Chương trước
Chương sau
Bên trong không gian vũ trụ hạo hàn rộng rãi bát ngát, không biết phảidùng loại ngôn ngữ rộng rãi phồn hoa nào để mà hình dung những tinh cầuhằng tinh phóng xuất ra nhưng hào quang sáng chói ngàn đời. Có nhữngvầng tinh vân đang trong quá trình ngưng tụ, giống hệt như một vầng khói xoay tròn, đang vươn ra những cánh tay nhẹ nhàng của nó vũ động xungquanh. Có những dãy ngân hà tồn tại không biết bao nhiêu ngàn vạn tuổi,giống như một dòng sông bàng bạc tỏa ra quang mang mượt mà. Những luồngquang mang hai màu hồng nhạt cùng với trắng muốt lãnh lệ ở bên trong bối cánh tối tăm ngàn đời, mặc dù cách xa nhau đến vô số năm ánh sáng,nhưng mà ở đằng xa mà nhìn lại, lạnh lùng hỗ trợ quang mang lẫn nhau,khiến cho tất cả những người nhìn thấy cũng đều cảm nhận được sự nhỏ bécủa bản thân đối với vũ trụ khổng lồ vô tận mà sinh ra một loại cảm giác kính sợ sâu sắc khiến cho thân thể phải rung lên.

Đám nhân viêncông tác miệt mài trên chiếc phi thuyền Hồng Sắc Tường Vi này đối vớicảnh sắc vũ trụ tuyệt đẹp bên ngoài đỉnh tầng trong suốt của chiếc phithuyền kia cũng sớm đã có chút chết lặng. Trải qua rất nhiều năm côngtác trên các loại phi thuyền vũ trụ như vậy, trải qua những chuyến hànhtrình vũ trụ lâu dài mà buồn tẻ, khiến cho bọn họ cũng không còn tâm lực cùng với sự hưng phấn dư thừa để mà ngắm nghía phiến sao trời xinh đẹpthông qua đỉnh tầng trong suốt của chiếc phi thuyền này. Một thứ gì đócho dù có tốt đẹp đến thế nào đi chăng nữa, cũng không cách nào chịu nổi sự quan sát cùng một thời gian quá mức lâu dài được. Cũng giống như làmột thiếu nữ xinh đẹp tuyệt sắc, mới lúc đầu tiên nhìn thấy liền có cảmgiác yêu thương say đắm đến mức kinh tâm động phách, thế nhưng cứ mãingắm nhìn đến lâu ngày, dần dần cũng sẽ biến thành bộ mặt buồn chán củabà vợ già ở nhà…

Về mặt tương đối, các phương tiện, tiện nghi bên trong chiếc phi thuyền này có thể nói là hào hoa xa xỉ lên đến cựcđiểm, thế nhưng chân chính khiến cho tất cả mọi người gia nhập vào đoànđội công tác gần đây tiến lên chiếc phi thuyền tiến hành công tác xétduyệt gia nhập chiến đội lần này cảm thấy cực độ khiếp sợ nhất chính làmột cái hồ nhân tạo một màu xanh lam biêng biếc, khại khiến cho bọn họkhông thể nào tưởng tượng nổi.

Các loại phi thuyền vũ trụ của bên phía Đế Quốc cho đến bây giờ cũng đều là lấy mục đích tính năng tối ưu, vật liệu tinh chỉnh tối giản đến mức tốt nhất để mà tiến hành công tácthiết kế. Lúc này lại có thể tận mắt chứng kiến cái hồ nhân tạo khổng lồ này, ai lại có thể tưởng tượng ra được, thế nhưng lại có một chiếc phithuyền không ngờ lại có thể xa xỉ thậm chí lại có chút điên cuồng đếnmức thiết kế cả một cái hồ nhân tạo bên trong như thế nào cơ chứ?

Những ánh tinh quang một màu u nhạt từ trên khung đỉnh thủy tinh của chiếcphi thuyền chậm rãi chiếu rọi, kết hợp với những luồng ánh sáng phụ giabên trong của chiếc phi thuyền, xuyên qua một không gian trống trảikhổng lồ, cùng với những quang mang kim loại sáng bóng trên vách bêntrong chiếc phi thuyền phối hợp lại cùng một chỗ, dừng lại phía trên mặt nước, đem cho một mảnh hàng ngàn vạn tấn nước biển kia chiếu rọi thànhmột mảnh u lam, sâu không thấy đáy. Sóng nước nhẹ nhàng chuyển động, lại mang theo một loại cảm giác đại dương mênh mông.

