Chương trước
Chương sau
Bên trong phiến vũ trụ hắc ám vẫn còn lưu lại những hạt năng lượng nóngbỏng mà hệ thống động cơ của những chiếc Chiến hạm còn lại chạy phía sau của chi Hạm đội Đế Quốc kia. Bên trong không gian tĩnh mịch trống trảikia, những luồng ánh sáng cũng có chút ảm đạm. Một trận không gian daođộng vô cùng quái dị mà mắt thường mơ hồ có thể nhìn thấy được chậm rãiphát sinh. Một chiếc phi thuyền hạng nhẹ ba cánh bằng kim loại màu xámnhạt, giống hệt như một lưỡi đao khổng lồ sắc bén đến cùng cực, như mộtgã thợ săn cô độc đuổi giết những đầu dã thú đã bị thương, lặng lẽ không một tiếng động, trầm mặc tiến vào trong phiến không gian này, khôngngừng đuổi theo chi Hạm đội ở phía trước xa xa.

Trên chiếc phithuyền Ba cánh hạm, Hứa Nhạc sau khi nghiêm túc cởi bỏ những thiết bịtrang bị khởi động những vệ tinh nhỏ tiến hành thu thập tín hiệu mà CụcHiến Chương bố trí trên chiến phi thuyền, sau đó thời gian còn lại thìđều ở trên con Robot của chính mình, ánh mắt thỉnh thoảng dùng lên trênmàn hình quan sát, liếc mắt nhìn những hình ảnh Tinh vực lạ lẫm xuấthiện ở trên đó, sau đó lại cúi đầu xuống, trầm mặc không nói lời nào.

Bên trong Liên Bang vốn có câu ngạn ngữ, dưới ánh thái dương không có sự bí ẩn. Lúc này Hứa Nhạc cùng với chiếc phi thuyền Ba cánh hạm u ám khôngngừng di chuyển bên trên vầng thái dương, trong quang mang hơi chút ảmđạm của vô số những khỏa hằng tinh xa xôi. Đột nhiên hắn chợt nhận rarằng, những khỏa sao trời của Đế Quốc, hóa ra cũng giống như những saotrời ở bên Liên Bang vậy, cũng không phải là một mảnh địa phương có cáigì quá mức kỳ quái cả.

Trước khi các Chiến thuyền cuối cùng củaHạm đội Đế Quốc tiến vào trong thông đạo không gian, vị Quận vương TạpĐốn đã từng kiêu ngạo mà tàn nhẫn tiến hành liên lạc, để lại những lờinói tràn ngập sự khieu khích. Nhưng cũng chính là bởi vì như vậy, nên cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang cũng đã thu thập cùng với phân tích ra được hệ thống mã tín hiệu điện tử đặc thù của chiếc Chiến hạm mà hắnđang ở trên đó. Trong bản kế hoạch mạo hiểm mà Hứa Nhạc cùng với cỗ Máyvi tính Trung ương Liên Bang trải qua thương lượng rồi đưa ra kia, chiếc phi thuyền Ba cánh hạm sẽ tiến hành theo dõi chặt chẽ Hạm đội Đế Quốcđang di chuyển cách đó không quá xa ở phía trước, tìm kiếm một cái cơhội thích hợp nào đó, trực tiếp hướng về phía chiếc Chiến hạm chỉ huycủa chi Hạm đội khởi xướng tập kích bất ngờ.

Sau khi phát độngviệc di chuyển bên ngoài vũ trụ, tiến hành đánh bất ngờ, nếu như có thểthành công, Hứa Nhạc cần phải trong thời gian nhanh nhất, khởi động toàn bộ hệ thống phóng thích cứu trợ khẩn cấp mà con Robot MXT này vừa mớiđược trang bị thêm, bay thẳng ra ngoài vũ trụ. Sau đó chiếc phi thuyềnBa cánh hạm kia, dưới sự điều khiển trực tiếp của cỗ Máy vi tính Trungương Liên Bang, tiến hành công tác gia tốc cao nhất, chính xác di chuyển thẳng đến nơi Hứa Nhạc vừa mới phóng ra, tiếp ứng cho hành động rờikhỏi Chiến hạm trở về của Hứa Nhạc.

Đây chính là một cái kế hoạch hành động điên cuồng mà cực kỳ mạo hiểm.

