Chương trước
Chương sau
- Nghi vấn gì chứ?

Hứa Nhạc hơi chút nghi hoặc hỏi.

- Tôi cuối cùng cũng có cảm giác, nhìn như anh rất vội vã muốn một phen đem tôi gả luôn ra ngoài.

Trâu Úc giống như là đang mỉm cười chế nhạo nhìn về phía Hứa Nhạc, có chút đùa cợt nói:

- Thế nhưng vấn đề là ở chỗ, anh cũng đâu phải là phụ thân của tôi đâu, tuy rằng theo tôi thấy quả thật anh có khuynh hướng giống hệt như lànhững lão nhân bình thường vậy.

Cái vị nữ tử xinh đẹpmỹ lệ này mỗi khi làm ra bộ dạng giống như là mỉm cười chế nhạo, thì cặp lông mày sẽ thường giống như là những mũi kiếm bình thường vậy, dựngngược lên, đâm thẳng vào trong trái tim của đối phương.

- Vấn đề càng lớn hơn nữa, chính là ở chỗ, chúng ta đã từng ở chung với nhau hơn nửa năm thời gian rồi. Bất cứ một đại nhân vật nào ở Đại khuThủ Đô mà chẳng biết được giữa chúng ta cũng đã có một đứa con traichung. Anh hôm nay mỗi ngày ở bên ngoài cùng với người ta làm ra nhữngchuyện xấu gì đó, thể diện của tôi cũng đủ bị mất hết rồi. Kết quả làanh lại càng một phen vội vã tìm cách đem tôi vứt bỏ ra ngoài như vậy,để mà được rảnh rỗi đi bên cạnh vô số những hoa thơm cỏ dại không mộtchút chướng ngại khác bên ngoài. Chẳng lẽ anh không cảm thấy làm như vậy hơi có một chút vô sỉ hay sao?

Nghe được những lời nói trào phúng mang theo ý tứ hàm xúc vui đùa kia của Trâu Úc, Hứa Nhạccũng không biết nói gì để phản bác lại. Bởi vì suy nghĩ lại một cách cẩn thận, chuyện tình này luôn là do bản thân mình có chút không đúng.Nhưng mà nếu như nói đến những chuyện tình tìm kiếm hoa thơm cỏ dại gìgì đó, thì hắn lại nhịn không được, muốn lên tiếng giải thích một chút.

- Tôi cùng với các nàng cũng đều là trong sạch cả.

- Đã dùng đến từ ngữ ‘các nàng’, cái loại từ thể hiện số nhiều như thếnày, không ngờ lại còn dám có gan nói rằng mình thanh bạch nữa chứ? Tôithật sự vô cùng hiếu kỳ, không biết vì cái gì mà Cơ Kim Hội Nữ Quyền của Liên Bang mãi cho đến bây giờ vẫn chưa có phái người đến gây phiền toái cho anh. Chẳng lẽ là bởi vì anh chính là anh hùng chiến đấu bên trongLiên Bang hay sao?

Trâu Úc lắc lắc đầu, mang theo ngữ khí trào phúng nói:

- Trong hai năm gần đây năng lực của anh tựa hồ cũng không có tiếntriển gì nhiều lắm, thế nhưng trên phương diện đào hoa thì thật ra lạibị cái tên gia hỏa kia lây nhiễm không ít rồi.

- Chuyện này cùng với chuyện của Thi Thanh Hải cũng không có bất cứ quan hệ gì cả.

Hứa Nhạc hít một ngụm lãnh khí, có chút bất đắc dĩ nói:

- Trước kia tôi cũng đã từng nói qua với cô rồi. Lẽ ra lấy độ tuổi hiện tại của tôi, hẳn là cũng nên nói đến chuyện tình yêu, nói đến chuyệnkết hôn sống chết… Nhưng mà vấn đề chính là… Tôi tìm không ra được đốitượng của mình… Hoặc chính là nói, tôi cũng không biết ai mới chính làđối tượng mà tôi muốn cùng với người đó chung sống cả đời…

- Vậy sao trước kia khi mà anh quyết định thi vào trong Công ty Cơ khíQuả Xác, kiếm tiền mua nhà mua xe, cùng với Trương Tiểu Manh kết hôn…Như thế nào anh lại không cảm thấy do dự đây?

