Chương trước
Chương sau
Ánh trăng bàng bạc nhẹ nhàng chiếu rọi vào một gian phòng trọ trên tầng bốn của một căn nhà trọ Châu thành Lạc Nhật Châu.

Đây là một căn phòng nhỏ cũng không quá lớn, vật dụng trang hoàng cũngcó chút tinh xảo. Hứa Nhạc lúc này đang nằm mềm nhũng trên chiếc giườnglớn trong phòng, cảm giác thấy mình miệng khô lưỡi đắng, đầu choángváng, mắt hoa lên. Từng lỗ chân long bên trong thân thể tựa hồ như vẫncòn đang không ngừng toát ra mùi vị cồn nồng nặc.

Bêntrong gian phòng là một mảnh hắc ám dày đặc, một cỗ thân thể mềm mại rực lửa bóng loáng đang đặt ở trên người của hắn. Cô thiếu nữ đang mặc mộtchiếc váy ngủ ngắn ngủn, bên trong lớp áo ngủ mỏng manh kia không hề cóbất cứ thứ nội y nào khác.

Một ít ánh sáng nhàn nhạtxuyên thấu qua cánh cửa sổ thủy tinh trên tường, chiếu vào bên tronggian phòng trọ, đem phần cổ, vai trần trụi của cô thiếu nữ kia chiếuthành một cái bóng râm uốn cong cực kỳ mê người. Ở giữa cái bóng râm làmột sợi dây đeo của chiếc áo ngủ vô cùng mỏng manh, vô cùng tinh tế. Tựa hồ như chỉ cần dùng một ngón tay khều nhẹ thôi, liền có thể khiến chonó rơi xuống.

Hứa Nhạc có chút khó khăn xê dịch thânthể của mình xích lên một chút. Phần bụng dưới nhất thời tiếp xúc vớimột mảnh cực kỳ mềm mại. Hai tay của hắn theo bản năng lướt nhẹ từ phầnđầu gối của cô thiếu nữ dần dần hướng lên trên, vòng quanh, mơn trớnphần da thịt mát lạnh, mềm nhũn như một phiến tơ lụa. Động tác có chútcứng ngắc mà nóng bỏng, nhẹ nhàng xoa xoa, vỗ nhẹ lên phần mông tròntrịa của đối phương.

Hai cánh bàn tay tràn ngập lựclượng của Hứa Nhạc mỗi một lần dùng sức vỗ nhẹ một cái, vẫn có thể khiến cho cô thiếu nữ đang ngồi trên mình hắn khẽ kêu lên một tiếng. Cảm giáchoáng váng hoa mắt trong đầu của hắn cũng càng ngày càng tăng lên thêmmột chút.

- Lộ Lộ, cô là loại người nào đây?

Hứa Nhạc có chút mơ hồ ôm chặt thân thể Lộ Lộ, ở bên tai cô nàng khẽ khàn khàn hỏi.

- Là người có kinh nghiệm!

Giọng nói của Lộ Lộ mỏng mảnh như tơ vang lên, hai bàn tay đã sớm từtrên phần ngực mạnh mẽ trần trụi của Hứa Nhạc mà trượt xuống, nhẹ nhàngxoa đều.

Thân thể Hứa Nhạc vốn vô cùng mẫn cả, thếnhưng lúc này hắn đã bị hơi men gây tê, khiến cho đánh mất tuyệt đại đasố năng lực cảm ứng trên thân thể, chỉ cảm thấy trong lòng mình đang ômmột đám lửa cháy, mà trong lòng cũng là một mảnh lửa nóng rực. Mấy ngóntay đã quen thuộc với việc khu động cò súng, lúc này có chút cứng ngắcnhư những ngón tay máy móc khẽ vỗ vỗ. Đầu ngón tay thỉnh thoảng xẹt quamột mảnh mềm mại bên dưới lớp váy mỏng manh của cô thiếu nữ, thân thể có chút tê sướng mà khẽ rung lên… Nhưng mà đám lửa trong lòng hắn chungquy vẫn không tìm thấy con đường để mà phát tiết ra ngoài.

