Những hàng lá cây hai màuvàng đỏ cùng với xanh mướt trải dài khắp nơi trong những đường lớn đường nhỏ trên tinh cầu Thiên Kinh Tinh. Bốn đầu phi cơ hạng nhẹ màu xanhnhạt, phần đuôi phun ra bốn luồng khí trắng dài, bay sát nhau trên tầngtrời thấp, nhìn qua giống hệt như là bay lướt trên đầu ngọn cây, liềngiống như là một cái ngòi bút diễm lệ của một vị họa sĩ ở trên bầu trờixẹt qua một khối màu trắng xinh đẹp, sau đó ở trên một cái sân bay nhỏbên ngoài khu trung tâm Đô thành Thiên Kinh Tinh chậm rãi đáp xuống.
Đoàn người nhất thời chuyển sang những chiếc xe quân dụng đã đợi sẵn dướisân bay, dọc theo những con đường quốc lộ cấp cao vô cùng rộng lớn,chằng chịt giống như những cái mạng nhện khắp nơi xung quanh khu sânbay, hướng về phía trung tâm thành thị mà xuất phát. Vừa qua khỏi thờigian giờ ngọ theo chuẩn của Đế Quốc liền đến được mục tiêu. Cánh cửahông bên trong Hoàng cung, uy nghiêm mà lại lạnh như băng chậm rãi mởra. Từ bên trong, một đội quân Hộ vệ Hoàng gia Đế Quốc mặc quân trangHoàng thất vô cùng trang nghiêm, trầm mặc từ trong đoàn xe, đón nhận một cái giường quân dụng tự động di chuyển tiên tiến, hướng về phía khutrung tâm của Hoàng cung mà xuất phát đi.
Những sợi dây ràng màutrắng trên cái giường bệnh giống hệt như là những sợi tơ nhện chằngchịt, một phen đem cái gã nam nhân Liên Bang tuổi trẻ thân hình gầyguộc, suy yếu đến cực điểm, toàn thân bất động đang nằm trên cái giườngbệnh di chuyển tự động kia gắt gao trói buộc chắc chắn lại, khiến chohắn nhìn qua giống hệt như là một con côn trùng mắc phải lưới nhện, ngay sau đó sẽ lập tức bị hút hết máu huyết trong thân thể mà chết.
Trên một đường di chuyển này, đám người Đế Quốc cũng không có tiến hành chechắn lại khả năng nghe nhìn của Hứa Nhạc, khiến cho hắn rốt cuộc cũng có thể lần đầu tiên liếc mắt nhìn thấy cái tòa thành thị mà từ trước đếnnay cũng chỉ tồn tại bên trong sự tưởng tượng của đám người Liên Bangbên kia mà thôi, Đô thành Thiên Kinh Tinh của Đế Quốc.
Một mảnhrừng phong mênh mông hạo hàn như biển ở ngoài vùng ngoại ô, những conđường quốc lộ tốc độ cao rộng rãi mênh mông đến mức thần kỳ, những tòakiến trúc mang phong vị hoàn toàn khác hẳn… Tất cả cũng đều mang đến cho hắn những sự rung động vô cùng lớn. Phải biết rằng bên phía Liên Bangtuy rằng sau khi trả giá vô số đại giới, rốt cuộc cũng đã thành công thu hoạch được dáng vẻ bề ngoài của cái tòa thành thị khổng lồ hùng vĩ này, thế nhưng cũng chưa từng có người nào của Liên Bang có thể tận mắt nhìn thấy nó như hắn hiện tại.
Có lẽ phàm là những người Liên Bang nào còn sống từng nhìn thấy qua Đô thành Thiên Kinh Tinh cũng đều đã chết hết đi rồi?
Hứa Nhạc biết rất rõ ràng, bất luận là Hoàng đế của Đế Quốc triệu kiệnchính mình có dụng ý gì đi nữa, nhưng mà tử vong hẳn là vô cùng rõ ràngđã tiến đến gần thân thể của chính mình. Ngay trước khi chết lại có thểcó cơ hội nhìn xem Đô thành của Đế Quốc, cảm thụ một chút bầu không khímà đám người Liên Bang bên kia có lẽ cả đời cũng khó có thể cảm nhận nổi này. Dựa theo tính tình cố hữu trước giờ của hắn, bên trong đôi mắt hẳn là nên phát ra quang mang tham lam mà cảm khái rồi.