Trâu Úcvẫn tiếp tục những lời trào phúng của mình. Bản thân có mối quan hệ bạnbè thân thiết ở cùng nhà một khoảng thời gian dài, cô nàng cũng biết rất nhiều những đại bí mật của Hứa Nhạc. Cũng chính là bởi vì căn cứ vàoloại tình cảm này, cho nên cô ta mới đối với vị Thanh Long Sơn Chi Diệpkia, từ trước đến nay vẫn không có bất cứ loại cảm xúc trực tiếp nào cả, nhưng mà thật kỳ diệu tựa hồ nhay cả Thi Thanh Hải cũng chính là nhưthế.

Cảm xúc của Hứa Nhạc nhất thời trầm xuống, một lời cũng không nói gì, chỉ là trầm mặc uống thuốc mà thôi.

Trâu Úc nhìn hắn một trận, đột nhiên có chút bình tĩnh nói:

- Anh thì ai cũng thích, nhưng mà bất luận là người nào, cũng đều không có đạt đến trạng thái thích đến cực độ cả. Bởi vì hiện tại, anh căn bản không thể đầu nhập tâm tình vào bất cứ người nào.

-Anh là một tên gia hỏa không bao giờ có cảm giác an toàn cả. Nguyên nhân cụ thể trong đó, anh mãi cũng không chịu nói ra. Tôi cũng không muốn đi đoán làm gì. Nhưng mà tôi nghĩ rằng, anh mãi cũng không thể xác địnhđược nhân sinh của chính bản thân mình sẽ biến thành loại hình dạng nhưthế nào. Cho nên anh mãi cũng không có đủ dũng khí để mà triển khai mộtđoạn tình cảm lưu luyến chân chính.

- Sở dĩ ban đầu một đoạn tình cảm phát sinh giữa anh cùng với Trương Tiểu Manh kia, anh cóthể sinh ra cái loại dũng khí như thế này, cũng có lẽ là bởi vì thủ đoạn của cô nữ nhân kia thật sự là rất được.

Trâu Úc cũngkhông có buông tha bất cứ cơ hội nào để mà tận dụng trào phúng, đả kíchcái vị nữ nhân đang bận việc công tác cả công lẫn tư ở bên trong tòa nhà Nghị Viện Liên Bang:

- Một nguyên nhân còn lại khácchính là bởi vì đó chính là mối tình đầu của anh. Bất cứ cái gì cũng đều không thể giải thích nổi cái thời điểm đầu tiên khi mà cái đám động vật giống đực các anh phát dục. Các người cũng sẽ không để ý đến chuyện bản thân mình có thể nào bị trầy da tróc vảy hay không.

Nghe thấy những lời nói này, Hứa Nhạc nhất thời xấu hổ không thôi, vô cùng hiếm có, cũng trào phúng phản kích lại một câu:

- Từ trong những lời nói này của cô, có thể nhìn ra được, bản thân côcùng với Thi Thanh Hải trong bản chất chính là cùng một loại người.

- Tôi quả thật cũng không còn hoàn toàn phủ nhận điểm này. Nhưng màcùng là một loại người không có nghĩa là sẽ ở cùng một chỗ cả đời.

Trâu Úc cũng không có bởi vì câu phản kích của Hứa Nhạc mà động sắc, vẫn là tiếp tục đùa cợt nói:

- Cũng chỉ có cái tên gia hỏa giống như anh vậy, bất cứ một hồi chuyệntình yêu nào cả, cũng đều không một chút thú vị, lấy cái điều kiện kếthôn cả đời kia làm điều kiện tiên quyết. Nếu như cả đời bất động thìliền sẽ không cách nào thay đổi lại được nữa, tự nhiên áp lực sẽ là rấtlớn. Anh tự nhiên cũng sẽ không có dũng khí tiếp tục phát triển đi tiếp.

