Hứa Nhạc nhìn thấy Đỗ Thiếu Khanh, nghĩ đến đối phương là một quân nhân chuyên nghiệp, sự lãnh khốc uy nghiêm giống như một hồ thu tự nhiên rộng lớn, cùng với sự lãnh khốc uy nghiêm mà mình cố ý giả vờ ra trong lớp học lúc trước, chẳng khác nào một cái hốc nước nhỏ tạo thành trên sườn núi mà thôi, hắn không khỏi nhẹ giọng cảm khái một câu. Thanh âm cảm khái này của hắn mặc dù thấp, thế nhưng lại vẫn vang vọng vào tai của các thành viên Tiểu Đội 7 đứng ngay bên cạnh hắn.
Ngay từ khi bắt đầu xếp hàng chuẩn bị buổi thao diễn, đám thành viên của Tiểu Đội 7 mãi vẫn đứng nghiêm chỉnh sau lưng Hứa Nhạc, nghe được thanh âm cảm khái này của hắn, bao gồm cả Thiếu Tá Lan Hiểu Long trong đó, tinh thần của mọi người nhất thời cũng đều vì đó mà rung lên. Mọi người đồng thời đều gật gật đầu, nghĩ thầm lúc ở trên lớp anh rõ ràng là giả vờ lãnh khốc vô tình, ai mà không nhìn ra được chứ? Còn vẻ lạnh lùng uy nghiêm của vị Sư Đoàn Trưởng trên đài kia, đó chính là thật sự a!
Nếu như lúc này đám quân nhân sĩ quan ở trong Bộ Chỉ Huy đội tác chiến trong núi, đang thao diễn trong làn tên mũi đạn kia mà nghe được thanh âm cảm khái này của Hứa Nhạc, nói không chừng cũng sẽ có cái nhìn giống như vậy.
Quá trình bố trí quân lực thao diễn cũng đã kết thúc, song phương bắt đầu tại địa hình hoàn cảnh của mình bắt đầu tiếp xúc lẫn nhau, cục diện trở nên kịch liệt dị thường. Các vị tướng lãnh cao cấp cùng với các vị vệ quan tùy tùng của bọn họ từ trên bục chủ tịch bắt đầu theo những thông đạo tự động, hướng về phía lòng đất bên dưới mà đi xuống.
Bên trong lòng đất có một căn phòng khá trống trải, rộng lớn. Đám Bảo Dưỡng Sư của căn cứ lắp ráp Tổng trang Quân dụng, ngày hôm nay đã trang bị ở đây gần 40 màn hình lớn, cùng với các thiết bị điện tử tương quan, tạm thời đóng vai trò giống như là Bộ Chỉ Huy cho buổi thao diễn quân sự ‘Ngày Tốt Nghiệp’ lần này.
Quang mang nhàn nhạt không ngừng sáng lên trong không gian Bộ Chỉ Huy lâm thời. Những hình ảnh trên màn hình không ngừng thay đổi liên tục. Bộ Máy tính Trung ương Liên bang thông qua inte nhận hình ảnh chụp về trên vệ tinh, lợi dụng năng lực tính toán siêu cấp của nó, thể hiện gần như tức thời tất cả những chi tiết trên hiện trường diễn tập cho tất cả các quan khách xem lễ có thể theo dõi.
Nhìn những quầng sáng thể hiện hình ảnh của song phương chiến đấu kịch liệt với nhau trên màn hình, các tướng lĩnh cùng với quân nhân sĩ quan bên trong Bộ Chỉ Huy không ngừng nghị luận. Các quân nhân sĩ quan của Tổng bộ tham mưu Quân Khu I, đảm nhận chủ trì cuộc thao diễn quân sự lần này, thì lại không ngừng bận rộn tiến hành điều phối trên máy tính xách tay riêng của chính mình. Không khí trong lòng đất tràn ngập vẻ khẩn trương cùng với nghiêm túc.