Lộ Lộ lúc này đã ngồi hẳn lên trên người của hắn, bên ngoài cửa sổ cóánh trăng, nhưng cũng có bóng cây. Một mảnh vừa trắng vừa tối loang lỗtrên nửa người trên của cô nàng. Bên trong một mảnh mơ hồ lộ ra một loại cảm giác quyến rũ cùng cực.

Lộ Lộ khẽ hít sâu một hơi, đem cái sợi dây lưng của chiếc áo ngủ nhẹ nhàng buông xuống, lộ ra phần thịt trắng nõn, mềm mại cùng cực. Sau đó cô ta cần lấy bàn tay thô tocủa Hứa Nhạc, nhẹ nhàng đặt lên trên đó. Sau đó cô ta bắt đầu nhẹ nhànglắc lư vòng eo mỏng manh của mình, cách một lớp nội y mỏng manh mà bắtđầu ma sát nhè nhẹ.

Trước kia cũng đã từng một lần làmqua chuyện nam nữ, nhưng đó phảng phất đã là chuyện tình của mấy vạn năm về trước rồi. Hơn nữa đó lại là một kinh nghiệm thất bại vô cùng nghiêm trọng, đả kích mạnh mẽ vào lòng tự tin của Hứa Nhạc. Tuy rằng chuyệntình rất tốt đẹp, nhưng chung quy vẫn chỉ là liên quan đến tinh thần, về phương diện va chạm thể xác thì lại là một mảnh hồ đồ. Tảng đá lớn đãnằng trong lửa đỏ nhiều ngày đến như vậy, đã súc tích không biết baonhiêu lửa nóng rồi, lúc này đột nhiên gặp phải một nữ tử chuyên nghiệpgợi tình đến như thế này, liền lập tức bắt đầu hừng hực thiêu đốt lên.

Cái cảm giác va chạm mềm mại tuyệt vời trong lòng bàn tay kia, nhanhchóng lan truyền ra khắp cả người khiến cho say lòng người. Tinh thầnHứa Nhạc nhất thời thả lỏng, nhìn lên một mảnh bóng cây sáng tối chiếurọi lên trên trần nhà, lại càng thêm thả lỏng hơn nữa. Nhưng hắn lại cảm giác thấy trong cái bóng loang lỗ này, thân mình trắng nõn của Lộ Lộlại một lần nữa bắt đầu nhanh chóng rung lắc, cái vòng eo xoay tròn cũng xoay chuyển càng ngày càng nhanh hơn.

Đúng lúc đó…

- Tôi muốn ói!

Lộ Lộ dừng hẳn mọi động tác lại, ngẩn người một cái, sau đó đưa tay che miệng người, vội nhổm người bước xuống giường, chạy vào nhà vệ sinh,lấy ra một cái chậu khá lớn đặt sát bên giường, đỡ lấy thân thể của HứaNhạc khẽ nghiêng sang một bên, sau đó vỗ nhè nhẹ trên lưng của hắn, tựahồ như cô nàng thật sự là một tỷ tỷ ôn nhu đang giúp đỡ em trai của mình vậy.

Sau khi ói xong rồi, súc miệng cẩn thận. Ngọn đèn trong phòng bật sáng lên, Hứa Nhạc cảm thấy ánh sáng khiến cho cặp mắtmình hơi có chút chói mắt, theo bản năng khẽ nheo cặp mắt ti hí lại… Lại một lần nữa ôm lấy Lộ Lộ, trầm mặc một lát rồi xoay người nằm lêngiường, bắt đầu dùng hay tay lướt một lần nữa lên trên thân thể tuyệtvời của cô thiếu nữ. Hai bàn tay thộ lệ cùng với những chỗ thoáng nổilên trên người cô thiếu nữ thỉnh thoảng ma xát, khiến cho hai người lâmvào một mảnh mê ly.

