Chương trước
Chương sau
Bên trong căn phòng im lặng tĩnh mặc, Hứa Nhạc từ từ mở hí ra hai mắtđang nằm trong tình trạng giả vờ hôn mê. Hắn cố gắng từ cường độ ánhsáng ít nhiều bên trong căn phòng, truyền đến lên trên mí mắt của mình,cố gắng tính toán xem nhiện tại bản thân mình đang ở bộ phận nào trênchiếc phi thuyền vũ trụ này, nhưng mà cũng chỉ phí công mà thôi.

Mãi một thời gian dài cũng không thấy có người Đế Quốc nào xuất hiện cả,dược hiệu của ống thuốc thúc dục tỉnh lại hẳn cũng đã đến lúc phát tácrồi, thế nhưng hắn cũng vẫn như cũ không có mở hai mắt ra, bởi vì hắncũng không biết trong phòng này có thiết bị tiến hành theo dõi chínhmình nào đó hay không, mà cũng là bởi vì hắn cũng không biết sau khimình tỉnh lại thì sẽ sắm vai như thế nào. Chỉ là lúc này sự ngụy trangcủa hắn cũng đã biến thành một sự ngụy trang mà ngay cả địch lẫn tatrong lòng cũng đều biết một cách rõ ràng.

Chợt có một tiếng bước chân nhẹ nhàng mà trầm ổn vang lên trong phòng. Đã có một người nào đóchậm rãi đi đến bên giường của hắn.

Chợt cảm giác được có mộtngón tay ấm áp của kẻ nào đó nhẹ nhàng đặt lên trên phần cổ tay củachính mình, trong lòng Hứa Nhạc nhất thời sinh ra cảnh giác. Những sợicơ vốn đã thả lỏng trên thân thể cũng chậm rãi cố gắng ngưng tụ lại năng lượng. Thế nhưng những sợi tế bào bên trong thân thể mình lại vẫn nhưcũ bị vây trong trạng thái thả lỏng nhàn nhạt.

Liền đúng vào lúcnày, chợt một cỗ lực lượng quái dị chợt từ trong đầu ngón tay ấm áp kiaphun trào mạnh mẽ mà ra, ngay từ chỗ địa phương da thịt tiếp xúc vớinhau, mạnh mẽ hướng cổ tay của hắn phóng vọt mà tới!

Bất luận làngười Liên Bang hay là người Đế Quốc cũng thế, nếu như là một người bình thường, gặp phải tình huống giống như thời khắc này, nhất định là sẽcảm thấy lo sợ nghi hoặc cùng với trong lòng sinh ra cảm giác huyền bínào đó. Thân thể của con người không ngờ lại có thể sinh ra lực lượnggiống như là điện lưu được hay sao? Nhưng mà Hứa Nhạc đối với cái loạicảm giác này cũng không một chút lạ lẫm. Rất nhiều năm trước đây, từ sau khi đi theo Phong đại thúc tu luyện mười cái động tác cứng ngắc thần bí kia, cái loại lực lượng có chút tương tự như thế này liền bắt đầu xuấthiện trong thân thể hắn, không ngừng tuần hoàn liên tục.

Chỉ làcái cỗ lực lượng nóng rực kia trong cơ thể hắn lại vận hành cực kỳ ônnhu, một khi bộc phát ra mới giống như là một chuôi đại đao sắc bén. Màgiờ phút này, cỗ lực lượng mà ngón tay của người thần bí bên giường kiaphun trào ra, cũng lại cuồng bạo mạnh mẽ đến cực điểm. Sau khi cái cỗlực lượng kia tiến nhập vào bên trong cổ tay của hắn, liền bắt đầu hướng bốn phía kinh mạch của hắn mà xâm phạt!

Ý chí lực của Hứa Nhạcthực chất cực kỳ kiêng cường, năng lực thừa nhận cảm giác thống khổ cũng dị thường cường hãn. Thế nhưng mà khi đối mặt với cỗ lực lượng này, thế nhưng lại nhịn không được sự thống khổ, mở miệng rên khẽ lên một tiếng.

