Ước chừng có khoảng hơn bốn trăm gã quân nhân của Sư đoàn Thiết giáp 17cùng với Sư đoàn Thiết giáp 7 được điều động lưu lại dưới khỏa tinh cầunày. Bọn họ cùng với một mớ học giả của Viện Khoa Học Liên Bang ở lạinghiên cứu hiện tượng lưu lăng mấy ngàn năm mới có một lần này. Bọn họhiện tại đang đóng lại ở tại Không cảng Tân Trạch, hồi đầu năm mới vừatu kiến lại sau khi bị hoàn toàn phá hoại trong lần Nam tiến điên cuồngcủa Quân viễn chinh Đế Quốc hồi năm vừa rồi. Cái không cảng này được xây dựng trên một ngọn đồi hoàn toàn bằng đá nham thạch cứng rắn, cao trênmột ngàn thước. Phía trước sườn đồi không xa lại chính là một dãy Sơnmạch Hoàng Sơn Lĩnh cùng với Độc Cô Lĩnh kéo dài mấy ngàn dặm, cao ngấtche chắn, quả thật không quá mức lo lắng đám lưu lăng khủng bố kia tậpkích.
Liên Bang thông qua những bản ghi chép nghiên cứu của các bậc tiền bối trong dĩ vãng lưu trữ lại, xác định nơi này hẳn là khu vực tương đối an toàn, cho nên mới lựa chọn nơi này làm địa điểmquan sát. Thế nhưng bọn họ vẫn như cũ vô cùng cẩn thận, để lại ba khỏaChiến hạm hạng nhẹ lúc nào cũng sẵn sàng khởi động tại không cảng. Mộtkhi hoàn cảnh thiên nhiên trên khỏa tinh cầu này trình độ vượt quá mứctưởng tượng của bọn họ, thậm chí có thể lan tràn đến khu vực gần nơiđây, như vậy mấy trăm gã quân nhân binh sĩ còn lưu lại ở nơi này có thểphóng lên Chiến hạm mà bỏ chạy bất cứ lúc nào.
Nhữngngọn núi lửa trên khỏa tinh cầu này bùng nổ càng ngày càng dày đặc, vôsố những trận động đất từ nho nhỏ đến vô cùng khổng lồ hiện tại giốngnhư những nhạc khúc không ngừng vang lên vào đầu năm mới vậy, không lúcnào ngừng lại. Vô số những trận Sóng Thần ở bên trong hải dương khổng lồ hình thành, va chạm với nhau mãnh liệt chết đi sống lại, chấn động kích thích khiến cho làn nước biển vốn xanh lam trong suốt, bây giờ đã biếnthành một mảnh đục ngầu. Có một vài khu vực nào đó những dòng lưu hoàngdày đặc sinh ra, khiến cho mặt biển biến thành một mảnh đỏ tươi nhưnhững dòng máu lan tràn.
Bởi vì nguyên nhân địa cực bịchấn động khiến cho chệch khỏi quỹ đạo ban đầu của khỏa hành tinh, chonên những cơn bão địa từ ở hai vùng địa cực cũng bùng nổ, trở nên càngngày càng mãnh liệt hơn rất nhiều. Ngoại trừ những hình ảnh quang học do các vệ tinh địa tĩnh trên bầu khí quyển chụp lại, cũng không có nhiềucác phương pháp khác có thể theo dõi tình hình của đám Quân viễn chinhĐế Quốc còn sót lại trên Cực Bắc tại Bắc bán cầu. Hứa Nhạc cùng với đámquân nhân sĩ quan Liên Bang còn lưu lại bình tĩnh mà tiến hành công táccủa chính mình, cùng nhau đợi cho thời kỳ đầu của dòng lưu lăng này hoàn toàn chấm dứt, sau đó là đợi một hồi bình tĩnh trở lại sau ba thángtrời nữa.