Đột nhiên, Hứa Nhạc chợt đình chỉ động tác, hàm hồ không rõ ràng, mang theo một tia tiếc nuối ngơ ngẩn, nhỏ giọng nói:

- Tôi lại mắc ói!

Buổi chiều đám người Tiểu đội 7 tổ chức liên hoan nhậu nhẹt. Ở tronghộp đêm đã uống không ít rượu, sau đó đến Chợ đêm uống bia. Đến khi tụhội cùng với đám quân nhân sĩ quan đệ tử vào buổi tối lại uống thêmkhông biết bao nhiêu rượu nữa. Hộp đêm Kim Bích Huy Hoàng đã phải đemtoàn bộ loại rượu Văn Tuấn Bố Lan Địch số ba của các hộp đêm khác xungquanh điều đến cả, mới có thể thoản mãn đủ yêu cầu của đám quân nhân sĩquan dùng rượu để áp chế hoặc là pha trộn với những cảm xúc mãnh liệttrong lòng mình kia. Mà bản thân Hứa Nhạc, lại được đại đa số mọi ngườithường xuyên đến kính rượu, cho nên chỉ một mình hắn, ít nhất cũng đãuống đến tám bình.

Cho dù là Quân Thần Lý Thất Phu hoặc là Phong Dư đại thúc, một khi uống nhiều đến như vậy, đại khái cũng sẽsay xỉn. Hứa Nhạc ở rất nhiều phương diện xác thực cũng không phải làngười bình thường, bình thường cũng không phải là người. Nhưng mà đốimặt với loại sát phạt cực kỳ công bằng của cồn rượu, nếu như hắn vẫnđứng vững mà không ngã, vậy thì thật sự không bình thường rồi.

Cả một đêm này, Hứa Nhạc trên cơ bản là tác chiến thống khổ cùng vớiđám cồn rượu trong cơ thể. Hắn nằm trên phần đùi trần trụi của Lộ Lộ,một tay ôm lấy vòng eo mềm mại của cô ta, một tay chống cạnh giường, óiđến mức ruột gan đứt từng khúc, ầm ầm ụa ụa, cuồng phong mưa đổ, nướcmắt tuôn trào.

Ngọn đèn trong phòng lại tắt đi. Trêntrán của Hứa Nhạc lại có thêm một cái khăn lông ướt vô cùng lạnh lẽo.Ánh mắt của hắn chuyển dời từ trên phần bóng cây trên tường sang đếntrên mặt của cô thiếu nữ bên người mình, tay phải nhẹ nhàng vuốt ve phần ngực căng tròn của cô ta, thế nhưng trong lòng lại là một mảnh lạnhbăng, khàn khàn nói:

- Thật sự đuối quá!

Lộ Lộ sau khi tẩy đi lớp son phấn trang điểm trên mặt, vẫn như cũ vôcùng xinh đẹp. Chỉ là nét xinh đẹp này cực kỳ đơn sơ chất phác. Khóe mắt của cô nàng toát ra mị ý mười phần, khẽ nhướng lên một chút, nói:

- Vậy để lần sau?

o0o

Sáng sớm hôm sau, Hứa Nhạc từ trong cơn ngủ mơ tỉnh lại, cảm giác đượcthân thể của mình vô cùng đau nhức, không chút sức lực, yết hầu khô khốc đau nhức, giống như là đang có vô số mảnh xương cá đang găm trong đóvậy.

Hắn quay đầu nhìn lại, chỉ thấy đám chăn mền trêngiường hỗn độn. Lộ Lộ giống như một cô bé con nũng nịu, hai tay gắt gaoôm lấy trước ngực, cặp lông mi cong vút khẽ nhắm lại. Mái tóc đen mượtdài phủ xuống bộ ngực trắng nõn của cô ta, cùng với trên thân thể cóchút rám nắng của chính mình.