Luồng lực lượng phun trào ra từ trong những ngón tay kia, ở bên trong cổ taycủa hắn bất chợt giống như là nổ tung vậy, tựa như biến thành vô sốnhững thanh tiểu đao được nung lên nóng rực. Cỗ lực lượng thần kỳ quáidị này ở trong những sợi gân mạch trong thân thể của hắn tùy tiện mà cắt xé. Một cỗ cảm giác máu chảy đầm đìa ở trên phương diện tinh thần cùngvới loại cảm giác thịt da mềm mại bị xé rách đến mức khó có thể thừanhận nổi, làm cho từng sợi lông tơ ở trên cánh tay của hắn cũng đồngthời dựng đứng cả lên.

Nếu như để cỗ lực lượng ăn mòn khủng bốnày tùy tiện cắn phá, có lẽ cái luồng lực lượng thần kỳ không biết làcái gì, và xuất hiện từ khi nào mà hắn đã khổ luyện rất nhiều năm này,sẽ ngay sau đó liền từng chút từng chút một hoàn toàn bị hủy diệt hếtđi.

Bản thân Hứa Nhạc đối với phương diện này cũng không có quánhiều sự hiểu biết. Nhưng mà cái loại cảm giác nguy cơ ăn sâu vào bêntrong da xương như thế này, liền theo bản năng thúc giục cỗ lực lượngrun rẩy thần bí bên trong thân thể, xuất phát từ chỗ bên cạnh xương sống tại thắt lưng của mình… Cỗ lực lượng nóng rực kia nhất thời bùng nổ,dùng tốc độ cực cao chạy xuyên khắp nơi bên trong thân thể, từ trongcánh tay đổ dồn về phía cổ tay, cùng với luồng lực lượng do mấy đầu ngón tay kia truyền vào, đột nhiên mạnh mẽ va chạm với nhau!

Cáiluồng sức mạnh như những dòng nước nóng rực tích tụ rất nhiều năm, khibắt đầu xuất phát từ chỗ hần thắt lưng, cũng chỉ là từng giọt từng giọtnước chảy nhẹ nhàng, thế nhưng khi đem tập trung lên đến cánh tay, thìđã biến thành một dòng đại giang cuồn cuộn tuôn trào. Đến khi truyền đến cổ tay hắn, thì luồng lực lượng nóng rực đó đã biến thành một đầu mãnhthủ khổng lồ mạnh mẽ từ những luồng nước biển lạnh như băng ngưng kếtlại, rít gào gầm thét bắt đầu hung hăng cắn xé!

Bên trong gianphòng vẫn như cũ là một mảnh im lặng. Thế nhưng mà lại có từng trận từng trận gió rít gào nổi lên, lớp chiếu bên dưới thân thể của Hứa Nhạc cũng bắt đầu co rúm lại, vỡ vụn ra thành từng phiến từng phiến.

Ngaytrên làn da, nơi mà cái ngón tay thần bí kia cùng với cổ tay của HứaNhạc tiếp xúc, một khu vực diện tích cực kỳ nhỏ bé, lại chợt xuất hiệnmột chút vẻ cháy đen kỳ quái, giống hệt như một khỏa hằng tinh cực kỳnhỏ bé, ở ngay chỗ đó chợt nứt vỡ ra một cảm giác tân sinh mãnh liệt!

Cái ngón tay thần bí nhỏ bé mà khủng bố kỳ lạ kia, bị uy lực của sự va chạm của hai cỗ lực lượng mạnh mẽ mà chấn phải lui về phía sau mấy phân. Chủ nhân của cái ngón tay thần bí kia chợt ân khẽ một tiếng ngạc nhiên, lộra một loại tình tự kinh ngạc đối với cái cục diện mặc dù đã dự liệutrước nhưng lại bất ngờ chứng kiến thấy.

Nhưng mà cái ngón taythần bí này lại cực kỳ nhanh chóng, lại mạnh mẽ ấn hạ xuống tiếp tục.Điểm cực nhanh xuống trung bộ của cánh tay, khuỷu tay, bắp tay, dướinách, má bàn tay thẳng đến mỗi ngón tay của Hứa Nhạc. Mỗi một lần điểmchí xuống đều mềm mại mà nhanh chóng giống hệt như là luồng gió vậy, căn bản không thể nào nắm bắt được, lại giống như một thanh trường thương,loại binh khí thời cổ đại, mạnh mẽ mà sắc bén đến cực điểm, khí thế cănbản không thể nào chống đỡ nổi!