Bộ phận khó khăn nhất trong kế hoạch hành động này chính là ở chỗ sau khinhững sợi xúc tu của con quái vật quang huy Đệ Nhất Hiến Chương kia tiến vào bên trong lãnh thổ Đế Quốc, làm thế nào phải cam đoan được rằng nócùng với bản thể tại tinh cầu S1 của Thủ Đô Tinh Quyển vẫn phải duy trìsự liên hệ chặt chẽ, mà không phải bởi vì nguyên nhân thiếu khuyết những trạm trung chuyển tín hiệu điện tử mà bị trực tiếp biến thành vô sốnhững điểm tín hiệu điện tử tản mát khắp nơi trong vũ trụ.

Bộphận điên cuồng nhất trong kế hoạch này lại là hành động rút lui trở vềcủa con Robot MXT sau khi tập kích bất ngờ thành công. Chiếc phi thuyềnBa cánh hạm phải tại thời điểm mà Hạm đội Đế Quốc còn chưa kịp phản ứnglại, đem con Robot MXT vừa mới bắn ra khỏi Chiến hạm, bay vào vũ trụ,tiếp nhận thành công, hơn nữa lại còn phải bảo trì tốc độ di chuyển cựckỳ cao, tiếp nhận thành công rồi tiếp tục phóng đi, chạy trốn trở về.

Cái loại khó khăn như thế này, giống hệt như là một kẻ đùa dai đang đứngtrên một đỉnh núi cao chót vót, ném đi một viên băng phiến. Mà viên băng phiến này phải hướng về phía một đoàn tàu lửa cao tốc đang gào thétphóng đi trên đường ray bên dưới. Tảng băng phiến này phải thành côngxuyên qua một cái cánh cửa sổ vừa mới mở hé ra trên con tàu cao tốc đó,cuối cùng còn phải thành công rơi vào trong một tách cà phê đặt trên bàn trước mặt một vị lữ khách nào đó, chỉ vừa đủ để tạo thành một vài cáibọt nước nhàn nhạt trong tách cà phê, cái tách không được ngã, mà viênbăng phiến cũng không được vỡ vụn…

Căn cứ vào sự tính toán của cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang của Cục Hiến Chương, chi Hạm đội ULinh của Đế Quốc ở phía trước này, sau khi mạnh mẽ xuyên thẳng qua thông đạo không gian đến hai lần, hơn nữa trong quá trình tiến hành phục kích chiếc phi thuyền Cổ Chung Hào cùng với các Chiến hạm bảo vệ xung quanhcủa nó, đã gặp phải sự phản kích cực kỳ mãnh liệt, các đầu Chiến hạmcũng đều bị hao tổn thật lớn. Nhất là với hệ thống điều khiển điện tửcủa bên phía Đế Quốc so với Liên Bang thì còn kém hơn rất nhiều, cho nên sau khi bị những cơn gió lốc không gian tra tấn thất tao bát loạn, đãđánh mất đi rất nhiều năng lực theo dõi từ xa rồi.

Dưới loại tình huống như thế đó, cho dù đối phương còn lại đến hai mươi mấy chiếcChiến hạm, trên đó vẫn còn lại hơn một vạn gã chiến sĩ Đế Quốc thực lựcmạnh mẽ, nhưng mà dựa vào năng lực điều khiển Robot khủng bố của HứaNhạc, hơn nữa thêm năng lực tính toán càng thêm khủng bố của cỗ Máy vitính Trung ương Liên Bang kia, việc tập kích bất ngờ Chiến hạm chỉ huycủa đối phương, giết chết gã Tướng quân Đồ Tể kia, thật sự là vẫn còn có một tia khả thi nhỏ.

Nhưng mà còn sau đó thì như thế nào đây?Cái kẻ đùa dai đang đứng trên đỉnh ngọn núi kia, ngay tại thời điểm bắtđầu ném ra một tảng băng phiến, những vị hành khách đang bình thản uốngcà phê ở trên chiếc tàu hỏa cao tốc kia có thể nào bị chấn kinh haykhông? Làm ra những phản ứng nào đó, nhằm tiến hành trừng phạt cái gãđùa dai kia. Ngoại trừ việc có thể nhân cơ hội đoàn tàu cao tốc kia đang trong lúc bất ngờ không kịp quay lại trừng phạt ra, có lẽ quan trọngnhất vẫn là vấn đề may mắn nữa.

