Chương trước
Chương sau
Trong quá trình chấp hành nhiệm vụ sửa chữa thiết bị kỹ thuật, Hứa Nhạcbiết rõ ràng những hành động của mình đã vi phạm rất nhiều quân kỷ. Vídụ như là bất tuân quân lệnh, dùng việc chấm dứt nhiệm vụ mà uy hiếpthượng cấp, nhất là trong thời điểm cuối cùng ở trên mặt đất mạnh mẽtiến hành duy trì liên lạc lâu dài… đó càng là một vấn đề phi thườngnghiêm trọng.

Nhưng mà lúc này đã quay trở lại quân doanh đã bangày trời rồi, tàn thuốc lá cùng với tro bụi cũng đã dày lên đến bathước dưới chân rồi, mà thượng tầng của Quân đội Liên Bang vẫn mãi không hề tỏ bất cứ thái độ nào cả. Hắn nghĩ đến hiện tại nhiệm vụ cũng đãhoàn thành một cách mỹ mãn, hơn nữa đám thượng cấp liếc mắt nhìn thấy vô số tầng núi cao trùng điệp là bối cảnh sau lưng mình, chắc hẳn là sẽđem cái chuyện này nhấn cho chìm xuồng luôn… Ai mà ngờ thật sự lại cómột cuộc điều tra nhắm vào chính mình như thế này.

- Có chút thú vị đó!

Hứa Nhạc biểu tình bình tĩnh, có thể nói là lạnh như băng bắt đầu thuthập một chút vật dụng cá nhân của mình, đi theo gã quan viên của CụcHiến Chương kia hướng về phía bên ngoài doanh trại mà đi đến, một chiếcquân xe đã chờ sẵn hắn bên ngoài cổng chính.

Đám đội viên củaTiểu đội 7 vừa mới nghe được tin tức nhất thời bùng nổ mãnh liệt. Bọn họ vất chiếc mũ quân dụng, không thèm mặc quân phục, mặc kệ giày quândụng, vứt luôn điếu thuốc đang cháy dở trên môi, giống như đám phần tửgiang hồ điên cuồng tại Bách Mộ Đại vậy, chụp lấy bất cứ loại vũ khí gìnằm trong tầm tay, ào ào phóng ra ngoài cổng chính của doanh trại, gắtgao chặn lại chiếc xe quân dụng đã khởi động chuẩn bị chạy đi.

Nhìn thấy vô số những họng súng hạng nặng tối om đang chỉa thẳng về phía mình, gã quan viên Cục Hiến Chương cùng với mấy gã Hiến Binh đi chấphành nhiệm vụ đang ngồi trên xe, sắc mặt nhất thời trở nên cực kỳ khócoi, cố gắng dùng thanh âm uy nghiêm, đem quân kỷ ra cố gắng đe dọa, thế nhưng vẫn không thu được bất cứ hiệu quả gì cả.

Đám đội viênTiểu đội 7 trừng mắt nhìn chằm chằm đám gia hỏa này, trong ánh mắt giống như là muốn ăn tươi nuốt sống bọn họ vậy. Tuy rằng không phải tất cảmọi người cũng đều biết rõ ràng diễn biến chi tiết trong lần chấp hànhnhiệm vụ cuối cùng đó, nhưng mà bọn họ biết rõ ràng Tiểu đội 7 đã phảitrả những cái giá thảm thiết đến như thế nào. Lão Đại trong lúc đó đãphải phiêu lưu mạo hiểm đến thế nào, mới có thể thành công hoàn thànhnhiệm vụ. Kết quả là mấy cao tầng ban ngành chó chết này cư nhiên lạiđòi lôi hắn ra mà điều tra xử lý!

Hứa Nhạc thông qua lớp kínhcửa sổ chiếc xe liếc mắt nhìn Bạch Ngọc Lan một cái, Bạch Ngọc Lan hiểuđược ý tứ của hắn, đem điếu thuốc trên môi vứt xuống, giẫm lên máy cái,hướng về đám đội viên đang đứng chặn ở trước cổng chính kia trầm giọngnói:

- Các người điên hết rồi à? Mau bỏ súng xuống!