Hứa Nhạc lúc này đang đứng trong một góc sáng sủa không thu hút sự chú ý của người khác, hắn nheo mắt nhìn tất cả các hình ảnh trên màn hình, trong lòng lại sinh ra một ý tưởng cực kỳ cỗ quái. Những dòng số liệu biến đổi vói tốc độ cực cao trong các máy tính xách tay đầu cuối kia, tựa hồ cũng chính là phân thân của cái lão gia hỏa thần bí đó. Chỉ là lúc này nhìn thấy trong mắt của hắn, cũng chỉ là những máy móc thiết bị điện tử bình thường mà thôi, nào có dung nhan, vóc dáng của một lão đầu tử mặc lễ phục nghiêm trang đâu chứ?
Lúc Hứa Nhạc còn là một gã thiếu niên, trong lòng hắn nhất mực muốn tham gia vào cuộc thi quân nhân bảo dưỡng của Bộ Quốc Phòng, vì thế hắn còn đặc biệt chuyên tâm học tập một số tài liệu chiến thuật của Quân đội Liên Bang. Thế nhưng hắn dù sao cũng không phải là những quân nhân chuyên nghiệp xuất thân từ các Học Viện Quân Sự Liên Bang, nhìn thấy những hình ảnh không ngừng xuất hiện trên 37 màn hình tinh thế lỏng gắn trên tường, cùng với những thuật ngữ, thông số chuyên môn... cùng với những đường cong hiển thị không ngừng tăng lên hạ xuống, hoàn toàn nhìn không hiểu nổi buổi diễn tập quân sự này đang phát triển đến tình hình như thế nào rồi.
Lan Hiểu Long liếc mắt nhìn kỹ khuôn mặt của Hứa Nhạc, phát hiện ra vẻ xấu hổ trên mặt hắn, nên hạ giọng giải thích mấy câu, Hứa Nhạc lúc này mới đại khái hiểu được tình hình phát triển của buổi thao diễn quân sự lúc này.
Đám Sư Đoàn Thiết Giáp 7 sắm vai Quân đội Hoàng gia Đế Quốc, lúc này ở trong buổi thao diễn quân sự đã lấy lại được lợi thế. Sau khi mạnh mẽ dọn dẹp một bãi đất biến thành một khu đất trống rộng lớn, chiếm cứ được ưu thế lớn. Trong quá trình này, đám đơn vị bộ đội do các quân nhân sĩ quan kia chỉ hủy mặc dù cũng đã biết được ý đồ chiến thuật của đối phương trước khi bắt đầu cuộc diễn tập quân sự, thế nhưng cũng không có cách nào ngăn cản được Sư Đoàn Thiết Giáp 7 tiến hành đẩy mạnh mục tiêu. Bọn họ chỉ có thể trơ mắt nhìn phía sườn của mình bị đối phương mở rộng ra thành một lỗ hổng lớn.
Sư Đoàn Thiết Giáp 7 là một đơn vị bộ đội đặc biệt cường hãn. Bọn họ trước giờ luôn có thói quen thắng lợi, lại vĩnh viễn không bị ý nghĩ thắng lợi kia biến thành hách dịch kiêu ngạo, mà chỉ biết bởi vì như vậy, sẽ sinh ra sự tin tưởng cùng với dũng khí tuyệt đối. Một đơn vị bộ đội khủng bố đến như vậy, thế nhưng vẫn còn chưa được điều đến chiến trường Tây Lâm mà đánh giặc. Lâu dài như vậy, sự bất mãn cùng với phẫn nộ sẽ tích tụ dần. Từ đội trưởng cho đến các binh lính bình thường của Sư Đoàn Thiết Giáp 7 trong lòng đều dâng trào một ngọn lửa mãnh liệt. Mỗi lần tham gia vào các kỳ thao diễn quân sự, bọn họ đều muốn đem cái loại ngọn lửa này phun trào ra, như thế mới có thể không bị ngọn lửa trong lòng thiêu đốt tạng phủ của mình.
