Chương trước
Chương sau
Ngày hôm sau, sau khi trải qua một hồi trao đổi các danh từ kỹ thuật vôcùng thành khẩn cùng với khó khăn, đại thẫm Tô San rốt cuộc cũng thừanhận vào sự phán đoán của gã quý tộc trẻ tuổi kia. Cuối cùng nỗi oán hận suốt nửa cuộc đời của vị đại thẫm Tô San kia đối với Hoàng Thất Đế Quốc rốt cuộc cũng tìm ra được nơi mà phát tiết, bà ta một phen đem tất cảnhững lời mắng chửi xấu xa nhất phát ra giống hệt như thần thương lưỡikiếm, mắng chửi ngập trời. Thế nhưng buổi chiều hôm đó bà ta cũng đã đổi trở về những linh kiện quan trọng phù hợp.

Bắt đầu từ đó trở đi, anh bạn Hứa Nhạc của chúng ta, vị anh hùng chiến đấu của Liên Bang, từtừ bắt đầu cái kiếp sống như một công nhân lắp ráp thiết bị cho loạitruyền hình bắt sóng điện dỏm phi pháp ở bên trong khu dân nghèo của Đôthành Đế Quốc của hắn. Bộ đại não Bão Dưỡng Sư thiên tài chuyên dùng đểthiết kế Robot của hắn dùng để thiết kế những đường tuyến sắp xếp củaloại thiết bị bắt sóng tín hiệu thiết kế đơn sơ. Hắn dùng những ngón tay chuyên để sửa chữa Robot của mình mà lắp ráp những linh kiện chủ chốtcủa loại thiết bị thô sơ này. Bên cạnh ngọn đèn dầu có chút tối tăm, bên dưới ánh trăng u ám, hằng đêm hằng đêm làm việc không ngừng nghỉ…

- Nơi này là nơi tiếp thu tín hiệu điện tử lậu. Những giá trị tiếp nhậntín hiệu cung cấp cho thiết bị cảm ứng cần phải điều chỉnh giảm xuốngmột chút. Dựa vào độ ổn định của điện áp phát sóng tín hiệu truyền hìnhtrên khu vực quảng trường này mà xét, nếu dựa vào thiết kế vốn có củanó, chỉ sợ một bộ phim điện ảnh cần phải mở đi mở lại ba chục lần mớixem xong nổi.

- Cái hộp nho nhỏ này chính là loại thiết bị ổnđịnh tín hiệu giải mã điện tử. Toàn bộ cái truyền hình bắt sóng tín hiệu lậu, thứ quan trọng nhất chính là trang bị giải mã tín hiệu. Sẽ cónhững nhân viên chuyên nghiệp phụ trách công tác điều chỉnh tần suất tín hiệu, chúng ta cũng không cần phải can thiệp vào. Nhưng mà chúng tacũng có thể tận hết khả năng mà mở rộng thông đạo truyền dẫn tín hiệuđiện tử.

- Thiết bị giải mã tín hiệu? Nếu như có được loại loạithiết bị giải mã phần cứng, đương nhiên so với loại thiết bị giải mãđiện tử này có hiệu quả tốt hơn nhiều rồi. Nhưng mà vấn đề chính là ởchỗ, cho dù có thể tính toán được tần suất cụ thể của con chíp vi mạchchủ của thiết bị, cùng cần phải có một trang bị phần cứng chuyên môntiến hành giải mã. Giá tiền? Cái này tôi cũng không biết rõ ràng cholắm. Nhưng mà đại khái cũng sẽ chiếm ít nhất bảy phần trăm phí tổn củatoàn bộ thiết bị đó.

Hứa Nhạc vừa một bên hướng về phía hai mẹcon đang ngồi bên cạnh giảng giải không ngừng, vừa rất nhanh dùng mườiđầu ngón tay nhìn qua hết sức bình thường của mình, vô cùng thoải máilại vô cùng nhanh chóng đem cái thiết bị truyền hình điện tử trước mặtlắp ráp lại cho hoàn chỉnh, sau đó gác sang một cái khuôn mẫu ở một bên.