Đámđội viên khẽ liếc mắt nhìn nhau mấy cái, mới chậm rãi đen họng súng chỉa xuống mặt đất, thế nhưng vẫn như cũ ánh mắt trợn trừng tràn đầy phẫnnộ, nhìn chằm chằm vào đám người đang ngồi trong chiếc xe quân dụng, tựa hồ như là nếu như gã quan viên của Cục Hiến Chương không có ngay lậptức phóng thích Hứa Nhạc ra, ngay sau đó sẽ có vô số viên đạn xuyênthẳng lên trên thân chiếc xe vậy.

Lớp kính thủy tinh màu sẫm chậm rãi hạ xuống, Hứa Nhạc liếc mắt nhìn mấy gã gia hỏa này, chậm rãi nói:

- Giải tán! Hai ngày sau tôi sẽ trở lại!

Đám đội viên tân binh của Tiểu đội 7 từ khi gia nhập cho đến bây giờ,cấp trên mà bọn họ tiếp xúc nhiều nhất chính là Bạch Ngọc Lan, kẻ mà bọn họ kính sợ nhất cũng chính là vị cấp trên nhìn qua thanh tú vô song,trên thực tế lại là một vị lão binh cực kỳ dày dặn kinh nghiệm, tâmngoan thủ lạt này. Hoàn toàn ngược lại, trong cuộc sống quân doanh mấytháng gần đây, Hứa Nhạc cùng với đám đội viên kia tiếp xúc với nhau,thời gian cũng thật sự không nhiều lắm. Đại bộ phận thời gian của hắnđều là vùi đầu trong văn phòng, rất ít khi nào quan tâm đến những huấnluyện tàn khốc cùng với cuộc sống của đám tân binh này, càng cũng sẽkhông giống như một gã tướng lãnh vậy, dùng những hành động mặc chungmột cái áo, ăn chung một bát cơm gắn bó với thuộc hạ của mình, thể hiệnsự quyền uy cùng với thái độ thân thiết.

Thế nhưng thật kỳ diệuchính là, Hứa Nhạc bình thường rất ít khi nào nói chuyện, nhưng một khimở miệng nói bất cứ lời nào, từ trên xuống dưới của Tiểu đội 7 cũng đềukhông có bất cứ người nào dám làm trái ý của hắn cả. Đây chính là bởi vì hắn đã thực hiện một cách hoàn mỹ những hứa hẹn mà hắn từng nói trướckhi ra tiền tuyến: khi xung phong sẽ xông lên trước nhất, rút lui cuốicùng, kỷ luật từ trên xuống ta hứng, nguy hiểm núi đao biển lửa tôi đitrước.

Lời nói cũng không nhiều, nhưng hành động lại không hềít. Đại khái một vị thượng cấp như vậy, giống như một gốc đại thụ chắngió, một tảng đá vững vàng đặt chân giữa biển khơi, rất dễ dàng khiếncho đám đội viên cảm thấy an tâm kiên định, do đó khiến cho tin tưởngtuyệt đối. Cho nên lúc này Hứa Nhạc lên tiếng bảo mọi người giải tán,đám đội viên của Tiểu đội 7 mặc dù tâm không đành, tình không muốn, cựckỳ không cam lòng, thế nhưng vẫn như cũ rất nhanh giải tán đi, tránhđường cho chiếc xe quân dụng chạy đi.

Sau đó bọn họ mới hướng về phía chiếc xe quân dụng nhanh chóng phóng đi, chấn khỏi vô số bụi mùkia, phun ra vô số bãi nước miếng cùng với những câu mắng chửi vô cùngthô tục đối với đám quan viên Cục Hiến Chương.

o0o

- Trữ Tham mưu, tôi muốn gặp Dịch Phó Tư lệnh. Tôi không hiểu, vì cái gì màtên quân nhân sĩ quan kia rõ ràng đã vi phạm rất nhiều quân kỷ như vậy,Bộ Chỉ Huy chiến trường lại thủy chung vẫn không hề xuất ra bất cứ độngthái trừng phạt nào cả? Theo ý kiến của tôi, một gã quân nhân sĩ quanlưu manh trong mắt không có quân kỷ như hắn, cần phải bị loại khỏi hàngngũ của Quân đội Liên Bang!

Bạch Phó Chủ nhiệm của Cục HiếnChương đưa tay đẩy đẩy cặp mắt kính khẽ trễ xuống trên sống mũi củamình, trên khuôn mặt góc cạnh hiện lên rõ ràng vẻ lạnh lùng, tàn nhẫn,bên trong âm thanh phẫn nộ cũng đặc biệt cứng ngắc mà kiên định.