Đối mặt với những chỉ phong dàyđặc như mưa không ngừng điểm xuống với tốc độ cực kỳ cao như thế, lạicòn những cỗ lực lượng khủng bố từ trong đầu ngón tay phun trào ra nữa,thân thể Hứa Nhạc căn bản không thể nào là ra những phản ứng tránh néhữu hiệu được, cũng chỉ có thể theo bản năng điều động những luồng lựclượng cuối cùng trong thân thể mình, không ngừng thiêu đốt biến hóa, bịđộng rất nhanh trải rộng ra trên toàn cánh tay của hắn, cực kỳ gian nancố gắng chỗ đỡ những luồng kình đạo sắc bén càng ngày càng dày đặc hơncủa ngón tay thần bí kia.

Trong những hình ảnh kiếm hiệp thầnthoại trong các vở kịch giả tưởng của đại sư Tịch Lặc khi nói về thờiviễn cổ đã từng miêu tả, mỗi một giây có thể bắn ra bao nhiêu lần điểmchỉ cơ chứ?

Mà tại thời khắc này, mỗi một phần giây ngắn ngủi cực kỳ này, cái người thần bí đang đứng bên cạnh giường kia đã điểm ra baonhiêu lần điểm chỉ đây?

Phốc một tiếng vang lên, một vật gì đógiống hệt như là một thanh cương trụ hung hăng móc ngược từ bên dưới móc lên. Một cánh tay còn lại của Hứa Nhạc rốt cuộc cũng đã năng lên, trong tiếng gió rít mạnh mẽ gào thét, đã thành công chặn lại được một cú điểm chỉ nguy hiểm từ đầu đến giờ!

Hai mắt vốn đang nhắm nghiền củahắn đột nhiên chợt mở ra, một ngụm máu tươi cũng trực tiếp từ miệng hắnphun ra. Thân hình bị bộ quần áo bó chặt đến cực hạn kia, cơ hồ đồngthời từ trên giường phóng thẳng người dậy. Năm ngón tay đang tản ra nhưhình quạt của bàn tay phải nhất thời cũng vừa lúc thu lại, mạnh mẽ bắtlấy cái ngón tay nhìn qua hơi chút gầy nhỏ nhưng kỳ thực lại cứng rắnnhư gang thép của người thần bí, đồng thời đầu gối chân của hắn cũng từbên ngoài mé trái của đối phương hung hăng đá mạnh tới, mục tiêu chínhlà phần sườn ngoài của phần đùi đối phương.

Ngón tay của ngườithần bí kia chỉ trong phút chốc đã kịp thu hồi lại, hóa thành một nắmquyền, nhìn qua cực kỳ không chút lý lẽ, kỳ thật lại là chính xác đếncực điểm vừa lúc tránh khỏi cú đấm tay phải của Hứa Nhạc, vẽ thành mộtđạo đường cong tuyệt mỹ, hướng về phía bên dưới vành tai của Hứa Nhạc mà đập tới.

Cũng lại trong khoảnh khắc, Hứa Nhạc đã kịp khom lưng,cúi đầu, cánh tay trái dựng thẳng lên, vòng qua đầu, che lại hai má,giống hệt như là hai cánh cửa sắt mạnh mẽ đóng chặt lại.

Nắm tayhung hăng nện lên trên má cánh tay, đỉnh đầu hối lại hung hăng nện lêntrên phần má ngoài đùi. Công kích của cả hai người đều đồng thời đánhtrúng đối phương, đồng thời đột nhiên phóng xuất ra uy lực mạnh mẽ, phát ra hai tiếng trầm đục mạnh mẽ.

Cũng không có bất cứ đình trệ nào cả, hai thân người vốn đã sớm không nhìn thấy rõ thân ảnh lại nhanhchóng đạn động một lần nữa. Cánh tay trái run rẩy, phần đùi cứng chắcnhư cương thiết, vào thời khắc này cũng sớm đã không còn tồn tại. Còntồn tại lại chính là một đấm tay tàn nhẫn đập xuống, một đỉnh đầu gốisạch sẽ đến lưu loát đá ra, ngắn gọn mà nhẹ nhàng hất mạnh lên hạ thể,những kỹ năng cầm nã thủ sắc bén âm hiểm đến cực độ, mà càng nhiều hơnvẫn chính là những cú đấm mạnh mẽ đến mức không thể tưởng tượng nổi củacả hai người hướng về phía đối phương.