Sau khi trải qua hơn 74 tiếng đồng hồ theotiêu chuẩn thời gian của Liên Bang, những dòng lưu lăng trong lòng đấtmới một lần nữa tràn qua khu vực sông băng trên khu vực Bắc bán cầu. Bởi vì nhiệt độ không khí tại khu vực Cực Bắc càng ngày càng dâng lên caohơn cho nên những dòng lưu lăng mới bùng phát càng thêm bao la hùng vĩhơn. Vô số những dòng nước lạnh thấu xương xuyên thấu qua những tầngbăng vô cùng cứng rắn, dùng tốc độ cực cao mà hội hợp lại cùng một chỗ,lao nhanh ra khỏi cánh đồng sông băng. Vô số những thác nước xinh đẹp mà cực kỳ rét lạnh từ dưới lòng đất phun thẳng lên trên bầu trời. Sau đónhững dòng nước hồng thủy pha lẫn với những băng khối hỗn tạp, nặng nềmà rơi thẳng xuống mặt đất trở lại, trong khoảnh khác đã vượt qua nhữngkhu vực giáp ranh giữa cánh đồng tuyết cùng với khu rừng rậm gần đó,hướng về chỗ trũng lớn ở khu vực phía Nam, thong thả mà vô cùng kiênđịnh tuôn chảy xuống.
Ba ngày sau, tại khu vực quân sựK, đạo lưu lăng thứ nhất đã bắt đầu vượt qua khu vực giữa bụng của cánhđồng tuyết giáp ranh, dũng mãnh tiến thẳng vào trong một cái tuyết cốc,bắt đầu chảy vào trong khu vực rừng rậm nguyên thủy ngay bên trong cáituyết cốc đó.
Đối diện với dòng lưu lăng rộng đến hơnmười km khủng bố cùng cực kia, vô số những thân cây cổ thụ ngàn năm thôto chắc chắn lại giống như là những cây sậy yếu ớt, không ngừng răng rắc ngã xuống dưới dòng nước lũ. Thảm thực vật màu xanh biếc trong khu rừng rậm chỉ trong khoảnh khắc liền bị xé thành vô số những mảnh nhỏ loanglỗ.
Khắp nơi trong khu sơn cốc là một mảnh hỗn hợp giữa bùn đất cùng với băng đá, mang theo một loại cảm giác giao liên giữa cô động cùng với tan chảu. Bởi vì bên trong tầng băng tuyết có mang theovô số những bùn đất đỏ đen lẫn lộn, cho nên nhìn qua là một màu ảm đạmbụi trần. Bên trong những dòng nước chảy rét lạnh, ẩn chứa vô số nhữngmảnh băng khối bén nhọn hoặc là nặng nề vô cùng, giống hệt như là mộtthanh đại đao khổng lồ còn chưa có được khai phong!
Đối diện với thanh đại đao to lớn khổng lồ của Đấng Sáng Thế như thế này,không có bất cứ sự vật gì có thể chống cự lại được uy lực của nó. Toànbộ đại địa tựa hồ như cũng đã bị hung hăng cào mạnh qua một lần. Mộtluồng lưu lăng lướt qua, một tấc cây cỏ cũng không hề lưu lại, cổ thụgãy rời, điểu thú tan tác, kêu gào một mảnh, ngay sau đó là một mảnhtĩnh mịch.
Càng chảy xa về phía Nam, những khối băngtan chảy càng ngày càng nhiều lên. Địa thế về phía Nam cũng càng ngàycàng thấp, tốc độ xâm nhập mênh mông cuồng cuộn của những dòng lưu lăngcũng càng ngày càng nhanh hơn rất nhiều, biến thành tràng diện một dònglưu lăng kéo dài đến mấy trăm km. Một đường phóng đi về phía Nam, gặpphải núi cao thì lan tràn kéo tới, sau đó những khỏa hồ băng sẽ lấp đầytòa núi cao, gặp phải hồ thì lan tràn qua một trận, tiện đà đông lạnhluôn cái hồ nước đó.