Trữ Hòa liếc mắt nhìn cô ta một cái, bình tĩnh mà vô cùng lễ phép trả lời:

- Bạch Phó Chủ nhiệm, Dịch Phó Tư lệnh đã chỉ huy chiến trường liên tục ba ngày ba đêm rồi, hiện tại chỉ vừa mới nghỉ ngơi một chút. Còn vềchuyện tình mà ngài đã nói khi nãy, Dịch Phó Tư lệnh cũng đã có giaophó, một khi bên phía Cục Hiến Chương đã mạnh mẽ yêu cầu tiến hành điềutra chuyện này, như vậy mời các vị cứ việc điều tra rõ ràng trước đi,sau đó Quân đội chúng tôi sẽ tiến hành điều tra sau.

Bạch PhóChủ nhiệm giật mình một cái, nghĩ đến cái gã quân nhân sĩ quan khiến kẻkhác phẫn nộ đang ngồi trong phòng kia, nghĩ đến Bộ Chỉ Huy chiến trường mãi cho đến bây giờ vẫn duy trì thái độ kỳ quái kia, trong ánh mắt hiện lên một tia phẫn nộ cùng cực, hừ lạnh một tiếng, xoay người rời đi!

Trữ Hòa nhìn thấy bóng dáng của cô ta biến mất phía sau cái hành langdài, vẻ mỉm cười trên mặt thu liễm lại, nhẹ nhàng gõ lên cửa phòng mấycái, mở cửa bước vào. Hắn hướng về phía vị Tướng quân đang ngồi bên cạnh cái cửa sổ rộng lớn nhìn thẳng ra bên ngoài vũ trụ kia mà trầm giọngbáo cáo:

- Công việc điều tra của Cục Hiến Chương hình như vẫnkhông có chút tiến triển gì, vị Bạch Phó Chủ nhiệm đến yêu cầu chúng tadùng Quân kỷ xử lý!

Thân là một đội viên cũ của Tiểu đội 7 nămxưa, Trữ Hòa tự nhiên cũng không đành lòng trơ mắt nhìn Hứa Nhạc cùngvới Tiểu đội 7 bị điều tra một cách nhục nhã như vậy. Tuy rằng hắn biếtrõ ràng Hứa Nhạc và đám tân binh của Tiểu đội 7 kia đều có bối cảnh sáng chói vô cùng, nhưng mà người chủ trì công tác điều tra kia lại chính là Cục Hiến Chương tối cao vô thượng kia. Hắn cũng chỉ là một gã sĩ quantham mưu bậc trung mà thôi, cũng không thể làm được quá nhiều chuyện.

Dịch Phó Tư lệnh khẽ ngồi thẳng người dậy một chút, trên mặt cũng không có một chút biểu tình gì. Thân là một trong những đại lão cao cấp nhấtcủa Quân đội Liên Bang, ông ta căn bản không cần phải để ý đến một hồiđiều tra nội bộ này, nhưng mà chuyện này nói thế nào cũng liên quan đếnHứa Nhạc cùng với Tiểu đội 7, cho nên ông ta mãi vẫn duy trì thái độbình tĩnh để mà xem một màn kịch vui này.

- Dùng Quân kỷ xử lý?

Trên mặt vị Tướng quân hiện lên một vẻ trào phúng cực kỳ rõ ràng. Không nói đến chuyện Hứa Nhạc cùng với Tiểu đội 7 một phen hoàn thành cáinhiệm vụ lần này vô cùng hoàn mỹ, cho dù là thật sự xảy ra vấn đề gì đóchăng nữa, chẳng lẽ trong Quân đội Liên Bang thật sự có người dám tiếnhành điều tra nội bộ bọn họ hay sao?

Tưởng tượng đến một tràngchiến tranh thảm thiết đang tiến hành trên hành tinh bên dưới, đám người Cục Hiến Chương lại gấp đến mức không thèm đợi, lập tức đem quân nhânsĩ quan của chính mình lôi về Chiến hạm, tiến hành cái gì mà điều trachết tiệt kia, trong lòng Dịch Phó Tư lệnh cũng dâng lên một cỗ tứcgiận. Chỉ có điều địa vị của Cục Hiến Chương bên trong Liên Bang quảthật quá mức siêu nhiên, ông ta cũng không thể nào ngăn cản được.