Càng khủng bố hơn nữachính là, ẩn chứa bên trong những cái kỹ năng chiến đấu cận thân cực kỳcường hãn này, trong mỗi đột tác sạch sẽ lưu loát mà nhanh chóng, cũngđều có những luồng lực lượng khủng bố đến khó có thể nào tưởng tượngnổi!

Hai cái thân ảnh dùng tốc độ cực kỳ cao giao thủ, khiến chokhông khí bên trong gian phòng tĩnh mịch này cũng phải chấn động gàothét. Ngay sau đó là những thanh âm xé rách, đổ vỡ chói tai mãnh liệt.Chiếc giường nằm cứng rắn đã bị những cỗ lực lượng khủng bố lan tràn rachấn vỡ thành từng mảnh vụn. Những mảnh vụn của chiếc chiếu trải vỡ tancùng với quần áo rách nát bị những luồng kình phong hất lên cuồng cuộn. Ở bên trong một mảnh bừa bãi hỗn loạn đó, một cái thân ảnh mang theo dáng vẻ suy sụp bay ngược mà ra.

Hứa Nhạc văng ra, thật mạnh té lêntrên mặt đất cứng rắn sau lưng hắn, ngay lập tức đã kịp xoay ngược tayphải, chống mạnh lên mặt đất, cố định lại thân thể, thế nhưng lại chungquy cũng không thể nào đứng lên nổi. Hắn cảm nhận được, xác định chỗxương ngực của chính mình có vài đốt xương bị sai vị trí, càng có khảnăng là có chỗ nào bị nứt vỡ rồi. Càng khiến cho hắn cảm thấy rét lạihơn nữa chính là, đại bộ phận những cỗ lực lượng nóng rực trong thânthể, sau khi bị trọng thương đã mất một thời gian dài mới tạm thời tíchtụ được một chút ít, lúc này không ngờ lại xuất hiện điềm báo của sựchuyển động tán loạn!

Trong cặp mắt sáng ngời mà hơi chút nheolại của Hứa Nhạc mang theo một cỗ tình tự ảm đạm, thế nhưng cũng khôngcó tuyệt vọng, mà chỉ có một cỗ cảm giác không cam lòng cùng với quậtcường mạnh mẽ. Hắn hung hăng giương mắt nhìn về phía cái gã quân nhân sĩ quan Đế Quốc trẻ tuổi vừa nãy cũng bị chấn lui về phía sau, đang hơixiêu vẹo đứng ở cách hắn không xa.

Bất chợt Hứa Nhạc hơi có chútquái dị, nhếch miệng lên cười một tiếng. Những luồng tơ máu màu đỏ tươitươm ra trong kẽ răng phối hợp với nụ cười hai hàm răng trắng tinh dàyđặc của hắn, mang theo một tia thảm thiết không chút hài hòa.

Đối phơpng là một gã quân nhân binh lính Đế Quốc trẻ tuổi. Dáng người hơichút gầy yếu, màu da của hắn cũng không phải là đen theo kiểu một màu cổ đồng, lại cũng không phải là một màu trắng cao quý. Mà chỉ là một loạipha trộn giữa đen và trắng tạo thành một màu vàng nâu nhàn nhạt, giốnghệt như là cái cảm giác mà người này gây ra cho người đối diện vậy, bình thường đến cực điểm. Nếu như ném hắn vào bên trong dòng người đông đúctại tinh cầu Thiên Kinh Tinh, tuyệt đối sẽ không có bất cứ người nàophát hiện ra sự dị thường của người này.

Nhưng mà đối với HứaNhạc mà nói, sau khi cùng với người này giao thủ với nhau hai lần,không, phải nói là ba lần giao thủ, gã quân nhân binh sĩ Đế Quốc trẻtuổi này tuyệt đối không chút đơn giản.

Nếu như nói vị Tằng calúc nào ở bên cạnh của Lợi Hiếu Thống kia giống như một khẩu súng nguyhiểm đang được bó lại trong bao, như vậy, cái gã quân nhân binh sĩ ĐếQuốc trẻ tuổi này, căn bản trên cơ thể không hề cố ý bộc phát ra cảmgiác uy hiếp cường hãn đối với người khác, thế nhưng bản thân lại cóđược một độ cứng cùng với thực lực mạnh mẽ không thể nào phá hủy được…Có thể nói hắn chính là một thanh trường thương từ sắt thép tôi luyệnngàn năm mà chế tạo thành.