- Hình như cách đây không bao lâu, cũng đã từng có một người nào đóchính thức đưa ra lời thỉnh cầu yêu đương đối với cô mà… Chỉ là… Thật là thảm, hắn đã bị cự tuyệt một cách trực tiếp rồi.

Hứa Nhạc hơi chút nghi hoặc nói.

- Thật sự rất rõ ràng, chính là bởi vì những chuyện sinh tử trên chiếntrường, đã cung cấp cho anh rất nhiều những kích thích tố sinh dục rồi.Cho nên cái vị nữ nhân thông minh kia mới có thể cự tuyệt lời cầu hôncủa anh như vậy. Điều này cũng rất là đơn giản, bởi vì ai cũng đều cóthể nhìn ra được khi anh đưa ra lời cầu hôn, thành ý của bản thân anhcực kỳ nghiêm trọng không đủ a.

Trâu Úc nhíu mày hồi đáp:

- Con gái bất cứ ai cũng đều cần một chút gì đó về mặt tinh thần cùngvới thành ý. Cho dù là Thương Thu, một vị thiên tài có lối suy nghĩ đơngiản mà chuyên chú như thế, cũng sẽ không nhất định là đối với tình cảmcũng sẽ ngu ngốc đâu.

- Chỉ đơn giản một câu nói khôngchút thành ý, lại muốn nghĩ lừa một cô nữ Công Trình Sư thiên tài xinhđẹp như thế mà kết hôn, thuận tiện thay anh tìm cách sửa chữa thiết kếRobot… Trên thế giới này làm gì lại có chuyện tình tốt đẹp như thế chứ?

- Đối với những nữ nhân như chúng ta mà nói, cảm giác vĩnh viễn luôn là thứ quan trọng nhất trong tất cả.

Cảm xúc của Trâu Úc vẫn là vô cùng bình tĩnh, nói:

- Tôi mãi vẫn luôn cho rằng chúng ta chính là những bằng hữu phi thường thân thiết, cũng chính là những đồng bọn mà chúng ta có thể hoàn toàntin tưởng lẫn nhau được. Nhưng mà anh dạo gần đây vẫn mãi có ý đồ muốnđể cho tôi cùng với Thi Thanh Hải kết hợp lại một chỗ. Cái loại cảm giác mang theo một chút bức bách như thế này, khiến cho tôi cảm thấy phithường không thoải mái.

Hứa Nhạc thoáng trầm mặc tự hỏi một chút, ý đồ muốn dựa theo góc độ của nàng để mà cảm thụ sự khôngthoải mái của bản thân nàng. Đáng tiếc hắn ở trong khoảng thời gian ngắn cũng không có biện pháp để mà hiểu rõ được những vấn đề tình cả vốn dĩlà phức tạp nhất trên thế gian này, cho nên đành phải giải thích, nói:

- Tôi thật sự là rất hy vọng có thể được gặp lại gã bằng hữu tốt nhấtcủa tôi. Nếu như những cặp nam nữ vĩ đại giống như các người vậy có thể ở cùng một chỗ với nhau, có lẽ tôi cuối cùng vẫn cứ nghĩ rằng cái nàyhình như chính là một loại kết cuộc vô cùng viên mãn giống như là trongcác bộ tiểu thuyết tình cảm bình thường vậy.

- Vấn đề chính là tôi thật sự không biết rõ ràng cái tên nam nhân Thi Thanh Hải này.

Trâu Úc vẻ mặt vô cùng yên lặng, nói:

- Lúc trước thời điểm khi mà tôi còn đang mang thai Lưu Hỏa, anh mỗingày ở bên cạnh tôi cũng đều luôn giảng dạy những chuyện xưa của gã công tử đào hoa này. Phải thừa nhận rằng, Thi Thanh Hải lúc đó trong miệngcủa anh nói, xác thật đúng là có chút mị lực, một tên gián điệp ThanhLong Sơn ẩn núp bên trong Chính phủ Liên Bang, vì muốn trả thù thay cholão sư mà lại hành tẩu bên trong đêm tối. Chỉ cần là một nữ nhân, đạikhái cũng đều sẽ bị cái loại hình tượng anh hùng ẩn trong bóng tối nhưthế này mà hấp dẫn.