Sau khi trầm mặc một lúc, Dịch Phó Tư lệnh mở miệng nói:

- Quan sát chặt chẽ mọi động tĩnh bên trong phòng thẩm vấn kia. Cần phải cam đoan sự an toàn tuyệt đối của Trung Tá Hứa Nhạc.

- Nếu… phát sinh xung đột thì phải làm sao?

Trữ Hòa hỏi.

Dịch Phó Tư lệnh nở nụ cười nhạt, nói:

- Đương nhiên là một phen đem người đoạt về, đưa trở lại quân doanh.Chẳng lẽ còn muốn giữ hắn lại để mặc cho đám người lạnh lùng kia của Cục Hiến Chương muốn làm gì thì làm hay sao?

Đối phương chính làCục Hiến Chương, còn đứng sau lưng Hứa Nhạc chính là toàn bộ Quân độiLiên Bang. Nếu như nói hai cái thế lực này chính là hai gã lưu manhcường đại nhất của Liên Bang, một khi đánh đến mức sống chết cuối cùng,vậy thì cái tên lưu manh cầm vũ khí trong tay cuối cùng vẫn là mạnh hơnkẻ còn lại một chút.

o0o

Bên trong căn phòng thẩm vấn im lặng, một gã quan viên thư ký của Cục Hiến Chương đang cúi đầu ghi ghi chép chép.

Hứa Nhạc cúi đầu, cầm tách cà phê trên bàn lên chậm rãi hớp một hớp. Tổ điều tra cũng không có ai áp dụng thủ đoạn cưỡng chế đối với hắn, thậmchí còn không ngừng cung cấp cà phê tuyệt hảo nhất cho hắn nữa. Chỉ cóđiều là trong mấy tiếng đồng hồ liên tục phải không ngừng lặp đi lặp lại trả lời vô số vấn đề, mặc dù bản thân hắn là một kẻ vô cùng bình tĩnh,nhưng cũng bắt đầu cảm thấy buồn bực.

Quá trình điều tra của Cục Hiến Chương nhất thời lâm vào cục diện bế tắc, bất luận là Hứa Nhạc cókhông tuân theo Quân kỷ, hay là mạnh mẽ mở thông đạo thông tin liên lạckhông chịu ngắt, hoặc dùng việc không chấp nhận tiếp tục nhiệm vụ để uyhiếp thượng cấp… những câu hỏi điều tra đối với những vấn đề này, bấtluận Hứa Nhạc có trả lời như thế nào đi chăng nữa, thì Cục Hiến Chươngcũng không thể nào lấy được câu trả lời mà bọn họ cần được.

Đúng lúc này thì cánh cửa phòng chợt bị đẩy ra, Bạch Phó Chủ nhiệm sắc mặtlạnh như băng chậm rãi đi vào, đến trước mặt của Hứa Nhạc, đập mạnh lêntrên mặt bàn một cái, dùng thanh âm bén nhọn, lạnh lùng mà cực kỳ phẫnnộ khiển trách:

- Liên tục bất tuân Quân kỷ, anh có biết haykhông, mỗi một bước đi sai lầm của anh, cũng đều có khả năng tạo thànhnhững tổn thất cực lớn không thể nào vãn hồi lại được!

Hứa Nhạc buông tách cà phê xuống mặt bàn, cúi đầu ách một tiếng, trả lời:

- Nhưng mà thực tế là tôi đã thành công, cũng không có tạo thành bất cứ tổn thất nào cả.

- Thái độ đàng hoàng lại một chút! Ngẩng đầu lên nhìn thẳng tôi mà trà lời!

Bạch Phó Chủ nhiệm tức giận đến cực điểm, lớn giọng quát mắng.

Hứa Nhạc cũng không có ngẩng đầu lên, ngược lại đưa tay cầm lấy tách cà phê, không nói không rằng, chậm rãi hớp lấy một ngụm.

- Tôi biết anh là con rể tương lai của Trâu Bộ trưởng, là quân nhân trẻ tuổi tương lai tươi sáng được Quân Thần đại nhân trọng tâm bồi dưỡng…

Bạch Phó Chủ nhiệm trầm mặc một lúc sau mới nói tiếp:

- Tôi biết anh có bối cảnh lớn sau lưng, có chỗ dựa vô cùng vững chắc,tôi cùng với tất cả những nhân viên công tác của Cục Hiến Chương cũngđều vô cùng tôn kính Quân Thần đại nhân cùng với Trâu Bộ trưởng.