Nhưng màngày hôm nay, bên trong cặp mắt vốn dĩ cũng không quá lớn kia của hắncũng chỉ còn có một loại quang mang bình tĩnh mà thôi. Cho dù có nhìnthấy cái tòa Hoàng cung vô cùng nguy nga hùng tráng, cái tòa kiến trúcnhân loại được xưng là đồ sộ hùng vĩ nhất toàn bộ vũ trụ này, nội tâmhắn không ngừng chấn động không thôi, thế nhưng biểu tình trên mặt hắnlại được khống chế vô cùng tốt.
Đám quân nhân sĩ quan phụ tráchhộ tống cái giường bệnh tự động di chuyển hướng về phía sâu trong Hoàngcung này đi tới kia, chú ý đến vẻ mặt bình tĩnh kỳ lạ của cái gã tù binh Liên Bang này, trong lòng không khỏi sinh ra vài phần cảm giác có chútquái dị.
Bình tĩnh hoàn toàn là giả bộ mà thôi, mà cái vẻ trầmmặc này cũng hoàn toàn là giả bộ mà thôi. Hứa Nhạc nheo cặp mắt nhìn vềphía cái tòa kiến trúc hợp kim hình trụ khổng lồ xa tận lên chín tầngmây cách đó không xa, đoán được cái chỗ kia đại khái chính là tòa cungđiện mà theo như nghe đồn là Hoàng đế Đế Quốc đang sống ở trong đó. Thếnhưng thân thể đang di chuyển của hắn lại đang hung hăng rung động mộtphen, nhưng mà biểu tình trên vẻ mặt lại là một mảnh cực kỳ lạnh lùng mà thôi.
Cả cuộc đời con người này có thể có bao nhiêu lần chânchính là thời điểm quan trọng thật sự cơ chứ? Kết hôn, sống chết, tanglễ… Hôm nay hắn thân là một gã quân nhân sĩ quan Liên Bang, sắp sửa cóthể gặp mặt được cái gã địch nhân lớn nhất của toàn bộ Liên Bang này,cái gã Hoàng đế Đế Quốc hiếu chiến cuồng vọng mà cực kỳ tàn nhẫn kia.Lúc này hắn còn không giả bộ lãnh khốc, thì lúc nào giả bộ nữa đây? Vàothời khắc này, hắn vô cùng tưởng niệm đến cái cặp kính râm to lớn gầnnhư che cả hơn phân nửa khuôn mặt mà Trâu Úc đã từng đưa cho mình kia,nghĩ rằng mình hẳn nên là Đỗ Thiếu Khanh thì mới đúng.
Cưỡi trêncái loại thang máy tự động huyền phù, mà bên phía Liên Bang bởi vì tiêuhao năng lượng quá mức khổng lồ nên sớm đã bị Ủy ban Quản lý Điều phốiNguồn năng lượng Liên Bang sớm hạ mệnh lệnh cưỡng chế đào thải, thờigian hắn di chuyển cũng không quá mức lâu dài, liền từ trên mặt đất tràn đầy hoa cỏ xinh tương cùng với những thiết bị theo dõi tiên tiến củatòa Hoàng cung mà đi thẳng lên bầu trời.
Quả thật là đi thẳng lên bầu trời!
Vầng thái dương xa xa đang chậm rãi hướng về phía đường chân trời thong thảdi động. Một đám mây không lồ vừa mới được một tia nắng chiều chiếu rọi, những luồng kim quang bốc lên, soi đỏ thân người, lại tựa hồ như làđang phập phềnh lơ lửng bên ngoài tòa đại lâu, khiến cho người ta có một loại cảm giác như là sờ tay ra là có thể đụng được vào mây trời…
Tất cả những người từ trước đến giờ cũng chỉ sống bên dưới mặt đất này, cho dù là tâm chí có kiên nghị, trầm ổn như thế nào đi chăng nữa, cho dù có thích thú đối với mặt đất đến thế nào đi chăng nữa, chung quy cũng sẽbị cái cảm giác rời xa mặt đất, thân thể bên cạnh những áng mây bồngbềnh khiến cho càng ngày càng phiêu lãng. Cái bầu không khí càng ngàycàng cao, càng ngày càng lạnh lẽo, càng ngày rời xa sinh linh bên dướimặt đất này, không ngờ lại có một sức lôi cuốn vô cùng đặc biệt đối vớicon người. Trên thực tế, rất nhiều những gã quân nhân sĩ quan Đế Quốcxem đây chính là khoái cảm trong công việc của cả cuộc đời mình.