Tiến hành một hồi chiến đấu trong phiến vũ trụ tàn khốc mà lạnh như băng như thế này, phàm là một cái kếhoạch nào đó cần đến vấn đề may mắn, thông thường đều là chuyện mongmuốn như không thể đạt được. Một cái kế hoạch tự sát không hề có tínhtoán đến đường lui, bất cứ một người nào còn đang thanh tỉnh cũng sẽtuyệt đối không làm ra những quyết định điên cuồng mạo hiểm đến như thế. Nhưng mà Hứa Nhạc lại quyết định làm như vậy, bởi vì giờ phút này, hắnđã lại trở thành một gã Công Trình Sư trẻ tuổi ở trong cái quán rượu tại Cảng Đô, một gã thanh niên đặc biệt trong lòng tràn ngập phẫn nộ, khinghe được cái tin tức sự kiện khủng bố tập kích tại buổi biểu diễn hòabình ở Hoàn Sơn Tứ Châu…

Một gã cô nhi Đông Lâm vô cùng mạnh mẽ,từ thuở nhỏ lại không có gia đình. Vị đại thúc vô sỉ thân thương nhấtthì cũng đã chết, Tiểu đội 7 quả thật rất giống một cái đại gia đình,nhưng mà hắn lại phải sắm vai một người cha, một người mẹ ngây ngô quảnlý một đám con cái bất kham, hắn cũng biết mệt! Sau lưng hắn thủy chungcũng không có một cái vách tường kiêng cố hoặc là một cái phòng bếp nóng đỏ để cho hắn tựa lưng hoặc là để cho hắn ấm áp.

Trong cái cửahàng thức ăn nhanh ở khu công viên thiếu nhi Tê Hà Châu lúc trước, hắnđã tìm được một cái loại cảm giác gia đình ấm áp như thế kia. Cùng vớimột gã nam nhân không chút quen biết kia, lại thật sự có được cái loạicảm giác gia đình ấm áp như thế. Kết quả là cái vị nam nhân kia khôngngờ lại đã chết. Cái loại cảm giác này còn chưa có kịp biến thành mộtloại hưởng thụ ấm áp gia đình, liền lại một lần nữa biến thành hy vọngxa vời.

Lại còn lúc lần đầu tiên hắn bước chân lên tinh cầu S1,trên không cảng, giữa một trời gió tuyết mịt mù, hắn được tặng cho mộtchiếc áo gió quân dụng Tây Lâm. Cái vị phu nhân kia, tuy rằng số lần gặp mặt không nhiều lắm, nhưng lại giống hệt như một người chị vô cùng ônhòa từ ái… Cho đến giờ phút này, hắn vẫn còn nhớ rõ ràng năm xưa từngbật thốt lên một tiếng ‘chị ơi’.

Lúc ở trong hội sở Lưu PhongPha, ở trước căn phòng có cái bức trang quyền quý kia, hắn từng vô cùngnghiêm túc đối với vị phu nhân ung dung quý phái thanh nhã này mà nói,đời này hắn thiếu Chung Gia Tây Lâm một món nợ ân tình. Vào mấy ngày hôm trước, trong cú điện thoại ban đêm trước khi ngủ, hắn đã từng hứa hẹnvới Tiểu Dưa Hấu, cha mẹ của cô bé sẽ sớm trở về thôi.

Bi thương, phẫn nộ, nóng lòng báo thù, hứa hẹn, hết thảy các nguyên nhân cũng đềuquay về đến những suy tính ban đầu, cuối cùng chung quy vẫn là do haichữ ‘tính tình’ mà ra.

Một gã thanh niên tính tình như hài đồng, ở trên đường gặp chuyện bất mình liền muốn giơ chân lên đạp cho mấy bướcchỉ vì muốn bình thản trong lòng, lại gặp phải một chuyện liên quan đếncảm xúc tình cảm lớn lao như thế này, cần phải tả xung hữu đột, đánh đấm một phen, giải tỏa sự giận dữ trong lòng, sự buồn bực dữ dội. Nếu nhưcái gã Quận vương Đồ Tể của Hoàng thất Đế Quốc kia còn không có chết đi, cuộc sống của Hứa Nhạc chỉ sợ vĩnh viễn cũng không thể thống khoái được nữa.

Cho nên hắn vô cùng thống khoái mà quyết định hành động,chỉ bằng một thân một mình mà hướng về phía chi Hạm đội Đế Quốc kia khởi xướng một hồi chiến đấu báo thù mạnh mẽ, hơn nữa lại chỉ là một hồi báo thù từ sáng đến chiều mà thôi.