Thân thể của Hứa Nhạc căn bản rất mạnh mẽ, cỗ cảm giác lực lượng nóng rực kỳ diệu bên trong cơthể kia đối với chuyện nam nữ khẳng định là không có bất cứ sự trợ giúpgì, nhưng lại có thể trợ giúp hắn nhanh chóng mau khôi phục lại thể lực. Một cơn say rượu suốt đêm qua, lúc này cũng chỉ để lại một cảm giácnhức đầu nhàn nhạt mà thôi, ý nghĩ cũng một lần nữa khôi phục lại vẻthanh minh.

Hắn lẳng lặng nhìn xuống Hứa Nhạc nằm trong lòng mình, cảm thụ được một loại cảm giác cực kỳ mê người, lắng nghetừng hơi thở nhẹ nhàng vang lên từ trong chiếc mũi nhỏ nhắn xinh xắnkia, nhịn không được khẽ nhếch miệng ra cười một cái. Bất chợt hắn khẽnuốt nước miếng, còn có chút chăm chú, có chút khẩn trương mà cúi đầuxuống, chuẩn bị đặt môi mình lên trên cặp môi ôn nhuận no tròn như haicánh hoa kia…

Liền đúng vào lúc này, bên trong đồng tửtrên mắt phải của hắn đột nhiên hiện lên một dòng quang phù màu trắngsáng. Mấy cái quang phù này cũng không tuân theo ý chí của hắn mà chịurời đi, hơn nữa còn cực kỳ kiên định, chớp tắt chớp tắt mấy cái rồi mớidừng lại.

Cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang kia hẳnlà có chuyện cần thông báo cho hắn. Nhưng Hứa Nhạc vẫn chưa kịp nhìn cho rõ ràng cái dòng chữ màu trắng sáng kia là cái gì, thân thể đã nháy mắt cứng đờ lại, nghĩ đến một chuyện kinh người khác… Cái hình ảnh quấn lấy nhau trên giường tối hôm qua, chẳng phải toàn bộ cũng đã bị lão già kia nhìn thấy hết rồi sao? Tương lai nếu như mình cùng với bạn gái thânthiết một phen, chẳng phải là bên người lúc nào cũng có một ánh mắt rình coi à?

Tuy rằng đối tượng rình coi mình cũng chỉ làmột cỗ Máy vi tính Trung ương mà thôi, nhưng mà hắn thế nào vẫn nghĩthấy đối phương là một lão lưu manh già mà không nên nết. Nghĩ đến điểmnày, giống như có một xô nước đá chợt đổ hẳn lên trên người của hắn. Hắn có chút luyến tiếc, khẽ rút cánh tay đang nằm dưới đầu của Lộ Lộ ra, ôm đầu ngồi thẳng lên trên giường một lát, mới bắt đầu đọc dòng ánh sángtrong mắt mình.

Cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bangthông báo cho hắn biết, bên ngoài gian nhà trọ này có xuất hiện một sốđối tượng muốn nhằm vào hắn. Nhưng mà đối phương không mang theo vũ khímang tính sát thương, không có nguy hiểm.

Hứa Nhạc trầm mặc ngồi ở trên giường, sau khi ngẫm nghĩ một lát, bắt đầu đứng dậy rửa mặt, mặc quần áo. Sau đó hắn gọi một cú điện thoại thông báo cho BạchNgọc Lan, bảo hắn mang xem đến nhà trọ đón mình về.

Không biết là do tiếng nước chảy hay là do bên cạnh không còn thân thểấm áp nữa, khiến cho Lộ Lộ, bởi vì suốt đêm bận rộn chăm sóc Hứa Nhạc bị say nên đã vô cùng mệt mỏi, giật mình tỉnh dậy. Cô nàng kinh ngạc nhìnvề phía gã quân nhân sĩ quan Trung Tá trẻ tuổi đang đứng nhìn xuống cửalớn kia, khẽ chống cằm, mang theo một tia ngữ khí đùa cợt, giống hệt như năm xưa ở trong phòng nghỉ của Hội sở Tinh Thần trên Đại Học Thành LâmHải Châu vậy, cười đùa ngả ngớn một chút, sau đó trào phúng nói:

- Tối có đến nữa không? Để tỷ tỷ ta cho nhóc một phong bao lì xì.