Ba ngàn năm thời gian một lần, cái khỏa tinh cầu cô độc sát bên biên thùy Tây Lâm này, lại một lần nữa tựđộng phát sinh ra một lần đảo ngược góc chết vô cùng quỷ dị. Trong mỗimột lần phát sinh hiện tượng đại động tĩnh thay đổi chiều hai địa cựcnhư thế này, bề mặt phía ngoài của khỏa hành tinh do ba màu băng tuyết,xanh mướt cùng với xanh lam hoàn toàn rạch ròi này, sẽ lại phát sinh ravô số những trận động đất lớn nhỏ, những tràng núi lửa phun trào… Khuvực sông băng chiến một phần ba khu vực Bắc bán cầu, lại sẽ một lần phát sinh ra hiện tượng lưu lăng đồ sộ khổng lồ.
Ngày hômnay, một lần nữa phát sinh ra hiện tượng thiên nhiên khủng bố như thếnày, những hình ảnh vô cùng đồ sộ của hiện tượng lưu lăng, khiến cho kẻkhác cũng phải vô cùng kinh tâm động phách. Trong lòng ai nấy cũng đềuphát sinh ra một cỗ kính sợ cùng với tâm lý sợ hãi đối với thiên nhiên.Mà cái này cũng chỉ là một luồng chảy đầu tiên ban đầu của hiện tượnglưu lăng mà thôi…
Dưới sự trợ giúp của các ghi chépnghiên cứu của các khoa học gia Liên Bang trước đây, dưới sự duy trì của năng lực tính toán siêu cường của cỗ Máy vi tính Trung ương Cục HiếnChương, đám nhân loại mang theo lòng tự tinh cực mạnh, ở lại trên khỏahành tinh này tiến hành quan sát, nghiên cứu. Nhưng mà những người cònlưu lại ở đây, nhìn thấy một tràng cảnh tự nhiên khủng bố không có khảnăng kháng cự như thế, vẫn như cũ khó tránh khỏi cũng cảm thấy ngơ ngẩnmột trận.
Bất cứ mỗi một hiện tượng thiên văn địa lý gì đi chăng nữa cũng tất nhiên sẽ phải phát sinh trong một khoảng thờigian lâu dài nào đó mới có thể hoàn thành. Cho dù là những hố đen to lớn khủng bố, có khả năng thôn phệ cả một cái tinh hệ to lớn siêu cấp, cũng không có biện pháp nào một ngụm ăn hết cả. Đám quân nhân sĩ quan LiênBang còn lưu thủ lại trên mặt đất, cũng phải trầm mặc mà khẩn trương chờ đợi nơi này đến ba tháng thời gian. Bọn họ mặc dù rung độn đối với hếtthảy tất cả mọi thứ trước mặt, thế nhưng trình tự sâu bên trong nội tâmcủa bọn họ cũng lại là cực kỳ phức tạp.
Liên Bang đãphải trả một cái giá thật sự quá lớn, vô số những chiến hữu đã hy sinhngã xuống, bọn họ mới có thể một phen đem Quân viễn chinh Đế Quốc đẩyvào trong tuyệt cảnh. Nhưng mà tại thời khắc khi đối tương đã nằm trongthế nhất định thất bại, bên mình sắp sửa hoàn toàn chiến thắng, đón nhận ánh vinh quang của thắng lợi, thì lão thiên gia… lại ra tay quấy phámột trận. Tuy nói rằng ở dưới những dòng lưu lăng khổng lồ này, đám Quân viễn chinh Đế Quốc đang khốn thủ bên dưới những dòng sông băng còn sótlại kia, chắc chắn là sẽ toàn thể bị tiêu diệt. Thắng lợi vẫn như cũkhông hề thay đổi, nhưng mà loại cảm giác này quả thật cũng khiến ngườikhác vô cùng khó chịu.
Hứa Nhạc tuyệt đối cũng không có loại cảm xúc này. Hắn chỉ là bình tĩnh, ở trong văn phòng làm việc lâmthời của khu không cảng mà hoàn thành công tác của chính mình. Hết thảynhững hình ảnh do hệ thống vệ tinh địa tĩnh trong không gian quay chụptruyền về, khiến cho hắn có thể khẳng định, bộ đội Liên Bang có thể ngay cả một chiến sĩ cũng không cần phải ngã xuống, đám người Đế Quốc sẽ gặp phải kết cuộc toàn thể bị tiêu diệt… Một hồi thắng lợi không chút tổnthất như vậy mới chính là sự kiện khiến hắn hoan hỷ nhất.