- Thế nhưng, đó chung quy cũng chỉ là một chuyện xưa mà thôi.

Trâu Úc đưa tay gỡ xuống đóa hoa hồng diễm lệ đang cài lên trên cái búi tóc màu đen kịn trên đầu mình, ngắm nhìn đóa hoa, xuất thần nói:

- Tôi cũng không biết hắn thích ăn món ăn gì, có phải là cùng với sởthích của tôi giống nhau hay không, hay là hoàn toàn tương phản lẫnnhau. Tôi cũng không biết hắn thích mặc quần áo như thế nào, kích cỡ rasao, có phải là khiến cho tôi nhìn thấy sẽ vô cùng chán ghét hay không.Tôi cũng không biết kích cỡ hiệu giày mà hắn ta mang, cũng không biếtngày sinh nhật của hắn ta là bao nhiêu… Đối với một gã nam nhân hoàntoàn lạ lẫm như vậy, tôi quả thật là rất tò mò, bởi vì hắn dù sao cũnglà cha ruột của đứa con mà tôi sinh ra, thậm chí là tôi cung đã từng cómột ít sự chờ đợi cùng với mong chờ của một nữ nhân bình thường, nhưngmà cuối cùng cũng không có khả năng bởi vì những lời lải nhải của anh mà trở nên thích hắn đâu.

- Điều khiến cho tôi cảm thấykhông thể nào chấp nhận nổi chính là, khi hắn lần đầu tiên dùng hìnhtượng rõ ràng chân thật nhất tiến vào trong thế giới nhận thức của tôi,lại đột nhiên biến thành một cái tên nam nhân ngu xuẩn, mỗi ngày chạylại bên ngoài Đại viện Tây Sơn, không ngừng dùng những email cùng vớinhững cái tin nhắn và những cái lời ca đồng dao thô bỉ về mấy cái lyrượu gì đó quấn bện không rời, rốt cuộc cũng không có bất cứ một chútxíu dung nhan tức giận cùng với xinh đẹp nào cả như trong lời kể củaanh.

Trâu Úc thoáng lắc lắc đầu, hơi có chút trào phúng nói:

- Tất cả những gì lý tưởng nhất trong suy nghĩ của tôi, rốt cuộc khinhìn thấy sự thật như vậy, những chuyện tò mò cùng với chờ đợi toàn bộcùng đều bị cái sự thật kia đánh nát thành từng mảnh vụn không còn lạichút gì cả.

- Tôi thật sự không ủng hộ cái nhìn khôngtốt của cô đối với Thi công tử. Đồng bọn cùng với chiến hữu của hắn, tất cả những cái sự tình mà hắn đã từng làm ra trước đâu, cái chức vụ cùngvới những nhiệm vụ quan trọng mà hắn hiện tại đang đảm nhiệm, cũng không có bất cứ điểm nào giống như là một gã nam nhân ngu xuẩn.

Hứa Nhạc đưa tay xoa xoa mi tâm hơi có chút đau nhức của mình, bất đắc dĩ nói:

- Cũng giống như là những gì tôi từng nói trước đây vậy, hắn ở trướcmặt của cô thể hiện hết sức vụng về, hoàn toàn đã chứng minh rằng hắn đã để ý cô thật sự. Tôi vốn tưởng rằng cô và hắn thường xuyên thư từ qualại trong suốt mọt khoảng thời gian dài như vậy, giữa các người với nhau hẳn là nên hiểu biết rõ ràng lẫn nhau rồi… Ai mà ngờ… Chẳng lẽ cô đốivới hắn thật sự một chút cảm giác cũng đều không có hay sao?

- Không biết!

Bản thân Trâu Úc vốn có một loại tính tình cực kỳ mạnh mẽ, cũng cực kỳ đơn giản, rất nhanh đã hồi đáp lại:

- Giữa tôi cùng với hắn, hiểu biết cũng không đủ, thời gian cũng không đủ, cần phải tiếp tục quan sát thêm nữa.