Thanh âm của vị nữ quan chức này lại bắt đầu chua ngoa, trào phúng lên một cách chói tai:

- Nhưng anh cũng phải biết rõ ràng, đâu là cuộc điều tra của Cục HiếnChương, tôi đã nể mặt mũi của một số nhân vật ở phía sau lưng anh, chonên đối với anh cũng vô cùng khách khí, bằng không tôi đã sớm đem anhcùng với đám đội viên vô dụng của anh toàn bộ xử lý theo Quân kỷ cả rồi…

Vừa nghe được năm chữ ‘đám đội viên vô dụng’, Hứa Nhạc bỗng nhiên ngẩng phắt đầu dậy, giương mắt nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của vị nữ quanviên này. Hắn biết rõ ràng địa vị của Cục Hiến Chương ở bên trong LiênBang là như thế nào, nếu như đắc tội quá đáng đến đối phương, đối phương xác thực cũng không cần phải nhìn đến mặt mũi của Quân đội Liên Bang,nhưng mà trong lời nói của đối phương thể hiện rõ ràng sự khinh miệt của mình đối với Tiểu đội 7 cùng với chối bỏ hoàn toàn những công sức màmình và Tiểu đội 7 đã cống hiến, đó là chuyện tình mà hắn hoàn toànkhông thể chấp nhận được.

- Biết tôi vì cái gì mãi vẫn không chịu ngẩng đầu lên khi nói chuyện với cô hay không?

Hắn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Bạch Phó Chủ nhiệm.

- Bởi vì từ trước đến giờ tôi vẫn luôn thích nhìn cô gái đeo kính mắt.Nhưng mà cái cặp mắt kính này lại đeo lên trên khuôn mặt xấu xí giốngnhư một con heo mập của cô, tôi thật sự rất sợ mình sẽ nhịn không đượcmà ói ra đó!

Bạch Phó Chủ nhiệm thoáng rùng mình một chút, trênkhuôn mặt góc cạnh không chút tình cảm kia nhất thời hiện lên một màu đỏ phẫn nộ cùng cực. Cả người cô ta run rẩy, giơ tay chỉ vào mặt Hứa Nhạc, mãi không thể nào nói nên lời được.

Bạch Phó Chủ nhiệm cũngkhông phải là người dễ dàng nóng giận, những lời nói mắng chửi như thếnày của Hứa Nhạc, vốn cũng không đủ để cho cô ta phải trở nên thất thốđến như thế. Chỉ là từ sau khi cô ta đảm nhận chức vụ Phó Chủ nhiệm củaCục Hiến Chương cho đến nay, cho đến bây giờ cũng chưa từng gặp quangười nào dám đối với quan viên Cục Hiến Chương mà lại bất kính đến nhưthế!

Hứa Nhạc cũng không thèm để ý đến cô ta nữa, đem tách càphê đặt lại xuống mặt bàn, chống người đứng thẳng dậy, khẽ vuốt vuốt bộquân trang của mình, sau đó hướng về phía ngoài cửa mà đi đến.

- Đứng lại! Anh muốn chống đối lại công tác điều tra của Cục Hiến Chương hay sao?

- Các người bảo tôi đến đây phối hợp điều tra, tôi đã đến đây rồi!

Hứa Nhạc quay đầu lại nhìn hắn cùng với gã quan viên thư ký Cục Hiến Chương đang trừng mắt há hốc mồm nhìn hắn, nói:

- Hỏi lâu đến như vậy, cũng không hề điều tra ra bất cứ chuyện tình gì, tôi không đi thì ở lại làm cái gì chứ?

Bạch Phó Chủ nhiệm bị sự bình tĩnh cùng với thái độ khinh miệt vô cùngcủa Hứa Nhạc chân chính chọc giận, khẽ hít sâu một hơi, cũng không thèmđể ý gì đến bối cảnh cường đại sau lưng của người này nữa, trầm giọngnói:

- Anh tự động tiến hành mở thông đạo liên lạc, đã vi phạm quy định của Cục Hiến Chương…

Hứa Nhạc ngắt ngang lời nói của cô ta, lớn tiếng nói:

- Đó là những điều tệ công tác này nọ bên trong Cục Hiến Chương, tôi đã từng đọc qua rồi, cho nên cô cũng không cần đem nó ra mà dọa tôi, tôikhông phải là người của Cục Hiến Chương, mấy cái quy định, điều lệ nàykhông quản được tôi.