Mấy ngàn vạntấn nước biển ở trên chiếc phi thuyền này toàn bộ cũng đều đến từ bờbiển Già Mã ở khu vực Nam bán cầu trên Thiên Kinh Tinh, chính là khu vực thẳng cảnh nghỉ mát mùa hè nổi tiếng nhất của Hoàng gia Đế Quốc. Nơiđây nghe nói là có loại nước biển trong vắt tinh khiết nhất trong toànbộ lãnh thổ Đế Quốc.

Bên cạnh bờ hồ nhân tạo, hoặc nói chính xáchơn là một cái biển nhân tạo thiết kế bên trong chiếc phi thuyền này,trải dài chính là một bờ cát trắng, là loại cát lấy từ bờ biển của SaQuận Tinh của Đế Quốc, nghe nói cát trắng ở nơi này cũng luôn là loạicát trắng đều nhất, độ lớn bằng phẳng, khiến cho lòng bàn chân của người ta khi dẫm lên, liền mang lại một loại cảm giác xúc cảm phi thườngtuyệt vời.

Bên trên cái bờ cát nhân tạo này, có đến hơn mấy trămloại cây thực vật nhiệt đới, ở bên trong những luồng gió nhân tạo khẽnhẹ nhàng lắc lư. Giữa các hàng cây có những chiếc võng, những chiếc ghế dài, lại có những cây dù lớn làm bằng các loại phiến lá thực vật khổnglồ. Mở hồ có có thể nghe được thanh âm của những loại chim chóc ca hátlíu lo nữa.

Một cảnh đẹp tuyệt vời đến như vaajym không ngờ lạicó thể xuất hiện bên trong một chiếc phi thuyền vũ trụ đang lặng lẽ yêntĩnh di chuyển bên trong vũ trụ như thế này, thật sự có vẻ khiến ngườikhác nhìn thấy cũng phải kinh tâm động phách.

Cái này chính làchiếc phi thuyền Hồng Sắc Tường Vi, chính là chiếc phi thuyền vũ trụ tối cao nhất do Hoàng đế Bệ hạ của Đế Quốc chuyện ngự dụng.

Lại cũng không biết vì nguyên nhân gì mà nó lại xuất hiện ở phiến Tinh vực biêncảnh của lãnh thổ Đế Quốc, rời xa tinh cầu Thiên Kinh Tinh như thế này.

Ở một chỗ sâu nhất bên dưới đáy của cái biển nhân tạo kia, ở nơi tậptrung áp lực cao nhất của mấy ngàn vạn tấn nước biển này, toàn bộ cũnglà một mảnh tĩnh mịch yên lặng, cùng với những cảnh đẹp thanh lệ ở bêntrên mặt nước hoàn toàn là một mảnh bất đồng. Cái cảm giác tràn ngập imlặng ở nơi này tràn ngập một loại hơi thở tử vong khiến cho kẻ khác phải hít thở không thông.

Ở bên dưới đáy nước, ngay phía trên tầngcát giáp liền với bờ biển nhân tạo trải dài kia, liền có một gã nam nhân toàn thân xích lõa đang không ngừng vặn vẹo giãy dụa. Hắn một mở miệnghò hét cật lực, phát tiết ra sự thống khổ của bản thân, thế nhưng lại bị những tầng nước biển nặng nề ở bốn phương tám hướng không ngừng ngănchận, cũng không thể phát ra bất cứ thanh âm nào cả. Những sợi cơ mạnhmẽ trên lưng hắn không ngừng run rẩy, có thể biểu hiện ra được giờ phútnày hắn đã sử dụng bao nhiêu lực lượng. Nhưng mà hắn cũng không có cáchnào thoát khỏi một khối kim chúc nặng nề cùng với một sợi dây xích dàimàu đen ở trên đỉnh của khối kim chúc đang nối liền với mắc cá nhân củahắn.