Bọn họ lần nào cũng xem những cuộc thao diễn quân sự này biến thành những trận chiến đấu chân thật của mình. Bọn họ đem những tiếc nuối của các đơn vị khác, cùng với sự chật vật của các đơn vị bộ đội huynh đệ để bù lại sự bất mãn cùng với khó chịu của mình. Bọn họ muốn dùng những cái đó để hướng về toàn bộ Liên Bang mà chứng minh, bọn họ mới là Sư đoàn cực mạnh của toàn Liên Bang, không nên mãi mãi đóng tại một tinh hệ S3 lúc nào cũng hòa bình, tĩnh lặng kia được. Bọn họ nên được điều đến Tây Lâm, thậm chí là cả viễn chinh sang phía Đế Quốc nữa...
Trong vô số lần thao diễn quân sự, Sư Đoàn Thiết Giáp 7 cuối cùng cũng có thể đạt được thắng lợi mang tính áp đảo tuyệt đối. Cũng không thể nói chuyện này chỉ có liên quan đến mỗi khí chất chiến đấu của Sư đoàn này. Trong các kỳ thao diễn quân sự, Sư Đoàn Thiết Giáp 7 luôn công kích mãnh liệt, khiến cho lòng người lạnh ngắt. Tất cả các đơn vị quân đội huynh đệ không ai sinh ra được một ý tứ phản kích nữa. Cũng chính vì chuyện đó mà Sư đoàn này cùng với vị Sư Đoàn Trưởng Đỗ Thiếu Khanh đã tạo nên những uy tín cùng với sự kính sợ không thể hoài nghi.
Càng khiến cho kẻ khác phải thêm sợ hãi tôn kính chính là, Sư Đoàn Thiết Giáp 7 này cũng không phải chỉ biết công kích mãnh liệt, một mặt cứng ngắc. Đơn vị bộ đội chiến đấu thiết huyết này lại có kỷ luật cùng với chiến thuật nghiêm minh, năng lực chỉ huy sắc bén. Tất cả mọi doanh đoàn, mọi sư đoàn khác đều phảng phất có cùng một suy nghĩ, nếu như dưới điều kiện tiên quyết là mục tiêu lớn, dưới quân lệnh sâm nghiêm, bọn họ còn có thể bày ra được năng lực ứng biến cực kỳ linh hoạt, loại năng lực này thậm chí còn có thể được phát huy một cách mãnh liệt hơn trên chiến trường.
Sư Đoàn Thiết Giáp 7 do nhiều doanh đoàn kết hợp lại mà thành, mà mỗi một doanh đòn đều vô cùng lạnh như băng, giống như là những thiết bị máy móc không biết mệt mỏi cùng với vô cùng đáng khiếp sợ, nhưng mà nó lại vô cùng linh động. Dưới sự thao tác tuyệt vời của vị Sư Đoàn Trướng Đỗ Thiếu Khanh kia, hoàn toàn giống như là một con quái thú bằng sắc thép từ thời Thượng cổ sống lại vậy, khiến cho người khác có một loại cảm giác không thể nào chống đỡ nỗi.
Hứa Nhạc cảm thấy sầu lo nhìn những hình ảnh không ngừng thay đổi trên màn hình, nghe Lan Hiểu Long giải thích về những thông số, hắn vô cùng lo lắng cho nhưng gã đệ tử quân nhân sĩ quan đang thao diễn trên sườn núi kia. Tuy nói rằng hôm nay Sư Đoàn Thiết Giáp 7 đang sắm vai là Quân đội Hoàng gia Đế Quốc, theo đạo lý mà nói, những người chỉ huy thao diễn quân sự ở Bộ Chỉ Huy cũng sẽ không để cho bọn họ đạt được thắng lợi mang tính áp đảo. Hơn nữa vị Sư Đoàn Trưởng Đỗ Thiếu Khanh cũng không có tự mình chỉ huy, nhưng mà nhìn thấy những tình trạng hiện tại trên màn hình kia, hắn cuối cùng cũng cảm thấy có chút không ổn.