- Vậy là tốt nhất, ít nhất cũng còn có chút tính khả năng…

Hứa Nhạc mỉm cười nhún nhún vai, sau đó nghiêm túc nói:

- Cô vốn không thích bị người khác thôi động đi làm chuyện gì đó màmình không thích. Tôi thừa nhận bản thân mình đã suy nghĩ có chút khôngchu toàn. Nếu như sau khi cô suy nghĩ cẩn thận xong rồi, nhưng mà vẫnkhông thể nào tiếp nhận được cái tên gia hỏa kia, vậy thì tôi đươngnhiên cũng sẽ ủng hộ cô.

- Đây mới chính là bằng hữuchân chính. Thật cao hứng khi anh cũng không có tiếp tục toát ra cáikiểu không một phen xem tôi làm bằng hữu như thế, thái độ lại liền đemtôi biến thành nữ bằng hữu thân thiết thật sự.

Trâu Úc nở nụ cười thản nhiên, tia lãnh liệt trên mặt cũng hóa thành một luồng gió mát thanh xuân, mỉm cười nói:

- Chuyện tình này nói đến đây là đủ rồi, anh cũng không cần phải nhiềuchuyện tiếp nữa. Chuyện của tôi, tôi tự biết cách sắp xếp. Không nóichuyện với anh nữa, tôi còn phải về ôn bài, chuẩn bị tham gia kỳ thicuối môn đây.

Hứa Nhạc cười cười, sau khi gọi bồi bànghi hóa đơn tính tiền, sau đó cùng với Trâu Úc hướng về phía bên ngoàiLâm Viên mà đi đến. Lúc này, đột nhiên trên vòm trời bao phủ mây hơichút u ám, ánh dương quang mùa xuân chợt toàn bộ bị che lấp lại. Mộttrận gió mạnh lạnh lẽo chợt nổi lên, kéo theo một tràng mưa phùn mỏngmảnh như tơ. Nhiệt độ không khí nhất thời giảm xuống không ít. Trênngười của Trâu Úc chỉ mặc một bộ quần áo mỏng manh đơn bạc, khẽ nhíu cặp mày lại, theo bản năng giơ hai tay lên ôm lấy ngực mình.

Bản thân Hứa Nhạc chính là một tên gia hỏa rất tôn trọng tình bạn, hoặc là nói tình bạn đối với hắn vốn dĩ quá mức vĩ đại, thế cho nên bản thân hắn cũng có lối suy nghĩ cùng với hình thức cư xử hoàn toàn bất đồngvới những người khác. Năm đó lúc ở biệt khu H1 của Đại học Lê Hoa, khilần đầu tiên nhìn thấy Thai Chi Nguyên, cho rằng đối phương là một gãthiếu niên sắc mặt tái nhợt, thân thể gầy yếu, đang lâm vào hôn mê, chonên hắn đã một phen đem vị Thái Tử gia này biến thành một gã yếu đuối,cần có bản thân mình bảo hộ.

Thật lâu trước kia, thờiđiểm mà Trâu Úc còn đang mang thai, bắt đầu từ chuyện ăn uống đến tấttật những thứ sinh hoạt cuộc sống hằng ngày, toàn bộ đều là do Hứa Nhạcphụ trách chiếu cố. Trong cái đoạn cuộc sống đó, một vị thiên kim tiểuthư quyền quý kiêu ngạo mà lãnh khốc đã lần đầu tiên tiếp xúc đến cuộcsống của một người thế tục bình thường. Nhân sinh quan của nàng cũng cónhững sự thay đổi vô cùng vi diệu. Mà trong cái đoạn cuộc sống kia, sựảnh hưởng lớn nhất đối với Hứa Nhạc chính là ở chỗ, mãi cho đến ngày hôm nay, ở trong lòng của hắn, Úc Tử này vẫn là một người phụ nữ có thai,cần được người khác cẩn thận che chở.