Thông qua cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang, hắn có thể xác định được tại những khu vực di tích tàn sát dân chúng Liên Bang mà hắn phát hiệnra mấy ngày hôm trước, cũng không có phát sinh ra hiện tượng vỏ hànhtinh di chuyển vị trí quá mức kịch liệt, sau khi hiện tượng thiên nhiênkhủng bố này qua đi, hẳn là có thể ở sâu bên dưới khu vực băng tầng thật dày mà tìm kiếm ra được, lúc này trong lòng mới thoáng thả lỏng đượcmột chút.
Ở trên màn hình máy vi tính trước mặt, trongsố những hình ảnh do vệ tinh địa tĩnh quay chụp truyền về, có đôi khi có thể nhìn thấy được những hình ảnh rõ ràng ở một độ cao nào đó, giữanhững dòng lưu lăng hỗn loạn những loại đất đá, bùn nhão cùng với vô sốnhững băng khối hình thù vô cùng kỳ lạ, thiên hình vạn trạng, vẫn có thể ngẫu nhiên phát hiện ra một số hình ảnh thi thể gầy yếu, y phục ráchnát tàn tạ, hoặc là những mảnh vụ thân thể của đám binh lính Đế Quốc nằm lần trong đó. Phần nhiều những thi thể bị phát hiện đều sớm đã bị những mảnh đá lớn, những băng khối va chạm mãnh liệt trở nên thê thảm khôngđành lòng, khiến cho lòng người trở nên lạnh ngắt.
Bảnthân Hứa Nhạc vốn có lòng đồng cảm vô cùng mạnh mẽ, nhìn thấy những hình ảnh thê thảm thể hiện trên màn hình, trong lòng cũng không có chút cảmthấy đồng tình cùng với động dung nào cả, biểu tình chỉ là một mảnh vôcùng bình tĩnh.
Giáo sư Trầm Lão đã từng dạy hắn, bêntrong vũ trụ này vốn dĩ không hề có cái gì gọi là đạo lý. Những trảinghiệm trong thời gian mấy năm qua cũng khiến cho hắn trở nên tin tưởnghơn, trời xanh cho tới bây giờ cũng cũng không bao giờ chủ động đi trừng phạt qua những sự kiện ác độc nào cả. Nhưng mà lúc này đây, những dònglưu lăng đột nhiên phát sinh sớm hơn so với thời gian khoảng ba trămnăm, lại khiến cho hắn có rất nhiều xúc động.
Mọi người vẫn thường nói ông trời luôn luôn bất công, hiện tại lão thiên gia rốtcuộc cũng đã một lần thể hiện sự công bằng của mình. Đây chính là nhữngbáo ứng cho việc đám Quân viễn chinh Đế Quốc giết hại bình dân bá tánhcủa Liên Bang.
Hứa Nhạc trong lòng suy nghĩ như thế,chậm rãi đi ra khỏi căn phòng, ngẩng đầu lên nhìn về phía vòm trời trànđầy những mảnh tia chớp quái dị, pha lẫn với những đám bụi đất mênhmông, nhìn thấy những bông tuyết trắng đang chậm rãi từ từ rơi xuống,ánh mắt khẽ nheo lại một chút.
Bởi vì nguyên nhân khusông băng bắt đầu hòa tan, hàng tỷ tỷ tấn lưu lăng lan tràn, lôi cuốn đi vô số những khối băng, đá tảng, cây cối, thậm chí còn có những thi thểcủa các đầu Robot cuồng bạo không ngừng Nam hạ, đồng thời, nó cũng mangđến nhiệt độ thấp vô cùng rét lạnh, cùng với bầu không khí tương đối ướt át, ẩm thấp. Trên không cảng Tân Trạch vốn dĩ tuyệt đối không bao giờcó nhiệt độ dưới 20 độ này, không ngờ lại là… bắt đầu đổ tuyết.