Những người đang ở trong Bộ Chỉ Huy cuộc thao diễn quân sự lần này đại khái cũng có cùng cảm giác giống như hắn vậy. Tuy rằng những gã quân nhân sĩ quan chuyên nghiệp này sớm đã có thói quen nhìn thấy Sư Đoàn Thiết Giáp 7 trong các kỳ thao diễn quân sự là tuyệt đối không thể không chiến thắng, thế nhưng hôm nay phía tham gia thao diễn còn lại chính là những gã quân nhân sĩ quan do Liên Bang đặc biệt bồi dưỡng ra, chuyên dùng để nghênh đón hồi chiến tranh thảm liệt với phía Đế Quốc bên kia, nếu như kết quả biến thành như vậy...
Người có chức vị cao nhất ở tại nơi này chính là có chức vụ Trung Tướng, vị Dịch Phó Tư lệnh sắc mặt ủ dột. Hắn cũng không có cùng với các vị Tướng quân và các quân nhân sĩ quan cao cấp ở phía sau bàn luận cái gì, chỉ là trầm mặc đón nhận áp lực. Thỉnh thoảng cũng có người nhớ tới cái gì, theo bản năng quay đầu lại nhìn ông ta một cái.
Đỗ Thiếu Khanh lúc này đang ngồi trên một cái ghế đặt ở một góc của sảnh chỉ huy. Ông ta bình thản cầm một ly cà phê mà uống, cặp kính râm cũng không có gỡ xuống, khẽ cúi đầu nhìn xuống đất, tựa hồ căn bản là không để ý đến tình hình thắng bại của trận thao diễn quân sự lần này.
Cái này đại khái chính là khí độ cùng với sự tự tin của một vị tướng quân lúc nào cũng thắng lợi.
oOo
Giữa trưa, sau khi trải qua một bữa ăn trưa đơn giản, bên trong Bộ Chỉ Huy cuộc thao diễn quân sự này lại bắt đầu những công tác bận rộn hẳn lên. Chỉ là vào lúc này, sắc mặt của vị Dịch Trung Tướng kia so với hồi sáng cũng đã rạng rỡ hơn khá nhiều. Không khí bên trong Bộ Chỉ Huy cũng đã dần dần thoải mái hơn một chút. Sở dĩ có sự thay đổi như thế này, chính là bởi vì tình hình thao diễn quân sự biểu hiện trên 37 cái màn hình tinh thể lỏng trên tường cũng đang phát triển theo hướng có lợi về phía đội quân đại diện cho Quân đội Liên Bang.
Đối mặt với thế tiến công hung mãnh, lãnh khốc của Sư Đoàn Thiết Giáp 7, đám quân nhân sĩ quan chỉ huy bên phía cánh quân liên hợp mặc dù chống đỡ vô cùng chật vật, thế nhưng sau khi trải qua một số trả giá khá lớn, rốt cuộc ở trong một khu vực Độc Cô Lĩnh, đã có thể chặn đứng được địch nhân.
Độc Cô Lĩnh chính là danh hiệu của khu vực tinh cầu mà buổi thao diễn quân sự mang tên ‘Ngày Tốt Nghiệp’ này mô phỏng lại. Trên thực tế nó là một khe núi lớn kéo dài hơn bảy mươi km ở phía sau căn cứ chỉ huy. Song phương tham gia thao diễn quân sự chính là phải hoàn thành chiếm lĩnh được căn cứ địa của đối phương. Mà khu vực này chính là khu vực trọng điểm nhất. Theo sự hiểu biết của Hứa Nhạc, Bộ Chỉ Huy thao diễn quân sự lần này sở dĩ gọi nơi này là Độc Cô Lĩnh, là bởi vì tại một khu đất biên thùy của Đại khu Tây Lâm, trên một tinh cầu dân sự nào đó sớm đã bị quân viễn chinh Đế Quốc công kích và chiếm đóng, quả thật là có một cái Độc Cô Lĩnh thật sự.