Trên khủy tay của hắn lúc này đang vắt ngang cái áo khoác màu đỏ ngắn của Trâu Úc, ngaykhi những giọt mưa phùn nhè nhẹ đầu tiên vừa mới rơi xuống, hàn ý vừamới nổi lên, hắn thật tự nhiên mở rộng cái áo khoác trong tay mình, vắtngang lên trên vai của nàng. Trâu Úc cũng vô cùng tự nhiên chui vàotrong cái áo khoác ngắn, cũng không có nói lời cảm ơn gì cả, thật tựnhiên, xem như là một loại lẽ thường, phối hợp với nhau cực kỳ ăn ý.

Bởi vì chính cái sự ăn ý này, hai vị bằng hữu khác phái thân thiết cũng không có bất cứ phương diện tình cảm nam nữ cảm xúc gì ràng buộc kia,quay sang nhìn nhau cười một cái. Bàn tay đang nắm đóa hồng đỏ tươi diễm lệ kia cũng trở nên hết sức ôn nhu.

Một chiếc xe quândụng màu xanh mặc lục đang đậu lại ở bên ngoài cửa nhà hàng của LâmViên. Một gã binh lính hậu cần từ trong xe rất nhanh bước xuống, chạytới, vội vàng đem chiếc dù mở rộng ra, chuẩn bị đỡ tiểu thư bước lên xe.

- Hôm nay tôi tự mình lái xe đến đây. Để tôi đưa cô về nhà cho.

Hứa Nhạc nói.

Trâu Úc lại lắc lắc đầu, ánh mắt bình tĩnh mà mang theo một tia quangmang quái dị chợt xẹt ngang qua đầu vai của Hứa Nhạc, nhìn nhìn một chút vắng vẻ nào đó trong làn mưa phùn nhàn nhạt bên ngoài nhà hàng LâmViên, trên khóe môi chợt nở ra một tia mỉm cười có chút thú vị, nói:

- Người mà anh cần phải đưa về đã đến rồi kia. Hãy đi đi, bằng khôngmấy cái vị hoa thơm cỏ dại kia sẽ bị mưa ướt làm cho hỏng hết cả luôn,như thế sao có thể chấp nhận được?

Hứa Nhạc ngạc nhiên, hướng theo ánh mắt của nàng nhìn lại, chỉ nhìn thấy một vị thiếu nữ túlệ, trên người mặc một bộ váy ngắn màu thiên thanh nhàn nhạt đang đứng ở góc khuất đằng kia. Mái tóc đen của cô thiếu nữ thanh tú bị những giọtmưa phùn khiến cho ẩm ướt, càng toát ra thêm một tia vẻ đẹp vô cùng tĩnh lặng. Chính là vẻ mặt cô ta cũng đang vô cùng khẩn trương, ngượng ngùng pha lẫn thêm một chút xấu hổ, tựa hồ như là đang muốn nhanh chóng rờikhỏi nơi này vậy.

Mấy ngày trước Nam Tương Mỹ mới vừaquay trở lại tinh cầu S1. Bởi vì nguyên nhân trên đường trở về có chúttrục trặc, cho nên cô nàng phi thường tiếc nuối, thậm chí là còn có chút bi thương tức tưởi khi không thể có mặt trực tiếp tại buổi lễ trao giải thưởng vang dang cả vũ trụ kia của Tiểu đội 7. Ngay sau đó lại chính là một hồi xung đột phát sinh ở tại trang viên Biệt Hữu Giang Sơn hômtrước, các thế lực đỉnh cao quyền lực của xã hội thượng tầng Liên Bangnhất thời khẩn trương vạn phần. Nhưng mà đối với vị thiên kim tiểu thưchi chính của một trong Thất Đại Gia Tộc Liên Bang như nàng mà nói,trong lòng nàng cũng không có để ý đến những thứ chuyện tình phức tạpnày. Chỉ có đơn giản là một sự vui sướng nhàn nhạt trong lòng, bởi vìnàng biết được là hắn đã quay trở lại, hơn nữa lại còn đang ở trên tinhcầu S1.