Không có bất cứ luồng không khí nào có thể hô hấp được, cũng không thể có bất cứ sợi rơm rạ nào có thể bắt lấy để cứu mạng, ở nơinày bất cứ cái gì cũng không có, duy nhất cũng chỉ có nước mà thôi.Những luồng nước biển một màu xanh lam sẫm, lạnh lẽo như băng, những làn nước biển giống như kim châm không ngừng đâm mạnh xuống làn da trong cơ thể, những luồng sóng biển không nơi nào không có, không lỗ nào khôngthể xâm nhập vào. Những làn nước này mặc dù bình thường vốn ôn nhu, lạidần dần trở nên thành từng khối từng khối nặng nề trầm trọng, lại lộ ramột cỗ hơi thở tử vong nặng nề vô cùng.

Cũng không có bất cứthanh âm nào cả, cái gã nam nhân ở dưới làn nước sâu kia giống hệt nhưmột gã điên cuồng, đang không ngừng điên cuồng giãy dụa liên tục, tạonên vô số những dòng nước ngầm không ngừng ba động ở sâu bên trong dòngnước. Thế nhưng căn bản cũng không có bất cứ ai có thể nhìn ra được,giống hệt như là thông qua một cánh cửa sổ thủy tinh nhìn một màn kịchcâm về một tràng sinh tử, thế nhưng lại rõ ràng truyền ra ngay rằngngười bên trong kia đang đứng bên trong một loại tình huống tuyệt vọngthống khổ, một loại khí tức tử vong hít thở không thông đáng sợ đến nhưthế nào.

Những người bình thường đối diện với một tình trạng mộtthời gian khá dài không thể nào hô hấp như thế này, hẳn là sớm bởi vìhít thở không thông mà bỏ mạng rồi. Nhưng mà cái gã nam nhân này lại cóthể kiên trì một khoảng thời gian cực lâu như thế này. Nhưng mà hắn dùsao cũng chỉ là một con người, cũng không phải là thần, cho nên nhữnglần giãy dụa kịch liệt cuối cùng tuyệt vọng không chút cam lòng này, vẫn là phải dần dần bình ổn trở lại. Hai bàn chân đang bị gắt gao buộc chặt lại mang theo một chút vô lực co duỗi một chút, toàn bộ bàn chân biếnthành một màu trắng bệch thê thảm không đành lòng, cuối cùng cũng đìnhchỉ cử động.

Cũng giống hệt như là một con cá chết đáng thươngtrước khi tử vong, xoay người lại, dùng một cái bụng hướng lên trên, mưu toan ngắm nhìn ánh sáng mặt trời một lần cuối cùng vậy.

Tiếngđiện cơ rất nhỏ nhẹ nhàng vang lên bên trên tầng mặt nước. Sợi dây xíchmàu đen kia rất nhanh hướng về phía trước ba động một chút, tác động đến phiến kim chúc nặng nề cùng với cái ga nam nhân toàn thân xích lõakhông biết là sống hay chết kia rời khỏi tầng cát bên dưới đáy nước,mang theo vài tia nước nhàn nhạt đánh nhanh lên trên bờ cát, hướng vềphía mặt nước đi tới.

Bên cái bờ hồ lớn bên kia bờ cát hiện tạiđang có người ngồi câu cá. Một tiếng vang xôn xao nhỏ chợt vang lên, một con cá nhỏ có đuôi màu vàng nhạt bị một sợi dây câu nhỏ móc kéo lêntrên mặt nước, đang liều mạng giãy dụa hòng thoát khỏi sợi dây đang cắmchặt vào trong đuôi mình, thế nhưng dù cho làm thế nào đi chăng nữa cũng đều không thể nào thoát khỏi sợi dây câu trí mạng kia.

Gã namnhân xích lõa cũng bị sợi dây xích lớn màu đen kéo rời khỏi mặt hồ. Mộtdòng nước từ trên thân thể của hắn đổ nhanh xuống dưới, theo mái tóc màu đen ẩm ướt trên đầu hắn, trút ngược xuống phía trên mặt hồ.