Đại thẫm Tô San lúc này đã trợ tròn lớn cặp mắt của mình, đột nhiên pháthiện ra chính mình tựa hồ như đã nhìn nhầm cái gã thanh niên quý tộc trẻ tuổi này rồi. Những động tác của hắn vô cùng tiêu chuẩn, hoàn toàn cóthể so sánh được với một gã công nhân kỹ thuật vô cùng thuần thục. Trong lòng thầm nghĩ đến cái gì mà thiết bị giải mã phần cứng mà tên gia hỏakia vừa mới nhắc đến, bà ta khẽ gãi gãi đầu, cất giọng the thé nói:

- Tao thật sự nghe không hiểu nổi mấy cái danh từ kỹ thuật mà mày vừanói. Chẳng qua nếu như có thể gia tăng thêm chất lượng hình ảnh, để sóng tín hiệu có thể càng ổn định hơn một chút, như vậy gia tăng thêm phítổn thêm bảy phần trăm, vấn đề cũng không lớn lắm.

- Ca ca à. Mấy động tác làm việc của anh thật là thuần thục a. Em có thể học được hay không?

Gã con trai Bảo La của đại thẫm Tô San ngày hôm nay nghỉ học, từ chỗ Đạihọc Hoàng gia Đế Quốc II kia chạy về nhà ở khu dân nghèo này. Bản tínhhắn rất giống như mẫu thân của hắn vậy, tâm địa của tên tiểu tử này cũng cực kỳ thiện lương, tràn ngập tính đồng cảm thương người. Cho tới bâygiờ hắn cũng chưa từng phản đối chuyện mẫu thân mình thu nhận gã quý tộc lưu vong bị truy sát này.

Tiểu tử Bảo La này vốn định hướng gãquý tộc lưu vong trẻ tuổi trước mặt kia mà học tập kỹ năng lắp ráp máymóc, do đó khiến cho cuộc sống của mẫu thân mình có thể càng thoải máihơn một chút. Nhưng mà không nghĩ đến khi nhìn thấy mười đầu ngón taycực kỳ linh hoạt của gã quý tộc lưu vong kia, lòng tự tin của tên tiểutử này đã bị đả kích thật lớn.

Hứa Nhạc chợt nở ra một nụ cười nhàn nhạt, lộ ra hai hàm răng màu trắng vô cùng chỉnh tề, có chút đắc ý nói:

- Về phương diện này, anh thật sự có chút thiên phú đó.

Tuy rằng cũng chỉ là một trình tự lắp ráp cùng với điều chỉnh đơn giản nhất mà thôi, nhưng mà dưới tình huống có được sự trợ giúp của gã quý tộclưu vong có thiên phú cực cao trong lĩnh vực kỹ thuật kia, những thiếtbị truyền hình bắt sóng điện tử lậu do tiểu viện của đại thẫm Tô San lắp ráp ra chính là so sánh với những thiết bị truyền hình của đối thủ cạnh tranh càng thêm ổn định, càng nhanh chóng lại càng rõ ràng hơn rấtnhiều. Mà quan trọng hơn nữa chính là cường độ giải mã điện tử lại mạnhđến mức khó có thể tin nổi.

Bằng vào những tính năng tốt đẹp hơnđối thủ rất nhiều, những thiết bị truyền hình bắt sóng tín hiệu điện tửlậu của đại thẫm Tô San dẫn dần tạo thành thanh danh không nhỏ tronggiới buôn bán lậu ở khu chợ trời. Những khách hàng quen thuộc càng ngàycàng nhiều hơn, thậm chí ngay cả một số gã quản gia bên trong các phủquý tộc nào đó ở khu trung tâm Đô thành Thiên Kinh Tinh này cũng đặcbiệt thay thế các tiểu chủ nhân của bọn họ tiến đến đặt mua. Nghe nóinhững gã thiếu niên quý tộc kia đã hoàn toàn trầm mê đối với những hìnhảnh sắc nét rõ ràng của những bộ phim tình dục phát bằng loại tín hiệuđiện tử ba chiều do thiết bị truyền hình bắt sóng điện tử lậu của đạithẫm Tô San bán ra, quay lại những thiết bị truyền hình chính thống lạikhông thể nào thỏa mãn được bọn hắn, cho nên mới đặc biệt chiếu cố nhưvậy…

Tiền lời kiếm được hằng ngày càng ngày càng nhiều lên, chonên tiền lời phải nộp để được buôn bán trong khu chợ trời cũng càng phải nhiều lên. Cuối cùng đại thẫm Tô San rõ ràng cũng phải nhịn đau, xuấtra một khoảng tiền hối lộ cực lớn, cấp cho đám quản lý chợ trời cùng với đám du côn đại ca hung thần ác sát ở khu chợ trời này, cuối cùng trongkhu chợ trời thuê được một gian cửa hàng nhỏ. Sau đó lại còn đặc biệtthuê một nữ nhân viên bán hàng xinh đẹp, chỉ có điều là tuổi đã trungniên… Bắt đầu từ đó về sau, bà ta chính thức từ bỏ kiếp sống bán hàngrong lưu động tràn đầy bất an trước kia của mình.

