Trên bờ biển im lặng lúc này đang tụ tập một đám người. Bên trong khurừng cách bờ biển không xa chính là có một tay bắn tỉa vĩ đại cùng vớimột chi bộ đội đang ẩn nấp trong đó. Không khí trong tràng cảnh cực kỳkhẩn trương cùng với áp lực. Đám công tử thiếu gia sang quý đang đứngđối diện Hứa Nhạc bên kia lúc này giống hệt như vô số những pho tượngcứng ngắc vậy, cũng đều không dám có động tác gì quá lớn cả.
Hứa Nhạc thản nhiên thừa nhận bản thân mình đang chờ đợi một cú điệnthoại nào đó, điều này khiến cho tâm tình gấp gáp cùng với cảm giác áplực của một số kẻ bức xúc muốn phát tác nào đó cũng hơi có chút bìnhtĩnh trở lại. Ngay tiếp sau đó chính là một hồi chờ đợi dài dòng khôngmột tiếng động. Đối với trái tim của những người có mặt ở nơi này mànói, chính là một hồi khảo nghiệm cực kỳ khắc nghiệt.
Đại sư Tịch Lặc vốn có một vở vừa là hài kịch vừa là bi kịch, tên gọi là ‘Những kẻ đợi chờ’. Hai nhân vật chính bên trong vở kịch này cũng thủychung không có chờ đợi sự xuất hiện của người kia, thế nhưng chỉ cóthỉnh thoảng nói mơ giữa vô số những cơn mê vô cùng hoang đường. Cảnhtượng thật sự vô cùng tra tấn lòng người, cũng giống hệt như giờ phútnày, mọi người ai nấy trong lòng cũng đều chờ đợi chiếc điện thoại diđộng trong tay của Hứa Nhạc vang lên, thế nhưng nó lại cố tình khôngchịu vang lên!
Liền đúng vào lúc này, một chiếc xe thểthao Ngân Sắc U Linh màu lam nhạt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2497671/quyen-3-chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.