-Căn cứ theo tính toán, áp lực dưới đáy hồ cùng với trạng thái không thểnào hít thở ở bên dưới đáy hồ sâu như thế, đã là sự thống khổ vượt quacấp độ 6 rồi. Hơn nữa cái loại cảm giác thống khổ cùng với cảm giác sợhãi này căn bản không thể có lực lượng nào có thể chống đỡ nổi được. Vìcái gì mà tên gia hỏa này lại còn có thể cười một cách vui vẻ đến nhưthế?

Một gã chuyên gia Đế Quốc trên người mặc một bộ quần áo bảohộ lao động màu trắng, nhìn thấy gã nam nhân toàn thân xích lõa trướcmặt, sau đó lại nhìn sang màn hình máy tính bên cạnh, lấy ra một chiếckhăn tay, lung tung lau chùi một trận trên mặt gã nam nhân kia, rồi vắtlên trên bả vai hắn, có chút khó hiểu hỏi:

- Chẳng lẽ hắn thật sự có cái gọi là cảm giác vui sướng trước khi chết hay sao? Ngay tại thờiđiểm trước khi hắn chết đi, còn có thể nhìn thấy được những hình ảnh màhắn mong muốn nhìn thấy nhất?

- Cái này thì cậu phải đợi sau khi hắn tỉnh lại mới có thể hỏi hắn được.

Một gã chuyên gia khác nhìn qua có chút lớn tuổi hơn một chút, mỉm cười nói:

- Tôi tin tưởng rằng cái vị đại anh hùng Liên Bang này hẳn là không ngạicùng cậu chia xẻ đâu. Còn nếu như hắn thật sự không muốn, hay là cậucũng có thể giống hắn, chui vào trong nước thử nghiệm đi.

- Cái này thì miễn đi.

Cái gã chuyên gia mặc áo trắng kia chợt nhớ đến buổi công tác chất vấn xảyra mấy ngày hôm trước, nghĩ đến cái hình phạt thủy hình trong không gian khiến cho người khác nhìn thấy cũng phải sợ hãi một trận này, khôngkhỏi nhẹ nhàng âm thầm làm ra một động tác rùng mình, sau đó cầm lấy ông tiêm dinh dưỡng trong tay mình, mạnh mẽ đâm vào thân thể gã nam nhânxích lõa kia.

Cái động tác đâm vào của gã chuyên gia Đế Quốc kiathật sự rất đơn giản mà vô cùng thô bạo, giống hệt như là đang tiêm vắcxin phòng bệnh cho một đầu heo bình thường vậy. Cây kim tiêm dài nhọn mà cực kỳ sắc bén chọc thật sâu, chui thẳng vào bên trong thân thể củahắn. Thế nhưng cái gã nam tử đang nằm trên bục, toàn thân đẫm nước biểnlại cũng không có bất cứ phản ứng gì cả, xem ra hẳn là hắn đang nằmtrong trạng thái hôn mê sâu…

Trên bả vai của hắn cũng đang có hai miệng vết thương cực lớn, lúc này cũng đã sớm được chữa trị một cáchcẩn thận, miệng vết thương sớm đã đóng vảy lại, lại bị những luồng nướclạnh khiến cho tróc ra, lộ ra một tầng da thịt mềm mại một màu hồng phấn nhàn nhạt, nhìn qua khủng bố đến dị thường. Bên trên da thịt toàn thâncủa hắn lại còn có dày dày đặc đặc vô số những vết thương đã liền da.Bản thân hắn tựa hồ như đã từng trải qua một tầng cực hình như trong địa ngục vậy, đại khái cho dù hiện tại còn ở bên trong trạng thái thanhtỉnh, đối với một cú châm thô bạo như thế này, cũng sẽ không tạo thànhphản ứng gì quá lớn?

- Gia tăng dịch thuốc tỉnh lại thêm 500 cc nữa đi.

- Vâng!