Bàn tay đang cầm lấy nắm cửa của Hứa Nhạc chợt dừng lại một chút, quayđầu nhìn lại. Nhìn thấy hai cánh tay mỏng mảnh của Lộ Lộ đang chốngxuống giường, một cỗ da thịt trắng nõn trên ngực của cô ta lộ ra bênngoài chiếc váy nhắn, nhớ đến cảnh tượng thân thiết va chạm vào buổi tối đêm hôm qua, cái loại cảm giác say say, không quá mức mất hồn nhưng lại cực kỳ rõ ràng… Trái tim hắn không thể khống chế được, khẽ đập nhanhlên một chút, trên mặt có chút nóng lên, cặp môi mím lại, có chút xấu hổ khẽ gật gật đầu. o0o

Hứa Nhạc ôm chiếc mũ quân dụngcủa mình trong tay, chậm rãi bước xuống đại sảnh của nhà trọ. Ở trongthang mấy hắn vẫn luôn cúi đầu, trong đầu liên tiếp nói ra những câumắng chửi vô cùng bất nhã, trong lòng thì lại tràn ngập một loại tình tự luyến tiếc cùng với cực kỳ không cam lòng.

Không dễdàng lắm hắn mới dưới sự cỗ vụ đồng thời của cả dục vọng lẫn hơi men mới hạ được quyết tâm ra tay. Ai ngờ được đến cuối cùng lại chính do bêntrong thân thể của chính bình xảy ra nội chiến… Hơi men đã nâng cao dụcvọng, rồi cũng lại chính hơi men đã đánh bại luôn một số cơ năng cầnthiết để thực hiện cái dục vọng đó. Loại tình huống như thế này, bất cứmột gã nam nhân nào khác gặp phải cũng đều sẽ buồn bực không thể nào dằn lòng được…

Đứng ở cửa bên hông bên dưới khu nhà trọ,hắn nheo mắt, nhìn về phía con đường lớn im lặng ở phía trước, cùng vớikhu phố tràn ngập cây cổ thụ xanh mướt ở đối diện, cũng không hề pháthiện ra bất cứ nguy hiểm nào cả. Thế nhưng hắn vẫn là cẩn thận đeo cặpkính râm lên mắt.

Hắn thầm nghĩ trong lòng, một khi đãphán định những kẻ nhắm mục tiêu về phía mình đã không mang theo vũ khítrên người, không có nguy hiểm, vì cái gì cái cỗ Máy vi tính Trung ươngLiên Bang kia lại còn đi cảnh báo mình như thế chứ?

Ở phía đầu đường xa xa, chiếc ô tô màu đen không biển số đang nhanh chóng chạy đến.

Hứa Nhạc bước ra khỏi khu nhà trọ, đứng đợi trên phần đường dành chongười đi bộ phía trước, tâm tư thì lại một lần nữa bay lên trên gianphòng ở tầng bốn phía sau lưng. Cái này không có quan hệ gì với tìnhcảm, nhưng lại có quan hệ với chuyện tình của nam nhân. Hắn có chút nghi hoặc giơ cánh tay phải của mình lên, dùng sức làm ra hai ba động táckhởi động mạnh mẽ. Nhìn thấy bên dưới quân trang là một khối cơ thể sănchắc có thể nói là toàn mỹ, thầm nghĩ cái năng lực của mình ở phươngdiện kia hình như là cùng với thân thể của mình cũng không có mối quanhệ gì trực tiếp a!

Liền đúng vào lúc này, bên phía mấygốc đại thụ xanh mát trên con phố đối diện đột nhiên sáng lên một ánhđèn flash. Sau đó là vô số những tia sáng giống như những đạo tia chớpnhất thời cắt qua khu quảng trường vắng lặng, chiếu rọi lên trên ngườicủa hắn, đem mấy cái hình ảnh nhìn qua có chút buồn cười này của HứaNhạc biến thành một cái hình ảnh vĩnh viễn.

