Tại khu vực Cực Bắc thì đêm đến sớm, ngày tự nhiên sẽ tới chậm. Hứa Nhạc há to mồm từng ngụm từng ngụm nhai nuốt mớ thức ăn dinh dưỡng cường độcao, ánh mắt khẽ nheo lại một chút, quầng mắt bởi vì quá mệt mỏi nên đãcó một tầng quầng thâm xung quanh. Cả một đêm nay hắn cùng với ThươngThu chưa hề nhắm mắt qua một giây nào, khẩn trương không ngừng tiến hành công tác sửa chữa. Trong suốt một đêm này, bên ngoài cánh đồng tuyếttối tăm chưa từng gián đoạn qua thanh âm bắn súng tạch tạch, liền giốngnhư những tiếng trống đập không hề có quy luật nào, không ngừng quấynhiễu tâm tình của hắn. Đủ hết mọi loại như thế, cộng thêm tinh thần đãvô cùng mỏi mệt bởi vì điều khiển Robot tác chiến, khiến cho tinh thầnhắn càng có vẻ không thể nào chống đỡ nổi nữa.
Sau khiăn qua loa một chút cho no bụng, tùy tiện hốt lấy một nắm tuyết lạnh như băng ở bên cạnh không ngừng dùng sức lau lau trên mặt mình mấy cái, cảm giác thấy tinh thần mình tựa hồ tốt hơn một chút. Hứa Nhạc cũng khôngcó lập tức tiếp tục công tác sửa chữa của mình, mà là khẽ nhắm lại cặpmắt, yên lặng vận hành một vòng cỗ lực lượng thần bí kia trong cơ thể,để cho những sợi gân cốt đã có chút đau nhức khổ sở trong cơ thể thoángthư giãn một chút, cố gắng nhanh chóng khôi phục lại tinh thần.
Thương Thu thì sớm đã chống đỡ không nổi nửa, nằm dài trên chiếc ghếnhỏ gần đó mà ngủ, cho nên hắn cũng không muốn cấp cho chính mình có quá nhiều thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2497610/quyen-3-chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.