Gã chuyên gia áo trắng bắt đầu tiến hành công tác điều phối liều lượngthuốc, ánh mắt lại hướng về phía cổ tay trái của gã nam tử đang nằm trên đài kia, mang theo chút nghi hoặc nói:

- Tôi chỉ là đối với cáivòng tay này cảm thấy thật sự hứng thú. Vật liệu chế tạo nên nó thật sựrất thú vị, không ngờ lại khó có thể gỡ ra được. Bên phía Liên Bang từlúc này lại có thể nghiên cứu chế tạo ra loại kim loại có cường độ caođến như thế chứ? Vấn đề là cái này không ngờ nhìn qua lại không giốngnhư hợp kim bình thường. Hơn nữa lập tức ngay cả tia X quang cũng khôngthể nào chiếu rọi được vào trong nó nữa…

Một gã chuyên gia khác khẽ nhún vai trả lời hắn:

- Tôi thì lại cảm thấy hiếu kỳ là thân thể của cái gã này đến tột cùng là dùng loại vật liệu gì để mà tạo thành. Các loại số liệu sinh lý cơ thểlại cường hãn đến mức kỳ quái. Chẳng lẽ cái gã anh hùng do bên phía Liên Bang cố tình tuyên truyền ra, thật sự là dùng loại vật liệu đặc thù làm ra hay sao? Tiến hành thẩm vấn rất nhiều ngày như thế rồi, không ngờngay cả một chút tin tức tình báo hữu dụng cũng đều không thể hỏi rađược.

Sau khi hai gã chuyên gia Đế Quốc thể hiện hoàn toàn sự cảm khái của mình, liếc mắt nhìn nhau một cái, đồng thời lắc lắc đầu thởdài, nói:

- Vẫn là thiếu khiết những thiết bị chuyên nghiệp!

Chiếc phi thuyền Hồng Sắc Tường Vi này chính là phi thuyền ngự dụng dànhriêng của Hoàng đế Bệ hạ của Đế Quốc, hỏa lực vũ trụ cùng với bọc thépphòng ngự toàn thân phi thuyền tự nhiên là cường hãn vô cùng. Nhưng màtrên nó cũng không có đầy đủ trang bị cùng với các thiết bị dò xét tiêntiến cùng với các công cụ tra tấn chuyên nghiệp. Dù sao Hoàng đế Bệ hạĐế Quốc nói như thế nào cũng không thể biến thành một người lãnh huyếtbiến thái, hẳn là cũng không thể nào có hứng thú ở trên chiếc phi thuyền nghỉ mát dành riêng của chính mình mà thưởng thức một cảnh tượng huyếtngục mơ hồ được.

- Điện hạ đã có mệnh lệnh, nếu như ngày mai vẫncòn không có bất cứ tiến triển gì, vậy thì cứ việc trước tiên một phenđem cánh tay trái của hắn cắt bỏ đi.

Gã chuyên gia mỉm cười, nói:

- Như vậy cũng sẽ có thể hảo hảo phân tích một chút cái vòng tay này, mặt khác cũng có thể xem xem tâm chí của cái gã này cuối cùng có khả năngkiên cường thêm bao lâu nữa.

- Ý kiến hay! Tôi sớm đã đưa ra cái đề nghị này lâu rồi.

Gã chuyên gia còn lại khẽ nhún nhún vai, dùng sức vỗ mạnh lên trên đốitượng nghiên cứu đang nằm trên cái bục kim loại ở trước mặt, bàn tay khẽ vuốt vuốt lên trên phần bụng ướt sũng của gã nam nhân kia, phát ra sựthanh thúy rung động, giống như là ở trong chợ thịt khẽ vuốt ve một conheo thịt chuẩn bị đem đi mổ vậy.

Hệ thống theo dõi chỉ tiêu sinhlý cài đặt trên người của gã nam nhân này phát ra thanh âm báo nguy đốivới hô hấp cùng với tần suất nhịp tim của gã này. Gã nam nhân đang nằmtrên bục theo dõi kia tựa hồ như sắp sửa tỉnh lại, hai mắt vẫn như cũkhông có mở ra. Chỉ có cặp lông mày cực kỳ thô phẳng kia của hắn, saukhi bị ngâm một thời gian khá dài bên trong sóng nước biển, thế nhưngvẫn như cũ không có tán loạn ra, vẫn như cũ bình tĩnh giống như mộtthanh đao ở bên trong sao trời vậy.

Tất cả vấn đề hoàn toàn không có chút thay đổi nào cả, toàn bộ sự trầm mặc cũng không có chút thay đổi nào cả.