Các học viên quân nhân sĩ quan được chia ra thành các tiểu tổ nhỏ, bên phía Bộ Chỉ Huy thao diễn quân sự yêu cầu phải thực hiện hành quân phối hợp. Bọn họ dù sao cũng là những nhân tài tổng hợp ưu tú nhất của toàn bộ Quân đội Liên Bang. Lúc đầu bọn họ khi bị sự công kích hung mãnh của Sư Đoàn Thiết Giáp 7 khiến cho có chút thất thố không kịp phòng bị, nhưng sau đó cũng dần dần trở nên bình tĩnh lại, có thể dễ dàng thi triển ra tài năng chỉ huy tuyệt hảo của mình. Chỉ có điều sự phối hợp giữa các bộ với nhau vẫn như trước có vẻ cứng ngắc và không tự nhiên cho lắm.
Ở trên chiến trường chỉ cần sai lầm một chi tiết nhỏ thôi, cũng sẽ ảnh hưởng đến thắng bại cuối cùng của tổng thể. Các cánh quân liên hợp lúc này có thể tạm thời cầm cự với Sư Đoàn Thiết Giáp 7 ở Độc Cô Lĩnh, liền cần phải phối hợp với cánh quân Doanh Robot Đặc chủng, từ một góc 30 độ tiến hành một lần đột kích mạo hiểm. Doanh Robot Đặc chủng có được tám đầu robot MX, thành công tránh khỏi sự theo dõi của các thiết bị theo dõi điện tử, vừa mới đánh tan được một Doanh đội Thiết Giáp hậu bị mà Sư Đoàn Thiết Giáp 7 cố tình bố trí lại để bọc hậu.
Thân ảnh những con robot hợp kim màu đen nặng nề, giống như là những người khổng lồ trầm mặc bình thường, bằng một thân pháp không phù hợp nhưng cực kỳ linh hoạt, trên đường sơn đạo gập ghềnh khó đi, rất nhanh phóng tới bất ngờ. Từng trận khói lửa bốc lên.
Các quân nhân cùng với các tướng lĩnh bên dưới đại sảnh chỉ huy thao diễn quân sự nhìn thấy những hình ảnh bên trên màn hình, không khỏi nhất loạt sợ hãi hít một hơi thật sâu. Đây là lần đầu tiên con robot MX thế hệ mới của Liên Bang hiển lộ uy lực chiến đấu chân thật trong thực chiến, đã hoàn toàn phủ định đi ấn tượng cố hữu về sự cồng kềnh nặng nề của những con robot trong dĩ vãng, hơn nữa còn thể hiện ra những chiến qua phi thường rõ ràng nữa.
Một con robot MX màu đen trực thuộc Doanh Robot Đặc chủng nhanh chóng tiến về phía trước, động tác chiến thuật cực kỳ tiêu chuẩn, lại sắc bén đến cực điểm.
Hứa Nhạc nheo mắt nhìn động tác tiến công của con robot MX này, lập tức liền đoán ra được gã phi công bên trong con robot khẳng định là Hoa Tiểu Ty. Hắn đã dạy đám người bọn họ hơn hai tháng rồi, đối với những động tác điều khiển robot của những gã quân nhân sĩ quan này có thể nói là quen thuộc đến nằm lòng, tự nhiên cũng có thể thông qua những động tác tay cùng với những thói quen nhỏ mà phán đoán ra được phi công bên trong là ai.
