Chương trước
Chương sau
Chiếc ô tô màu đen lặng lẽ không một tiếng động lướt nhanh vào bên trong doanh trại. Cánh cửa lớn nặng nề của doanh trại đóng lại sau lưng. ĐámLan Hiểu Long cùng với mất gã quân nhân sĩ quan nghe được phong thanhtiến lên, đi vào văn phòng. Uống rượu say suốt cả một đêm, lúc này trênmặt bọn họ vẫn còn tràn đầy vẻ khó coi, trong ánh mắt cũng còn tơ máu đỏ ửng. Sau khi nghe được chuyện tình phát sinh ra tại khu nhà trọ của đám nữ nhân kia, sắc mặt lại trở nên đặc biệt khó coi hơn nhiều.

Cũng không mất bao nhiêu thời gian, chiếc điện thoại di động quân dụngnằm trong tay của Hứa Nhạc chợt vang lên một tiếng. Email của Lợi HiếuThông rất nhanh đã được gửi đến. Hắn chăm chú đọc qua một lần, sau đómới tựa vào ghế, nhắm mắt lại, nghiêm túc ngẫm nghĩ một lúc lâu, lại vẫn như cũ không thể đem chuyện tình này suy nghĩ cẩn thận trở lại.

Thân là một gã Trung Tá trẻ tuổi có tiền đồng sáng lạn nhất trong Quânđội Liên Bang, lại bị phóng viên tin tức chụp được cảnh vi phạm quân kỷ, tối không trở về quân doanh, trong thời gian chiến tranh kịch liệt nhưthế này lại đi ra ngoài chơi gái… Một chuyện bê bối lớn như thế, lại ởtrong thời kỳ chiến tranh diễn ra kịch liệt mà lan truyền ra ngoài, thật sự có vẻ vô cùng có tính công kích.

Mà đương sự củachuyện này lại chính là Hứa Nhạc, chuyện tình này cũng không chỉ là cótính công kích bình thường, chỉ sợ ẩn phía sau chuyện này còn có một số ý đồ gì đó nữa.

Lợi Hiếu Thông nhận được cú điện thoạicủa Hứa Nhạc, sau đó dùng thời gian ngắn nhất đã điều tra ra được một số phong thanh gì đó. Đám phóng viên tin tức đóng ở Đại khu Tây Lâm từ lúc này tin tức lại linh mẫn đến như thế? Hơn nữa lại còn có lá gan lớn đến mức lén theo rình chuyện của Hứa Nhạc. Chuyện này quả thật mơ hồ phíasau có mối quan hệ rất lớn đến Ngân hàng Liên hợp Tam Lâm.

Vị Lợi Thất thiếu gia này thậm chí còn dò hỏi thông tin từ phía nhữngthân tín mà mình đã âm thành lãnh lệ sắp đặt ở bên mình vị đại ca thanhtú của mình, cho nên mới có thể nhanh như vậy điều tra ra được một chúttin tức. Nhưng mà hắn vẫn như cũ không thể điều tra ra được cái tin tứctình báo mà đám phóng viên kia thu được là từ nơi nào phát ra.

Lợi Tu Trúc vì cái gì mà phải làm như vậy?

Hứa Nhạc mở to cặp mắt ra, hoang mang ngẫm nghĩ một trận… Muốn đem bảnthân mình biến thành một cái trứng thối, chính là bởi vì Thiết Toán LợiGia vẫn như cũ không có từ bỏ cái cơ hội kết thông gia với Phí Thành LýGia hay sao? Lợi Tu Trúc vẫn như cũ nhất tâm, một lòng đặt lên trênngười của cô gái thần tượng quốc dân Liên Bang kia à?

Nhưng mà bởi vì mối quan hệ giữa mấy cô thiếu nữ Giản Thủy Nhi, Trâu Úc, Trương Tiểu Manh, khiến cho bản thân hắn ở trong mắt của rất nhiềungười thượng tầng hoặc là hạ tầng của Liên Bang, đã sớm là một gã tảngđá trầm mặc nhưng rất phong lưu. Cho dù có đem mình vùi xuống vũng bùnthêm lần nữa, cũng đâu có bất cứ ưu đãi gì đâu chứ?