- Phải vậy không? Hiện tại Cục Hiến Chươngthật sự muốn biết, cuối cùng anh làm thế nào mà có thể khởi động đượcmạng lưới theo dõi điện tử trên tinh cầu 163?

Trên mặt của vịBạch Phó Chủ nhiệm này chợt nở lên một nụ cười so với yên hoa còn tíchmịch hơn nhiều, bên trong nụ cười còn mang theo một cỗ ý tứ hàm xúc vôcùng ngoan độc mà lãnh liệt:

- Cái vấn đề này tôi nghĩ anh rấtkhó mà giải thích cho suôn được. Có lẽ cần phải theo chúng tôi quay trởvề Cục Hiến Chương mà trực tiếp giải thích trong vòng vài chục năm!

Thân thể của Hứa Nhạc thoáng cứng ngắc lại một chút, rốt cuộc cũng biết được đám quan viên của Cục Hiến Chương vì cái gì lại không chút nào cốkỵ thái độ của Bộ Quốc Phòng cùng với bên phía Phí Thành bên kia, cũngbắt buộc phải lôi mình lên trên Chiến hạm Vũ trụ hợp tác điều tra nhưthế này.

Một gã quân nhân sĩ quan bình thường trong Quân độiLiên Bang, lại có năng lực trước khi tiểu tổ kỹ thuật của Cục HiếnChương ra mệnh lệnh tối mật, đã có thể tự khởi động hệ thống theo dõiđiện tử của Cục Hiến Chương, cái này tuyệt đối là chuyện tình khiến chođám người của Cục Hiến Chương cảm thấy phải khiếp sợ cùng cực.

Hắn trầm mặc ngẫm nghĩ một lúc thật lâu, phát hiện ra cái vốn luyến màbản thân mình từ trước đến nay luôn cảm thấy vô cùng đắc ý kia, tựa hồrất khó có thể giống như là những bộ phim điện ảnh cấp ba, giấu diếmvĩnh viễn bên trong bóng tối.

- Tôi tên là Hứa Nhạc, hẳn là cácngười đã có được mã số công dân của tôi rồi phải không? Tôi đề nghị cácngười tra cứu một chút cấp bậc quyền hạn mà Đệ Nhất Hiến Chương đã cấpcho tôi đi!

Hắn nhìn chằm chằm về phía Bạch Phó Chủ nhiệm, bìnhtĩnh nói, cũng giống hệt như là vị Cục trưởng Cục Hiến Chương đang hướng về phía cấp dưới mà tuyên bố mệnh lệnh vậy.

- Sau khi tra cứuxong rồi, nhớ rõ ràng là phải nghiêm túc giữ bí mật. Cấp bậc quyền hạncủa tôi chỉ có hai người các người được phép biết mà thôi. Nếu như bêntrong Cục Hiến Chương còn tiếp tục điều tra tôi nữa, vậy thì hãy bảoThai Cục trưởng đến đây nói chuyện với tôi.

Bạch Phó Chủ nhiệmtuyệt đối không thể nào hiểu nổi những lời nói này của Hứa Nhạc, lạnhlùng nhìn chằm chằm về phía hăn, tựa như là đang nhìn thấy một ngườiđiên vậy. Nhưng mà trong lúc cô ta chưa biết nên nói cái gì, bất chợtphía sau lưng cô ta chợt truyền đến một thanh âm trầm đục. Cái gã quanviên thư ký của Cục Hiến Chương phụ trách tiến hành ghi chép quá trìnhđiều tra lần này đã nặng nề ngã sấp xuống mặt đất.

Bởi vì hơi có chút tò mò, nên gã quan viên thư ký Cục Hiến Chương này đã thật sự tiến hành tra xét cấp bậc quyền hạn bên phía Đệ Nhất Hiến Chương của HứaNhạc, gã này đã bị cái cấp bậc xuất hiện trên màn hình kia khiến chokhiếp sợ đến mức mất đi năng lực hành động, không tự chủ được mà ngãxuống đất.

Bạch Phó Chủ nhiệm thoáng có chút bất an đi đến trước màn hình của cái máy tính cá nhân, gỡ xuống cặp kính mắt trên mặt, nhìn nhìn màn hình một cái, tay phải rung lên, cũng không có cách nào cầmlấy cặp mắt kính được nữa.

Xoảng!

Cặp mắt kính rơi xuống, vỡ tan, bắn ra thành từng mảnh vụn dưới mặt đất.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.