- Mật độ phòng ngự vũ trụ bố tríkhắp nơi xung quanh biên cảnh vũ trụ của Đế Quốc, phải nói là thấp đếnmức hoàn toàn nằm ra khỏi sự tưởng tượng của tôi. Tôi đã tiến hành theodõi từ xa đối phương suốt hơn bốn mươi phút đồng hồ rồi, thế nhưng vẫnkhông có nhìn thấy bất cứ hình thức tiếp ứng nào của Hạm đội Đế Quốc,thậm chí cũng không hề nhìn thấy bất cứ vệ tinh theo dõi nào của đámngười Đế Quốc cả.

- Tôi cũng không biết rõ ràng nguyên nhân vìsao. Nhưng mà có lẽ là bởi vì nhiệm vụ đột kích ám sát phi thuyền CổChung Hào của chi Hạm đội Đế Quốc phía trước quá mức quan trọng, cho nên mãi vẫn luôn kiên trì hành động trong bí mật. Nhưng mà một khi hànhđộng đã thành công rồi, cũng không cần phải tiếp tục giữ bí mật nữa chứ. Vì cái gì lúc này chúng ta đi ngang qua một khỏa tinh cầu quặng mỏ, bên đối phương lại cũng chẳng có chút phản ứng gì như thế?

Con Robot MXT được ngụy trang thành một màu đen tuyền không chút bắt mắt, rốtcuộc cũng đã hoàn thành công tác chuẩn bị khởi động sẵn sàng. Bản thânHứa Nhạc, toàn bộ da thịt thân thể bị bao bọc bởi hệ thống cảm ứng ýnghĩ, trầm mặc ngồi bên trong khoang điều khiển Robot có chút chật chội. Hắn một bên vừa chậm rãi điều hòa hơi thở, vừa một bên hướng hệ thốngliên lạc nhẹ giọng nói. Thật sự không hề giống như là đang hỏi cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang kia, mà càng giống như một gã cảm tử quânđang tiến hành công tác ghi chép lại lần hành động nhiệm vụ cuối cùng.

- Bởi vì nguyên nhân muốn ẩn núp lại bên lãnh thổ Đế Quốc, cho nên từ sau lần đại chiến trước đây, tôi đã rất nhiều năm trời cũng không có tiếnhành do thám động tĩnh của bên phía Đế Quốc bên này, cho nên cũng khôngthể nào trả lời cậu được. Mặt khác, một lời cảnh báo cuối cùng: Tôi cóthể cảm giác được phạm vi cực hạn của tôi nằm trong một mảnh phạm vi vũtrụ khá dài nhưng rất hẹp, nằm dọc theo một dãi biên cảnh của Đế Quốc.Nếu như cậu vẫn kiên trì chỉ muốn sử dụng những trạm tiếp sóng tín hiệuban đầu với số lượng ít nhất, như vậy tôi bất cứ lúc nào cũng có khảnăng mất đi sự liên hệ với cậu đó.

Hứa Nhạc cũng chỉ dùng trầmmặc để mà biểu lộ thái độ của mình. Muốn hoàn thành một lần báo thù tậpkích bất ngờ điên cuồng giống như từ trên trời rơi xuống này, hắn cầnphải nhờ vào sự trợ giúp của cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang. Nhưngmà hắn lại càng biết rõ ràng hơn nữa, Liên Bang mấy lần tiến hành đánhvào lãnh thổ Đế Quốc, trả một cái giá lớn không biết bao nhiêu mà nói,mới có thể thành công cài đặt một vài những trạm tiếp sóng tín hiệu quýgiá này ở một vài địa điểm trong vũ trụ trên lãnh thổ Đế Quốc, chính làvì muốn để lại một con bài tẩy quan trọng cho lần đại chiến Liên Bang -Đế Quốc về sau này. Những nguồn tài nguyên trân quý đến dị thường nhưthế này, tuyệt đối không thể bởi vì một hành động một mình một người của hắn mà bị bại lộ ra quá nhiều…

- Trạm tiếp sóng tín hiệu điện tử bí mật số 11 bắt đầu khởi động…

Cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang ở trong đồng tử mắt phải của hắn hiện lên một hàng chữ trắng phiêu phù.