Hoa Tiểu Ty là một trong hai người đậu đầu trong kỳ khảo hạch robot đợt rồi, tự nhiên là phải đảm nhận vai trò chủ công của Doanh Robot Đặc chủng lần này. Có tổng cộng tám con robot MX, như vậy có nghĩa là có tám gã quân nhân sĩ quan không ở trong đội sĩ quan Bộ Chỉ Huy, mà là phải xung phong tuyến đầu trên chiến trường. Hứa Nhạc quan sát thật lâu mới phát hiện ra Chu Ngọc cũng không có trong tám người đang thao tác robot MX xung phong. Hắn suy nghĩ một chút liền hiểu được vấn đề. Chu Ngọc tuy rằng có năng lực thao tác robot vô cùng lợi hại, thế nhưng hắn đồng thời cũng là người có điểm cao nhất trong phần khảo hạch thôi diễn chiến thuật... Hắn chỉ vẻn vẹn thua Tiểu Nguyên có một điểm mà thôi. Trong đợt diễn tập quân sự lần này, hắn khẳng định là ở lại trong doanh trại chỉ huy liên doanh, phụ trách chỉ huy chiến thuật cho toàn bộ cánh quân.
Nghĩ đến việc Chu Ngọc đang tiến hành chỉ huy liên quân, ở trong Bộ Chủ Huy, bình lặng ngăn cản thế tiến công khủng bố mà lãnh khốc của Sư Đoàn Thiết Giáp 7, lại nghĩ đến chuyện con robot MX mà bản thân mình vô cùng thân thiết, chắc chắn rằng trong lần thao diễn quân sự lâm thời này, sẽ phát huy vinh quang sáng rọi của nó. Hứa Nhạc mặc dù là một tảng đá, thế nhưng cũng không khỏi cảm thấy một tia kiêu ngạo cùng với tự hào.
Đáng tiếc hắn cũng không thể từ trong các lần thao diễn quân sự này, học được năng lực chỉ huy để gia nhập vào Bộ Chỉ Huy trung tâm. Hứa Nhạc có chút trào phúng thầm nghĩ, nếu như bản thân mình biến thành một gã sĩ quan chỉ huy trên chiến trường, thì mấy cái gã quân nhân sĩ quan từng bị mình mắng không kịp vuốt mặt kia, tùy tiện lấy ra một người nào đó tiến hành chỉ huy thao diễn, liền có thể đánh bại đơn vị bộ đội mà hắn chỉ huy... Đây chính là sự chênh lệch về trình độ a.
Nghĩ đến điều này, hắn đột nhiên nghĩ đến vị Sư Đoàn Trưởng kia, hôm nay ông ta cũng không có đích thân chỉ huy thuộc hạ của mình tác chiến. Hắn khẽ liếc mắt nhìn về phía đó, nhìn thấy cảnh Đỗ Thiếu Khanh đang nghiêm nghị ngồi trên ghế, vẫn như cũ sắc mặt băng lãnh. Nhưng chẳng biết vì sao, Hứa Nhạc vẫn cảm thấy trong khóe mắt của đối phương có một loại đường cong mà mắt thường không nhìn thấy rõ, cảm giác giống như là đang biểu đạt một sự khinh thường cùng với trào phúng khinh miệt.
0O0
Cuộc thao diễn ‘Ngày tốt nghiệp’ chính là dùng một loại chiến trường mô phỏng chân thật. Tỷ lệ mô phỏng sử dụng lần này là 70% thực tế. Những quy mô chiến đấu tương quan, tính toán hỏa lực, thời gian tiến hành... đều nhất loạt tuân thủ theo tỷ lệ phần trăm này, hơn nửa hoàn cảnh thực tế nơi này cũng gần như là giống với hoàn cảnh chân thật.
Trời sắp tới chạng vạng, buổi thao diễn quân sự ‘Ngày Tốt Nghiệp’ chính thức tuyên cáo chấm dứt.
