Đứng ở trên sườn dốc đối diện với biển dâu mênh mông, nghe được nhữngcâu hỏi mặc dù tức giận nhưng lại không có một tia phẫn nộ, mà chỉ cómột ý tức hàm xúc cùng với một tia trào phúng khinh miệt nhàn nhạt củagã quân nhân binh sĩ Đế Quốc trẻ tuổi, cặp lông mày hai hàng dày đặcgiống như là mực của Hứa Nhạc kia giống như là hơi khẽ nhếch lên vậy,lại chung quy bởi vì một trận ho khan dồn dập dâng lên khiến cho một lần nữa khôi phục lại sự bình tĩnh ban đầu.
- Đã trải qua thời gianhơn mấy chục năm rồi, còn muốn tranh luận rõ ràng xem ai đã khơi mào rachiến tranh giữa hai bên, xem ra ý nghĩa cũng không quá lớn rồi.
Hứa Nhạc cách bên ngoài lớp áo, đưa tay khẽ gãi gãi nhẹ lên miệng vếtthương có chút ngứa ngáy ở chỗ vai mình, đột nhiên mở miệng nói:
- Chẳng qua nếu như tao nhớ không lầm, năm đó là do bọn mày âm hiểm, phục kích phá hủy một chiếc phi thuyền khoa thi của Liên Bang thì phải.
Về chuyện phương nào đã dẫn phát nên một hồi chiến tranh vũ trụ kéo dàimấy chục năm thảm liệt vô cùng này, ai phải gánh vác nên cái trách nhiệm mở ra cái hộp Ác ma đáng nguyền rủa kia, bên trong Liên Bang cùng vớiĐế Quốc, bất luận là giới thanh niên nay là các vị học giả lịch sử lãothành, ai nấy cũng đều có những lý do cực kỳ kiên định của chính mình.Bởi vì nguyên nhân là do Tinh vực song phương cách nhau vô cùng xa xôi,chiến hỏa diễn ra liên miên tán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2497751/quyen-4-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.