Thời gian trôiqua lúc này đã hơn hai tháng, Đô thành Thiên Kinh Tinh đã tiến nhập vàotiết mùa đông. Các loại thức ăn ngon ngọt bên trong tòa tiểu viện mặc dù tàn tạ nhưng vô cùng sạch sẽ này cũng càng ngày càng phong phú hơnnhiều. Những tiếng cười sang sảng vui vẻ của đại thẫm Tô San cũng càngngày càng nhiều hơn. Số lần mà tiểu tử Bảo La trở về nha cũng càng ngàycàng nhiều hơn. Nhưng mà Hứa Nhạc lại vẫn như cũ, vẫn là im im lặng lặng sinh hoạt bên trong lầu các, cũng không có bước ra khỏi tòa tiểu việnkia lấy một bước.

Không gian bên ngoài không ngừng mưa to giólớn, công tác truy lùng của đám người Đế Quốc nhằm vào hắn khẳng địnhcũng không có chút lơi lỏng nào cả. Hắn bắt đầu thường xuyên tra hỏi đại thẫm Tô San cùng với Bảo La về những động tĩnh bên ngoài, thế nhưng hắn cũng chưa từng thử bước chân ra khỏi cửa nửa bước.

Cảm giác rétlạnh theo những cơn mưa băng nhẹ nhàng vỗ lên cửa sổ. Hiện tại bên trong tiểu viện năm nay đã có tiền lắp đặt hệ thống sưởi ấm đắt tiền, cho nên không khí lại ấm áp như là mùa xuân vậy. Ba người trong đó sau khi ănxong cơm chiều liền bắt đầu ở trên lầu các kia chơi đánh bài để giếtthời gian. Dạo này đây chính là tiết mục giải trí đã thành thông lệ bêntrong tiểu viện này.

Loại bài này chính là loại bài Nam Hoa Lộcủa Đế Quốc. Bên trong gian lầu các im lặng này thường xuyên vang lêntiếng cười sảng khoái của đại thẫm Tô San cùng với thanh âm buồn chánthan thở của Bảo La.

Hứa Nhạc vẻ mặt tươi cười cùng với hai mẹcon nhà này đánh bài, thế nhưng trong lòng lại biết rất rõ ràng, đây làdo hai mẹ con đại thẫm Tô San lo lắng chính mình bị giam cầm ở trong lầu các quá lâu, buồn chán quá sẽ sinh ra bệnh.

Một ván bài này làBảo La thua. Gã sinh viên trẻ tuổi này có chút căm tức, đưa tay lên hấtnhẹ mái tóc nâu bồng trên đầu mình, bắt đầu xáo bài. Đột nhiên lúc này,đại thẫm Tô San lại nhàn nhạt nói:

- Mày cũng không cần phải lolắng sẽ liên lụy đến chúng tao. Mọi người sống ở khu quảng trường nàynhư chúng tao vậy, từ trước đến nay vẫn luôn chỉ tự lo cho chính bảnthân mình mà thôi, đèn nhà ai nấy lo, cũng không có chút hứng thú nàođối với những chuyện tình của người khác đâu.

Hứa Nhạc nghe thấyvậy, nhất thời trầm mặc không biết nói gì. Hắn không ngờ nổi đại thẫm Tô San lúc này lại đoán ra được sự lo lắng nhàn nhạt trong lòng của mìnhnhư vậy.

- Tao đã đi tới Trạm bảo an Đô thành, mượn xem qua những công văn truy nã của Đô thành rồi. Bên trong danh sách truy nã cũngkhông có hình ảnh của mày… Có lẽ là đám lão già quan chức kia đã sớmquên mất luôn tên tiểu tử không chút bắt mắt như mày rồi.