Càng quan trọng hơn nữa chính là, từ sau cuộc Tổng tuyển của Tổng thốngLiên Bang, Lợi Tu Trúc mãi vẫn luôn trầm mặc ngoan ngoãn, ít giao tiếp.Với năng lực tâm tính của hắn, hẳn là sẽ không đến mức dùng đến nhữngthủ đoạn an bày thấp kém cùng với ngây thơ như thế này chứ.

Hắn khẽ nheo chặt cặp mắt lại một chút, chợt nghĩ đến hai gã chuyên gia sát thủ từ bên phía Bách Mộ Đại nhập cư trái phép đến Đại khu Tây Lâmnày. Tuy rằng Cục Điều Tra Liên Bang mãi vẫn không thể xác định được chủ mưu thật sự đứng phía sau là ai, nhưng hắn trên cơ bản có thể xác định, kẻ muốn giết chính mình, cùng với đám công tử thế gia, các đại gia,chính khách tại Thủ Đô Tinh Quyển không thoát khỏi có chút quan hệ nàođó. Lợi Tu Trúc lúc nào có làm ra những động thái này, đại khái cũng làvì muốn che dấu cái gì đó, hay là lo lắng trong tương lai sự tình bạilộ, sẽ có một cái cớ để đặt mình ra ngoài trách nhiệm?

- Chúng ta cho đến bây giờ cũng không phải là người thích gây chuyện làmnổi mình. Nhưng quan trọng là cứ có người thích một phen đem mấy chuyệnthúi như cứt chó mà quẳng lên trên mặt của chúng ta.

Lan Hiểu Long dùng thanh âm bình tĩnh nói. Bên ngoài cửa sổ, đám độiviên của Tiểu đội 7 sáng sớm vừa mới rời khỏi giường tụm năm tụm ba phơi nắng trên sân. Tích Bằng thì ngồi bên dưới một gốc đại thụ, không ngừng cúi đầu hút thuốc.

Hứa Nhạc đột nhiên nghĩ đến côthiếu nữ còn ở trong khu nhà trọ kia, ánh mắt nheo lại càng lợi hại hơn. Hắn cũng không kiêng kỵ gì mất gã thuộc hạ vô cùng tin cậy trong phòng, trực tiếp quay sang nói với Bạch Ngọc Lan:

- Tôi mộtlát nữa sẽ gọi điện thoại cho Lộ Lộ, hỏi xem ý tứ của cô ta như thế nào. Nếu như cô ta đồng ý, anh giúp tôi sắp xếp cho cô ta rời khỏi Tây Lâm.Mặt khác anh gọi điện thoại cho Lợi Hiếu Thông một lần nữa, nhờ hắn ởThủ Đô Tinh Quyển sắp xếp hỗ trợ cô ta một chút.

BạchNgọc Lan khẽ gật gật đầu. Tiểu đội 7 mấy năm gần đây vẫn luôn một mực ởtrong bóng tối làm những chuyện bí mật. Nếu như muốn lén lút đưa mộtngười rời khỏi Đại khu Tây Lâm, cũng không phải là việc gì khó. Ngoạitrừ bên phía Cục Hiến Chương ra, chỉ sợ không có ban ngành hoặc là tổchức nào trong Liên Bang có thể tra ra được tung tích.

Kế tiếp đó, Hứa Nhạc cùng với đám thuộc hạ còn lại bắt đầu thương lượngrất nhiều đối sách, chuẩn bị nghênh đón cơn hồng thủy tin tức rất nhanhsẽ ụp xuống kia. Mới vừa từ chiến trường tiền tuyến trở về, đã phải bắtđầu chuẩn bị tác chiến rồi. Chỉ là lần này đối tượng mà bọn hắn phải tác chiến chính là dư luận, thứ mà không nơi nào không thể xâm nhập, khôngchỗ nào không có. Cảm giác mọi người trở nên vô cùng không thoải mái.