Tại một địa phương phía trước mặt chiếc phi thuyền Ba cánh hạm khoảng 38vạn km, trên một khỏa hành tinh nào đó, bề ngoài toàn bộ đều là nhữngtảng đá gồ ghề xấu xí, đột nhiên có một tảng đá khẽ rung lên một chút.Một hệ thống tiếp sóng điện tử vô cùng phức tạp, được ngụy trang cẩnthận trong một tảng đá khổng lồ, đã ngủ say mấy năm trời, thậm chí làmười mấy năm trời, đột nhiên bắt đầu vận hành trở lại. Nó bắt đầu vôcùng tham lam, hướng về phía tất cả những luồng sóng điện đang bay lượnkhắp nơi trong vũ trụ ở bốn phía không ngừng hấp thu, thậm chí là nhữngtia sóng điện phóng ra từ những chiếc Chiến thuyền của chi Hạm đội ĐếQuốc vừa mới bay ngang qua, ở phía trước cách đó không xa…

Tất cả các tin tức, đều thông qua những trạm tiếp chuyển tín hiệu điện tử màCục Hiến Chương Liên Bang năm đó đã từng âm thầm bố trí ngụy trang khắpnơi trong vũ trụ của Đế Quốc, chuyển hóa thành những số liệu điện tử mãhóa, hướng về các trạm tiếp chuyển tín hiệu điện tử ở phía sau khôngngừng chuyển tiếp đi.

Trong khoảng thời gian một tiếng đồng hồtrước khi Trạm tiếp sóng tín hiệu bí mật số 11 này khởi động, ở trongphiến vũ trụ biên cảnh của Đế Quốc có rất nhiều những tình huống giốnghệt như vậy không ngừng phát sinh. Những mảnh vỡ kim loại, những mảnh đá nhỏ, những cái xác Chiến hạm… phiêu phù khắp nơi trong không gian vũtrụ vô tận, cũng đều nhận được chỉ lệnh khởi động đã rất lâu không nhậnđược, bắt đầu chấp hành công tác thu thập cùng với vận chuyển tín hiệuđiện tử cho hệ thống mạng lưới theo dõi của Cục Hiến Chương.

Những hình ảnh cùng với những số liệu tín hiệu theo dõi ở trong phiến vũ trụrộng lớn này, cuồn cuộn không ngừng xuyên qua phần thông đạo không gian, tiến vào trong Tinh vân Vãn Hạt, quay trở về cảnh nội của Liên Bang,cũng đồng thời truyền vào trong chiếc phi thuyền Ba cánh hạm giống hệtnhư một chiếc phi thuyền u linh kia.

Từ chỗ lối ra của khu vựcthông đạo không gian, mãi cho đến lúc này, khi đi ngang qua khỏa hànhtinh đầu tiên, hành tinh ngoài cùng của biên giới Đế Quốc, khoảng cáchdi chuyển vũ trụ cũng không tính là quá xa. Trong chi Hạm đội ở phíatrước cũng đều là một mảnh chúc mừng nhiệt liệt cùng với hoan hỉ, cũngkhông có bất cứ kẻ nào có thể tưởng tượng ra được, đang có một chiếc phi thuyền hạng nhẹ tốc độ cực nhanh của Liên Bang, giờ phút này đã bắt đầu sắm vai một nhân vật như u linh là mấy ngày trước đây bọn họ đã từngsắm vai, im lặng là ở đằng xa đuổi theo, giống hệt như một đầu độc xàbất cứ lúc nào cũng có thể phóng lên cắn cho một cái chí mạng.

Chi Hạm đội của Đế Quốc mượn dùng lực hấp dẫn mạnh mẽ của khỏa hành tinhnày mà tiến hành điều chỉnh phương hướng di chuyển chính xác nhất. Trong khu vực bóng đêm phía sau lưng khỏa hành tinh khổng lồ thâm trầm kiakhẽ điều chỉnh phương hướng một chút, tiếp tục trầm mặc mà thoải máitiếp tục phóng đi.

Bởi vì mấy năm gần đây bên phía Đế Quốc tiếnhành thay đổi chiến lược quân sự, cho nên trong phiến tinh hệ không cóbất cứ tài nguyên nào này, tự nhiên cũng không có bất cứ bộ đội Đế Quốcnào đóng giữ cả, thậm chí ngay cả hệ thống theo dõi quân dụng của ĐếQuốc cũng gần như không có cái nào. Vì thế ở bên trong chi Hạm đội kia,không có bất luận kẻ nào có thể phát hiện ra chiếc phi thuyền hạng nhẹBa cánh hạm màu xám nhạt của Liên Bang kia, tại một thời khắc nào đóngay trước đó, đã mượn dùng sự che chở của cái hành tinh có diện tíchkhổng lồ kia, cũng đã rất nhanh gia tốc đến khu vực đường cong giao thoa giữa ánh sáng và bóng tối của khỏa hành tinh kia, bắt đầu chuẩn bị tiến hành công kích.

