hơnrất nhiều.
Ở sâu bên trong những tòa biệt thự im lặng của khu Đại viện Tây Sơn, có một tràng tiểu lâu được đề phòng cực kỳ sâm nghiêm.Cái tòa tiểu lâu này trong thời gian nửa năm gần đây thỉnh thoảng có một vài nhân viên chữa bệnh nào đó trên người mặc những bộ trang phục nghềnghiệp màu trắng tinh ra vào. Một vài vị Giáo sư chuyên gia Khoa Y Họccủa Học Viện Quân Sự I cùng với Đại học Thủ đô cũng đã từng ở trong này, tiến hành những buổi họp tranh luận trong suốt ngày suốt đêm trong đó.Nhưng mà ngày hôm nay không ngờ ngay cả cái tràng tiểu lâu này cũng trởnên im lặng trầm mặc.
Trâu Úc, trên mái tóc lúc này đang có cắmmột đóa hoa hồng nhỏ một màu đỏ rực. Hôm nay cô nàng mặc một kiện áokhoác màu đen, hoàn toàn khác với thói quen bình thường. Làn gió thu nhẹ nhàng thổi quét qua thân thể nhìn qua có chút gầy yếu của cô nàng,khiến cho đóa hoa hồng xinh đẹp đỏ rực trên mái tóc của cô nàng khẽ rung lên một chút. Một góc của cái áo khoác màu đen khẽ cong lên một chút,lộ ra một màu đỏ rực tiên diễm bên trong.
Cánh cửa sắt của tòatiểu lâu thần bí kia chậm rãi mở ra một chút. Một gã thanh niên trênngười mặc bộ quân phục Thượng Tá chậm rãi đi ra. Bộ quân phục trên người hắn cực kỳ thẳng thớm, quân tư cực kỳ tiêu chuẩn, dáng người thẳng tắpđến cực điểm, tựa hồ như những sự kích điện khủng bố cùng với những cảmgiác thống khổ mà không một người nào có thể chống đỡ nổi trong suốt hơn nửa năm trời vừa rồi, cũng không phải là đang phát sinh ra trên ngườicủa hắn vậy.
Cái dung nhan tràn ngập bóng dáng của thiếu niênchưa trưởng thành, thế nhưng lại đặc biệt thô bạo mạnh mẽ của ngày xưa,hiện tại đã biến đổi, trở thành bình tĩnh hơn rất nhiều. Tuy rằng trênkhuôn mặt của hắn vẫn như cũ tràn ngập một loại cảm giác khinh miệt cùng với khinh thường đối với hết thảy mọi thức trên thế gian này, cùng vớiloại cảm giác bất cứ lúc nào cũng có thể phát ra những tia dữ dằn khủngbố, thế nhưng bản tính trẻ con của hắn cũng đã sớm không còn tồn tạinữa.
Đúng vậy, hiện tại hắn đã không còn là gã Lý Cuồng Nhân năm xưa nữa, hiện tại hắn đã là một gã thanh niên!
Trâu Úc chậm rãi bước lên mấy bước, ở dưới bậc thềm của tòa tiểu lâu nhẹnhàng cùng hắn ôm lấy một cái, sau đó cặp mày nhíu lại, mang theo mộtnét mặt không đồng tình mãnh liệt, nhìn chằm chằm hắn, nói:
- Cậu thật sự là một kẻ điên mà!
Lý Phong cũng không có mở miệng nói cái gì, mà ngược lại trên mặt nở nụcười vui vẻ nhàn nhạt. Hắn liếc mắt đảo một vòng xung quanh những hàngcây mùa thu đầy xung quanh đại viện, há miệng hút một hơi gió thu mátlạnh. Cảm nhận được những hương vị đã thật lâu rồi mình không cảm thụđược, cảm khái nói:
- Tôi thích cái loại cảm giác tràn ngập lực lượng như thế này!
Trong lúc Quân đội Liên Bang đang chiến đấu hăng hái cùng với đẫm máu bênngoài tiền tuyến bên lãnh thổ Đế Quốc, trong lúc mà Hoài Thảo Thi cùngvới Hứa Nhạc đang ở Đô thành Thiên Kinh Tinh đánh nhau sống chết thảmliệt, thì Lý Phong, kẻ năm xưa đã từng được Quân đội Liên Bang quẳng ném lên người vô hạn hy vọng, từ thời thiếu niên đã thành tựu được danhhiệu Cuồng Nhân, lại vượt ra ngoài dự kiến của tất cả mọi người, khônghề xuất hiện trên chiến trường lấy một lần.