- Tôi ở tại Đông Lâm, cho tới bây giờ cũng chưa từng gặp qua cảnh tuyết rơi.
Hứa Nhạc khẽ nheo nheo lại cặp mắt, lặng lẽ ngắm nhìn những bông tuyếtmượt mà phất phới bay trước mặt, phát hiện ra bởi vì nguyên nhân khóilửa đạn pháo lúc trước lan tràn quá nhiều trên chiến trường, khiến chonhững bông tuyết ở đây cũng có chút bụi bẩn. Thoáng dừng một chút, hắnmới tiếp tục nói:
- Cho nên mỗi lần nhìn thấy cảnhtuyết rơi vô cùng sạch sẽ trong sáng, tâm tình đến cùng cũng liền trởnên có chút khoái trá. Tôi vừa rồi đột nhiên nghĩ đến, nếu như ở Đại khu Đông Lâm cũng có thể có tuyết rơi mà nói, nhất định cũng sẽ là loạibông tuyết bụi bẩn như thế này. Cậu không biết được bụi bặm ở chỗ chúngtôi nhiều đến mức nào đâu.
- Tôi mãi vẫn cứ cảm thấyrất kỳ quái. Ông chủ nhỏ cậu rõ ràng là người ở Thượng Lâm, chỉ là chạyđến Đại khu Đông Lâm làm một gã lính ngồi cầu hai năm mà thôi. Nhưng màbất luận theo phương diện nào mà nhìn, cũng cứ cảm thấy càng giống nhưmột người Đông Lâm hơn…
Bạch Ngọc Lan dùng hai ngón tay thanh tú của hắn kẹp nhẹ điếu thuốc lá lên môi, thật sâu hút một ngụm,ánh mắt xuyên qua những sợi tóc đen lòa xòa không ngừng phiêu đãng trước mặt, nhẹ giọng nghi hoặc nói:
- Chẳng lẽ lực ảnh hưởng đối với thái độ, hành vi con người của đám thợ mỏ như tảng đá nổi tiếng tại Đông Lâm kia, lại thật sự lớn đến như vậy hay sao?
Hứa Nhạc cũng không có trả lời. Hắn chỉ là nhìn chằm chằm về phía những bông tuyết trên bầu trời mà ngơ ngẩn xuất thần một hồi. Mọi người ở gia hương của mình cũng đều không có gặp qua tuyết rơi chân chính. Ông chủquán cà phê tại Phố Chung Lâu cũng chưa từng nhìn thấy qua, mấy cô nữcảnh sát mặc váy ngắn mang giày bó chân xinh đẹp trên Phố Chung Lâu cũng chưa từng gặp qua, ngay cả cha mẹ đã chết đi nhiều năm của hắn cũngchưa từng nhìn thấy qua tuyết. Úc, ngay cả em gái Tiểu Nghệ của hắn càng chưa từng nhìn thấy qua.
Hắn cũng không thể nào nói ra cho ai biết được sự tưởng niệm của hắn đối với cha mẹ, em gái, đối vớicố hương đối với thời thơ ấu của chính mình. Loại tưởng niệm này, hắnthậm chí phải bắt buộc chính mình cũng phải lãng quên đi. Đây chính làchuyện tình khó chấp nhận nhất của Hứa Nhạc trong kiếp sống trốn chạynày.
Bạch Ngọc Lan lúc này đang ngồi chồm hổm trên mặtđất ngẩng đầu nhìn về phía Hứa Nhạc. Hắn nhìn thấy trên mặt Hứa Nhạcchợt hiện lên một tia thần sắc ngơ ngẩn hồi tưởng cực kỳ hiếm thấy kia,thoáng trầm mặc một lát, sau đó mới nhẹ nhàng cất giọng nói ôn nhu chiêu bài của mình:
- Bạch Trạch Minh mãi vẫn luôn mong ướcquay lại được hình ảnh này của cậu. Nếu như lúc này hắn có ở nơi đây,nhất định là sẽ hưng phấn dị thường.