Lần thao diễn quân sự này tổng cộng đặt ra năm mục tiêu chiến thuật chính. Dưới sự đại phóng quang mang của con robot MX, cùng với sự chỉ huy bình tĩnh, chính xác của đám quân nhân sĩ quan học viên, đội quân liên hợp vào những thời điểm cuối cùng của cuộc thao diễn quân sự, mạnh mẽ tiến công, cũng bằng vào sự công kích bạo phát cùng với lựa chọn thời điểm thích hợp, đã hoàn thành được hai mục tiêu trong đó. Mà Sư Đoàn Thiết Giáp 7, với khả năng xuất chiến bình thường, thể hiện lực chiến đấu cường hãn, chi quân đội thiết huyết này hoàn toàn không để ý đến những đả kích ngoài ý muốn tại thời điểm cuối cùng gặp phải, đã trầm mặc thậm chí có chút bình tĩnh mà hoàn thành ba mục tiêu chiến thuật đặt ra.
Sự bình tĩnh lạnh lùng của Sư Đoàn Thiết Giáp 7, được thể hiện đặc biệt rõ ràng trong quá trình toàn quân sau khi buổi thao diễn quân sự chấm dứt, xếp hàng chỉnh tề quay về doanh trại. Những màn hình tinh thể lỏng trong đại sảnh Bộ Chỉ Huy thế hiện rõ ràng những hình ảnh phía bên kia. Sư Đoàn Thiết Giáp 7 theo các quân nhân sĩ quan cao cấp chậm rãi quay trở về doanh trại của cơ pháo thủ. Biểu tình trên mặt bọn họ ai ai cũng là lạnh lùng, bình tĩnh mà kiêu ngạo. Loại kiêu ngạo này tựa hồ như vĩnh viễn không bao giờ mất đi trên mặt bọn họ. Loại bình tĩnh như thế này, giống như là bọn họ vĩnh viễn không bao giờ mất đi. Một đơn vị bộ đội từ trước đến giờ chỉ có thắng không có bại, quả nhiên là thập phần đáng sợ. Cũng đáng sợ giống như là vị Sư Đoàn Trưởng của bọn họ vậy.
Mọi người trong Bộ Chỉ Huy quân sự diễn tập lần này tương đối hài lòng đối với kết quả này. Trên mặt Dịch Trung Tướng cũng xuất hiện mấy nụ cười nhàn nhạt. Quân đội Liên Bang sớm đã quen với việc Sư Đoàn Thiết Giáp 7 luôn luôn thắng lợi, thế nhưng hôm nay những quân nhân sĩ quan mới tốt nghiệp có thể chỉ huy liên quân, mặc dù thất bại nhưng cũng không đến mức khó nhìn. Tuy rằng nếu mọi người còn tiếp tục chống đỡ thêm một ngày nữa, phòng tuyến phòng ngự khẳng định là sẽ sụp đổ. Nhưng mà cái này dù sao cũng là lần có được kết quả tốt nhất trong những lần thao diễn quân sự rất nhiều năm qua. Mấy gã quân nhân sĩ quan chỉ huy mà Liên Bang trọng điểm bồi dưỡng ra, cũng không khiến cho Quân đội Liên Bang quá mức mất mặt.
oOo
Sau khi cuộc thao diễn quân sự chấm dứt, các đơn vị bộ đội tham chiến bắt đầu lục tục rời khỏi căn cứ. Hứa Nhạc nhìn thấy những chiếc chiến hạm vận tải quân dụng bay đi giống như che rợp ánh mặt trời, trong lòng không khỏi có chút buồn bực. Đều nói là tài nguyên quặng mỏ trong Liên Bang vốn rất thiếu thốn, thế nhưng một tràng thao diễn quân sự bình thường, liền có thể đem theo mấy ngàn người từ mấy cái tinh cầu chạy đến xem. Xem ra Liên Bang vì để chuẩn bị chiến tranh với Đế Quốc, quả thật đúng là không tiếc bất cứ giá nào.
Chợt hắn quay đầu nhìn lại, nhìn thấy mấy gã quân nhân sĩ quan đang xếp thành hàng đứng dọc ở đó, Hứa Nhạc khẽ nheo mắt lại mỉm cười một cái. Lúc này các vị Giáo quan khác đang đứng ở bên cạnh hắn, hắn chính là Giáo quan của khóa huấn luyện robot, tự nhiên cũng không tiện đứng ra để nói gì cả. Nhưng mà tâm tình vui vẻ của hắn cũng không kìm được lộ hẳn ra ngoài mặt. Hắn tuy rằng còn trẻ, nhưng mấy gã quân nhân sĩ quan đứng trước mặt của hắn chung quy cũng coi như là học trò của hắn, cái này đại khái xem như là cảm giác mà một sư phụ nhìn thấy học trò của mình thành đạt.