- Cậu trước đây cũngđã cường đại lắm rồi, vì cái gì lại còn muốn dùng loại phương thức huấnluyện tàn khốc đến như vậy để mà tự hành xác chính mình?
Trâu Úc dùng ngữ khí lạnh như băng nhìn chằm chằm hắn, nói:
- Tuy rằng các ban ngành cùng với các chi tiết tương quan đều luôn đượcgiữ bí mật một cách nghiêm khắc, nhưng mà trong mấy lần tôi ghé thămcậu, cũng thường xuyên có thể nghe thấy được thanh âm kêu thảm thiết của cậu. Cái này rốt cuộc là vì cái gì cơ chứ?
Trong đầu chợt nghĩđến cái cú điện thoại khiến kẻ khác cực kỳ khiếp sợ mà lúc trước nàng ởtrong thư phòng của cha mình nghe lén được, Trâu Úc đột nhiên cảm thấymi tâm của mình chợt nảy lên một trận co rút đầy đau đớn. Trong lòngtràn ngập cảm giác thương tiếc nhìn chằm chằm hắn, hỏi:
- Cậu có biết hay không, bác sĩ đã chuẩn đoán cậu chỉ có thể sống đến bảy mươi tuổi mà thôi?
Hai gò má hơi trưởng thành của Lý Phong rõ ràng so với lúc trước thì có vẻgầy yếu hơn không ít. Sau khi nghe xong câu hỏi của Trâu Úc, hắn cũngkhông có chút cảm giác kinh ngạc hoảng sợ nào cả, mà chỉ là cúi đầu trầm mặc không nói tiếng nào. Trong đầu nghĩ tới những trận điện giật càngngày càng lớn mà mình đã thừa nhận trong suốt thời gian nửa năm vừa qua, lại nghĩ đến những cảm giác thống khổ khó có thể chịu đựng nổi kia, hắn chợt ngẩng đầu lên, vô cùng nghiêm túc hỏi:
- Úc Tử, cô nên biết rằng, vị Công chúa Điện hạ Đế Quốc kia so với tôi còn lớn hơn không ít!
Trâu Úc có chút khó hiểu, nghi hoặc nhìn hắn. Nàng ta không biết Lý Phong vì cái gì lạ đột nhiên nhắc tới chuyện tình này. Tuy rằng từ rất nhiều năm trước đây, mọi người tựa hồ cũng vô cùng quen thuộc với việc đem LýCuồng Nhân của Liên Bang cùng với vị Công chúa Điện hạ cường hãn bí ẩnkia của Đế Quốc mà so sánh lẫn nhau…
- Nàng ta mười sáu tuổi đã thông qua khảo hạch Cấp 6, tuyệt đối là một đại thiên tài.
Cặp mày của Lý Cuồng Nhân nhướng lên, ánh mắt sắc bén như đao, dùng mộtloại nghiêm túc cực kỳ hiếm có trên khuôn mặt của hắn mà lạnh giọng nói:
- Tôi cũng được xưng tụng là thiên tài, tốc độ trưởng thành của tôi cùng với nàng ta cũng tuyệt đối không thua kém bao nhiêu.
- Nhưng mà bởi vì tuổi của nàng ta lớn hơn tôi một chút, cho nên nàng ta mới có thể mạnh hơn tôi!
Đây là một loại kết luận theo một loại phương pháp suy luận có vẻ quá mứcđơn giản, quá mức ngây ngô. Nhưng mà từ trong miệng của Lý Cuồng Nhânnói ra như thế, lại làm cho người ta có một loại cảm giác không thể nàokhông tin tưởng nổi. Nếu như song phương hai bên cũng đều là những kỳtài ngút trời tương đương với nhau, như vậy sự đối lập về mặt thực lựcgiữa hai người bọn họ, có lẽ chỉ đơn giản là vấn đề về mặt tuổi tác màthôi.
Lý Cuồng Nhân ngẩng đầu lên nhìn bầu trời thu trong vắt trên đầu, thanh âm vẫn như cũ lạnh nhạt bình thản, tiếp tục nói:
- Trước kia cảm giác nguy cơ của tôi cũng không quá mức nghiêm trọng, bởi vì trong Liên Bang còn có Hứa Nhạc!
- Nhưng mà hiện tại, Hứa Nhạc đã chết rồi, liền cũng chỉ còn lại có một mình tôi!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]