- Chuyện tình bên trong hộp đêm hôm qua có thể tiến hành tuyên truyềnkhắp nơi một chút. Chuyện này có tác dụng rất lớn trong việc tạo dựnghình tượng cho anh sau này. Vô số đệ tử của Hứa Giáo quan đều là nhữnganh hùng chiến đấu, cảm giác này thật sự là rất đáng vinh quang.

Lan Hiểu Long khẽ xoay xoay cây bút trên tay mình, nhíu mày nói:

- Nhưng quan trọng là chuyện buổi tối ngày hôm qua, anh dù sao cũngphải đưa ra một lời giải thích, là thừa nhận hay là không thừa nhận?

- Thừa nhận cái rắm á! Chuyện tình gì cũng chưa có phát sinh, tôi thừa nhận cái gì chứ?

Biểu tình của Hứa Nhạc thoáng trầm xuống, vỗ bàn quát một tiếng.

Trong phòng là một mảnh trầm mặc. Đám người Hùng Lâm Tuyền liếc mắtnhìn nhau một cái, sau đó đều cúi đầu xuống, cố gắng nén lại cơn buồncười dâng lên trong lòng. Trong lòng ai nấy thầm nghĩ Lão Đại mình thậtsự là mặt dày vô sỉ, nói dối mà cũng có thể có phong thái chính trựcmạnh mẽ đến như thế.

Hứa Nhạc bất đắc dĩ đành phải lắclắc đầu, cầm lấy điện thoại di động đi ra khỏi gian phòng, bắt đầu hướng về phía một vụ phu nhân nào đó tại Thủ Đô Tinh Quyển nhờ giúp đỡ mộtchút.

o0o

Ngày hôm sau, tất cả cáckênh truyền hình bên trong Liên Bang vẫn duy trì một sự im lặng. Ngoàitrang bìa của các tờ báo truyền thông cùng với các tờ báo điện tử vẫntiếp tục bình lặng như bình thường.

Tuyệt đại đa số các phương tiện truyền thông cùng với các loại báo chí này vẫn như cũ dùngphần lớn thông tin của mình đặt trên tình hình chiến sự ngoài tiềntuyến, về tin tức Quân đội của Chính phủ Liên Bang ở trên ba khỏa hànhtinh rơi vào tay giặc từng bước từng bước một đi dần đến đích thắng lợi. Tổng tiến công của lần hành động quân sự Thắng Lợi này sau hai ngàyphát động, đã tiến vào giai đoạn cao trào trong kế hoạch rồi.

Thế nhưng trên một trương phụ lục tặng kèm của các tờ báo, đột nhiênlại có thêm một phần tin tức, nói về một vị Trung Tá trẻ tuổi nào đó của Quân đội Liên Bang ra ngoài chơi bời!

Bởi vì nguyên do là Đệ Nhất Hiến Chương của Liên Bang đã nghiêm khắc bảo hộ quyền cánhân riêng tư của mỗi công dân, cho nên trên phương tiện truyền thôngcũng không có đăng lên bức ảnh chụp hình ảnh Hứa Nhạc xuất hiện trướcgian phòng trọ kia. Trong bản tin tức cũng không hề có bất cứ một câunào quan hệ đến cô thiếu nữ trong hộp đêm Kim Bích Huy Hoàng kia. Tiêuđề của bản tin tức tuy rằng đặc biệt kích thích, nhưng từ ngữ cũng lạivô cùng khéo léo tránh không nói ra hai chữ ‘chơi gái’. Chỉ là bọn họdùng những ngôn ngữ vô cùng sinh động cùng với những miêu tả mang đầy vẻ trinh thám, khiến cho tâm tình của đám độc giả từng bước tiến nhập vàomột lối mòn suy nghĩ nào đó.

