Thấy có người giúp mình, Ngọc mỉm cười chỉ đến bộ mô hình lắp ghép lớn nhất ở đó.
- Tôi muốn bộ đồ chơi đó kìa ông, mà ném nãy giờ cứ trật hoài. Tức muốn hộc máu!
- Ừm, để Hiếu lấy nó cho Ngọc.
Thấy nụ cười của Ngọc, mặt Hiếu chợt nóng rực. Bàn tay cầm phi tiêu cũng đổ đầy mồ hôi. Từ ngày Ngọc chuyển vào lớp, cậu cảm giác bản thân giống bị trúng tà. Không ít thì nhiều, mỗi ngày sẽ nhìn qua chỗ Ngọc một chút. Nhìn đến độ thằng bạn ngồi kế bên cũng hỏi:
- Ủa, mày thích Ngọc đấy à?
Hiếu nghe thế liền chối bay chối biến. Cậu chỉ cảm nắng Ngọc tí thôi, không phải thích. Có điều từ khi ấy, bạn bè bắt đầu ghép cặp cho cả hai. Tìm đủ cách trêu chọc, tỉ như lúc này đây, mấy đứa bạn bắt đầu dở chứng trêu Hiếu.
- Ối dồi ôi, "để Hiếu lấy nó cho Ngọc" cơ đấy.
- Khiếp! Ngọt ngào kinh chưa.
- Người ta thương nhau thì lấy đồ chơi cho nhau có gì đâu, bé Hoa hòe đừng có mà chọc người ta nữa đi nha.
- Anh có tình thì em có ý, bọn bây đúng là chả biết chi cả.
- Eo ôi, Hà muốn lấy con gấu bự bự nhất ở đây, ai nguyện ý lấy cho Hà không?
- Không!
Cả đám đồng thanh đáp lại Hà rồi kéo nhau đi mất. Để lại Hiếu luống cuống giải thích cùng Ngọc.
- Bọn kia trêu đấy, Ngọc đừng để ý nhiều nha.
- Không sao đâu, bạn bè với nhau mà. Tôi không để ý.
Hiếu chợt thoáng buồn, Ngọc không để ý, nhưng cậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-hoa-thien-ly-sap-do/225281/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.