Các gã quân nhân sĩ quan này cũng không hề cố ý che dấu đi nét tươi cười trên mặt của chính mình. Tuy rằng bọn họ đều là những người kiêu ngạo, thế nhưng lâm thời hợp lại thành một tổ đội, chỉ huy một đơn vị bộ đội không mấy quen thuộc, cư nhiên có thể cùng với Sư Đoàn Thiết Giáp 7 đánh thành một kết quả như vậy, bọn họ cũng có đủ lý do để mà kiêu ngạo.
Chu Ngọc cùng với Hoa Tiểu Ty chính là nhân vật tiêu điểm trong các quân nhân sĩ quan đợt này. Bởi vì trong đợt thao diễn quân sự lần này, Chu Ngọc phụ trách đưa ra chiến thuật chỉ huy toàn cục, còn Hoa Tiểu Ty phụ trách lần đột kích nguy hiểm nhất. Hai người này tuyệt đối là công thần lớn nhất.
Lông mi của Hoa Tiểu Ty lúc này cũng đã nhướng thẳng lên, sung sướng không nói nên lời. Chu Ngọc thì vẫn như trước, lúc nào cũng có khuôn mặt ôn nhuận, hình dáng quân tử, nhẹ nhàng mỉm cười với những người chúc mừng mình.
Ngay vào lúc này, đội ngũ quân nhân đang vô cùng hỗn loạn đột nhiên chợt im lặng lại. Bởi vì vị Tướng quân phục trách thị sát tổng kết thao diễn quân sự lúc này đã đến đây. Khiến cho mọi người hoàn toàn không thể nào ngờ nổi chính là, người đến đây không ngờ chính là Sư Đoàn Trưởng Sư Đoàn Thiết Giáp 7, Đỗ Thiếu Khanh.
Toàn trường nhất thời trở nên lạnh ngắt không một tiếng động. Các quân nhân sĩ quan đều nhất thời đứng thẳng, trái tim đập nhanh, cảm xúc cuồng nhiệt toát ra trong mắt. Nếu như có thể được danh tướng Đỗ Thiếu Khanh tán thưởng, đó chính là vinh quang không có bất cứ quân nhân sĩ quan nào có thể kháng cự nổi.
Thanh âm bước chân với tiết tấu đơn điệu vang lên. Đỗ Thiếu Khanh, trên mặt vẫn mang theo cặp kính râm, lạnh lùng tiêu sái mà đi tới. Có ba gã quân nhân sĩ quan của Sư Đoàn Thiết Giáp 7 đi theo phía sau lưng hắn. Khi vừa tới trước đám quân nhân sĩ quan đang xếp hàng đứng đó, ba gã quân nhân sĩ quan thì dừng bước đứng lại.
Nhưng Đỗ Thiếu Khanh cũng không có ngừng lại, chiếc giày quân dụng sáng loáng thong thả đạp nhẹ trên mặt đất, giống hệt như là đạp lên trái tim của từng người ở đó vậy. Hắn từ bên trái hàng thong thả bước đi dần sang đến bên phải hàng, cuối cùng mới dừng lại, lạnh lùng liếc mắt nhìn đám quân nhân sĩ quan đứng nghiêm chỉnh ở đó. Cuối cùng cặp môi của hắn khẽ nhếch lên, thanh âm sắc như dao vang ra:
- Được xưng là những quân nhân sĩ quan ưu tú nhất cả Liên Bang, tiếp nhận huấn luyện tám tháng, kết quả là nuôi dưỡng ra một đám phế vật.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]