- Nếu như tôi chết ở trong Chiến hạm của đốiphương, như vậy cái gì cũng không cần phải nói nữa, mà nếu như, quả thật tôi có thể thành công, thời điểm tôi vừa mới bắn ra ngoài, ông nhấtđịnh cần phải tiếp được tôi đó, bằng không thì tôi sẽ té chết mất.

Hứa Nhạc nhìn chằm chằm vào một màn hình ảnh diễn ra trên cái màn hình tinh thể lỏng trước mặt, ánh mắt khẽ nheo lại một chút, cặp mắt ngược lạicực kỳ sáng ngời, hướng về phía gã đồng bọn duy nhất còn lại vào giờphút này mà nói một câu.

- Trong hoàn cảnh vũ trụ không có trọng lực như thế này, cậu không có khả năng bị té chết!

- Tôi thà rằng mình bị té chết, chứ cũng không muốn biến hành một tấm bia ngắm trôi bập bềnh phía trước mấy chục chiếc Chiến hạm như thế kia,hoặc là biến thành một mảnh rác rưởi vĩnh viễn trôi nổi bên trong vũtrụ.

Khoang điều khiển phóng thích vật thể bên dưới bụng củachiếc phi thuyền Ba cánh hạm của Liên Bang chậm rãi mở ra. Thứ đi racũng không phải là những thiết bị trung chuyển tín hiệu với hình dạngquả cầu kim loại như bình thường, mà là một đầu Robot quân dụng màu đenkhông chút bắt mắt.

Oanh một tiếng nổ đùng vang lên. Thân thể của chiếc phi thuyền Ba cánh hạm kích liệt chấn động một trận. Hệ thốngphóng thích trang bị mạnh mẽ của chiếc phi thuyền, đã đem con Robot MXTmàu đen tuyền hung hăng phóng thẳng ra ngoài, giống hệt như là dùng sứcquẳng đi một tảng băng phiến vậy.

- Công tác che chắn tín hiệu điện tử làm rất tốt!

Bản thân Hứa Nhạc ngồi bên trong khoang điều khiển có chút tối tăm, dưới sự bảo vệ của hệ thống duy trì sinh thái của con Robot, cũng không có cảmnhận được sự đáng sợ cùng với rét lạnh bên ngoài không gian vũ trụ ngaybên ngoài khoang điều khiển Robot. Hắn nheo mắt lại, nhìn chằm chằm vàomàn hình tinh thể lỏng trước mặt, nhìn thấy những hình ảnh truyền về từphía chân trời của khỏa hành tinh khổng lồ cách đó không xa, xác nhậnmột chuyện là chi Hạm đội Đế Quốc kia mãi cho đến thời điểm này, vẫn còn chưa phát hiện ra chuyện mình đã đến nơi này.

Gã sĩ quan chỉ huy của chi Hạm đội Đế Quốc này, bởi vì không muốn những luồng ánh sángmãnh liệt của khỏa hằng tinh quấy rầy đến sự cuồng hoan bên trong Hạmđội, cho nên đã lựa chọn việc di chuyển bên dưới bóng râm của khỏa hànhtinh khổng lồ kia. Bốn chiếc Chiến thuyền bay trước nhất của chi Hạm đội này đã tiến vào trong khu vực ánh sáng chói chang bên kia, mà chiếcChiến hạm chỉ huy có điêu khắc một đầu dị thú, lúc này vẫn còn chìmtrong khu vực bóng tối.

Con Robot màu đen giống hệt như là mộtđầu u linh lặng lẽ không một tiếng động, thế nhưng lại dùng một loại tốc độ cực kỳ cao hướng về phía bên kia mà đánh tới. Một mảnh vũ trụ rộngrãi mở rộng ra bốn phía, một mảnh xinh đẹp tràn đầy những ánh sao có thể nói là một cảnh tuyệt mỹ nhân gian, thế nhưng mà lúc này trong tầm mắtcủa Hứa Nhạc đang ngồi bên trong khoang điều khiển kia, cũng chỉ có mộtđầu Chiến hạm này mà thôi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.