Bộ phim phóng sự‘Tiểu đội 7’ đã được dàn dựng hoàn tất, Bạch Trạch Minh, vị đạo diễn,kiêm nhà sản xuất, kiêm khách mời, kiêm phóng viên, kiêm luôn đọc lờithoại kia, cũng sớm đã theo Sư đoàn Thiết giáp 17, Sư đoàn Thiết giáp 7mà rời khỏi khỏa tinh cầu này, quay trở lại Thủ Đô Tinh Quyển, đón nhậnvinh quang vô cùng trong giới phim truyền hình. Nghe được những lời nóicủa Bạch Ngọc Lan, Hứa Nhạc lúc này mới chợt để ý đến chuyện này. Hômnay bên cạnh hắn cũng không còn sự tồn tại của tiểu tổ phóng viên chiếntrường, lúc trước vẫn luôn là âm hồn bất tán đi theo mình, không ngờthật sự khiến hắn có chút không thích ứng được.
o0o
Lưu lăng đương nhiên là vô cùng đồ dộ, nhưng mà nhìn mãi thì vẫn khiếnngười ta cảm thấy nhàm chán. Nhất là man theo tâm tình khẩn trương sợhãi mà chứng kiến, đối với những gã quân nhân chuyên nghiệp tâm chí kiên cường này mà nói, đây đều chính là một loại tra tấn vô cùng mạnh mẽ.Chỉ có đám nhân viên nghiên cứu, những học giả chân chính, mãi vẫn luônlà vô cùng phấn khởi, không ngừng ở bên trong hệ thống quan sát tầm xakêu la phẫn khởi. Phải biết rằng, cũng không phải tất cả các học giả đều có được cơ hội được tận mắt chứng kiến hiện tượng ba ngàn năm mới gặpmột lần này a.
Đây chính là một loại khí chất đặc thùmà chỉ có những người thuộc giới học thuật chân chính mới có được. HứaNhạc kỳ thật cùng với mấy người thuộc đội nghiên cứu này cũng có rấtnhiều điểm giống nhau. Nhưng mà trong khoảng thời gian chờ đợi vô cùngbuồn tẻ như thế này, hắn vẫn không có cách nào giống như bọn họ, cùngtiến hành công tác ghi chép hình ảnh quan trắc trong khoảng thời giandài như thế được. Bởi vì hắn nói thế nào cũng là quân nhân sĩ quan cấpbậc Phó Sư Đoàn trưởng của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới, cần phảu tổ chứchọc tập cho các quân nhân sĩ quan ở lại lưu thủ.
Bấtluận là Sư đoàn Thiết giáp 17 mới hay là Sư đoàn Thiết giáp 7, bất luậnlà các chi bộ đội ở lại lưu thủ, hay là các Hạm đội, Chiến hạm bên trong vũ trụ, giờ phút này đây tất cả các quân nhân sĩ quan, các quan chỉhuy… cũng đều đang vô cùng nghiêm túc tụ tập lại cùng một chỗ, mỗi ngàyđều là đúng giờ cùng nhau xem xét những tin tức tình báo trên hai khỏatinh cầu khác đã rơi vào trong tay giặc.
Bọn họ chính là đang nhìn phương thức chỉ huy của một vị quân sự gia thiên tài chân chính.
Chung Sấu Hổ của Tây Lâm, trong ánh mắt của những người đã từng gặp mặt qua, chính là một gã gia hỏa mặt mày nghiêm túc dữ dằng, tính cách mạnh mẽ, chính là Gia chủ một trong Thất Đại Gia Tộc Liên Bang, vắt ngangqua cả hai giới Quân đội cùng với Chính trị, là một đại nhân vật cắt cứmột góc trong toàn bộ Đế Quốc.