Nhờ cậy một vị thúc phụ bà con xa nào đó đangđảm nhiệm chức vị quan trọng trong Cục Điều Tra Liên Bang hỗ trợ điềutra, Nam Tương Mỹ biết được ngày hôm nay Hứa Nhạc muốn đến Lâm Viên, cho nên thuần túy theo bản năng chính là chạy tới nơi này. Nhưng mà khinàng ta đang ở bên ngoài cửa của nhà hàng, đang cố xốc lại dũng khítrong lòng mình, thì lại thấy được một màn Hứa Nhạc đưa Trâu Úc ra vềnày.

Sự ăn ý của cặp nam nữ thanh niên đang từ trongcửa nhà hàng đi ra kia, nàng chứng kiến phi thường rõ ràng. Chợt lúc này nàng mới bất ngờ nhớ đến, nàng ta tựa hồ có nghe đồn, vị hôn thê củahắn, hẳn chính là vị thiên kim của Trâu Bộ trưởng này. Hơn nữa hắn còncùng với vị cô gái thần tượng quốc dân Liên Bang mà ai ai cũng đều thích kia, tựa hồ còn có một hồi scandal nữa. Còn có cái vị nữ quan viên xinh đẹp đến từ Thanh Long Sơn kia nữa…

Vô số những lời đồn này, thật sự cũng không phải là những chuyện đồn đãi vu vơ nào đó, tựnhiên sẽ không khiến cho một cặp nam nữ đang yêu nhau thắm thiết bởi vìhiểu lầm mà phải giận dỗi chia lìa nhau sáu bảy chục năm trời, đến khigặp lại đều đã đầu bạc mắt mờ hết rồi. Cũng chỉ biết xin lỗi lẫn nhau,hiện tại tuổi đã già không còn được những ngày thanh xuân năm xưa. Sựthương cảm của Nam Tương Mỹ nguyên nhân chính là bởi vì nàng ta đã pháthiện ra, bản thân mình cùng với hắn ta cũng chỉ từng gặp mặt nhau có balần, cũng không tính là quá mức quen thuộc, ngay cả cái tư cách hiểu lầm hoặc nói là ghen tuông cũng đều không có…

Vì thế nàng ở trong làn mưa bụi gió lạnh khẽ cúi đầu một chút, nắm chặt hai bàn taythanh tú lại, đứng trong một góc khuất u am, cũng không dám tiến lên.

Đây chính là lần đầu tiên mình thích một nam nhân… Đây chính là mốitình đầu của mình… Nếu dần dần sau đó khi mình lớn lên, phát hiện ra hắn là một gã nam nhân mà mình không đáng để thích, đại khái sẽ tỉnh lạicơn mê luyến, cảm thấy ngây thơ và buồn cười. Hơn nữa mấy chục năm sauđó, khi mà đã tuổi già sức yếu, ngồi bên cạnh đám con cháu thân thương,kể lại chuyện ngu xuẩn của bản thân mình khi còn trẻ, hơn nữa lại cònnghiêm khắc ra mệnh lệnh cho hắn không được phép cùng với những cô thiếu nữ bình dân tầm thường trong Liên Bang kết giao.

Thếnhưng thời gian đã trôi qua hơn hai năm, hắn vẫn giống hệt như là nămxưa, thậm chí so với trước kia lại càng đáng để người ta tôn kính hơnnữa, càng thu hút người khác hơn nữa. Như vậy một hồi mê luyến này cũngsẽ càng ngày càng sâu nặng hơn nhiều…

Trong lòng NamTương Mỹ chính là đang ngẫm nghĩ như thế. Sau đó mới hít sâu một hơi,ngẩng đầu lên, can đảm tiếp nhận ánh mắt của đối phương, gian nan nở một nụ cười tự cho rằng ngọt ngào nhất của mình, dũng cảm hướng về phía bên kia mà đi đến. Thế nhưng bản thân nàng lại cũng không phát hiện ra, mái tóc đen dính những giọt thủy châu trong suốt đang cùng với thân thể của mình mà nhẹ nhàng run rẩy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.