Tuy rằng Sữa Bò đã nói với tiểu người hầu Thường Nhạc của nó là: “Mi nếu có ý định vứt bỏ ta, ta liền ăn tươi nuốt sống mi” như vậy, trên thực tế cũng chỉ là doạ doạ người.
Nó rất vừa ý tiểu người hầu của nó, bởi vậy, nó dành rất nhiều thời gian để quan sát Thường Nhạc.
Thường Nhạc ra ngoài không nhiều, nếu có thì thường đi lúc sáng sớm. Trước khi đi luôn chuẩn bị kỹ càng bữa sáng cho chủ nhân mèo mun, sau đó, tiểu người hầu liền mang theo cái máy tính vuông vuông của hắn ra khỏi cửa.
Hắc miêu biết trước lúc ăn cơm trưa thì tiểu người hầu nhất định sẽ trở về, bởi tiểu người hầu ngoan ngoãn của nó muốn hầu hạ nó cơm trưa mà.
Đến trưa, nó ngồi ở ban công, vừa tắm nắng, vừa nhìn tiểu người hầu của nó chậm rãi đi về. Có lúc tiểu người hầu ngẩng đầu lên, nhìn thấy nó ngồi ở trên ban công, sẽ thật vui vẻ giơ tay vẫy vẫn.
Nó sẽ làm bộ được cử chỉ ngu xuẩn có của tiểu người hầu lấy lòng.
Ngoại trừ ra khỏi nhà và hầu hạ Hắc miêu ăn cơm, Thường Nhạc còn thường hay chơi máy vi tính.
Mèo mun thiệt sự rất bất mãn với cái hộp vuông phát ra âm thanh kia, tựa hồ đều là do cái hộp đó hấp dẫn Thường Nhạc của nó.
Lúc hắc miêu còn nhỏ, Thường Nhạc nằm nghiêng trên ghế sa lon vọc con chuột máy, một túm lông đen nho nhỏ liền bò đến bên hõm cổ Thường Nhạc, dùng sức cọ cọ vào người anh, sau đó dùng đệm thịt nhỏ ở móng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/giam-tho-qua-meo-cua-ta-bien-thanh-nguoi-roi/13018/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.