Đại thẫm Tô San vô cùng nghiêm túc nhìn chằm chằm vào hai mắt của Hứa Nhạc:

- Mày cũng không có khả năng cả đời này trốn tránh bên trong lầu các nàyđược. Mấy ngày gần đây thấy mày thường xuyên ngơ ngác nhìn chằm chằm bên ngoài viện, tao đã biết mày muốn bỏ đi rồi. Nhưng mà nghe đại thẫm nóinày, nếu như mày muốn đi, vật thì tốt nhất là hãy nắm chắc thời điểm một chút, sau đó hãy đi…

Bảo La lúc này cũng dừng lại hai tay đang chia bài của chính mình, nhìn về phía Hứa Nhạc, khẽ nhíu mày, nói:

- Ca ca à, bên trong trường học của em cũng đối với trận phản loạn này có rất nhiều lời phán đoán khác nhau. Em với mẹ em đã từng mấy lần hỏi qua anh mà anh cũng không chịu nói rõ ràng. Tự nhiên em cũng biết là anh có nguyên nhân gì đó không tiện nói ra cho tụi em biết. Nhưng mà vừa rồimẹ em cũng nói rất đúng, anh tốt nhất cũng không cần phải đi mạo hiểm.

Đại thẫm Tô San thoáng trầm mặc trong chốc lát, sau đó mới mở miệng cười nhẹ, nói:

- Chỉ cần nhớ rõ là, khi nào mày muốn đi, ít nhất cũng nên nói cho chúng tao biết một tiếng là được.

- Nhất định là vậy!

Hứa Nhạc cũng vô cùng nghiêm túc trả lời một tiếng.

Từng cơn mưa đông mỏng nhẹ như tơ rơi xuống tòa thành thị này, giống như bao phủ một màn sương khói lên trên những kiến trúc cũ nát của khu dân cưnghèo vậy. Đây chính là tất cả những hình ảnh mà Hứa Nhạc quan sát đượcthông qua cánh cửa sổ trên tòa lầu các quen thuộc của hắn. Tuy rằng chỗngồi này bên trong tòa tiểu viện là vô cùng ấm áp như thế, nhưng mà hắnchung quy vẫn là không thuộc về cái nơi này, chung quy cũng phải rờikhỏi nó thôi.

Hắn cũng không biết cố hương Liên Bang của mìnhhiện tại đang ở trong tình huống như thế nào rồi. Quân đội Liên Bang đãtiến công đến Đế Quốc hay chưa? Đám gia hỏa của Tiểu đội 7 kia hiện tạicó phải là đã cầm súng gia nhập chiến trường hay không? Đám bằng hữuthân thiết của chính mình hiện tại đang ở trong hoàn cảnh như thế nào?

Vào ngày thứ ba sau cái đêm vừa đánh bài vừa nói chuyện kia, Hứa Nhạc dùngloại thuốc nhuộm tóc do đại thẫm Tô San đặc biệt mua về, cẩn thận đemmái tóc đen của chính mình nhuộm lại thành một màu nâu nhạt, sau đó lạicẩn thận sửa chữa một chút hai hàng lông mi rậm rạp của mình, đeo lênmặt cái cặp kính mắt sát tròng đổi màu do Bảo La mua về, lần đầu tiênbước chân ra khỏi tòa tiểu viện kia.

Dần dần, những bạn bè đồngnghiệp quen biết với đại thẫm Tô San trong khu chợ trời, những gia đìnhhàng xóm vốn dĩ cũng không nhiều lắm trong khu dân nghèo cũng đều biếnđược đại thẫm Tô San có một vị bà con thân thích xa đến nhà bà ta nhờvả, tìm nơi nương tựa.

Cuộc sống của tất cả mọi người bên trongkhu Đô thành Thiên Kinh Tinh này cũng đều có một loại cảm giác kiêu ngạo tự nhiên trời sinh. Cho dù bọn họ có sinh sống tại bên trong khu dânnghèo đi chăng nữa cũng vậy, thì đó cũng là trong khu dân nghèo có thể ở đằng xa nhìn thấy tòa Hoàng cung cao cao tại thượng kia, là trong khudân nghèo có thể gần gũi, có thể cảm nhận được hơi thở của vị Hoàng đếBệ hạ tôn quý kia. Ở trong mắt của đám nông dân xa xôi khác vẫn nhưtrước là một địa phương vô cùng tốt đẹp.

Ở một nơi như thế này,mỗi ngày ai nấy cũng sẽ luôn tìm kiếm những tiết mục vui vẻ để thỏa mãnsự kiêu ngạo của chính mình, hằng ngày cũng không biết diễn ra bao nhiêu các sự kiện vui vẻ, ai lại có tâm trí để mà kiểm tra lại chế độ hộ tịch lưu động vốn dĩ không mấy nghiêm khắc lắm bên trong Đô thành Đế Quốcnày cơ chứ?