Tiếng vù vù của điện cơ lại một lần nữa chậm rãi vang lên, sợi dây xích màuđen gắn liền chân của gã nam nhân xích lõa trên bục kia cùng với khốikim loại nặng nề một lần nữa được kéo thẳng lên trên, lướt ngang qua lớp thủy tinh ngăn cách phía trước, đi vào bên trong mặt hồ nhân tạo, sauđó chợt buông ra, kích khởi ra một đoàn thủy hoa lớn, lại là một lầnchìm sâu xuống đáy biển.

Càng ngày càng sâu hơn… Hắn chậm rãi mởmắt ra, làn da xung quang khóe mắt đã bị ngâm sâu dưới nước một khoảngthời gian quá lâu khiến cho có chút thối rữa. Nhưng mà cặp mắt của hắnlại vẫn như cũ một mảnh sáng rời sạch sẽ. Nhìn thấy một mảnh thủy quangcàng ngày càng hắc ám hơn, nhìn thấy bờ cát sâu dưới đáy biển càng ngàycàng gần hơn, nghe được tiếng sóng vỗ rì sao bên trong màng tai củamình, cảm thụ được cảm giác đau đớn do áp lực mạnh mẽ truyền thẳng vàobên trong màng tai của mình.

Một phút đồng hồ, hai phút đồng hồ,ba phút đồng hồ… so với lần trước tốc độ chìm xuống tựa hồ như chậm hơnmột chút… Mười ba phút… Đến đáy rồi.

Ở trong lòng hắn lặng lẽtính toán thời gian trong nước, sau đó ngũ quan bắt đầu thống khổ vặnvẹo kịch liệt. Lại bắt đầu một lần nữa không cam lòng cùng với tuyệtvọng không ngừng giãy dụa, nới rộng ra miệng mình, ý đồ muốn hô hấpnhững luồng không khí vĩnh viễn không thể nào hô hấp được, cảm thụ haitầng tra tấn liên tiếp giữa cảm giác hít thở không thông cùng với cảmgiác tĩnh mịch mang đến, bên trong buồng phổi là một mảnh cực kỳ nóngbỏng.

Một chuỗi bọt không khí trong suốt giống như một chuỗi trân châu, từ trong cặp môi trắng bệch của hắn tuôn trào mà ra, hướng vềphía mặt nước không ngừng khủng hoảng chạy trối chết.

Lại một lần nữa lâm vào hôn mê im lặng. Thân thể của gã nam nhân lúc này đang dánxuống sát tầng cát bên dưới đáy nước. Bởi vì trước lúc hôn mê đã khôngngừng giãy dụa liên tục, khiến cho nửa thân người trên của hắn đã chìmmạnh xuống bên dưới tầng đáy cát mỏng manh dưới đáy hồ.

Mấy ngànvạn tấn nước biển tích tụ thành một hồ nước nhân tạo, sâu thẳng xuốngđến phía dưới đáy của chiếc phi thuyền. Phía dưới đáy của lớp cát trắngbên dưới đáy phi thuyền này, chính là một nơi nào đó bên dưới vách phithuyền trong suốt của chiếc phi thuyền Hồng Sắc Tường Vi. Phía bên kiacủa bức vách phi thuyền trong suốt này, tự nhiên chính là cảnh vũ trụvừa nhìn là một mảnh vô tận, cùng với khôn cùng hạo hàn kia.

Bêntrong phiến vũ trụ tĩnh mịch u tĩnh này, chiếc phi thuyền vũ trụ khôngngừng ổn định tốc độ di chuyển, nếu như lúc này có một người từ bêntrong vũ trụ nhìn lại, có lẽ hắn sẽ có thể nhìn thấy, có một khuôn mặttái nhợt, đang dí sát vào phía bên kia của bức vách thủy tinh, khiến cho trong lòng kẻ khác trong lòng sinh ra vẻ sợ hãi.

Liền đúng vàolúc này, cái khuôn mặt nhìn qua tái nhợt kia đột nhiên mở ra hai mắt.Hắn khẽ nheo lại cặp mắt, có chút tham lam nhìn về phía cảnh vũ trụ gầnnhư ở trước mắt, thế nhưng lại vĩnh viễn khó có thể chạm đến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.