Cũng giống hệt như ngày hôm đó, thanhtrường thương làm bằng hợp kim sắc bén, đã mạnh mẽ đâm thẳng vào trongkhoang điều khiển của con Robot MXT Liên Bang màu đen, mạnh mẽ chặt đứthy vọng quay trở về Liên Bang của Hứa Nhạc vậy.

Hứa Nhạc hơi chút vô lực, xụi lơ ngồi bệch lên trên mặt đất, ánh mắt khẽ nheo lại, giương mắt nhìn chằm chằm về phía gã quân nhân binh sĩnh Đế Quốc trẻ tuổi đang đứng cách đó không xa, cảm nhận được một cỗ nguy hiểm cùng với sự cường hãn gần trong gang tấc, thậm chí có thể nói là ập mặt mà đến. Hắn đãtừng mang theo sự khiếp sợ mà dự đoán thân phận của người này, thế nhưng lại bởi vì ngoại hình cùng với tính cách cực kỳ bình thường của đốiphương mà không dám xác nhận.

Hoài Thảo Thi nhẹ nhàng ho khan hai tiếng, nâng cáng tay lên, lau đi tia máu tươi chảy ra từ trong cặp môimỏng của mình, mới phát hiện ra phần tay áo của bộ quân phục trên cánhtay của mình trong lúc đánh nhau đã bị chấn động khiến cho vỡ tan, giống như vô số cánh bướm vỡ vụn bay tán loạn. Sau đó hắn mới chú ý đến nụcười kỳ quái trên mặt của gã anh hùng Liên Bang kia.

- Tao từngxem qua báo cáo, mày mỗi lần bị quẳng vào trong nước biển, hít thở không thông, trước khi lâm vào hôn mê luôn luôn nở nụ cười kỳ dị. Các nhânviên thẩm vấn đều cảm thấy kỳ quái, ở dưới cái trạng thái sắp chết nhưthế kia, nụ cười như thế nào lại có thể sinh ra như vậy được.

Hoài Thảo Thi lại đưa tay ôm ngực, ho khan lên hai tiếng, vẻ mặt không mộtchút biểu tình, nhìn về phía Hứa Nhạc đang ngồi bệch trên mặt đất, hỏi:

- Hiện tại tao nghĩ qua, đại khái cũng có thể hiểu được, mày có năng lựcgiấu diếm được các dụng cụ điện tử theo dõi, mãi vẫn luôn âm thầm tiếnhành khôi phục, chuẩn bị sẵn sàng cho việc bỏ trốn, cho nên mới nhịnkhông được, trong lòng cảm thấy sung sướng mà mỉm cười. Nhưng mà hiệntại tao đối với mày cảm thấy rất ngạc nhiên, hiện tại mày cũng không cóbất cứ biện pháp gì có thể tiếp tục giả vờ nữa, mấy cái luồng khí dơ bẩn trong thân thể mày cũng đã bị tao đánh tan hơn phân nữa, vì cái gì bâygiờ lại còn có thể cười được cơ chứ?

Hứa Nhạc hơi chút gian nandi động thân thể một chút, cố gắng chồm người dựa vào trong vách tườngphía sau, nụ cười trên mặt dần dần thu lại, ánh mắt khẽ nheo lại, khànkhàn nói:

- Hiện tại tao cười chính là bởi vì đã có thể xác nhậnđược một chuyện tình: Ngày đó ở trên chiến hạm bị bại dưới tay của mày,quả thật nguyên nhân chính là bởi vì tao đã trọng thương. Nếu như thânthể của tao hoàn hảo không có bất cứ tổn hao gì, hẳn là sẽ có cơ hộiđánh bại được mày.

Hai cái lỗ hổng vết thương khổng lồ ở trênngực của Hứa Nhạc lúc này không ngừng tươm máu ra, lớp thịt vừa mới kéoda một lần nữa vỡ ra, thê thảm không đành lòng nhìn.

Hoài Thảo Thi tựa hồ như không thèm nhìn thấy, sau khi tạm dừng một lát, tiếp tục nói”

- Lúc trước khi mày chạy đi ám sát Tạp Đốn, con Robot đã bị hư tổn quálớn. Về sau khoang điều khiển con Robot bị đâm thủng, thân thể mày cũngđã bị trọng thương, năng lực cận chiến suy giảm cực lớn… Nhưng mà trảiqua hai lần giao thủ, tao có thể xác nhận, cho dù mày có hoàn hảo khôngchút tổn hao nào cả, mày cũng không phải là đối thủ của tao.