Mang theo một tia tiếc nuối nồng đậm trong lòng, Hứa Nhạc đang bị trang chặt chẽ trên cái giường bệnh, có chút gian nan vặn vẹo cổ của mình, đem ánh mắt từ bên ngoài vầng mây tía xinh đẹp bên ngoài tòa nhà Hoàng cung thu hồi lạnh, khẽ nheo ánh mắt nhìn về một khoảng không vô cùng u ám phíatrước mặt, nhìn về phía cái bóng dáng đang ở tại chỗ sâu bên trong mảnh u ám kia.
Cái bóng dáng kia thuộc về một gã trung niên nhân nàođó, là một gã trung niên nhân, trên người mặc một bộ áo choàng, đangngồi trên một cái ngai to lớn, bộ dáng hờ hững, tay đặc hờ lên trên mộtcây kiếm phong cách cổ xưa toàn thân bằng vàng chói lọi.
Có mộtbức bình phong khẽ che hờ phía trước cái ngai vàng to lớn kia. Bên trênbức bình phong là một đóa hoa hướng dương được thêu bằng loại chỉ vàngquý phái. Lúc này những tia nắng chiều bên ngoài tòa đại lâu chiếu rọivào, phản xạ lên ánh kim quang của đóa hướng dương, làm cho trước mặtcủa bức bình phong này giống như là sắp sửa bốc cháy lên vậy. Đóa hoahướng dương sắc xảo vô cùng tựa hồ như sắp sửa sống lại. Nhưng mà tất cả ánh sáng rực rỡ từ trên đóa hoa hướng dương kia chiếu rọi ra, dừng lại ở trên bóng dáng của cái vị trung niên nhân kia, cũng nhất thời trở nênảm đạm trở lại.
Bởi vì cái vị trung niên nhân kia chính là Hoàngđế Bệ hạ của Đế Quốc, chính là gã nam nhân có quyền lực lớn nhất trongtoàn bộ cõi vũ trụ này.
Bên trong Liên Bang cũng chưa từng có ainhìn thấy qua hình dáng thật sự của Hoàng đế Đế Quốc cả. Mọi người cũngchỉ biết rằng hắn ta tên là Hoài Phu Sa, là Đại Hoàng đế thứ 79 củaVương triều Bạch Cận của Đế Quốc, là vị Quân chủ tối cao vô thượng củatoàn bộ Tinh vực Tả Thiên này. Trên thực tế, thậm chí ngay cả những bình dân bá tánh bình thường, thậm chí là một vài quý tộc trên các tinh cầuxa xôi của Đế Quốc đi chăng nữa, cũng không biết được hình dáng thực tếcủa Hoàng đế Bệ hạ của chính bọn họ nữa. Từ ngày mà ông ta đăng cơ, chotới bây giờ cũng chưa từng xuất hiện qua trên bất cứ hệ thống thông tintruyền thông gì của Đế Quốc, cũng không hề có bất cứ hình ảnh tư liệu gì lưu lạc ra bên ngoài cả.
Những nghiên cứu của phương diện LiênBang đều cho rằng, cái vị Hoàng đế Bệ hạ này ở trước mặt thần dân mìnhchính là cố tình bảo trì cái cảm giác thần bí của chính mình, dùng đểtiện lợi cho việc giữ gìn chế độ thống trị đang lung lay sắp đổ củaHoàng thất.
Ở trong rất nhiều các bài thảo luận công cộng tìmkiếm những tin giật gân mới lạ bên Liên Bang, mọi người thậm chí còn một phen đem vị Hoàng đế Bệ hạ Đế Quốc này cùng với cái vị thủ lĩnh tìnhbáo của Phiến Quân Thanh Long Sơn kia xưng là hai nhân vật thần bí nhấttrong toàn bộ vũ trụ này.
Hứa Nhạc cũng không cho rằng đúng lànhư vậy. Trong suy nghĩ của hắn, cái vị đại thúc miệng đầy những cáirăng hỏng kia mới chính thức xứng đôi với hai chữ ‘thần bí’ này.
Nhưng mà thân là một gã quân nhân sĩ quan Liên Bang, có thể tận mắt nhìn thấy Hoàng đế của Đế Quốc, có thể gần gũi tiếp xúc đối phương đến như thế,như thế nào lại có thể không kích động được đây?