Quân nhân sĩ quan cùngvới các dân chúng bình thường trong Liên Bang kính nể hắn suất lĩnh quân nhân Tây Lâm cùng với các bộ đội luân chiến của Quân đội Liên Bang mộtmình đối kháng với Quân viễn chinh Đế Quốc hơn mười năm trời, vô cùnggian khổ. Nhưng mà mọi người đối với tài năng chỉ huy quân sự của ông ta lại hiếm khi có cơ hội đánh giá cụ thể. Điểm này cùng với vị Sư Đoàntrưởng Đỗ Thiếu Khanh kia thì lại hoàn toàn bất đồng. Thậm chí còn bởivì nguyên nhân một số lời đồn đại nào đó, mọi người đối với năng lực của vị Tổng Tư lệnh tiền tuyến của Liên Bang này mãi vẫn có điều hoài nghikhông rõ ràng.
Những vấn đề nghi hoặc cùng với nghi kỵ, ngay sau khi vị Lão đầu hổ Tây Lâm một lần nữa gia nhập tiền tuyến, tựmình chỉ huy công tác kết thúc gian khổ khó khăn nhất của lần hành độngquân sự Thắng Lợi lần này, cũng theo đó mà hoàn toàn chấm dứt.
Trên hành tinh 163 cùng với 3320, đối mặt với lực lượng cường đại nhấtcòn lưu lại của Quân viễn chinh Đế Quốc, vị Lão đầu hổ này đột nhiên bộc phát ra toàn bộ những sáng rọi vốn có của mình. Các đại binh đoàn doQuân đội Liên Bang tập kết lại, dưới sự chỉ huy của ông ta biến thànhmột luồng thiết lưu khủng bố vô địch không gì ngăn cản nổi. Bọn họ đãbộc phát ra sức chiến đấu kinh người, thể hiện lên đến tận cùng, dùng ra từng cái đến từng cái chiến thuật tinh diệu khiến cho kẻ khác rungđộng, hơn nữa lại càng có những kết cấu chiến lược vĩ mô vô cùng kín đáo không chút sơ xuất, hướng cả vũ trụ này mà tuyên cáo, ông ta mới chínhlà một nhà quân sự gia thiên tài nhất cả vũ trụ.
- Aicó thể dự đoán ra được, ba cái Sư đoàn Thiết giáp kia cũng đã được Chung Tư Lệnh sớm chuẩn bị sẵn ám thủ rồi? Ai có thể ngờ đến được? Tôi saukhi tiến hành phân tích chiến báo, cũng khó có thể hiểu nổi được ông tađến tột cùng làm sao có thể bố trí được hết thảy những thứ này. Đám quân nhân sĩ quan chỉ huy Đế Quốc đáng thương kia, trước đó lại làm sao cóthể dự đoán ra được chuyện đó chứ?
Vị Sư Đoàn trưởng Vu Lâm Hải của Sư đoàn Thiết giáp 17 mới nhìn vào màn hình bố trí chiếnlược trước mặt, khó nén được kinh ngạc, nói:
- Một hồichiến thuật này thật sự quá mức dũng mãnh. Càng cường đại đến mức ngườita khó có thể nói nên lời. Trải qua một hồi chiến đấu lần này, ai còndám nghi ngờ vào sự kinh diễm của ông ta chứ? Ai còn có thể cho rằng ông ta không có tư cách trở thành Tổng tư lệnh tiền tuyến đây?
Bản thân ông ta đã từng đi theo Quân Thần đại nhân của Liên Bang đã rất nhiều năm, không ngờ lại có thể không để ý kiêng kỵ, dùng hai chữ ‘kinh diễm’ để hình dung tài năng chỉ huy của Chung Sấu Hổ, tất nhiên là đốivới người này đã bội phục đến cực điểm.
Hứa Nhạc cốgắng ngăn chặn sự khiếp sợ trong nội tâm của mình, nghĩ đến những lờinói trong đêm hôm đó của Chung Tư lệnh đối với mình, trong lòng khôngkhỏi trào phúng thầm nghĩ:
- Trước kia vẫn còn là chưa đánh thật sự, hiện tại chỉ là thật sự đánh lên mà thôi…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]