Cái nghề tiếp khách các cô nương trong hộp đêm cho đến bây giờ vẫn chưa có chính thức hợp thức hóa trong xã hội Liên Bang. Nhưng mà suốt hơn ba trăm năm nay, cũng chưatừng có xuất hiện tiền lệ gì để nói rằng cái nghề này là phi pháp. Chỉlà quân kỷ của Quân đội Liên Bang vô cùng nghiêm minh, đương nhiên làngăn cấm đám quan binh trong thời kỳ nghĩa vụ quân sự ra ngoài mua vui.Nhưng mà vô số những trung tâm an dưỡng, hội sở cao cấp… tràn ngập khắpcác đường ngang ngõ tắt của Châu thành Lạc Nhật Châu này là dùng để làmchuyện gì, trên từ Tổng thống Mạt Bố Nhĩ, dưới đến bất cứ một gã bánhàng rong, một tên bán báo bình thường, trong lòng cũng biết rõ ràng cả.

Hơn nữa đối tượng trong chuyện lần này lại là gã Trung Tá Hứa Nhạc trẻtuổi. Hắn chính là đối tượng chính trong sự kiện scandal của cô gái thần tượng quốc dân Liên Bang Giản Thủy Nhi, nghe đồn hắn lại có mối quan hệ không rõ ràng với cô thiên kim tiểu thư của Bộ trưởng Bộ Quốc Phòng.Trong truyền thuyết hắn từng tự mình thừa nhận trước mặt mọi người làtình nhân cũ của Thanh Long Sơn Chi Diệp Trương Tiểu Manh nữa… Cho nênmấy lời gièm pha cùng với tin tức này cũng ẩn chứa đầy đủ lực bùng nổmãnh liệt, đem dân chúng bên trong Liên Bang bạo phát trở thành bàn tánsay mê hoặc là phẫn nộ u buồn.

Trong quân doanh của Lạc Nhật Châu cơ hồ tất cả mọi người ai cũng cầm lấy một tờ báo, bao gồm cả những thành viên bên trong Tiểu đội 7 nữa. Bọn họ ai nấy cũng đều bậtcười, cho rằng Hứa Nhạc ăn chơi không cẩn thận, để bị phát hiện, nhưngcũng không có ai một phen xem nặng chuyện tình này. Bọn họ thật sự không biết chút chuyện nhỏ nhặt này có thể sẽ mang đến phiền toái vô cùnglớn.

Ngay khi bản tin phụ lục của giới truyền thông vừa mới phát hành xong, Hứa Nhạc liền nhận được một bức email tuyệt mật đến từ phía Bộ Quốc Phòng. Vừa mới mở ra bức email kia, liền phát hiện đólà những dòng chữ mang hơi hướng của một bậc cha chú trong nhà, đến từchính vị trưởng bối đeo kính cận, vẻ mặt học giả ngồi tại Tổng bộ của Bộ Quốc Phòng kia. Trong lòng hắn nhất thời rung lên một chút, kiên trìđọc xong cho hết những câu chữ ẩn hàm một tia hờn giận nhàn nhạt, tronglòng lặng yên thở dài một hơi, cũng không có lập tức phản hồi trở lại.

Một gã thanh niên độc thân ngay cả một cô bạn gái cũng không có, hômnay lại tựa hồ phải phụ trách danh dự của rất nhiều cô thiếu nữ vô cùngdanh tiếng trong cả Liên Bang, cái này đến tột cùng là một chuyện tàolao như thế nào chứ? Hứa Nhạc ngồi ở phía sau bàn làm việc, trầm mặc tựhỏi thật lâu, kinh ngạc phát hiện ra hết thảy tất cả mọi chuyện đều làdo chính mình tìm phiền phức mà ra.

Ngay sau đó, mấy gã quân nhân sĩ quan của Ban Nội Vụ Bộ Quốc Phòng tiến nhập vào khu quândoanh của Tiểu đội 7. Một hồi tin tức truyền thông kia gây ra chấn độngquá lợi hại, dân chúng bên trong Liên Bang quan tâm vô cùng, Ban Nội Vụcủa Bộ Quốc Phòng chuyên phụ trách thanh tra hành vi của các quân nhânsĩ quan cao cấp trong Quân đội Liên Bang, vì để dẹp yên miệng đời, chonên bọn họ đành phải tiến hành xử lý việc này.

- Trung Tá Hứa Nhạc, chúng tôi nhận lệnh đến đây để điều tra. Xin hỏi buổi tối hôm trước anh ở nơi nào?