Khoảng cách vớicái bình phong có đóa hoa hướng dương vàng óng kia càng ngày càng gần,cái bóng dáng mặc áo choàng kia cũng càng ngày càng rõ ràng hơn trước,tâm tình của Hứa Nhạc cũng càng ngày càng trở nên khẩn trương hơn nhiều. Từ sau khi trốn thoát khỏi Đại khu Đông Lâm, hắn từng gặp qua rất nhiều vị đại nhân vật khí thế phi phàm. Hơn nữa hắn còn là khách quen thuộctrong các bữa tiệc tối tư nhân trong tòa nhà Dinh thự Tổng Thống LiênBang, nhưng mà không biết vì cái gì, hắn cuối cũng cũng cứ cảm thấy cáivị Hoàng đế Bệ hạ Đế Quốc mặc áo choàng kia, gây cho hắn một loại cảmgiác áp bách đặc biệt mãnh liệt.
Cái này là hương vị của quyềnlực hay là hương vị của tử vong đây chứ? Đây là bởi vì thân phận của kẻnày là Hoàng đế hay là một gã địch quân bình thường đây? Hứa Nhạc hiệntại cũng không thấu hiểu rõ ràng lắm về cái này. Nhưng mà hắn có thể xác định rõ ràng, từ khi sinh ra cho đến đây, đại khái cũng chỉ có lúc tạinhà giam quân sự Khuynh Thành, lần đầu tiên gặp mặt vị Quân Thần Lý Thất Phu kia, tâm tình hắn mới có thể ba động mãnh liệt giống như thế này.
Hoài Thảo Thi lúc này đang đứng im phía sau bức bình phong hoa hướng dương,phía trước cái ngai vàng kia có một gã quý tộc Đế Quốc đầu tóc bạc phơ,đang khẽ cúi nửa thân mình, nhẹ giọng thuật lại chuyện gì đó cho vịtrung niên nhân đang ngồi trên ngai vàng.
Hoàng đế Đế Quốc trongcái áo bào kia chậm rãi nâng lên cánh tay phải của mình, cái động tác vô cùng đơn giản này lại đủ để ra mệnh lệnh cho trăm vạn đại quân phảiđồng thời dừng lại cước bộ. Những luồng gió thổi nhàn nhạt bên ngoàicung điện tựa hồ cũng ngay lúc này thoáng tạm dừng lại một lát, vị quýtộc tóc bạc kia cũng nhất thời dừng lại bài báo cáo của chính mình.
Thanh âm của Hoàng đế Đế Quốc hơi có chút trầm thấp, giống hệt như là mộttrang giấy của một quyển sách nhẹ nhàng bị gió thổi phất qua vậy.
- Là cậu giết chết Thân vương Mạch Đức Lâm?
- Phải!
Hứa Nhạc cũng không có nhìn Hoài Thảo Thi đang đứng phía sau bức bình phong kia, chỉ là khẽ nheo mắt lại nhìn chằm chằm về phía bóng dáng của vịHoàng đế Đế Quốc, bình tĩnh trả lời, tựa hồ như là đang trả lời một vấnđề cực kỳ nhỏ bé nào đó trong trình tự hoạt động của con Robot MX vậy.
- Là cậu ở trên tinh cầu 3320 đã tự mình kích hoạt mạng lưới Hiến Chương?
- Phải!
- Là cậu đã chính mình giết chết Quận vương Tạp Đốn?
- Phải!
Vị Hoàng đế Đế Quốc cũng không có quay đầu nhìn lại, ánh mắt hẳn là đangdừng lại ở trên người gã quý tộc tuổi già tóc bạc kia, phát ra một vàitiếng cười có chút quái dị.
- Cậu cùng với Nạp Tư Lý… Là có quan hệ gì?
- Chưa từng nghe qua cái tên này!
- À, nghe nói hắn ở bên kia, cuối cùng sử dụng cái tên giả, gọi là Phong Dư thì phải?
Hoàng đế Đế Quốc chậm rãi xoay người nhìn lại, trên dung nhan lạnh lùng ung dung đến cực điểm.
Nghe được cái câu hỏi cuối cùng này của ông ta, đồng tử trong mắt của HứaNhạc đột nhiên co rút mạnh mẽ lại. Hắn nghĩ thấy mấy cái sợi dây ràngbuộc trên cổ của mình đột nhiên chợt co rút lại một chút, khiến chochính mình cảm thấy có chút khó thở!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]