Mấy ngón tay thô to của Hứa Nhạc lúc này đã dính rất nhiều bùn đất, bụibặm, hắn đưa lên xoa xoa nhẹ cặp mắt mỏi mệt xong, lại trở nên có chútẩm ướt. Phần lồng ngực của hắn mơ hồ truyền đến cảm giác đau nhức, cũngkhông biết có phải là những viên đạn của đám người Đế Quốc lúc trước,mặc dù cũng không có bắn thủng được tấm áo giáp chống đạn rắn chắc, thếnhưng lại do va chạm quá mạnh, chấn gãy cái xương sườn nào đó của mìnhhay không. Hắn cũng không biết cái cảm giác ẩm ướt bên trên mấy ngón tay của mình là bởi vì mấy giọt nước mắt đẫm ra, hay là trên má bởi vì bịthương mà chảy ra cái gì…
Trên cái môi khô khan, nứt nẻ trắngbệch của hắn, điếu thuốc lá khô quắt cùng với loang lỗ tia máu, dướiluồng gió đêm lạnh lùng thoáng qua mà sáng rọi lên. Hắn trầm mặc nhìnlên những tia lửa đạn rung trời thường xuyên xuất hiện trên bầu trời xaxa, không một tiếng động âm thầm hỏi:
- Ông lúc này hẳn là nên ở trên Chiến hạm chỉ huy, tính toán các số liệu hỏa lực, đưa ra phương án tác chiến, không chế toàn cục… Kết quả lại chạy đến nơi này, giúp mộttên cô hồn dã quỷ như tôi nói chuyện phiếm đỡ buồn, có khi nào vì vậy mà xảy ra vấn đề gì hay không đó?
- Tôi không chỗ nào là không cómặt. Trong số đó có một phân thân đặc biệt của tôi, luôn đứng ở bên cạnh của cậu, cứu lại tính mạng của cậu… Có cảm kích tôi hay không?
Nửa câu đầu của cỗ Máy vi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-khach/2497505/quyen-3-chuong-157.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.