Hứa Nhạc bình tĩnh ngồi ở phía sau bàn làm việc, liếc mắt nhìn bọn họ,nhưng miệng lại cũng không thèm mở, chẳng nói chẳng rằng. Biểu tình nàycủa hắn khiến cho mấy gã quân nhân sĩ quan của Ban Nội Vụ sắc mặt khẽbiến.

Đúng lúc không khí bên trong phòng trở nên cóchút quái dị, một vị trung niên nhân mặc trên người bộ đồ vest chỉnh tề, sắc mặt mỉm cười nhàn nhạt từ bên ngoài đẩy cửa phòng bước vào, trựctiếp đi đến trước bàn của Hứa Nhạc, quay đầu lại nhìn về phía mấy gãquân nhân sĩ quan của Ban Nội Vụ, chậm rãi nói:

- Thânchủ của tôi sẽ không trả lời câu hỏi của các người đâu. Nếu như có thắcmắc gì, các người có thể trực tiếp nói chuyện với tôi.

- Thân chủ?

Mấy gã quân nhân sĩ quan của Ban Nội Vụ nhất thời ngạc nhiên, tiếp nhận lấy tấm danh thiếp của vị trung niên nhân áo đen vừa đưa qua.

Nhìn thấy hai chữ ‘Hạ Hà’ lớn xuất hiện giữa tấm danh thiếp làm bằngloại sợi thực vật tinh khiết nhất, sắc mặt của đám quân nhân sĩ quan Ban Nội Vụ nhất thời ngưng trọng lại. Bọn họ nói thế nào cũng không hiểunổi, rõ ràng chỉ là một cuộc điều tra lấy lệ mà thôi, cư nhiên lại dẫnđộng đến vị Đại luật sư nổi danh là khó chọc vào nhất của cả Đại khu Tây Lâm này.

- Chúng tôi chỉ là muốn mời Trung Tá Hứa Nhạc đến Ban Nội Vụ phối hợp điều tra nội bộ một chút mà thôi, đâu cần phảimời luật sư làm gì cơ chứ?

Một gã quân nhân sĩ quan Ban Nội Vụ sắc mắt có chút khó coi, mềm giọng nói.

- Trung Tá Hứa Nhạc không có thời gian để mà tiếp nhận mấy cái điều tra nội bộ không cần thiết.

Vị đại luật sư Hạ Hà vẻ mặt không chút biểu tình, nói:

- Các người có trát bắt giam của tòa án không?

- Không có… Nhưng mà chúng tôi có phiếu thông báo yêu cầu phối hợp điều tra!

- Cái đó cũng không có giá trị hợp pháp!

Đại luật sư Hạ Hà dùng một loại ngữ khí khiến người khác không thể lên tiếng phản bác, khẽ phất phất tay, nói:

- Lúc này các người có thể một phen đem trát bắt giam của toàn án đếnđây, thân chủ của tôi mới có thể đi theo các người phối hợp điều tra.Sau đó nhất định phải có sự có mặt của tôi mới có thể khai báo. Ngoạitrừ chuyện này ra, các người không cần đến đây quấy rầy thân chủ của tôi nữa.

Đám quân nhân sĩ quan của Ban Nội Vụ biểu tìnhnhất thời trở nên cực kỳ kích động. Rõ ràng chỉ là một cuộc điều tra nội bộ bên trong Quân đội Liên Bang, như thế nào lại biến thành một cuộctranh luận về pháp luật giống như một bộ phim truyền hình như thế này?

- Đại luật sư Hạ Hà, tôi nghĩ nên nhắc nhở ngài một chút, Trung Tá HứaNhạc là một quân nhân sĩ quan đang trong thời hạn nghĩa vụ quân sự.Chúng tôi có quyền tiến hành yêu cầu hắn phối hợp điều tra. Hơn nữa đâylà công việc riêng bên trong Quân đội Liên Bang…

Đại luật sư Hạ Hà cũng vẫn như cũ vẻ mặt không một chút biểu tình cắt ngang lời nói của hắn:

- Ý anh muốn nói tôi chỉ là một luật sư dân sự, không có tư cách thamgia vào công việc của Tòa án Quân sự phải hay không? Lúc trước anh ởtrong trường đã học hành pháp luật Liên Bang ra sao vậy?