Trong cái loại cuộc sống im lặng trầm mặc như thếnày, mùa đông với những cơn mưa băng liên miên không dứt kia chậm rãitrôi qua, mùa xuân với những cơn mưa phùn nhẹ cùng với sự ấm áp xanhmiết mê người cũng đã đến, đem không khí lạnh của mùa đông thổi quét đihết. Cuộc sống của mọi người bên trong cái khu dân nghèo này bình lặngchậm rãi lặp đi lặp lại một cách buồn chán như thế này, tựa hồ cũngkhông có phát sinh bất cứ biến hóa nào cả.

Cuộc sống hằng ngàycủa Hứa Nhạc cũng giống hệt là như thế. Hắn ở trong căn lầu các quenthuộc này ngày ngày lắp ráp loại thiết bị truyền hình bắt sóng điện tửlậu. Ban đêm thì cùng với đại thẫm Tô San tán gẫu về cái quá khứ khiếnkẻ khác phải cảm khái của hắn hoặc là của đại thẫm, ngẫu nhiên thì chỉđiểm một chút cho Bảo La những vấn đề khó hiểu mà tiểu tử này học trongKhoa máy móc Đại học Hoàng gia Đế Quốc II. Cuộc sống của hắn bình lặngvững vàng giống như một con sông vĩnh viễn không chảy, một cái hồ khôngcó gió thổi vậy.

Thế nhưng kỳ thật trong lòng hắn vẫn luôn muốn bỏ chạy, chỉ là căn bản không tìm ra cách mà bỏ đi thôi.

Dưới những ánh mắt lạnh ngắt trải qua cả một mùa đông băng giá cùng với mưaxuân ấm áp vẫn không chút lơi lỏng tìm kiếm của đám nhân viên Bộ TìnhBáo Hoàng gia Đế Quốc kia, hắn căn bản không có khả năng thông qua những con đường bình thường mà đường đường chính chính rời đi được. Hệ thốnggiao thông vận tải công cộng bình thường của Đế Quốc hắn căn bản khôngcó khả năng tiếp cận đến. Cho nên hắn cũng chỉ có thể cố gắng thử tiếpcận hệ thống giao thông vận tải ngầm trong thế giới ngầm của Đế Quốc màthôi. Hắn muốn lợi dụng vào cái thế lực hắc ám này, chính là cái conđường buôn lậu để mà rời đi cái khỏa tinh cầu này. Nhưng mà khi kế hoạch của hắn vẫn còn chưa có kịp bắt đầu, liền ngạc nhiên phát hiện ra, hóara cái con đường này rất sớm đã bị cắt đứt hoàn toàn rồi.

Thôngqua những buổi nói chuyện phiếm cùng với hàng xóm láng giềng, thông quanhững cuộc nói chuyện nghị luận trong vườn trường do Bảo La dò la tintức đem về, Hứa Nhạc mới phát hiện rõ ràng đầu đuôi của chuyện này.

Mấy tháng trước đây, bên phía Quân Bộ Đế Quốc đột nhiên thông qua vô số con đường quan hệ mà bọn họ có được, hướng đến thế giới ngầm của Thiên Kinh Tinh này phát ra một lời thông tri tối hậu mà lạnh lẽo như băng. Cáimệnh lệnh này chính là yêu cầu tất cả thế lực hắc ám phải ngay lập tứcdẹp bỏ hoàn toàn các hành động buôn lậu của chính mình.

Trongdòng lịch sử của Đế Quốc từ trước đến giờ vẫn chưa từng bao giờ xuấthiện qua loại tình huống như thế này. Bởi vì tất cả những người cầmquyền của Đế Quốc cũng đều biết rất rõ ràng là, cái thế giới ngầm nàymặc dù gọi là ngầm, thế nhưng trong toàn thể Đế Quốc này căn bản khôngcó bất cứ người nào có thể hoàn toàn dẹp bỏ đi sự tồn tại của nó. Trụcột cơ bản bên trong của thế giới ngầm này chính là các thế lực buônlậu. Thông thường đại diện phía sau của bọn chúng chính là những Đại quý tộc sang quý quyền cao chức trọng, thậm chí lại còn có cả thành viênHoàng tộc ở trong đó nữa, cũng đều có ích lợi bí ẩn cực lớn bên trongđó. Huống chi là muốn ngay lập tức nhưng hẳn hoàn toàn các giao dịchbuôn lậu, đối với các thế lực ngầm bọn họ mà nói cũng là chuyện tình rất khó có thể chấp nhận nổi.