- Cái này không đánh thử qua làm sao biết được?

Hứa Nhạc xoay người sang một bên, phun ra một ngụm nước miếng pha với máu tươi, thẳng lưng lên một chút, khàn khàn trả lời.

Trên khuôn mặt vốn dĩ chưa từng có bất cứ biểu tình gì của Hoài Thảo Thichợt hiện lên một tia mỉm cười trào phúng, chế giễu nói:

- Taocho phép cái sự thất bại ấy của mày tự biến thành sự tự kỷ về mặt tinhthần. Chỉ là tao hy vọng mày có thể một phen đem tia sợ hãi bên trongcặp mắt ti hí kia của mày che dấu lại tốt một chút.

Đối mặt vớicon đường chết chắc, đối diện với đối thủ trẻ tuổi mà cực kỳ cường đại,thân là quân nhân sĩ quan của Quân đội Liên Bang, Hứa Nhạc cần phải biểu hiện ra mạnh mẽ cùng với ngoan lỳ hơn một chút. Nhưng mà chịu đựng được biết bao nhiêu lần thủy hình, chống đỡ hàng ngàn vạn tấn nước biển suốt nhiều ngày đến như vậy, ẫn nhẫn lâu đến như vậy, lại bởi vì một gã địch nhân xuất hiện bất ngờ không chút báo trước thế này, một sự biến cố xảy ra đột nhiên như thế, hết thảy cũng đều biến thành bọt nước cả.

Tâm tình của hắn cũng đã hướng về phía tuyệt vọng trầm luân là phát triển,cũng không còn hơi sức đâu mà nghĩ đến chuyện hành động gì nữa.

Hứa Nhạc chậm rãi ngẩng đầu lên, ánh mắt khẽ nheo lại, khàn khàn nói:

- Tao thừa nhận bản thân tao thật sự kinh ngạc cùng với e ngại thực lựccường đại mạnh mẽ của mày… Nhưng mà mày tựa hồ cũng có chút sợ hãi đốivới tao. Hoặc nói chính xác là mày lo lắng tao có thể khôi phục khỏemạnh trở lại.

- Cũng có một chút lo lắng, cái đám người Liên Bang bọn mày tựa hồ có được sinh mệnh lực mạnh mẽ ương ngạnh giống hệt nhưđám động vật bọ cánh cứng vậy.

Hoài Thảo Thi vẻ mặt không chút biểu tình, nói:

- Cho nên tao đang tự hỏi cần phải dùng loại phương pháp gì để mà phá hủy đi cái tinh thần sinh tồn buồn cười kia của mày đây, hoặc là nói hủyhoại đi cái trụ cột sinh tồn kia của mày. Bản thân mày coi như cũng cóchút năng lực không tệ.

Nói xong những lời này, hắn quay lại,kiếm một chút trong phòng, miễn cưỡng tìm thấy được một thanh côn kimloại được cho là hoàn hảo, đi tới trước mặt của Hứa Nhạc, không một chút do dự giơ cao thanh côn kim loại lên… sau đó dùng sức cật lực đập mạnhxuống.

Máu tươi phun ra, tiếng xương cốt gãy vỡ vang lên, có cả những mảnh thịt vụn bắn ra nữa.

Đám quân nhân sĩ quan Đế Quốc đang ở bên ngoài phòng thông qua hệ thốngtheo dõi nhìn thấy một màn huyết tinh thế này, cũng nhịn không được khẽcau mày lại một trận.

Vài luồng máu tươi có chút ấm áp chảy xuôitrên khuôn mặt của Hứa Nhạc, hắn trừng lớn cặp mắt vốn dĩ cũng không lớn lắm của hắn, gắt gao nhìn chằm chằm vào cái gã quân nhân sĩ quan ĐếQuốc trẻ tuổi trước mặt, khàn khàn nói:

- Tao không phải là muốnuy hiếp mày. Tao thật sự cũng không biết vì nguyên nhân gì mà bọn màymãi không xuống tay giết chết tao, nhưng mà, tao đề nghị bọn mày tốtnhất nên một phen đem tao giết chết đi. Nếu như không làm vậy, sau này,sự tình khẳng định sẽ trở nên thú vị hơn rất nhiều đó!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.