Ăn xong bữa sáng áp lực nhất trần đời, giáo chủ đi tuần tra các phân đường, Lâm Nhiễm thở phào nhẹ nhõm một hơi, mò mẫm quay về tân phòng ngày hôm qua.
Vừa mở cửa đã thấy sư huynh đang chờ trong phòng, nhìn thấy Lâm Nhiễm câu đầu tiên phun ra là: Ngươi có thấy yêu bài của ta không?
Lâm Nhiễm rất muốn đánh chết hắn: Giáo chủ cầm.
Sư huynh đầy mặt đờ mờ: Y có nói gì không?
Lâm Nhiễm: Ta nói không phải của ta, y liền hỏi ta bữa sáng muốn ăn gì.
Sư huynh nghĩ nghĩ: Kẻ này lòng dạ thật khó lường.
Lâm Nhiễm liếc mắt xem thường: Tào lao.
Sư huynh: Lại đây, báo cáo với sư huynh, hôm nay Cơ Vô Tà đã làm gì?
Lâm Nhiễm nghĩ nghĩ, Cơ Vô Tà này hiển nhiên chính là tên của giáo chủ, vì thế trả lời chi tiết: Y sáng sớm đi luyện kiếm nửa canh giờ, sau đó đi tổng đàn tập hợp giáo chúng chỗ giảng Luận Ngữ, còn bảo đường chủ các phân đường ghi chép mấy chuyện người tốt việc tốt bọn họ làm, phát hoa hồng nhỏ.
Sư huynh nghe xong, nhìn lên nhìn xuống đánh giá Lâm Nhiễm, hỏi: Có phải đêm qua ngươi bị ngu luôn tới giờ rồi không?
Lâm Nhiễm càng muốn đánh chết hắn: Ta đánh chết cha ngươi bây giờ!
Sư huynh hoài nghi: Y làm mấy chuyện đó thật hả?
Lâm Nhiễm hung tợn trừng hắn: Thật!
Sư huynh sờ sờ cằm: Ta đã hiểu, y phát hiện yêu bài ta đánh rơi ở đây, biết Lục Phiến Môn đang điều tra y, cho nên cố ý giả vờ mê hoặc chúng ta, vì thế nên y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gian-diep-ma-giao-moi-ngay-deu-so-ho/26062/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.