Từ mấytháng mùa xuân trước đây, sau cái sự kiện scandal của cô gái thần tượngquốc dân Liên Bang khiến cho toàn bộ Liên Bang phải rung động lên kia,Hứa Nhạc sớm đã có thói quen xem chính mình là một kẻ mang đầy chuyệnxấu trên người. Kinh nghiệm ứng phó với đám phóng viên quả thật cũng rất nhiều. Nhưng mà lúc này vẫn như cũ bị đám đèn flash chợt bùng lên dọacho có chút hoa mắt, có chút hoảng hốt.

- Nền khoa họckỹ thuật của Liên Bang đã tiến bộ vô số năm trời rồi. Những chiếc camera cũng càng ngày càng nhỏ lại, vì cái gì mà ánh đèn flash chụp ảnh lạikhông thể bớt sáng một chút đi chứ?

Thời khắc này,trong lòng hắn đang vô cùng kỳ quái mà nghĩ đến loại chuyện tình kia,sau đó nhìn thấy từ bên khu lề đường đối diện chợt xuất hiện hơn mườitên phóng viên đang lao băng băng về phía mình, sắc mặt trở nên trầm mặc dị thường.

- Trung Tá Hứa Nhạc, xin hỏi anh vì cái gì lại xuất hiện ở nơi này vậy?

- Trung Tá Hứa Nhạc, khu nhà trọ này chính là khu nhà trọ nổi tiếngnhất của các cô nương ca kỹ của Lạc Nhật Châu. Anh nên hiểu được cái này là có ý tứ gì. Buổi tối hôm qua có phải là anh đã qua đêm ở nơi này hay không?

- Trung Tá Hứa Nhạc, phiền anh hãy trả lời một chút những câu hỏi của chúng tôi.

- Được rồi, Trung Tá Hứa Nhạc, tôi chỉ muốn hỏi anh một câu, thân làmột quân nhân sĩ quan đang trong thời hạn nghĩa vụ quân sự, suốt đêmkhông quay lại doanh trại, có phải là đã vi phạm điều lệ quân sự haykhông?

Hứa Nhạc trầm mặc đứng ở bên đường, căn bảnkhông thèm để ý đến mấy câu hỏi mà đám phóng viên này luôn miệng đặt ra. Đợi đến khi chiếc xe màu đen chạy đến, dừng lại trước mặt mình, cũngkhông chút do dự, bình thản mở cửa xe mà chui vào.

Đámphóng viên lắc lắc đầu đứng bên lề đường, dùng cây bút ghi âm trong taymình rất nhanh tiến hành ghi chép cái gì đó. Đang trong lúc bọn họ nghĩrằng chiếc xe màu đen sẽ lưu loát phóng đi, đột nhiên cái kính thủy tinh bên của sổ lại chậm rãi hạ xuống.

Hứa Nhạc trên mặt đeo cặp kính râm, nhìn các phóng viên bình thản nói:

- Đừng có quên điều khoản giữ bí mật đối với quyền cá nhân của công dân trong Đệ Nhất Hiến Chương. Các người có thể đăng tin của tôi, nhưng chỉ cần có bất cứ một chữ nào liên quan đến những người khác… Tôi sẽ khiếncho tòa soạn của các người phải đóng cửa. Còn về phần các người, tôi sẽđem các người quẳng vào ngục giam.

Nói xong những lời này, chiếc ô tô màu đen liền không một tiếng động, vô thanh vô tức giống như một đầu u linh lướt đi.

Bên trong cái thùng xe, Hứa Nhạc gỡ xuống cặp kính râm trên mặt, trầmmặc một lúc thật lâu, thầm nhủ trong lòng kẻ nào lại dùng cái loại biệnpháp ngây thơ mà nhàn chán như vậy đâm sau lưng mình một đao? Mục đíchcủa bọn họ là cái gì chứ? Bất chợt nghĩ đến chuyện gì đó, cặp lông màyhắn khẽ nhướng lên một chút, quay sang phía Bạch Ngọc Lan nói:

- Gọi điện thoại cho Lợi Hiếu Thông!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.