Quả nhiên đúng như thế. Dưới sự duytrì mạnh mẽ của một vài thành viên Hoàng tộc cùng với đám Đại quý tộcquyền cao chức trọng, thế giới ngầm của Thiên Kinh Tinh này đối với cáimệnh lệnh vô lý kia của Quân Bộ liền âm thầm làm ra đủ loại động tác đối phó, cũng không có ngay lập tức bỏ dở hoàn toàn động tác này.

Thế nhưng đến liền ngay tiếp theo sau đó, chính là một hồi tàn sát thiếthuyết khiến cho toàn bộ thế giới ngầm của cả Đế Quốc cũng phải cảm thấyrun sợ mãnh liệt.

Tất cả những chiếc phi thuyền có dấu hiệu giống như là buôn lậu dám có can đảm muốn rời khỏi khỏa tinh cầu này, cònchưa có kịp đột phá ra khỏi tầng khí quyển Thiên Kinh Tinh, liền bịnhững chiếc phi thuyền Chiến hạm Quân đội Hoàng gia Đế Quốc lạnh lùngtiến hành phá hủy, vạn pháo tề oanh. Những chiếc Chiến hạm kia tựa hồcăn bản không thèm để ý đến chuyện trên chiếc phi thuyền kia là chuyênchở thứ gì cùng với vận chuyển loại hàng hóa nào, và là trực thuộc vàoGia tộc nào của giai cấp quý tộc Đế Quốc.

Thế lực buôn lậu đứng ở phía sau những chiếc phi thuyền dám có can đảm cất cánh đó, liền ngaytrong cùng ngày đã bị Đội Chống buôn lậu Hoàng gia Đế Quốc bí mật bắtgiữ, từ đó về sau cũng không có bất cứ người nào còn gặp lại bóng dángcủa bọn chúng nữa. Còn về khu căn cứ buôn lậu của bọn họ, thì lại dướinhững luồng hỏa lực công kích cực mạnh của Quân đội Hoàng gia Đế Quốc,biến thành vô số những tòa kiến trúc phế tích hoặc là những gian nhà gỗhoàn toàn cháy tan hoang.

Thế nhưng mọi chuyện cũng không dừnglại ở đó. Những lời đồn đãi khiến cho tất cả mọi người phải cảm thấykhiếp sợ cùng cực nhất chính là, những thành viên Hoàng tộc cùng với các Đại quý tộc quyền cao chức trọng đứng sau lưng đám thương nhân buôn lậu này, cũng đã bị các thành viên của Bộ Tình Báo Hoàng gia Đế Quốc khôngmột chút khách sáo mời thẳng về Phòng xét xử bí mật sâu bên dưới lòngđất của Bộ Tình Báo.

Thế nhưng cũng không có bất cứ gã quý tộcnào dám lên tiếng phản kháng, bởi vì nghe nói, kẻ đích thân dẫn binhlính bắt bọn họ đi, chính là vị Công chúa Điện hạ vĩ đại kia.

Bên trong xã hội Đế Quốc tuyệt đại đa số mọi người cũng không ai hiểu nổiHoàng Thất Đế Quốc vì cái gì lại muốn huyết tẩy thế giới ngầm tại ThiênKinh Tinh đến như thế, hao phí quá nhiều khí lực như vậy để nhằm tậndiệt giới buôn lậu. Có người còn một phen đem chuyện này liên hệ với sựkiện quý tộc phản loạn diễn ra cách đây không lâu nữa. Nhưng mà cũng cómột người trong lòng cực kỳ rõ ràng, hết thảy tất cả những chuyện nàychỉ nhằm để đoạn tuyệt hoàn toàn khả năng trốn chết của chính mình màthôi.

- Hoài Thảo Thi, cô thật sự là vô cùng cứng đầu a!

Hứa Nhạc lúc này đang đứng ở bên trong khu vực chợ rau tràn đầy lầy lội khó đi. Hắn đang cùng với gã bán thịt trả giá từng chút một, sau đó mỉmcười tủm tỉm đem một miếng thịt bò mới mua rẻ được đem cất vào trong giỏ đi chợ.

Hắn đột nhiên ngẩng đầu lên, nheo mắt nhìn về phía tòaHoàng cung nguy nga tráng lệ ở xa xa, trong lòng dâng lên một trận thấtvọng bất đắc dĩ mãnh liệt.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.