- Tôi không phải là có ý tứ này…

Gã quân nhân sĩ quan Ban Nội Vụ cố nén tức giận, nói:

- Trung Tá Hứa Nhạc bị tình nghi ra ngoài chơi gái, vi phạm nghiêmtrọng đến quân kỷ của Liên Bang. Cái này hẳn là sự thật rồi chứ?

Sắc mặt của đại luật sư Hạ Hà vẫn như cũ âm trầm như một tờ giấy, đột nhiên mở miệng nói:

- Đệ Nhất Hiến Chương có quy định năm loại quyền lợi cơ bản nhất củabất cứ công dân Liên Bang nào. Ra ngoài chơi gái liền cũng giống như ởnhà xem phim cấp ba vậy, chính là quyền lợi cá nhân trời sinh. Ai dámnói đây là phạm tội chứ?

Không đợi đám quân nhân sĩquan Ban Nội Vụ biểu tinh đang vô cùng kích động kia kịp mở miệng phảnbác cái gì, vị Đại luật sư Hạ Hà, con trai của Đại pháp qua Pháp việnTối cao của Liên Bang, vị luật sư gia đình am hiểu pháp luật Liên Bangnhất của Chung Gia Tây Lâm, đã không một chút khách khí dựng ngược cặpmày lên, nói:

- Các vị thanh niên này, các người phảinhớ kỹ một điều, không có bất cứ thứ pháp luật gì có thể lớn hơn Đệ Nhất Hiến Chương Liên Bang cả… Nếu như thứ pháp luật nào đó do Nghị Việnthông qua, hoặc là điều lệ quân kỷ của Bộ Quốc Phòng cho rằng thân chủcủa tôi là một kẻ tình nghi phạm tội, như vật tôi cho rằng… Chuyện tìnhhiện tại các người cần phải làm, không phải đến đây để điều tra thân chủ của tôi, mà là lập tức một phen đem mấy cái pháp luật, điều lệ quân kỷcứt cho không hợp pháp kia toàn bộ sửa chữa lại hết đi!

Nghe được mấy câu trả lời cực kỳ mạnh mẽ mà không thể bắt bẻ này, đámđội viên của Tiểu đội 7 từ đầu đã đứng vây kín bên ngoài nghe ngóng tình tình, đều dùng sức vỗ tay kịch liệt, vỗ đến mức hai bàn tay đều đỏbừng, thanh âm huýt sáo bén nhọn nhất thời vang lên xuyên thấu cả quândoanh.

Nhìn thấy đám quân nhân sĩ quan của Ban Nội Vụcực kỳ phẫn nộ mà rời đi, Hứa Nhạc đứng lên, dùng sức bắt tay vị đạiluật sư Hạ Hà, còn nghiêm túc nói:

- Cám ơn ngài lắm!

- Không cần phải cảm ơn tôi làm gì. Tôi chỉ là muốn giữ gìn đúng quyềnlợi nên có của bất cứ một công dân Liên Bang nào mà thôi.

Đại luật sư Hạ Hà nhìn Hứa Nhạc, đột nhiên nở nụ cười nói:

- Nhưng mà tôi phải nhắc nhở anh một câu, sau này ra ngoài chơi bời thì phải cẩn thận một chút. Ông cha già kia của tôi chính là một fan hâm mộ cuồng nhiệt của Giản Thủy Nhi tiểu thư đó… Nếu như thật sự kiện lên Tòa án Hiến Chương hoặc là Pháp Viện Tối Cao, chúng ta phải thua không thểnghi ngờ!

Nghĩ đến cảnh vị Thủ tịch Đại pháp quan củaPháp Viện Tối Cao Liên Bang, có thể lúc này đang ngồi trong một cănphòng có lò sưởi, vừa một bên đọc tin tức trên báo, vừa một bên phẫn nộmắng chửi gã nam nhân bạc tình bạc nghĩa, phía sau lưng Hứa Nhạc nhấtthời mồ hôi lạnh chảy ra ròng ròng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.